[12 Chòm Sao] Thích Thì Yêu Thôi

Chương 45ter 44:Quyết định


Đọc truyện [12 Chòm Sao] Thích Thì Yêu Thôi – Chương 45: ter 44:Quyết định

Sư Tử đã đến sân bay nước Anh,anh kéo vali từ cánh cửa Hải quan ra,ánh mắt đỏ lướt quanh sân bây giờ đã là 2 giờ sáng bên Anh,mọi thứ im lặng chỉ có vài người đang đợi người thân hay đưa tiễn gì đó
-Chào cậu chủ-Một giọng nói kính cẩn vang lên khiến anh quay lại
Sư Tử không nói gì chỉ gật đầu,người đàn ông đưa anh đến một chiếc xe sang trọng rồi xách hành lý bỏ vào xe cho anh.
Sư Tử lên xe,ánh mắt nhìn lên trời,rồi anh lấy điện thoại gọi qua Mess cho Bạch Dương. Anh thèm nghe giọng nói của cô.
-Alo,anh về tới rồi hả?-Giọng người con gái bên kia cất lên cùng với tiếng ồn bên đó,cô đang ở bệnh viện
-Ừ,em ở đang làm việc sao?
-Vâng,anh ở bên đó nhớ giữ sức khoẻ,em nhớ anh-Giọng nói bên kia cứ nhẹ nhàng nhưng nghẹn đắng lại
-Em cứ làm việc đi nhưng đừng tắt máy,khi nào anh về tới nhà anh sẽ tự tắt
Cô gái bên kia vâng lời anh,để điện thoại sát bên còn mình vẫn làm việc,vẫn khám cho bệnh nhân.
Từng giọng nói của cô đều được anh nghe rõ. Đôi môi anh lâu lâu lại cong lên nhưng cũng vội tắt đi
Chiếc xe về đến căn biệt thự. Sư Tử tắt điện thoại nhưng vẫn không quên nhắn vài dòng cho cô
Anh kéo vali vào trong. Trong nhà cha mẹ anh vẫn còn thức,có lẽ họ xem trọng việc này 1 cách thái quá đây. Sư Tử nhìn người quản gia như hiểu ý,ông ta xách cái vali đen lên phòng anh.
Sư Tử ngồi xuống ghế đối diện với hai người,không gian trở nên lặng im như thể đang ở địa ngục
-Sư Tử con quyết định đi-Người đàn ông lên tiếng phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng
-Tại sao cha không chấp nhận cô ấy?-Sư Tử ngước khuôn mặt điển trai ánh mắt huyết dụ nhìn người đó
-Không xứng
Câu trả lời lạnh lùng và dứt khoác. Sư Tử chỉ khẽ cười
-Chỉ vì quá khứ là gia đình nghèo thôi sao? Nếu lý do chỉ là vậy thì xin lỗi cha con chọn cô ấy. Vì cha không hiểu cho con. Lúc trước cha chọn mẹ không phải cũng như con bây giờ sao? Vậy tại sao cha không hiểu cho con?

-Con…
-Ông,Sư Tử con lên lầu đi-Người phụ nữa nắm lấy cánh tay người đàn ông lại rồi bảo anh lên trên
Sư Tử không nói gì thêm,anh bước lên lầu,khoá cửa phòng,nằm phịch xuống giường.
Căn phòng anh chủ đạo là đen lạnh. Màu của tâm hồn anh bây giờ,trống rỗng lạnh lẽo. Anh lướt đôi mắt huyết dụ tìm cái điện thoại vứt lung tung trên giường. Anh lướt những tấm hình anh và cô trong điện thoại. Nụ cười,đôi mắt… Tất cả đang là của anh nhưng sao cũng giống như rằng đang sắp mất.
“Đêm nay…lại một đêm không em”
Sư Tử thiếp đi từ lúc nào,trên tay anh vẫn cầm điện thoại như đợi 1 tin nhắn nếu có thì anh sẽ mở liền đôi mắt này…
ლ(╹◡╹ლ)ლ(╹◡╹ლ)
Xử Nữ tới nơi Nhân Mã làm nhưng người ta nói cô đã rời đi từ 1 tiếng trước. Anh liền chạy tới nhà cô.
Mở cánh cửa phòng,Nhân Mã đang ngồi trên khung cửa sổ,đôi mắt hướng ra ngoài. Xử Nữ nhẹ nhàng bước đến ôm cô vào lòng
-Anh về đi-Nhân Mã mệt mỏi lên tiếng
-Tại sao?-Xử Nữ vẫn điềm tĩnh
-Chúng ta kết thúc được rồi-Nhân Mã nhìn anh, đẩy anh ra nhưng anh vẫn ôm lấy cô
-Nếu anh không đi thì sao?
Nhân Mã không nói gì,cô chỉ quay ra ngoài cửa sổ như để tránh ánh mắt của anh và tìm cho mình lối thoát nhất thời
-Nhân Mã,anh biết hết rồi,anh chọn em-Xử Nữ thì thầm
-Tại sao anh lại làm vậy? Còn mẹ anh thì sao?-Nhân Mã nhìn Xử Nữ
-Rồi bà ấy sẽ hiểu,bà ấy cũng đã từng từ bỏ một cuộc tình vì gia đình,nhưng anh thì không,anh có thể gầy dựng tất cả nhưng tình cảm thì không-Xử Nữ vuốt mái tóc Nhân Mã
-Em không cần gia sản của anh,chỉ cần anh,cảm ơn anh đã chọn em-Nhân Mã ôm chặt Xử Nữ
“Mẹ à,mẹ sẽ hiểu cho con chứ?”
Xử Nữ nhìn về phía mặt trời đang lặn dần xuống. Hoàng hôn thật đẹp nhưng cũng thật buồn
(❛◡❛✿)(❛◡❛✿)(❛◡❛✿)(❛◡❛✿)
Kim Ngưu về tới nhà,cha mẹ anh bay từ Anh quốc sang đây chủ chốt là vì muốn có một lý do chính đáng để chấp nhận Thiên Bình
Kim Ngưu bước vào ngồi xuống,lòng anh nặng thêm
-Kim Ngưu ta muốn con cho ta nghe lý do mà con chọn Thiên Bình-Người đàn ông cất giọng nói khàn khàn
-Vì con yêu cô ấy-Kim Ngưu nhìn ông trả lời
-Con chắc sẽ không ngại xuất thân chứ?-Người phụ nữ lên tiếng
-Không ạ
-Thiên Bình có gì tốt mà con một mực chọn nó?
-Vậy tại sao cha lại chọn mẹ? Đối với cha-Kim Ngưu hỏi ngược lại ông
-Ta không biết

-Con cũng không biết con chỉ biết con yêu cô ấy thôi-Kim Ngưu
-Được rồi chúng ta sẽ suy nghĩ lại việc này-Rồi cả hai bước lên lầu
Chỉ còn mình Kim Ngưu,anh ngả người ra sofa,đôi mắt nâu trầm ngước lên nhìn trần nhà rồi nhắm mắt lại như chẳng muốn nghĩ thêm gì nữa
Nhưng…hình ảnh người con gái ấy cứ hiện ra trong anh,lại lam anh thêm lo lắng
Tự cười mình
“Đây cũng là 1 lý do khiến anh không thể rời em khi em cứ ở trong tâm trí anh như thế này”
(─‿‿─)(─‿‿─)(─‿‿─)
Thiên Yết mệt mỏi nằm phịch ra giường,cầm điện thoại lướt vài trang wed cho đỡ chán rồi anh bấm vào danh bạ gọi điện cho Song Ngư
-“Alo anh gọi em có gì không?”
-Không anh muốn nghe giọng em thôi
-“Tối nay anh muốn ăn gì?”
-Gì cũng được,em đi rồi về sớm
Thiên Yết cúp máy,gát tay lên trán suy nghĩ.
“Tình cảm này có được chấp nhận không? Mọi thứ sẽ qua chứ”
Thiên Yết nhắm hờ đôi mắt. Hình ảnh cô hiện rõ trong tâm trí anh. Người mà anh yêu suốt từng ấy năm. Người dạy anh biết trân trọng tình cảm,biết chờ đợi,biết đau khổ và nhớ thương.
Thiên Yết ngồi dậy,trên môi anh nở nụ cười không tên không có nghĩ là anh không có kết quả
(๑ŏ ω ŏ๑)(๑ŏ ω ŏ๑)(๑ŏ ω ŏ๑)
Song Tử về nhà,từ lúc cha anh nói chuyện với Bảo Bình đến giờ thì bây giờ anh mới biết. Song Tử mở cánh cửa gỗ nâu sang trọng,bên trong là 1 người đàn ông đang ngồi chờ sẵn
-Cha,con có chuyện muốn nói
-Ta biết con muốn nói gì-Ông ngước mắt lên nhìn Song Tử
-Cha,con biết cha rất thương con muốn con hạnh phúc nhưng có thể cho con tự chọn lấy cuộc sống mình không?

Ông chỉ nhìn cậu không nói gì,đứng lên bước tới cửa sổ nhìn ra ngoài một lát,khẽ thở dài
-Con bé ấy có gì tốt?
-Cô ấy hy sinh cho quá nhiều rồi,hy sinh cả quãng thanh xuân,khi con đi qua Anh quốc không hẹn ngày về,không ràng buộc nhưng cô ấy vẫn chờ đợi và hy vọng thay vì tìm một người khác thay con. Rồi tới lúc con bị tim không biết có qua hay không cô ấy cũng ở bên con. Hy sinh như vậy chưa đủ sao cha?
Song Tử nhìn ông,hàng chân mày anh nhíu lại nhìn người đàn ông kia như mong rằng ông sẽ hiểu cho mình
Mọi thứ như chiềm vào im lặng hai người theo đuổi suy nghĩ riêng của mình,chỉ còn tiếng đồng hồ kim chạy.
Im lặng lâu lâu lại có tiếng thở dài mệt mỏi nhưng quyết định thì sao?
(๑ŏ ω ŏ๑)(๑ŏ ω ŏ๑)(๑ŏ ω ŏ๑)
Ma Kết sau khi đưa Cự Giải về nhà anh quay lại nhà mình bước tới phòng mẹ mình
-Con cần lời giải thích-Ma Kết ngồi xuống ghế
-Cha Cự Giải ngày xưa là đồng nghiệp của cha con trong một lần bắt cướp,chính ông ta đã đẩy cha con vào chỗ chết. Mẹ muốn chấp nhận cô ấy nhưng làm sao có thể chấp nhận kẻ giết cha con?
Ma Kết lặng im,trong đầu anh bây giờ là 1 mớ hỗn loạn. Đúng nếu cha Cự Giải là kẻ giết cha anh thì làm sao có thể chấp nhận nhưng mà anh cũng không thể xa cô.
Ma Kết thở dài,đưa tay vuốt ngược mái tóc,đôi mắt mệt mỏi nhìn xuống sàn nhà,đôi bàn tay đan xen vào nhau.
-Con sẽ tìm hiểu vụ này-Ma Kết nói rồi đứng lên bước đi
Bà nhìn theo bóng anh khuất sau cánh cửa khẽ thở dài.
Phải chi bà có thể gạt đi quá khứ. Phải chi biết được chính xác mọi thứ. Chính bà cũng không tin rằng Cự Long là người giết chồng mình nhưng chẳng có gì kháng lại cả.
(๑ŏ ω ŏ๑)(๑ŏ ω ŏ๑)(๑ŏ ω ŏ๑)
Tôi là Win. Thay Gin viết tiếp truyện. Ai cảm thấy cmt đàng hoàng thì chúng ta nói chuyện với nhau còn không thì bấm next không phải nói nhiều!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.