Bạn đang đọc 12 Chòm Sao Và Thế Giới Ngầm: Chương hap 26: Bị bắt cóc.
Come back rồi đê!!! Lâu quá rồi mấy bạn nhể ??? Dạo này mình bận quá, sorry sorry nha :)))
Chỉ muốn nhắc nhở nhỏ: Chuyện có nhiều thứ mình tự nghĩ ra, không có thật. Mong mọi người đừng nói mình chế nhá :))))
Sau một hồi bất tỉnh cuối cùng Nhân Mã cũng lờ mờ thức dậy. Khẽ động đậy đôi tay, anh nhận ra tay mình đã được khóa chặt bởi nhiều lớp băng keo khá dày . Khẽ liếc xung quanh,anh đánh giá từ từ căn phòng.
” Chỗ này…nhà kho ở tòa nhà phía đông trường???”
Mã mã mơ màng nhớ lại.
*
Áp sát Bạch Dương vào tường, Nhân Mã mở lời. Mắt đối mắt, gò má Cừu Cừu từ từ nóng lên. Không chịu nổi nên cô liền quay qua một bên để tránh ánh mắt anh.
_ Sao tớ thấy mấy bữa nay cậu cứ tránh ánh mắt tớ hoài vậy?-Mã nheo mày
_Đâu..đâu có!!! Chắc là… cậu tưởng tượng thôi…
_ Cậu còn bảo không?- Mã Mã ngày càng tiến sát gần Bạch Dương hơn, khoảng cách đôi môi của hai người bây giờ chỉ còn vài cm.
Bạch đã đỏ nay còn đỏ hơn, giọng cô lắp bắp.
_Không có thiệt mà… là cậu tưởng tưởng thôi…-Giọng Bạch Dương ngày càng yếu ớt hơn. Làm sao cô có thể nói cho cậu biết rằng cô đang từ từ rung động về cậu, chỉ cần thấy cậu là mặt cô đã đỏ lên rồi cơ chứ ?!?
Nhân Mã dường như đã hiểu ra chuyện gì đó. Anh tiến tới gần tai cô, khẽ thì thầm.
_ Nếu cậu không nói thật, thì sẽ bị phạt đó…!
_Eh…Phạt hả?
_Ừm…- Nói rồi Nhân Mã quay lại tiến tới gần đôi môi cô…từng chút…từng chút…
“Bốp” Một gậy giáng xuốt đầu Mã Mã khiến anh gục ngay tức
_Nhân Mã! Nhân Mã! Cậu không sao chứ? Các người là ai?…
… giọng Cừu nhỏ ngày càng nhỏ dần…
*
_Ư…ó…ai…ở…ó…ông(có ai ở đó không)
Đang kêu cứu, bỗng cánh cửa nhà kho bị đạp tan. Xông vào phía trong là một người đàn ông có thân hình lực lưỡng, theo sau là đám thuộc hạ mang vẻ côn đồ.
_ Sao tôi cứ nghe tiếng sủa từ đâu ra vậy? Không phải là từ phó bang Devil chứ???
Nói rồi hắn cười đểu một cái, tiếp lời.
_ Miếng băng dính này có phải khó chịu quá không nhỉ? Để tôi mở cho nhé?
Hắn khẽ mở miếng băng ra, cố thật nhanh chút để Nhân Mã cảm nhận một chút đau đớn.
_ Mày do ai phái đến?-Nhân Mã trợn mắt.
_Hình như đây không phải lúc để mày đặt câu hỏi đâu!- Vẻ mặt đểu cáng trên tên kia vẫn không thay đổi. Hắn khẽ rút gì đó từ áo.
_ Mày…đợi tao thoát thử, mày sẽ không yêu đâu! – Nhân Mã nghiến răng
_ Chậc chậc chậc…-Nói rồi hắn khẽ nhếch môi, từ tay phải rút ra một con dao găm, đưa đến gần mặt Nhân Mã.- Một từ nữa…
_ Mày dám làm gì ta?
_Ồ không không… sẽ có một vết trên mặt con nhỏ kia.
_ Mày dám?!?
_Sao lại không?
Nói rồi tên kia quay lưng bước đi, chỉ ném lại con dao găm kia như một lời cảnh báo.
~•~•~•~•~•
Bạch Dương nheo mắt từ từ tỉnh dậy, lờ mờ trước mắt cô là một người đàn ông trẻ trung bận một bộ âu phuc châu âu trông khá trải đời.
_ Ông …Thiên!-Bạch Dương gần như không tin vào mắt mình khi nhìn thấy người đàn ông ngồi trước mặt.
Cô khẽ đụng đậy nhẹ mới phát hiện ra mình đã bị trói. Người đàn ông trước mặt cô khẽ nhếch môi ra vẻ thương hại.
_ Khó chịu quá nhỉ, tôi cởi trói cho cô nhé?
Nói rồi ông ta khẽ tới gần cắt nhanh sợi dây thừng được cột quanh người cô. Bạch Dương định chạy đi thì mới phát hiện ra chân đã bị xích lại vào một cột quanh đó bằng một cái còng số 8. Cô khẽ tặc lưỡi rồi quay lại ngồi ngay ngắn vào bàn.
_ Chậc…chậc…nóng tính không phải lúc nào cũng tốt. – Nói rồi ông ta khẽ lấy ta một chai rượu, đổ đầy 2 cái li- Uống chứ?
Bạch Dương không nói gì, cô nhẹ nhận lấy một cái rồi cụng nhẹ li kia, một dấu hiệu “nâng cốc”. Chờ ông ta thử trước, xong cô mới từ từ nhấm nháp rượu.
_Ông bắt cóc tôi với mục đích gì?- Bạch Dương mở lời.
_ Thẳng thắn lắm, tôi thích tính cách này! Tốt, tôi vào thẳng vấn đề luôn. Tôi cần làm một cuộc trao đổi!-Ông ta đáp lại bình thản.
_ Trao đổi???
_Người đổi người!
_ Tôi đổi ai?- Bạch Dương Ngạc nhiên.
_ Cô đổi con gái tôi!
_ Con gái ông??? Là ai cơ chứ?
_ Cô hay đi với nó mà không biết à ?- Nói rồi ông lấy trong áo khoác mình ra một bức ảnh và đưa cô xem.
_ Kim…Ngưu? Ông là cha Kim Ngưu?
_Đúng vậy! Chính tôi.
_ Ông cần gì ở cậu ấy ???
_ Tôi cần khẩu súng Thanh Long!
_ Súng Thanh Long? Ông định thống nhất và nắm giữ hai băng Angleas và Devils sao?
_Đúng vậy! Chỉ cần có khẩu súng được truyền lại từ bang chủ đời thứ nhất, hai băng này nhất định sẽ trở thành của ta!!!
_Nhưng như vậy thì liên quan gì tới Kim Ngưu???
Ông ta khẽ đặt li rượu xuống, tiếp tục giải thích.
_ Chắc cô vẫn chưa biết chuyện ông của con bé là chủ bang đời trước nhỉ?
_Ông đang nói cái quái gì vậy…-Bạch Dương như không tin vào tai mình.
_ Khi chia nhỏ bang, ông ta đã cất giữ khẩu súng đó trong đây…- Nói rồi ông ném ra một chiếc hộp kì lạ. Toàn thân chiếc hộp này được bao bọc bởi mạch điện, chỉ có phía trên là có một màn hình cảm ứng nhỏ cỡ bàn tay- …và cái hộp được mở bằng dấu vân tai của con bé! Đó là lí do ta bắt cóc cô. Hiện chúng ta đã gửi một tin nhăn tới bạn cô, chịu khó một chút, rồi cô cũng sẽ thoải mái ngay thôi..
Nói rồi ông ta lấy ra một ống thuốc mê mạnh tay đâm thẳng vào cổ cô, Bạch Dương cô khẽ kêu lên một chút rồi ngất liệm…