Đọc truyện 12 Chòm Sao Và Lớp Học Vui Nhộn – Chương 10: Đòn Hiểm Khó Đỡ
“Tùng….tùng….tùng”
Tiếng trống tan học vừa vang lên, học sinh trong trường Hoa Mai như đàn ong vỡ tổ, tất cả đều nhốn nháo thu dọn sách vở, mặc dù thầy cô vẫn chưa ra khỏi lớp. Nếu như thường ngày học sinh các khối lớp sẽ lũ lượt kéo nhau về nhà, nhưng hôm nay thì có chút khác, các nữ sinh dường như cố tình nấn ná chờ đợi ai đó. Chính xác hơn là các cô nàng muốn gặp mặt những học sinh mới chuyển trường sáng nay, được dân chúng truyền miệng là đẹp tựa như các vị thần Hy Lạp.
“Tụi bây ơi! Soái ca kìa!…chắc tao chết!”
“Trời ơi! Sao toàn soái ca thế này!. ”
“Cậu kia trông lãng tử chưa kìa !.”
“Cậu này thật là men nha !.”
“Cái cậu đeo mắt kính tuyệt vời làm sao!.”
“Anh bạn đeo máy ảnh nhìn cute quá !”
“Cậu bạn lạnh lùng kia trông thật cuốn hút !.”
“Cái cậu bên này nhìn cool quá đi!”.
Dưới cái nắng chói chang như đổ lửa, các chàng trai đã bị bao quanh không có lối thoát, mồ hôi nhễ nhãi ướt đẫm hết cả áo trắng, nhìn các chàng trai chật vật cố gắng luồn lách khỏi đám đông trông thật là thê thảm. Chú bảo vệ trường thổi còi te tét nhưng cũng không giải tán được đám học sinh cuồng nhiệt.
“Chuyện gì mà náo nhiệt vậy kìa?” Song Ngư hết nhón chân, ngước cổ rồi nhảy lên phịch phịch nhưng cũng không biết chuyện gì đang xảy ra ở giữa sân trường, thì liền tò mò hỏi.
“Động vật quý hiếm xổng chuồng!”
Thiên Bình cười đùa nói, hình ảnh các nữ sinh ồ ạt đua nhau réo gọi, theo đuổi các anh chàng chẳng còn là chuyện lạ lẫm gì đối với Thiên Bình, mà còn rất là quen thuộc là đằng khác. Nhưng thật không ngờ, tại một ngôi trường nhỏ nơi thôn quê thế này, khi các anh chàng xuất hiện cũng khiến nhiều con tim khao khát yêu và được yêu dậy sóng dữ dội. Các nữ sinh muốn hú hét hay thầm thương trộm nhớ các chàng cũng được, nhưng không được cướp mất tình yêu to bự “Nhân Mã” của Thiên Bình.
“Là sao?”
Cự Giải chưa bao giờ trông thấy các bạn nữ sinh trong trường của mình la toáng, hò hét kêu gọi các nam sinh như thế này, thường ngày các bạn ấy rất là bẽn lẽn cực kỳ dễ thương, chỉ cần có nam sinh gõ lời cũng đã bối rối đỏ mặt quay đầu bỏ chạy, nay đối với các nam sinh mới không hề quen biết kia lại có những hành động quá mức bạo dạn, thật khiến Cự Giải kinh ngạc hết sức.
“Thì là sáu con tinh tinh mới vào lớp mình, đang gây náo loạn chứ ai” Xử Nữ trả lời đầy châm chọc, bụng thầm mắng sáu tên bại hoại kia, đi đến đâu là ồn ào đến đó, thật là những kẻ chuyên gây mất trật tự an ninh trường lớp.
“Ồ…ồ…ồ…..thì ra là thế ! Thấy cũng tội thôi cũng kệ ” Bạch Dương tặc lưỡi, lắc đầu nhìn tình cảnh thảm thương của học sinh mới chuyển trường.
“Bảo Bình! Cậu làm gì thế ?”
Các sao nữ quay sang nhìn Bảo Bình đang loay hoay vo tròn thứ gì đó mềm mềm đen xì giống hệt cục phân dê, rồi được cậu ấy bao bọc trong một lớp giấy báo cũ, thì không khỏi tò mò.
“Lát nữa rồi, các cậu sẽ biết” Bảo Bình tủm tỉm cười, một bộ dạng bí hiểm siêu quái dị, khiến các sao nữ phải chăm chăm nhìn hành động kỳ quái của Bảo Bình, khóe môi của các cô gái bất giác cong lên như đang chờ đợi trò hay sắp diễn ra, đồng thời cũng chấm chấm mồ hôi thầm cầu nguyện cho vật thí nghiệm tiếp theo của Bảo Bình. Những đồ vật do Bảo Bình sáng chế ra không trục trặc giữa đường thì cũng tạo ra những kỳ tích khó quên đối với những nạn nhân loạt vào tầm ngắm của thiên tài phá hoại Bảo Bình.
Sau khi hoàn tất mọi thứ, Bảo Bình dùng sức ném mạnh những thứ ở trong tay vào hướng đám đông, rồi bắt đầu đếm một, hai, tiếng đếm thứ ba vừa dứt. Một tiếng nổ kéo dài, phát ra những âm thanh khiến người nghe rất dễ hiểu lầm, và theo sau là một mùi hôi hỗn tạp lan tỏa chỉ cần ngửi nhẹ thì lập tức xuất hiện hàng loạt các biểu hiện lạ như là trợn mắt, bịt mũi, cười toe toét rồi bỏ chạy. Âm thanh ấy, mùi hôi ấy chính thức phá tan tành bầu không khí nhốn nháo ở giữa sân trường.
“Mùi gì mà kinh thế ?” Giọng nói của một vài học sinh vang lên.
Ngay sau đó, đám học sinh đang vây quanh các sao nam liền đưa tay bịt mũi, lập tức giải tán trong tiếng cười nói xôn xao:
“Đứa nào…chơi mất dạy….!”.
“Chốn đông người thế này, mà chơi đòn hiểm thế này khó đỡ à”.
“Nội công quá mạnh, bái phục..bái phục”
“B52, khó mà đấu lại nha”
“Sức công phá quá đỉnh”
Lúc này đây, mặt mày các sao nam méo xẹo, lần đầu tiên đến trường mới không ngờ lại gặp phải loại tình huống dở khóc dở cười như thế này. Mặc dù, thoát khỏi sự bao vây nhờ vào một sự cố không mấy trong lành, nhưng cũng đỡ hơn là bị thiêu đốt dưới trời nắng gắt. Các chàng trai đang chuẩn bị ra về, nhưng khi trông thấy những ánh nhìn kì lạ cùng với những nụ cười tủm tỉm đầy tế nhị của mọi người xung quanh, cứ như thể các cậu là nguyên nhân của tất cả. Tâm trạng vừa mới điều hòa trở lại ở mức ổn định thì lập tức vút lên cao bừng bừng khói nóng, cũng tại thời điểm đó ánh mắt của các chàng trai cùng dừng ngay chỗ sáu cô gái quá quen mắt, không phải những cô nàng ngồi cùng bàn với các cậu sáng nay thì còn là ai khác nữa. Trông bộ dạng hô hố, ôm bụng cười nghiêng ngã đến mức khoa trương của các cô gái ở góc bên kia sân trường, ắt hẳn những cô gái ấy là người giở trò, miệng các cậu không khỏi nghiến răng ken két, tức giận phun ra từng chữ “Hãy đợi đấy!”
___________________
Đồng hành cùng Khoai Tây và Xú Tiểu Tử
-Khoai Tây: Tớ là Khoai Tây tinh nghịch.
-Xú Tiểu Tử: Còn tớ là Tiểu Tử siêu quậy.
“Chào mừng các bạn đã đến với chương trình – Mỗi chương truyện là một câu đố của chương 10. Truyện 12 chòm sao và lớp học vui nhộn.”
Xú Tiểu Tử: Cháu muốn sử dụng quyền trợ giúp gọi điện thoại cho người thân.
MC: Bây giờ chúng tôi sẽ dành cho hai người một khoảng thời gian là ba mươi giây vừa hỏi vừa trả lời. Ba mươi giây bắt đầu.
Xú Tiểu Tử: Xú Tiểu Tử gọi Khoai Tây, Khoai Tây nghe rõ trả lời.
Khoai Tây: Hỏi đi ba, sắp hết giờ rồi.
Xú Tiểu Tử: Người Châu Á đầu tiên đoạt giải Nobel là ai?
Khoai Tây: Rabindranath Tagore.