Đọc truyện [12 Chòm Sao] Tìm Lại Ký Ức – Chương 95: Đã đến lúc gặp lại?
Nếu mà chị nói, chúng ta hợp tác? – Akira nhanh chóng đáp.
Ma Kết sững sờ và dừng hẳn lại. Cô quay lại để mặt đối mặt với Akira.
– Chị chắc chứ? – Ma Kết hỏi ngược lại. – Chị sẽ phản bội lại mẹ chị? Chị sẽ phản bội lại gia tộc? Chị làm thế là vì cái gì?
– Vì tình bạn và cũng là vì tình yêu…
– Chắc chị biết là nếu bây giờ chị phản bội lại gia tộc, là chị sẽ chẳng bao giờ về được nhà nữa, đúng không? Đánh đổi như vậy, hợp lý chứ? – Ma Kết tiếp tục công kích. Cô không ngờ đến việc Akira sẽ lựa chọn tình bạn.
– Chị và em nợ nhau quá nhiều rồi. Vả lại, chị chỉ là con rối trong tay mẹ chị thôi. – Akira đáp.
– Chị làm thế vì Thiên Yết đúng không? Chị làm thế là trong kế hoạch của mẹ chị đúng không? – Ma Kết đáp.
– Chị… hoàn toàn tự nguyện. – Akira tiếp tục.
– Vậy thì, em xin lỗi chị. – Ma Kết nói. – Em và chị, thật sự không thể hợp tác với nhau nữa. Ngày đó, em đã tin tưởng chị biết nhường nào, nhưng rồi chị đã phản bội lại lòng tin của em. Một khi đã đánh mất lòng tin, chị sẽ chẳng thể nào có lại nó nữa.
– Em… – Akira ấp úng.
– Em thật sự xin lỗi chị. – Ma Kết nói, cúi đầu chào và quay lưng tiếp tục cuộc hành trình.
“Em hiểu là chị muốn giúp bọn em, nhưng, làm thế thì sẽ hại chị ra rất thê thảm. Lòng tin đã mất, nhưng tình bạn giữa chúng ta thì em không quên…”
“Ma Kết, chị sẽ chứng minh là chị thật lòng.”
– —————————-
Ma Kết và Yuki đã đi được một đoạn thì Yuki mới dám mở miệng ra hỏi.
– Chị… tại sao?
– Ai cũng có nỗi niềm riêng… – Ma Kết đáp.
– Ủa, thế anh Yết, chị định bỏ lại anh ý ở đấy sao? – Yuki tiếp tục hỏi.
– Akira, chị ta biết bản thân đang làm gì. – Ma Kết đáp và tiếp tục im lặng.
– —————————-
Trong đầu Thiên Yết bây giờ là một mớ hỗn độn. Anh tuy trúng một đòn khá là đau nhưng mà đã nhanh chóng hồi phục… và nghe được cuộc trò chuyện “đầy thiện cảm” giữa hai người.
Nghe Akira nói rằng người anh yêu là cô gái đó… trong lòng anh nổi lên một loại cảm xúc khó tả.
“Cô ta là Ma Kết… Ma Kết…”
Những hình ảnh mập mờ bắt đầu ùa về. Hình ảnh một cô gái, không rõ mặt. Khung cảnh của một bữa tiệc nào đó. Anh bế một cô gái chạy đi. Hình ảnh một cô gái rất giỏi võ. Rồi hình ảnh chiếc vòng cổ…
Cô ấy là ai?
– Akira, cô ta là ai vậy? – anh chợt mở mắt và hỏi “cô chủ” của anh.
– Người mà anh yêu nhất. – Akira đáp. – Đi, ta đi về.
– ——————————————-
– Con… chuẩn bị đến đâu rồi? – bà Ophiu hỏi.
– Sắp xong rồi ạ. – Rin đáp.
– Tốt, ta mong con hiểu tầm quan trọng của cuộc chiến lần này. – bà Ophiu tiếp tục. – Ta cần con để ý những người còn lại. Ta biết con đủ khả năng đẻ hiểu ta đang đề cập đến vấn đề gì.
– Con… thấy Akira đã giao kèo với Ma Kết và chị ta đã kiểm soát được Thiên Yết. – Rin đáp lại.
– Cái đứa con chết tiệt đó! Được rồi, chuyện này ta sẽ bàn sau. Còn cặp đôi kia thì sao? – bà ta tiếp tục.
– Con cũng không rõ, chỉ biết rằng anh Xà Phu đã thâu tóm được Nhân Mã. Con chỉ sợ cô Thiên Dương… – Rin đáp.
– Cô ta, thì không phải sợ. Cô ta chả làm gì được cả. – bà Ophiu nói. – Ta tin con biết mình đang làm gì.
Dứt lời, bà ta biến mất.
“Ta mong con đủ thông minh để hiểu, phản bội ta: một là chết, hay là sống không bằng chết.”
“Con mong mẹ hiểu cho con…”