[12 Chòm Sao] Và Khoảng Thời Gian Cấp Ba Vui Vẻ

Chương 28


Đọc truyện [12 Chòm Sao] Và Khoảng Thời Gian Cấp Ba Vui Vẻ – Chương 28

Nhân Mã và Thiên Bình sau khi sắp xếp hết đồ đạc thì đồng loạt cùng quay sang nhìn ba mình đang ngồi bên giường mẹ. Mẹ cô đã tỉnh lúc 3h tối hôm qua rồi, lúc đó cả hai chị em mừng rỡ đến phát khóc. Kim Ngưu và Cự Giải cũng nhìn nhau cười, cùng đến chung vui cùng Nhân Mã và Thiên Bình. Sau đó thì 5h sáng ba đến, Kim Ngưu cho Cự Giải quá giang cùng về. Cả gia đình bốn người Nhân Mã ngồi nói chuyện với nhau cho đến sáng. Ba cô nói sẽ đón ba mẹ con về nhà, mọi người lại sống hạnh phúc như xưa.
“Bình Nhi, em có bao giờ nghĩ rằng cả nhà chúng ta lại đoàn tụ như thế này không? Chị thì vẫn cứ nghĩ nó chỉ là một giấc mơ.” Nhân Mã môi nở một nụ cười hạnh phúc, cô ngã người ra sau ghế, ánh mắt lơ đễnh nhìn ba và mẹ.
“Cái này… đúng là phải cảm ơn số phận đã không đối đãi quá khắt khe với chúng ta.” Thiên Bình cười vui vẻ, nhanh chóng mặc áo khoác vào. “Lần này thì không còn lo gì nữa, ba nói sẽ đưa mẹ về nhà chăm sóc, còn thuê cả người bác sĩ riêng nữa. Hội thao chúng ta không còn phải vướng bận nữa.”
Nhân Mã khẽ gật đầu đồng tình. Cả hai ôm nhau thật chặt, cảm nhận sự ấm áp từ người kia. Xong lại cùng kéo nhau chào tạm biệt ba mẹ rồi về nhà trọ.
——————————
Kỳ Hội thao đã đến…!!!
Chỉ mới sáng sớm mà hầu hết tất cả học sinh đều có mặt tại trường để chuẩn bị tinh thần đối mặt với những thử thách sắp tới. A11 cũng đã đến đầy đủ, mọi người ai cũng mặc áo lớp, kể cả Sư Tử và Song Ngư. Thiên Bình cô chọn màu đỏ là chủ yếu, để phù hợp với không khí tưng bừng và sôi nổi của kỳ Hội và cũng vì Sư Tử nói anh thích màu đỏ nên cả lớp bị buộc phải thích chung (Sư Tử: tôi là vì tinh thần thôi nhé tác giả. Evan: vâng vâng, thầy lúc nào cũng vì học sinh =”=).
Kim Ngưu tai đeo earphone, tay đút túi quần, người mặc áo phông màu đỏ có in tên lớp phía trước trông khá trẻ con, quả thật không phù hợp tí nào với hình tượng lạnh lùng của cậu. Thiên Bình sau một hồi cười lăn cười bò liền vỗ vai cậu nói nhỏ.

“Cậu mặc áo này cũng không tệ đâu Tiểu Ngưu à?”
“Đồ ngốc.”
Kim Ngưu mỉm cười sủng nịnh xoa đầu Thiên Bình rồi bỏ đi làm cô nàng la oai oái rồi vội đưa tay lên vuốt vuốt mái tóc rối của mình.
Riêng Cự Giải thì cứ đứng ngó tới ngó lui, tại sao giờ này vẫn chưa thấy A12 đến? Có khi nào bận chuyện gì hay kẹt xe không nhỉ? Cậu nhíu mày, sau đó lại chạy đến chỗ Sư Tử và mấy đứa con trai đang khiêng một thùng đá bự khổng lồ. Nhớ lúc trước Thiên Yết hỏi thùng lớn như thế để làm gì, Sư Tử chỉ cười hì hì nói vận động cần uống rất nhiều nước, lại phải tốn tiền đi mua, thà tốn sức chút nhưng tiết kiệm được một khoảng. Sư Tử cậu là thế, khá thực dụng nhưng rất rộng rãi với mọi người, chẳng hạn thà tốn tiền mua nước, cậu lại bỏ cả 350k ra mua nguyên cái thùng đá bự (Sư Tử: tác giả, cô có thù oán gì với tôi thế =”=. Evan: ta đang bị ghét cái người ngốc như ngươi :v).
Song Ngư và Thiên Yết cuối cùng cũng xuất hiện, cả hai và một số học sinh nữ cùng nhau đem một đống thức ăn tự làm ở nhà đến. Nào là sandwich, bánh snack, trái cây,… Thiên Yết đưa tay lên lau đi giọt mồ hôi đang chảy trên trán, cô khẽ liếc sang Sư Tử, cậu đang đùa giỡn với các nam sinh, nhưng vẫn thuỷ chung không liếc nhìn cô lấy một cái. Trong lòng Thiên Yết bỗng dâng lên một cảm giác mất mát khó tả…
—————————–
Sau vài phút, A12 cũng bắt đầu xuất hiện. Chả là đúng theo như Cự Giải đoán, chuyến xe buýt hôm nay quá là đông nên phải đợi chuyến nào ít người, cả nửa lớp mới chen lên chung được. Vừa mới thấy bóng Nhân Mã ở đằng xa là Cự Giải cậu liền nhanh chân chạy đến đỡ phụ thùng nước, làm cho cô bị mấy bạn học chọc ghẹo. Nhưng Cự Giải cũng chỉ cười hì hì gãi đầu rồi cùng Nhân Mã dỡ mấy thùng nước suối xuống.
Song Tử cô cũng bận rộn lắm nha, cô cùng một vài nam sinh như Ma Kết đang bận đứng đợi ở Lotteria để mua gà rán cho cả đám. Còn Xử Nữ? Ây ya~ anh chàng đang đứng giảng dạy vài mánh khoé cho đám bạn cùng lớp, còn kiểm tra xem ai không mặc đồng phục, lại còn một lát phải chạy về nhà đón Bảo Bình đang còn dang dở với đống khẩu hiệu kia lên trường. Haiz… Làm Hội phó quả thật đâu có sướng…
Bạch Dương cũng vừa đến. Sư Tử thoáng thấy cậu liền kéo qua lớp mình nói chuyện liến thoắn, nào là đã chuẩn bị kỹ càng, nào là đồ ăn Song Ngư làm rất ngon. À mà nói đến Song Ngư, cô nàng vừa thấy Bạch Dương đến đã lảng nhanh sang chỗ khác, làm cho cậu vô cùng khó xử. Cái cảm giác ngột ngạt này, cậu không hề thích tý nào. Mà Sư Tử thấy Bạch Dương không chú tâm vào câu chuyện của mình thì một cước liền đạp ngay cậu về lớp. Xong xuôi lại đến bên cạnh Song Ngư ngồi đó. Cả hai im lặng, mỗi người một suy nghĩ.
“Cự Giải, lần này phải cảm ơn em nhiều lắm. Gia đình của chị cuối cùng cũng được đoàn tụ rồi.” Nhân Mã sau khi sắp xếp việc của mình đâu ra đó liền chạy ngay đến chỗ Cự Giải nói chuyện. “Chắc chị sẽ không đến quán làm thêm nữa đâu. Em ở lại vui vẻ nhé.”
“Không đến nữa sao?” Cự Giải giật mình, trong lòng bỗng cảm thấy khó chịu, biết làm sao được, bây giờ cô sẽ không còn như trước nữa, cô có cuộc sống của cô mà… “Uhm, vậy cũng tốt. Em về lớp trước nhé, bye.”
“Ờ… Bye!” Nhân Mã đưa tay lên vẫy vẫy, trong lòng cũng không hiểu lắm, nhưng thôi, con trai mà, ai biết được. Cô nhún vai một cái rồi cũng chạy nhanh về với các bạn của mình.

——————————
Bảo Bình thu dọn đồ đạc ở nhà, toan ôm hai thùng khẩu hiệu và băng rôn ra xe thì…
“Này, thật ra cô là gì của Xử Nữ?” Alisa chầm chậm bước lại gần Bảo Bình, điệu bộ cao ngạo không nhún nhường.
“Tôi là gia sư của Evangel và Jelly, không lẽ Xử Nữ vẫn chưa nói cho cô?” Bảo Bình nhếch mép, xem ra Alisa trong lòng của Xử Nữ đúng thật chẳng đáng một ký lô nào.
“Tôi không tin! Nếu một nam, một nữ cùng ở trong nhà, chắc chắn phải có chuyện gì đó mờ ám.”
“Không phải là một nam, một nữ. Cô không thấy vẫn còn rất nhiều người đó sao?” Bảo Bình hắc tuyến giăng đầy đầu, cô nhóc này còn định làm phiền cô đến bao giờ, Hội thao đã sắp được tổ chức rồi.
“À… Thì ra cô là loại có nhà nhưng không về. Muốn sống nhờ chồng sắp cưới của tôi chứ gì.” Alisa một tay chống hông, đi một vòng quanh Bảo Bình như muốn xem xét. “Cô đúng thật là lẳng lơ quá…”
“Thôi đi.” Bảo Bình tức giận gầm nhẹ, đôi mắt liếc sang Alisa một cái thật sắc. “Tôi là người làm công ăn lương. Nếu cô không tin, tôi cũng không muốn nói nhiều làm gì.”
“Cô…!”

Tin… tin…
Tốt quá, Xử Nữ đã đến rồi. Bảo Bình khệ nệ ôm hai thùng giấy ra cửa thì lại Alisa đưa tay chặn lại, vẻ mặt thách thức nhìn cô.
Bộp một cái, Bảo Bình thẳng tay đẩy Alisa ra xa không thương tiếc khiến cô nàng tức giận muốn chạy lại nhưng không kịp. Bảo Bảo của chúng ta đã nhanh chóng lên xe đi mất.
Haiz… Thật đúng là phiền phức.
“Có chuyện gì sao?” Xử Nữ quay sang Bảo Bình, hỏi nhỏ.
“Không gì đâu.” Cô cười gượng, quay đầu ra cửa kính.
Hôm nay cũng là ngày mà mẹ cô về, thật là có biết bao nhiêu chuyện phải lo. Bảo Bình đeo earphone vào, miệng lẩm nhẩm theo lời bài hát, trong đầu lại nghĩ ngợi lung tung.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.