Bạn đang đọc 12 Chòm Sao Và Thế Giới Ngầm: Chương hap 22: Du lịch… (kết )
Song Tử mất tích nên tất cả phải chia ra để tìm.
Nhóm tìm. Ngưu, Bình. Cua,Yết.
Nhóm ở lại chờ.Bảo. Kết, Xử. Ngư,Sư. Cừu, Mã.
Nhận nhiệm vụ,cả đám được lệnh đi ngay, còn lại…
_ Tất cả tại tớ, tớ không nên làm cậu ấy giận…-Bảo khóc nhiều lắm, khóc như chưa bao giờ được khóc vậy…
Cả phòng im lặng… Không thể chịu đựng được bầu không khí đó, Bạch Dương “nổi khùng “!
_ A A a a a… – Nó bỗng hét toán lên làm ai cũng giật mình. Rồi “Cừu điên ” chạy tới cầm chặt hai tay cô, mắng.- Sao cậu lại tự trách mắng mình chứ? Trong chuyện này tớ chẳng thấy cậu có gì sai cả ! Tớ chắc chắn là Song Tử cũng chẳng muốn thấy cậu như thế này đâu!
Bảo im lặng, tiếng khóc cũng giảm dần. Nhân lúc đó, Kết thúc mạnh hai tay hai người bên mình là Mã và Xử, có ý kêu hai người đó khuyên bảo. Sau một hồi chần chừ thì…
_ Quan trọng là bây giờ cậu phải có niềm tin chờ cậu ấy về,hiểu không?-Xử lên tiếng,anh tiến tới gần cô, xoa nhẹ nơi vai.
Tiếp đến Mã cũng “lên”.
_ Đúng đấ….A a a!!!-Mã cũng định tới gần làm hành đông trên nhưng nhanh chóng bị Bạch Dương béo lên tay:
_ Tớ không cho cậu đụng vào cậu ấy đâu, đồ biến thái!
_ Đồ biến thái? – Những người còn lại gần như chẳng hiểu gì cả, chỉ có Mã là líu ríu minh oan:
_ Tớ “cởi” cậu là vì lí do chính đáng mà!
_ Cởi? – Xử ngơ ngác.
_ Eo…không lẽ…- Ngư lùi dần.
_ Sao mày? – Sư tỉnh bơ hỏi.
_ “Phẳng ” !
Và đương nhiên, cả hai bị quánh . Tuy nhiên,không khí đã cải thiện rất nhiều.
~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•
Kim Ngưu và cầu cầm bức ảnh của Song Tử chạy qua chạy lại tìm, nhưng chỉ nhận lại sự thất vọng vì chẳng có ai thấy anh chàng ta cả.
_Cho hỏi anh có thấy người trong ảnh không nhỉ?
_Không.
Xin lỗi,tôi không thấy…
….
_À… hình như tôi thấy đâu rồi ấy…
Cuối cùng, cũng có người nhận ra hình anh. Tuy vậy, đó lại là một ông cụ có tuổi , nên việc “lục lại kí ức” có thể nói là khó.
_… ờ… hình như là ở…
_ …ở đâu vậy cụ??? Cụ hãy cố nhớ lại đi! – Cân sốt ruột.
_ …đang nhớ đây…ở…ở…- Cụ ông lại tiếp nhẩm nhẩm miệng.
_ Ở đâu hả cụ? – Kim Ngưu nôn nóng.
_ Ở… ở…ở…
Cả hai thở dài chán nản…Đúng lúc đó, ông cụ đột nhiên nhớ ra.
_ À…nhớ rồi! Lúc nãy cậu ta bị một đám con trai chặn đường và đánh…Thật ngại là chẳng ai qua giúp đỡ hết. Cứ thế rồi tụi nó kéo cậu ta đi đâu đấy rồi…
Cả hai mặt hốt hoảng. Sau đó Thiên Bình nhanh chóng gọi về cho đám ở khách sạn đợi thông báo…
~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•
Thiên Yết và Cự Giải cũng đang làm đi tìm Song Tử. Có điều là không nhanh bằng cặp trên, bởi Cua cứ đi qua bên nào hỏi là Cạp cứ chạy theo (đã bao giờ nghe Thiên Yết có tính chiếm hữu cao chưa ). Cươi cùng, bé Cua cũng nhận ra điều “không hẳn là tốt” đó.
_ Ya … đừng đi theo em nữa! Hãy đi cũng quanh chỗ khác mà hỏi đi! – Rồi cô nàng hướng dẫn cho anh – Đó! Đó! Đó! Đi!
_…
Thiên Yết chẳng nói gì. Anh ngoan ngoãn tuân theo.
Một lát sau, vì cảm thấy không an tâm, Cua quay lại nhìn xem và cô thấy anh đang được một đám con gái bu.
Cô nàng bậm môi, dữ dằn chạy tới kéo anh về phía mình trong một đám con mắt ngỡ ngàng của đám con gái.
_ Gì vậy Cua?
Thiên Yết ngơ ngác. Cự Giải không nói gì, cô chỉ nhẹ kéo chiếc mũ sau áo anh chùm lên đầu, rồi tháo chiếc kính cận của mình ra,đeo cho anh. Cô kéo đầu anh đến gần mình, nói.
_ Khuôn mặt đẹp trai của anh, chỉ mình em thấy thôi, ok? Cả thân thể của anh nữa, không được cho ai chạm vào, nhớ chưa?
Cả hai nhìn chằm chằm vào nhau vài giây…
_ Gì vậy???
_ Hóa ra là hoa có chủ rồi à?
_ Chán quá, đi tụi bây…
…
Cua mặt đỏ hơn bao giờ hết, còn Cạp thì che miệng cười rút rít.
_ Có lẽ…anh lại yêu em thêm rồi… -Rồi anh nhẹ nhàng nhìn sau vào mắt cô.
“Reng… reng…reng…”
Bỗng một tiếng chuông điện thoại vang lên phá không khí lãng mạn đó…
_ Ừ…ừ…có tin nhắn từ băng ông Thiên? Bắt nhầm đám Lục Anh?
_ Ừ…chắc là tưởng là Kim Ngưu, tin nhắn gửi từ máy cô nàng. Chắc đám đó lấy máy cô nàng nên mới nhầm dẫn tới bị bắt…- Sư nói nhỏ qua điện thoại. – Cứu không?
Cự Giải cũng áp tai vào nghe, cô nói.
_ Cứu đi, lấy lại điện thoại cho Kim Ngưu. Nhớ là không để lộ ấy người không liên quan đó. Nói với Cừu là súng tôi có cả ta vào balo đấy…
~•~•~•~•~•~•~•~•~•
Sau đó thì đi cứu điện thoại và thả đám kia thoát…
~•~•~•~•~•~•~•~•~•
Trên biển, một cô gái thất thần bước nhẹ. Nước mắt chảy dòng, miệng lẩm bẩm…
_ Song Tử…cậu đâu rồi?
Thật ra chap này mình định viết về trận đánh trên… Nhưng bỗng hôm qua lại nhớ là hứa với một người là chap này ship Cua – Cạp, nên phần oánh nhau hôm qua đã được xóa sạch. Thay vào đó là phần trên.
Tạm thời là bạn nào Ship Bảo – Song sẽ thất vọng trong vài chap tới. Đọc trên chắc hiểu tình hình nhỉ. Từ đây đến hết chuyện mình sẽ tiếp về các câu chuyện tình yêu thôi, cuối mới đánh nhau tiếp, mọi người cứ từ từ nhé!