Bạn đang đọc 12 Chòm Sao Và Thế Giới Ngầm: Chương hap 20: Du lịch Nha Trang 4
Loa,loa,loa… Bà con ơi, tuyển người Viết truyện nha
~Đơn giản là: Mình tuy nhiều ý tưởng, nhưng rất chi là lười viết,và còn viết hông hay nữa! Vậy nên, mình cần tìm một bạn viết hay hay một chút để, cùng mình làm đồng tác giả, mong các bạn chiếu cố!
~•~•~•~•~•~•~•~•
Mới sáng sớm tinh mơ…cả đám đã được đánh thức bằng tiếng hét của Bạch Dương:
_ Sao anh lại ở đây? – Bạch Dương mới thức dậy đã thấy Nhân Mã nằm bên cạnh,ôm chặt cứng cô, đã vậy cô còn mang một cái áo sơmi phất mùi anh ta nữa .
_ Phòng tôi,sao tôi không được ở? -Nhân Mã trả lời.
_ Thế tại sao…anh đã làm gì tôi? – Cừu con bàng hoàng.
_ Bình tĩnh, chuyên đó là thế này…
*Sau khi đưa cừu vào phòng, anh viết đại vào một tờ giấy nào đó nhắn cô rồi định bỏ đi xuống phòng ăn. Vậy mà lúc vừa viết xong,dù đã lén lén nhón chân để tờ giấy ở ngay tủ bên cạch đầu giường, anh vẫn bị cô “tóm gọn “.Cô nắm chặt lấy tay anh,thủ thỉ nhẹ trong cơn men ngủ:
_ Đừng… đi…
“Ực! “
Và thế là, vì không dứt cánh tay ra được,anh lại phải nằm bên cạnh cô,vỗ về nhẹ nhàng cho cô say giấc ngủ. Tuy vậy,được một lát, một tiếng động đã duyên dáng vang lên, đánh bay cái không khí lãng mạng vốn có:
“Ọcccc.”
Bụng anh nhẹ nhàng kêu lên, và bên trong đang phản tình ầm ĩ. Không còn cách nào khác,anh đành phải kêu nhân viên đem đồ ăn tới tận phòng.
15phút sau,đồ ăn tới,và anh chỉ việc “chén “.Vậy mà, một lúc sau,lại một tiếng động tương tự lúc nãy vang lên:
“Ọc.”
Chỉ có một sự khác biệt so với lúc nãy là, người phát ra tiếng động đó không phải là anh,mà chính là nhân vật đang ngủ thẳng cẳng trên giường kia. Thế là, anh -đút- cô – ăn.
Nhưng ,ngặt nỗi,trình độ trông trẻ của Mã cực kì tồi vậy nên đương -nhiên -sẽ -đổ.
Vì không có đồ con gái, và thể chạy quanh mua đồ con gái được, và thế là Mã đã hi sinh chiếc áo sơ mi của chính mình,mặc giúp cô.
Tóm tắt đơn giản: Đưa cừu vào phòng -> Không nỡ bỏ đi ->nhưng vẫn đói ->kêu đồ ăn lên ăn tại phòng ->Đút cừu ăn chung ->đổ -> Thay đồ cho. Hết! *
_ Anh thay đồ cho tôi? – Cừu cực kì bàng hoàng
_ Ừ! – Mã tỉnh rọi – Mà cô đừng lo, tôi vẫn chưa nhìn thấy mà hình phẳng đó đâu!
Và thế là anh một cái tát .
_ Đồ biến thái! – Cừu vùng vằn bỏ về phòng.
~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•
Sáng đó, cả đám được tập trung ra biển.
_ Điểm danh…-Cô Vi dõng dạc -Ma Kết?
_ Có!
_ Xử Nữ?
_ Dạ có em, thưa cô !
_ Thiên Bình?
_ Có ạ!
_ Kim Ngưu?
_ Dạ,em có mặt!
_ Song Tử?
_ Im here!
_ Bảo Bình?
_ Em có mặt!
_ Cự Giải?
_ Dạ có!
_ Thiên Yết?
_…
_Nó ở đây,cô ơi! – Sư phải trả lời giúp Yết.
_ Sư Tử?
_ Sư Tử đẹp trai có mặt!
_ Song Ngư? – Cô Vi vừa nói xong,bỗng có nhiều bạn chú ý tới mọi người.
_ …e hèm… dạ, em đây! – Ngư xém bị phát hiện,may cô đã tinh ý đeo kính mát và búi mái tóc xanh đặc biệt lên và ẩn nhẹ nó trong một chiếc mũ mà ai cũng nghĩ chỉ có thể che nắng.
_ Nhân Mã?
_…Dạ, …có…em! – Mã nãy chừ cừ thấy lạnh lưng thế nào.
_ Bạch Dương?
_ Bạch Dương nó không có đây cô ơi!- Song nhanh nhảu
_ Vì sao thế, đứa nào là bạn cùng phòng,có nhắc em ấy là hôm nay có lịch trình chưa? – Cô Vi hoảng hốt.
_ Nhắc rồi cô ạ… – Ma Kết trả lời.
_ Thế em ấy có nói lí do không?-Cô Vi nheo mắt.
_ Có cô, Bạch Dương của tụi em bị tổn thương vì ai đó đó cô… – Cua bắt đầu nói móc ai đó.
_ Một tên biến thái đó cô… – Kết cũng hùa theo,nhưng cô chỉ nói đủ cho cả bọn nghe, chưa tới tai cô Vi.
Mã chừ mới bắt đầu xác định ra là ai là người đang nhìn mình bắt một ánh mắt “đáng yêu ” nãy chừ,là Kết và Giải. Trên mặt hai bạn ấy khi nhìn anh bỗng hiện lên ba chữ: Đồ Biến Thái!!!
_ 5 giờ chiều tập trung tại đây! Các em có thể chơi! – Vừa dứt câu,cả đám rống lên như,điên, nhảy nhào xuống biển! (Chỉ trừ anh Mã đang đi trốn tại nhà hàng nào đó để trách sát khí từ hai người “trên”.)
~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•
Hiện tại thì bé Giải đang tung tăng trong nước với một bikini cực sexy, có khả năng gây mất máu ọi chàng trai nên anh Yết lúc cũng phải theo sát cô, và đưa ánh mắt “ám sát ” đe dọa xung quanh.Bỗng,anh nhớ ra một chuyện:
_ À,Cự Giải này, chuyện bữa trước mà em nói ấy…
_ Chuyện bữa trước…à, vụ đó à? Sao? Anh kiếm được thêm gì rồi à ? – Cua đột trở nên nghiêm mặt.
_ À, thuộc hạ anh báo, hôm qua có thấy mấu đứa lởn vởn ở gần khách sạn chỗ mình… – Yết hạ giọng, anh kéo cô tới khu vực không người.
_ Thật chứ, anh chắc không? – Nhận được cái gật đầu của ăn,cô hoảng hốt,quay mặt về phía bờ – Em sẽ phải báo mấy đứa đó đã!
_ À, …còn một điều nữa…em có thể đừng mặt bộ đồ đó nữa được không? – Yết nói nhỏ dần.
_ Tại sao ạ? – Cua nheo mắt.
_ …Vì…em…nó…không hợp đâu…xấu đấy! – Yết ngập ngừng.
“Chát.”
Anh bất ngờ,chẳng hiểu chuyện gì thì vừa ngước lên thì thấy mắt Cua đỏ bừng,mắt ngấn lệ.
_ Đồ ngốc, em mặc nó là vì anh đấy,em đâu ưa mặc vậy đâu… quá đáng…- Nói rồi cô chạy đi.
Anh đã chạy theo, và đuổi kịp cô.Anh đã hiểu chuyện gì xảy ra ở đây.
_ Anh xin lỗi…- Yết ôm lấy cô.- Em đừng khóc mà,anh đau lắm! – Yết giải thích – Em mang bộ đó rất đẹp,nó rất quyến rũ anh…và tất cả mọi người…
_ Hả? – Cua gần như hiểu chuyện hơn,mặt cô bây giờ tiếp tục đỏ bừng,nhưng vì chuyện khác cơ.
_ …ai cũng nhìn em…và anh có chút ghen đấ…- Chưa kịp nói xong, anh đã bị Giải ôm chầm lấy đè ra hôn.( mà Giải rất ít khi cưỡng hôn mà đã cưỡng hôn thì cực “tàn bạo “, tác giả đã đúc kết được khi trơn trong lớp xem một bạn Cua kiss )
~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•
Bảo vừa xây xong lâu đài cát vĩ đại nhất bãi biển,liền đi tìm Song để khoe. Tuy vậy,đi được một lúc,cô đã phát hiện ra ngay anh ấy đang tán gái.Và thế là máu ghen nổi lên
~Bảo đi tới ,phồng má,kéo tai anh đi trong sự ngỡ ngàng với mọi người.
_ Cậu làm gì vậy? – Bị kéo tai dẫn đi được một lúc lâu mới bắt đầu phản kháng, khuôn mắt vẫn còn đỏ bừng vì tức giận và xấu hổ.
Bảo quay lại, giận dữ :
_ Bỏ rơi người yêu đi tán gái, cậu thật là quá đáng!
_ Cậu sao vậy,là mấy em đó tự tới nói chuyện với tớ mà? – Song thanh minh.
Bảo quay đi,vừa đi vừa bịt tai:
_ Không biết,không biết! Tớ không nghe lời nào từ cậu nữa đâu!
Song cũng không vừa ,anh quay đi ngược lại bước đi đâu đó:
_ Lần này cậu quá đáng rồi đó!
Anh bước đi vì lòng tự trọng của mình mà không biết rằng tim cô đau như cắt khi thấy cảnh lúc nãy…
~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•
Bạch Dương, sau một thời gian trốn trong phòng, cuối cùnh cũng phải vứt đi lòng tự trọng chạy ra ngoài vì chữ “đói”.
“Á! “
Đang đi,Cừu nhỏ vấp phải hai người lạ mặt,thế là cả ba té nhào vào nhau. Vì hai ngươi ấy mang áo khoát dày, đội mũ,mang kính đen dày đặc nên cừu không rõ,đay là ai,tuy vậy,qua giọng nói,Cừu có thể xác nhận được là con gái:
_ Xin lỗi,là do mình không chú ý! – Cừu đưa tay định kéo cả hai đứng dậy, tuy…
“Bốp”
Một đứa trong cả hai đánh mạnh vào tay cô,giọng chua chát:
_ Đồ mù! Mắt cô để làm cảnh hả?
Rồi cả hai tự kéo nha đứng dậy,đi tiếp vào khu vip. Bé Cừu ngơ ngác nhìn cả hai,tự nhủ thầm:
“Bạch Dương,bình tĩnh nào! Tha cho tụi nó 1 lần,xuống giải quyết cái bụng rỗng đã… “
~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•
Kim Ngưu đáng yêu đang bị vây quanh bởi những anh chàng lạ hoắc tán tỉnh,nàng định lấy điện thoại gọi cứu trợ thì phát hiện ra mình đã để quên ở nhà rồi,nên nàng hoảng sợ ra mặt,xém khóc. Lúc mà các chàng ấy đẩy nàng vào tường, một chàng trai định chạm vào nàng thì Thiên Bình xuất hiện. Anh nhanh chóng hạ đo ván cả đám với những ngón đòn judo điêu luyện của mình.
Xong, anh quay lại phía cô,mắng: _ Cậu có bị ngốc không vậy? Rõ ràng anh ta có ý tán tỉnh vậy,phải biết tránh xa chứ?… – Bỗng anh nhận ra sắc thái hiện tại của cô có vẻ lạ, cô cúi mặt xuống đất,người run bần bật -Đừng khóc,tớ xin…
_ Thật ngầu quá đi mà!!! -Tuy nhiên,sắc thái thật của cô trái ngược hoàn toàn.
Thế là sau đó,nàng tiếp tục lẽo đẽo theo chàng với ánh mắt ngưỡng mộ và tự hào hơn bao gìơ hết!!!
~•~•~•~•~•~•~•~•~•
Gửi 1 độc giả: Nàng cho ta xin lỗi lời hứa đăng hai chap liên tục,ta hứa mai sẽ đăng thêm chap nữa,thề luôn.À,để đền nàng,ba ngày nữa ta se đăng 1 chap kết thúc chuyến du lịch,ôkê?