12 Chòm Sao Và Tình Yêu Học Đường [full]

Chương 40: 40 (end)


Đọc truyện 12 Chòm Sao Và Tình Yêu Học Đường [full] – Chương 40: 40 (end)

– Tụi mình về rồi đây.- Xử Nữ đứng ở sân bay, mỉm cười nhẹ
– Mình đi thôi em.- Song Ngư khoác tay cô đi đến chiếc taxi
=====================
Ở một nơi khác….
– Tình cờ ghê, không ngờ lại gặp nhau ở đây.- Bạch Dương cười nhẹ khi nhìn thấy Kim Ngưu

[Tuii lưu ý là tuii chưa viết đến chỗ hai người họ yêu nhau đâu nha]

– Cậu cao hơn rồi thì phải, còn đẹp trai hơn trước nữa. Mà nè, có cô nào chưa?- Kim Ngưu vỗ tay Bạch Dương hỏi
– Tớ chưa.- Bạch Dương gãi đầu cười trừ
– Cậu thật là, đẹp trai vậy mà không biết tận dụng, cậu xem cậu đi đến đâu là con gái chết mê chết mệt đến đó, vậy mà không tìm được ai sao?- Kim Ngưu chống nạnh nói
– Chắc là chưa tới lúc thôi.- Bạch Dương cười trừ lần hai
– Chắc cậu đợi đến lúc già hả?- Kim Ngưu bĩu môi

Hai người vừa đi vừa nói chuyện yêu đương, người ngoài nhìn vào thì nghĩ rằng hai người đang yêu nhau mà ghen tỵ, nhưng thực chất ra cũng chỉ giới hạn ở hai chữ “bạn bè” mà thôi
Kim Ngưu mải nói chuyện mà đụng trúng một cô gái
– Xin lỗi, xin lỗi. Cô có sao không?- Kim Ngưu đỡ cô gái
– không sao, không sao. Là lỗi của tôi.- Cô gái đội chiếc mũ và khẩu trang bịt

Vài giây ngưng đọng……..

– KIM NGƯU!!!!!!!!!!!!- Cô gái đó hét lên

– Hả? Hả? Tôi quen cô à?- Kim Ngưu ngu ngốc hỏi

– Trời má, mới có mấy năm mà đoạn tuyệt bạn bè vậy đó hả?- Cô gái cởi bỏ lớp mặt nạ ra để lộ khuôn mặt búp bê xinh đẹp

– A…cậu là….cậu là….- Kim Ngưu bất ngờ lắp bắp

– Ừm…là tớ đây.- Cô gái vui vẻ gật đầu

– Ai vậy?- Kim Ngưu ngu lần 2

– CỰ GIẢI ĐÂY!!!!!!!!- Cô gái hét vào tai Kim Ngưu

– Chết điếng hà.- Kim Ngưu bĩu môi

Người đi đường xung quanh cả nam lẫn nữ khi nghe tên Cự giải liền khựng lại quay sang nhìn cô gái mái tóc hồng kia. Ai cũng mắt chữ O mồm chữ A

– AAAAAAAA…..Cự giải kìa….- Một thanh niên hét lên


– Vậy…bên cạnh chính là…SONG TỬ!!!!!!- Một cô gái hét lên

Bỏ mẹ rồi Cự giải và Song Tử nghĩ rồi kéo tay Bạch Dương và Kim Ngưu bỏ chạy

Họ chạy mọi ngóc ngách để tránh đám người kia. Thực ra, họ chính là fan hâm mộ của Song Tử và Cự Giải.
5 năm trước, hai người họ đã đến Hàn Quốc và trở thành thực tập sinh ở SO Entertainment. Sau khi thời gian thực tập kết thúc, hai người trở thành ca sĩ và được biểu diễn lần đầu tiên trên sân khấu tại Seoul. Tuy nhiên họ không ngờ rằng ca khúc “Dont Leave Me” của mình lại được nhiều người yêu thích đến vậy. Từ năm đó mà họ trở thành idols nổi tiếng

[ Mấy thím nào kêu xàm chuẩn bị ăn gạch nha 😑 tuii dỗi đó ]

– Hộc, hộc. Mệt quá.- Kim Ngưu thở phì phò


– Cậu có biết mấy người kia đâu không?- Song Tử hỏi Bạch Dương

– Ai?- Bạch Dương nghiêng đầu hỏi

– Tớ nghe nói Ma Kết giờ là chủ tịch tập đoàn lớn lắm, còn nghe nói là nổi tiếng khắp thành phố A, là mẫu người được bao cô gái mơ ước.- Song Tử cảm thán

– Chẳng….chẳng lẽ….cậu ta đi ngoại tình để Thiên Yết ở nhà một mình nuôi con? Sao, sao giống mấy tổng tài trong ngôn tình vậy?- Kim Ngưu

– Cậu đọc quá nhiều ngôn tình rồi đó.- Bạch Dương nhắc nhở

– Sư Tử có cho tớ địa chỉ.- Song Tử lấy trong áo khoác ra một chiếc điện thoại Iphone X

[ ai cho tuii chút lương thiện, tuii nghèo rơi nước mắt xài Iphone 5 đây =)) ]

Bốn người bắt một chiếc taxi đi theo địa chỉ mà Sư Tử cho. Sau chục lần lạc đường, bọn họ cũng tới được tòa nhà cao chọc trời – Tập đoàn TYMKs

[ tuii lấy chữ cái đầu của Thiên Yết và Ma Kết đấy. Tuii thông minh vl ]

Song Tử đeo khẩu trang đội mũ kín mặt, ung dung đi vào đại sảnh, cứ như thế giới này chỉ mình ta tỏa sáng

– Này cậu kia, ăn trộm hả? Báo công an ngay.- Một chú bảo vệ từ đâu chạy tới

– Đâu? Đâu? Trộm đâu? Ban ngày ban mặt mà dám lết xác ra đây à?- Một chú bảo vệ khác cũng chạy ra
– Công ty bị tổn hại gì chắc chắn sẽ bị trừ lương, mau, mau bắt tên trộm.- Chú bảo vệ khẩn trương

Song Tử khóc không ra nước mắt, đường đường là một idol nổi tiếng cao cao tại thượng, giờ lại bị coi là một tên trộm. Còn gì xui xẻo hơn nữa
– Chú hiểu lầm rồi, chúng cháu là bạn của chủ tịch…..- Cự Giải giải thích
– Cái gì??! Bạn của chủ tịch á? Ăn nói bậy bạ, coi chừng ta bẻ răng.- Chú bảo vệ gắt gao mắng


*Ting*
Chiếc thang máy ở đại sảnh từ từ mở ra, một người đàn ông mặc âu phục màu đen, ánh mắt sâu thẳm lạnh lẽo khiến ai nhìn vào không rét mà run; nhưng lại mang một sắc thái khiến người ta mê mẩn. Chính là Ma Kết, mẫu đàn ông chuẩn mực của bao cô gái “ế chồng”. Nhưng mọi ảo tưởng của các cô gái bị vỡ thành mảnh bởi Thiên Yết, ngày ngày thấy Ma Kết ôm hôn cô mà các nhân viên thèm đến ói máu

[ á hi hi, ghen tỵ tiếp đi mấy thím]

– Thiên Yết, help me, Thiên Yết cute dễ thương help me~. Song Tử nhìn cô gái kia thì nhận ra ngay Thiên Yết
Sau một lần lầm lỡ, Song Tử đã nhận ra ngay số phận mình sắp chấm dứt bởi sát khí bức người toả ra từ người đàn ông mặc âu phục
– Ngươi nói lại ta nghe?- Ma Kết nắm cổ áo Song Tử gắt gao nói
– Chủ….chủ tịch bớt giận.- Chú bảo vệ sợ hãi nói
– Ma Kết, lâu quá không gặp cậu.- Cự Giải mỉm cười nói
-……- Ma Kết chẳng thèm liếc mắt vòng tay ôm Thiên Yết như bảo vệ cô khỏi quái vật

[ ahuhu tui chỉ miêu tả hoii, tuii vô tội mà~ ]

– Là tên não cá vàng lắm chuyện đây mà.- Bảo Bình từ xa chạy lại tươi cười nói

Câu nói của Bảo Bình như nhát dao đâm vào tim Song Tử, cái gì mà não cá vàng? Đúng là bạn bè lâu ngày không gặp mà mồm miệng độc địa hẳn ra

Cuối cùng sau bao năm, họ cũng gặp lại nhau, cùng tổ chức một bữa tiệc lớn. Rốt cục thì, cái cảm giác vui vẻ hạnh phúc kia cũng quay trở lại.
10h30
– Tụi này về đây!- Sư Tử bế Bảo Bình đang say mèm nói
– Tôi còn việc quan trọng phải làm, về thôi vợ.- Ma Kết dắt tay Thiên Yết đi

[ việc quan trọng sao nghe đen tối thế nhỉ? =))) ]

Cho đến khi chỉ còn lại Kim Ngưu say khướt nằm lên bàn và Bạch Dương đang dở khóc dở cười. Cậu chưa bao giờ ở một mình với một cô gái thế này. Tim cậu không hiểu sao cứ đập liên hồi, cảm giác mặt mình nóng ran lên
– Hức….rượu đâu? Ợ….phục vụ…hức….- Kim Ngưu nói mớ
– Cậu say rồi, tớ đưa cậu về.- Bạch Dương đỡ Kim Ngưu đứng dậy
– Mệt lắm….không đi đâu.- Kim Ngưu múa chân múa tay

Bạch Dương mặc kệ cô chửi rủa, đỡ cô lên lưng rồi cõng cô. Ánh đèn lấp láng của thành phố vào ban đêm thật đẹp, làm cậu cảm thấy thật bình yên.
– Tên khốn Bạch Dương cõng bà đi đâu hả??! Đồ não cá vàng, đồ điên, đồ chết tiệt,….hức….ta cắn ngươi, đi chết đi.- Kim Ngưu dựa cằm vào hõm lưng cậu, thuận miệng mà cắn một cái rõ đau
– Ngươi còn không mau đi cầu hôn ta đi tên khốn, ngươi bắt ta đợi lâu như vậy có phải là muốn ta tức chết không hả? Ngươi mà bỏ ta đi yêu con nào ta bằm thây vạn đoạn ngươi. Hức….- Kim Ngưu nói tiếp

[ tuii có nên cho Kim Ngưu uống xuân dược hongg ta? =)) ]

– Cậu say rồi.- Bạch Dương phủ định

– Huhuuu….không chịu đâu. Không ai chịu lấy tớ cả. Bọn khốn đàn ông các người chỉ thích các cô gái quyến rũ thôi.- Kim Ngưu ăn vạ

Bạch Dương im lặng, cậu chẳng biết nói gì cả. Cậu đang phân vân, đây là nói thật hay chỉ là lời nói đùa trong lúc say thôi. Nhưng nếu là lời nói thật, cậu chẳng biết phải làm sao bởi vì trái tim cậu chưa bao giờ mở cửa chào đón bất kì cô gái nào. Nhưng đôi lúc cậu lại nghĩ rằng, có khi nào, Kim Ngưu cô ấy là ngoại lệ không?

– Nè….tớ thích cậu lúc học cấp 3 đấy…hức……trong 5 năm qua tớ xa cậu….tớ……huhu…..tớ….tớ sợ cậu có cô gái khác……nhưng, tớ rất vui vì không ai dòm ngó đến cậu….hức….- Kim Ngưu khóc nấc lên

“Cậu ta đợi mình 5 năm rồi, mình có phải là quá vô tâm không?” Bạch Dương cảm thấy áy náy

[ tuii nghĩ là nên cho uống xuân dược, sau này nếu có chuyện không may xảy ra thì sẽ phải kết hôn với nhau. 🙂 Tiền hôn hậu ái là vấn đề thời gian ]

Thời gian trôi qua, cậu cõng Kim Ngưu nhưng lại không biết đang đi về đâu, bởi người con gái trên lưng cậu đã say giấc; cậu không nỡ gọi cô dậy. Cậu đành đưa cô vào một khách sạn gần đó nghỉ ngơi.

[ người ta lại hiểu lầm là chết =)) ]

Sáng hôm sau~
Kim Ngưu bỗng bật dậy khỏi giường, khuôn mặt xanh xao cùng với đầu tóc rối bời khiến ai nhìn vào cũng phải run sợ
– Ôi may quá, quần áo vẫn còn.- Kim Ngưu vuốt ngực thở phào nhẹ nhõm
Nhưng ngay khi quay sang Kim Ngưu không khỏi bất ngờ, người con trai cô thích đã ngủ cùng cô sao? Cô vui lắm, vui như chết đi sống lại. Kim Ngưu đã từng ảo tưởng rằng mỗi sáng thức dậy có thể ngắm người ấy ngủ say, và giờ đã thành hiện thực.
Niềm vui ấy đột nhiên bị dập tắt, bởi cô biết, đây sẽ là lần duy nhất cũng như cuối cùng để ảo tưởng. Bởi sau này, cô sẽ là cô dâu và cậu sẽ là chú rể nhưng không cùng một lễ đường. Biết sao được, cuộc sống luôn phũ phàng vậy mà.

“Không được, không được, mình phải cười lên. Sau này khóc sau cũng chưa muộn” Kim Ngưu vỗ hai bên má mình tự an ủi

[ lại một cô gái thất tình nữa, huhu :(( ]

Cô chỉnh chang lại trang phục và đầu tóc, rời khỏi khách sạn. Có lẽ đây là lần cuối cô gặp cậu. Vì cô biết được rằng, người con gái xứng đôi với cậu chỉ có Tiểu Lăng


Có lẽ các bạn vẫn chưa hiểu được chuyện gì đang xảy ra?
Đó là thời gian 5 năm trước, khi mà cô gái tên Tiểu Lăng kia xuất hiện, chính là lúc khiến cho một Bạch Dương vui vẻ hoà đồng trở nên ít nói hơn và còn hay thẫn thờ trước mặt Tiểu Lăng, điều đó cũng đủ để Kim Ngưu hiểu rằng cô gái đó chính là người cậu thương.
Nhưng khi gặp lại nhau, cô rất vui khi cậu chưa có bạn gái nhưng cô biết không sớm thì muộn hai người họ cũng thành một đôi. Cô còn ở lại đây để làm kì đà cản mũi họ sao?!

[ huhu ta thật không nỡ làm mọi người đau khổ đâu 😢 nhưng ta thích ngược vậy mới zui ☺️]

*Reng reng*
– Alo?- Kim Ngưu bắt máy
– Kim Ngưu, cậu ổn chứ? Tớ thức dậy liền không thấy cậu đâu hết, cậu đang ở đâu tớ đến đón liền.- Bạch Dương lo lắng
– Mình không sao, ổn cả, mình đang định đặt vé để quay trở lại London.- Kim Ngưu
– Ế?! Nhanh vậy sao? Cậu về được có một ngày mà đi luôn sao?- Bạch Dương bất ngờ
– Không đâu, cuối tuần tớ mới quay lại London.- Kim Ngưu
– Vậy tớ gác máy nhé.- Bạch Dương
– Uhm….- Kim Ngưu có chút buồn khi đầu dây bên kia chỉ còn nghe tiếng “tút tút”

Từ đằng xa có hai cô gái khoác tay nhau tung ta tung tăng, nhưng hầu như chỉ có một mình cô gái tóc xanh vui vẻ, còn cô gái còn lại vẫn giữ bộ mặt lạnh tanh
– Kim Ngưu kìa!! Trời ơi mới hôm qua đến giờ mà nhìn xanh xao hẳn. Sao sao chuyện gì kể nghe coi.- Thiên Bình chạy lại tiện nghi khoác tay Kim Ngưu
– Chuyện gì là chuyện gì? Tớ chỉ ngồi hóng gió thôi.- Kim Ngưu xụ mặt phủ nhận
– Thế thôi tụi này đi đây.- Thiên Bình kéo tay Thiên Yết đi


– Đợi….đợi chút, thực ra…..- Kim Ngưu kéo tay áo Thiên Yết nói
– Sao, sao? Kể nghe coi.- Thiên Bình ngồi hóng chuyện
– Tớ thích Bạch Dương, nhưng mà….tớ nghĩ tớ không xứng với cậu ấy. Tớ chỉ con nhỏ ham ăn và tớ không được quyến rũ, còn Tiểu Lăng cô ấy lại là một người hoàn hảo; Bạch Dương cậu ấy cũng thích cô ấy nữa.- Kim Ngưu tâm sự
– Cậu dựa vào đâu nói như vậy?- Thiên Yết lạnh lùng hỏi
– Tại….tại vì cậu ấy luôn thẫn thờ trước Tiểu Lăng.- Kim Ngưu nắm chặt vạt áo nói

– Cậu không xứng với cậu ta, bởi vì cậu không hiểu cậu ta, cậu chỉ biết nghĩ cho bản thân cậu. Không biết gì thì đừng nói như cậu đang bị bỏ rơi vậy.- Thiên Yết nói rồi quay đi, bỏ lại Thiên Bình í ới chạy theo

Tim của Kim Ngưu như ngừng đập khi nghe Thiên Yết nói, cô luôn trách Bạch Dương tại sao lại không chọn cô nhưng thực chất trong tim cô còn chẳng biết Bạch Dương cậu ta có thích Tiểu Lăng hay không? Cô đúng là quá hồ đồ rồi
Đang còn mải mê suy nghĩ thì một giọng nói ấm áp đang gọi tên cô

– Kim Ngưu?- Bạch Dương
– Hả?- Kim Ngưu hiện hồn về
– Cậu làm gì ở đây vậy? Tớ đưa cậu về.- Bạch Dương lo lắng
– Được sao?- Kim Ngưu ngại ngùng hỏi
– Tất nhiên.- Bạch Dương nở nụ cười

Kim Ngưu ngồi lên xe, vòng tay ôm lấy eo Bạch Dương, đầu hơi nghiêng dựa vào tấm lưng vững chắc của Bạch Dương
– Cậu muốn đi hóng gió không?- Bạch Dương bỗng nhiên hỏi
– Ừm….- Kim Ngưu gật nhẹ

Bạch Dương chở cô đến vùng ngoại ô, nơi có sóng biển vỗ vào bờ và bãi cát vàng mềm mịn. Hai người họ ngồi trên một tảng đá lớn, nhìn về phía chân trời bên kia, họ mải mê theo đuổi những suy nghĩ mà chẳng nói một lời với nhau
– Bạch Dương này.- Kim Ngưu bỗng lên tiếng
– Tớ muốn cậu biết điều này khi chúng ta sắp tạm biệt nhau. Tớ thích cậu, à, không phải thích nữa, mà là yêu, tớ yêu cậu. Cậu không cần nói gì cũng như không cần đáp trả tình cảm của tớ, chỉ cần sau này sống thật hạnh phúc là được rồi.- Kim Ngưu nói tiếp, cố nở nụ cười và ngăn dòng lệ sắp tuôn ra

Bạch Dương bỗng ôm chầm lấy Kim Ngưu, chặt đến mức sợ cô đi mất khỏi vòng tay cậu
– Ừ, tớ sẽ sống thật hạnh phúc……với cậu. Được không?- Bạch Dương nói, thổi hơi nóng vào tai Kim Ngưu
Kim Ngưu không cầm nổi nước mắt, khóc nấc lên khiến một bên áo Bạch Dương ướt đẫm
Từng đợt sóng lớn nhỏ đua nhau chạy vào bờ, nơi đây, chính là nơi sẽ chứng minh cho tình yêu của hai người họ.

***
**
*
Tại lễ đường, có hai cặp đôi cô dâu chú rể đang đứng trước mọi người và thánh đường, họ thề trước mặt bao người, rằng sẽ yêu thương và chăm sóc nhau đến suốt cuộc đời họ. Chính là Sư Tử và Bảo Bình; Kim Ngưu và Bạch Dương

Nhưng tôi nghĩ đây không phải là lễ cưới của 4 người họ, mà là lễ cưới của tất cả 12 con người.
12 tính cách nhưng ngay tại giờ phút này, họ chính thức trở nên làm một.

_________END_________


Lời cuối, tuii rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ tuii suốt thời gian qua. Đây không chỉ là thành quả của tuii mà là của các bạn nữa đấy! ☺️
I love you pặc pặc. 😂❤️

[Tuii đang định viết truyện mới, tuii có hơi phân vân không biết nên viết thể loại gì, có thím nào giúp tuii với 😑]


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.