12 Chòm Sao Thời Thanh Xuân Tươi Đẹp Của Chúng Tôi

Chương 42: Ngưng Làm Bạn Gái Của Anh


Đọc truyện 12 Chòm Sao Thời Thanh Xuân Tươi Đẹp Của Chúng Tôi – Chương 42: Ngưng Làm Bạn Gái Của Anh


Hạ Kim Ngưu đỏ mặt, ngạc nhiên hỏi:- Cậu nói gì cơ?Hàn Bạch Dương càng ôm chặt Kim Ngưu hơn, lời nói nhỏ nhưng đầy sự khẳng định:- Anh yêu em.————————- Tại phòng Mã – Song.- Tôi chịu hết nổi rồi!!! Tôi phải đi giải thích rõ với bọn họ!!!!!!! – Nhân Mã gào thét.- Cô bị điên rồi à? Bây giờ giải thích thì có ai tin cơ chứ?! Cô cứ giả vờ làm bạn gái tôi đi có phải hay hơn không?? – Song Tử giữ chặt Nhân Mã lại từ phía sau.- Tôi cũng phải cần sự tự do chứ? Anh có biết giả làm bạn gái của anh nó khổ sở tới mức nào không? HẢ? ANH CÓ HIỂU ĐƯỢC KHÔNG? CÓ HIỂU ĐƯỢC CẢM GIÁC CỦA TÔI KHÔNG??? TỐI NGÀY BỊ ĐÁM FAN NỮ CỦA ANH ĐI TỚI ĐÒI ĐÁNH GHEN!!!! THẬM CHÍ LÚC CHIỀU TÔI CÒN BỊ CON NHỎ BÙI TUYẾT VÀ ĐÀN EM CỦA NÓ KÉO ĐẾN GÂY SỰ ĐÓ!!!!!! – Cô liên tục khóc thét, dãy dụa.- C…cái gì? – Song Tử buông lỏng Nhân Mã ra – Cô vừa nói gì? Bùi Tuyết gây sự với cô? Không đúng, con bé vốn rất tốt mà!Nhân Mã nhân cơ hội thoát ra khỏi tay của Song Tử, chĩa tay vào mặt anh:- Tốt? Tốt sao? Cô ta hẹn riêng tôi ra nói chuyện, rồi nhân thời cơ đánh đập tôi!! Cô ta còn bảo nếu tôi không rời khỏi cuộc sống của anh thì cô ta sẽ cho người ức hiếp tôi đó!!! ANH CÓ BIẾT KO??? HẢ?!!!Song Tử sững sờ, còn chưa kịp nói gì thì Nhân Mã đã xắn tay áo của mình lên, cô chỉ lên những vết bầm chi chít nhau trên hai cánh tay của mình, rồi nói:- Anh có thấy những vết thương này ko? Là do đàn em của Bùi Tuyết đó…BÂY GIỜ ANH ĐÃ TIN LÀM BẠN GÁI CỦA ANH NÓ KHỔ TỚI MỨC NÀO RỒI CHỨ?!!!! TÔI THẬT SỰ KO THỂ CHỊU NỔI NỮA!!!!!!!!Nói rồi, cô liền ngồi thụp xuống đất, dùng hai tay bưng mặt khóc nức nở.Bấy giờ, Thượng Song Tử mới chợt nhớ ra câu nói của Bạch Dương hôm trước: “ Tới khi Nhân Mã có mệnh hệ gì, mày có tới cầu xin tao cũng không thèm giúp mày đâu! “Hoá ra…anh đã vô tình làm tổn thương cô gái có tâm hồn vô tư vô tâm này rồi.Anh khuỵu gối xuống bên cạnh Nhân Mã, mới chợt phát hiện ra không chỉ có tay mà chân của Mã Nhi cũng đầy những vết roi.

Song Tử cắn răng, không hiểu sao khi nhìn thấy cô gái này khóc, tim anh lại rất nhói.- X…xin lỗi…là lỗi của tôi… – Song Tử nói – Để tôi băng lại vết thương lại giúp cô.Tiểu Nhân Mã quơ tay, nói:- Ko cần đâu! Nếu anh muốn xin lỗi tôi thì anh mau đi giải thích rõ ràng với mọi người đi!!!Cô lau những giọt nước mắt đầm đìa trên mặt, rồi rời khỏi phòng ký túc xá, để lại Thượng Song Tử ngồi bơ vơ một mình ở đó.Anh tự cốc mình một cái thật mạnh, tự lẩm bẩm:- Thượng Song Tử, mày xem mày đã làm gì thế này? Tiểu Nhân Mã vậy mà lại phải chịu tổn thương vì mày sao? Ngốc thật!Nhân Mã bước đến phòng của Sư Tử, chân cô đang bị thương nên việc di chuyển thật sự rất khó khăn.


Mã Nhi cố kìm nước mắt, gõ cửa phòng:- Cộc cộc cộc.Sư Tử bước ra mở cửa.

Vừa nhìn thấy mặt Sư Tử, Nhân Mã đã nhào vào lòng Sư mà khóc:- Hức hức, Sư à! Huhuhuhu!!!!Sư Tử ngạc nhiên khi nhìn thấy những vết thương trên người Nhân Mã, cô đã đoán được phần nào sự việc:- S…sao vậy? Đứa nào? Đứa nào dám làm mày ra nông nỗi này? Nói để tao đi xử nó!!!!!!Nhân Mã vẫn cứ tiếp tục khóc, khóc không ngừng nghỉ.

Tiếng khóc của cô làm liên luỵ tới Mặc Thiên Bình đang ngồi xem TV.


Anh bước ra, nhìn thấy cảnh tượng của Nhân Mã nhưng vẫn bình thản:- Này, khóc nhỏ một chút được ko? Tôi đang coi phim!- IM ĐI!!! – Sư Tử liền tặng cho Thiên Bình một đôi mắt sắc lẹm – BỘ ANH SỐNG CHỈ BIẾT TRÁCH NGƯỜI TA THÔI HẢ? KO COI TV ĐƯỢC THÌ MAU ĐI NGỦ ĐI! PHIỀN PHỨC!!!! – Sư Tử thật sự rất tức giận khiến cho Thiên Bình không dám hó hé thêm lời nào.Sư Tử nhìn Nhân Mã với con mắt một nửa tức giận một nửa thương cảm:- Nói xem thằng nào ăn hiếp mày để tao còn đi xử nó! Chứ sao mày cứ khóc thế? Nói đi xem nào!!!!Nhân Mã nấc một cái, rồi trả lời:- Hức, T..Thượng, hức…Song Tử…hức!- THẰNG KHỐN!!! ĐỂ TAO ĐI GIẾT NÓ!!!! – Sư Tử liền bỏ Nhân Mã và hùng hổ đi kiếm Song Tử nhưng Thiên Bình đã kịp thời tóm lấy cô:- Ê, cô định đi giết thằng Song Tử thật à? Có gì từ từ nói!!!!- BUÔNG – TÔI – RA! KHÔNG THÔI TÔI GIẾT CẬU TRƯỚC ĐẤY! – Sư Nhi gằn giọng khiến cho Thiên Bình phải nuốt nước bọt một cái, trông cô bây giờ giống như y cái tên của cô.- Sư Tử…đừng mà… – Nhân Mã vội ngăn cản.- Đừng đừng cái gì? Tao phải đi tìm nó để cho nó một bài học, giờ có trời cũng ko năng được tao đâu!!!!! – Sư Tử vùng vằng khỏi Thiên Bình, giọng cương quyết.-N…nhưng người đánh tao không phải Thượng Song Tử mà! Tao thề đấy! Mày đừng đi làm loạn!!! – Nhân Mã giải thích.- Hả? Vậy rốt cuộc là sao? Mày nói rõ coi!!! Tao bực rồi đó nha!!!! – Sư Tử tức hộc máu.- Mày bình tĩnh vào trong đi, rồi tao kể rõ mọi chuyện cho mày! – Nhân Mã kéo mạnh cánh tay của Sư Tử.Sư Nhi tức giận nhưng vẫn đi theo:-Tao vào trong là mày phải kể rõ đó!!!- Rồi rồi, tao biết!! – Nhân Mã tâm trạng cũng đang rất rối bời, cố gắng dùng mọi cách lôi con Sư Tử Hà Đông này vào trong phòng trường hợp nó xổng chuồng rồi bay đi giết người diệt khẩu.Mã và Sư ngồi trên sofa.

Sư Tử liếc nhìn Thiên Bình đang ở gần đó, nói:- Trông anh ngứa mắt quá! Bữa nay qua ngủ với tên Song Tử kia đi! Mã hôm nay ở lại với tôi!!!- Hể? Cô không sợ bị ông thầy Huấn bắt quả tang như lần trước à? – Thiên Bình xụ mặt.- Có một đêm thôi mà! Bây giờ anh sợ tôi hay là sợ thầy Huấn?! – Sư Tử nhăn mặt.- À à…đ…để tôi đi, hai chị em cứ ngồi tâm sự với nhau đi ha! – Thiên Bình đổ mồ hôi hột, ba chân bốn cẳng rời khỏi phòng.Sư Tử lấy trong balo của mình một hộp y tế, nói với Nhân Mã:-Đưa tay của mày đây, tao xức thuốc cho!Mã Mã khẽ đưa tay cho Sư Tử, hỏi nhẹ:- Làm được không đó?Sư Tử bĩu môi:- Xuỳ! Nhiều chuyện quá! Mau nói lý do mày bị như này đi! Ko thôi tao cắt mày ra thành trăm mảnh bi giờ!!!Nhân Mã rợn người, cô khẽ cúi mặt, kể lại:- Chiều hôm nay, lúc vừa mới tập kịch ở trên lớp xong, nhỏ Bùi Tuyết hẹn tao ra nói chuyện riêng.


Xong nó cho đàn em tới đánh ghen.Sư Tử ngừng bôi thuốc khử trùng, ngước mặt hỏi:- Đánh ghen?- Thì cái vụ tao giả làm bạn gái của Thượng Song Tử đó! Nó bực nên mới thuê người tới để đánh ghen!- À à, ra vậy.

– Sư Tử tiếp tục xử lý vết thương cho Nhân Mã – Lũ khốn đó, dám đánh mày ra nông nỗi này sao?Nhân Mã nói:- Tụi đàn em của Bùi Tuyết giống như bọn ăn chơi lêu lổng, có gì mà ko dám chứ.

Tao ngạc nhiên là ở con nhỏ Bùi Tuyết kìa.


Xưa nay nó nổi tiếng dịu dàng, học hành chăm chỉ, được nhiều người mến mộ, tao không ngờ nó lại làm ra loại chuyện này.Sư Tử tiếp tục băng bó, tức giận nói:- Để mai tao tìm nó tính sổ.Nhân Mã đáp:- Thôi, chấp làm gì chuyện đó chứ.

Nhưng mà…nhỏ Bùi Tuyết đó còn nói…nếu tao không nhường Song Tử cho nhỏ…thì nhỏ sẽ…thuê người ức hiếp tao, rồi tung clip đó lên trang mạng của nhà trường…-Má nó! Con nhỏ khốn kiếp!!! – Sư Tử tức giận đến nỗi lỡ mạnh tay với vết thương của Nhân Mã.- AAA đau đau, mày tính giết tao hả con điên kia? – Nhân Mã ôm tay.- Mày mới điên đó! Nó đánh mày thành ra như vậy mà sao giờ mới chịu đi báo với tao? Con ngu!! – Sư Tử chửi ko kiêng nể.- Tao sợ liên luỵ tới mày… – Nhân Mã rưng rưng nước mắt nhưng ngay lúc đó Sư Tử đã ôm chầm lấy cô, khẽ nói:- Con ngốc! Liên luỵ gì chứ? Lần sau có chuyện gì, phải nói với tao, nghe chưa?Nhân Mã cảm động ôm lại Sư Tử:- Ừm, tao biết rồi, c…cám ơn mày…————————— Bên phía Song Tử và Thiên Bình.Bình Ca ngồi ăn hết đống kem trong tủ lạnh của Song Tử nhưng Tử Ca chẳng nói gì, anh chỉ biết đi đi đi lại khắp phòng, tâm trạng vô cùng lo lắng cho Nhân Mã.Thiên Bình liếm láp cây kem ốc quế, nói:- Nếu lo lắng thì sao ko đi tìm Nhân Mã nói chuyện đi! Đang ngồi bên phòng với con Sư đó!Song Tử tiếp tục đi lại khắp phòng, ko đáp lại lời Thiên Bình.Thiên Bình sau khi ăn uống no nê thì trườn lên giường ngủ khò, còn Song Tử thì vẫn thức và ko sao ngủ được, anh thật sự muốn gặp Nhân Mã ngay bây giờ, muốn được ôm cô vào lòng, xin lỗi và an ủi cô..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.