Đọc truyện [12 Chòm Sao] Thích Thì Yêu Thôi – Chương 29: Bước
Một ngày mưa em chạm vào nỗi nhớ của riêng mình,em nhớ anh người từng làm em điên đảo vì tình và tới bây giờ vẫn không dứt…
Hành làng bệnh viện im lặng chỉ có những người nhà bệnh nhận ngồi nói chuyện với họ hoặc đang chờ 1 kết quả nào đó.
Bảo Bình đi dọc hành lang bệnh viện cô dừng lại,lúc này cô thật cô độc… Như rơi từ đỉnh cao xuống vực không đáy. Cô đơn,lạnh lẽo,buồn sầu…
-Nếu cứ buồn như vậy thì không giải quyết được đâu-Song Ngư bước đến gần Bảo Bình
-Vậy vui sẽ giải quyết được chứ?-Bảo Bình cười buồn
-Không hẳn nó chỉ giúp cậu chóng quên hơn là buồn như vậy-Song Ngư ngước nhìn bầu trời,cô cũng từng như vậy mà,vực sâu không đáy là tình yêu mờ ảo không có câu trả lời
-Nói thật tớ không tin Song Tử không yêu cậu đâu-Song Ngư nhìn Bảo Bình đầy kiên quyết
-Sao cậu lại nghĩ vậy?-Bảo Bình ngạc nhiên
-Vì Song Tử rất yêu cậu chỉ vậy thôi-Song Ngư cười
-Đây không phải truyện ngôn tình đâu cô nương-Bảo Bình cười trừ
-Tớ lớn rồi Bảo Bảo biết đâu là truyện và đời thực. Tớ tin Song Tử có chuyện khó nói-Song Ngư quả quyết
-Vậy sao không nói với tớ?-Bảo Bình thở dài
-Chuyện khó nói làm sao mà nói được,cuộc sống này chia tay hay cự tuyệt người mình yêu có rất nhiều lý do không chỉ vì hết yêu cũng không chỉ vì khoảng cách-Song Ngư
-Tớ muốn gặp Song Tử-Bảo Bình nhẹ giọng
-Vậy thì tìm cậu ấy đi-Song Ngư cười tươi
-Ở đâu chứ?-Bảo Bình bất lực
-Toà nhà Genic-Xử Nữ từ đâu xuất hiện
-Đi đi Bảo Bình vì Song Tử vẫn chưa hết yêu cậu-Xử Nữ kiên định nhìn Bảo Bình
-Cảm ơn cậu-Bảo Bình cười rồi quay đi
-Sẽ ổn chứ?-Song Ngư nhìn theo hướng Bảo Bình
-Chắc vậy-Xử Nữ
Mọi chuyện chẳng ai biết sẽ đi về đâu,khi nào kết thúc vì vậy hãy tìm nó cho tới khi có kết quả…
(❛◡❛✿)(❛◡❛✿)(❛◡❛✿)(❛◡❛✿)
Nhân Mã bước vào phòng Cự Giải,khẽ đóng cửa nhẹ nhàng tránh đánh thức cô gái đang ngủ say
Nhân Mã nhìn Cự Giải không khỏi đau sót,đôi chỗ băng trắng vì bị thương,đôi mắt nhằm nghiền yên tĩnh nhưng khi thức dậy thì Cự Giải có bị shock không? Có hoảng loạn không? Sẽ khóc chứ? Vì cô gái mạnh mẽ năm xưa đã yếu đuối vì tình yêu rồi,ai cũng vậy… Thật buồn,phải chi mọi chuyện giống như 1 cuốn truyện hay 1 bộ phim nào đó không sống gió,yên bình và hạnh phúc nhưng nghĩ đi phải nói lại tất cả các nhân vật trong ấy đều phải trải qua sóng gió chỉ khác là họ biết trước kết quả rồi.
-Nhân…Mã-Tiếng kêu khẽ khiến Nhân Mã giật mình
-Cự Giải cậu tỉnh rồi,để tớ đi tìm Bạch Dương-Nhăn Mã cười vui mừng
-Khoang…tớ…Ma Kết-Cự Giải mấp máy lớ mớ không rõ thực ảo trong thật đáng thương
Nhân Mã nhẹ nhàng nắm lấy tay Cự Giải
-Ma Kết làm sao?
-Ma…Kết..anh…-Cự Giải cứ nấc nghẹn mơ màng nói không ra lời
-Ma Kết không sao cả-Nhân Mã cố nặn ra nụ cười
-Cự Giải tỉnh rồi sao?-Thiên Bình bước vào
-Ừ,tỉnh rồi nhưng mà…-Nhân Mã thở dài nhìn về Cự Giải
-Tớ đi tìm Bạch Dương cậu ở lại với cậu ấy nha-Nhân Mã thì thầm
-Ừ cậu đi đi-Thiên Bình gật đầu bước đên chỗ Cự Giải còn Nhân Mã thì ra ngoài
-Cự Giải cậu thấy sao rồi?-Thiên Bình ngồi cạnh giường Cự Giải
-Ma..Kết…-Cự Giải vẫn gọi tên cậu ấy
-Cậu ấy ổn mà-Thiên Bình cười trừ
-…
Cự Giải chỉ im lặng sự im lặng như nhận ra tất cả đang giấu cô điều gì đó nhưng mà… Cô không biết
Cự Giải bây giờ muốn chạy đi tìm Ma Kết,cô mê mang nhớ đến hình ảnh hôm ấy hình như là anh…anh đã cứu cô… Vậy anh đâu??? Anh đâu?
“Em muốn gặp anh…muốn biết đó thực hay mơ,muốn biết thực trong tim anh có em không? Em muốn gặp anh,muốn ôm anh,vì em nhớ anh đến phát điên rồi Ma Kết… Em sắp không chịu đựng nổi rồi”
Thiên Bình ngồi nhìn hàng nước mắt của Cự Giải cứ vô thức mà rơi khiến cô cũng bất giác,cô biết Cự Giải đang đau khổ như thế nào… Chỉ tiếc cô không thể gánh cho Cự Giải một phần nào.
“Mưa cứ rơi từng hồi thương nhớ,gió cứ kéo qua từng ký ức,nắng cứ toả cả mảng tình yêu…”
┏((= ̄(エ) ̄=))┛┏((= ̄(エ) ̄=))┛
My mama dont like you and she likes everyone
And I never like to admit that I was wrong
And Ive been so caught up in my job, didnt see whats going on
And now I know, Im better sleeping on my own
Cause if you like the way you look that much
Oh baby you should go and love yourself
And if you think that Im still holdin on to somethin
You should go and love yourself”
-Nghe-Tiếng nói kiêu ngạo vang lên trong căn phòng tối
-Anh là ai?
-Cần biết?-Giọng nói mỉa mai
-Anh là ai sao cầm máy của Bạch Dương?
-Vậy anh là ai?-Vẫn ngạo nghễ
-Anh cần biết làm gì?
-Vậy anh cần biết tôi là ai làm gì?-Người đó nhếch mép
-Anh mau đưa máy cho Bạch Dương
-Tại sao phải đưa?
-Có việc quan trọng
-Cô ấy không muốn nghe máy-Nói rồi cậu tắt máy
Khuôn mặt dần lộ trong bóng tối nhờ ánh đèn Tokyo chiếu vào phòng,gương mặt kiêu ngạo không thiếu phần lãnh khốc
-Minh Hàn…
(๑ŏ ω ŏ๑)(๑ŏ ω ŏ๑)(๑ŏ ω ŏ๑)
Nhân Mã đến phòng làm việc của Bạch Dương
-Giải nhi tỉnh rồi-Nhân Mã thở dốc
-Vậy sao,tớ đến liền-Bạch Dương cùng Nhân Mã đến phòng bệnh của Cự Giải
-Bạch Dương-Thiên Bình lau vội nước mắt
-Ừm,Cự Giải sao rồi?-Bạch Dương vừa xem xét vừa hỏi
-Cậu ấy cứ gọi tên Ma Kết,nửa tỉnh nửa mê-Thiên Bình
-Không sao,cậu ấy ổn rồi-Bạch Dương
-Bảo Bình sao rồi-Thiên Bình chợt nhắc đến Bảo Bình
-Cậu ấy đi tìm Song Tử rồi-Bạch Dương thở dài
-Đi tìm làm gì không phải Song Tử làm cậu ấy khóc lên khóc xuống sao?-Nhân Mã bất bình
-Vì cậu ấy tin Song Tử có lý do,thôi thì chứ để người trong cuộc nói chuyện với nhau biết đâu có một lối rẽ khác thì sao?-Bạch Dương cười
-Dù kết quả ra sao thì chắc Bảo Bình cũng sẽ ổn-Thiên Bình thở dài ngao ngán