[12 Chòm Sao - SA] Biến Thái Vừa Thôi!

Chương 16: Ktx mà như nhà tù :v


Đọc truyện [12 Chòm Sao – SA] Biến Thái Vừa Thôi! – Chương 16: Ktx mà như nhà tù :v

Cái lớp E1 vẫn đang thác loạn với Song Ngư và Thiên Yết vẫn đang
“nhảy đầm” trông thật tình tứ với khuôn mặt bầm tím và 2 dòng máu mũi
chảy dài của Thiên Yết cùng sự góp mặt của các thành phần đéo care sự
đời như Cự Giải với cuốn truyện hentai trên tay mà nước mắt chảy ròng ròng, Sư tử với cái loa và đang
bật bài Chiếc Áo Bà Ba rồi đưa tay lên trời như đang get high, Kim Ngưu đang uốn éo nhảy sexy với nền nhạc của Sư Tử đang bật và một số hoạt
động khác nữa.

Tất cả đã làm nên một bức tranh thác loạn đầy hữu tình, lãng mạng và đậm ý thơ.

Có vẻ như mọi người đều quá nhập tâm vào việc riêng của mình mà chẳng để rằng có một ông thầy mặt mày hầm hầm như xã hội đen bước vào lớp,
cả người tỏa ra sát khí ngùn ngụt như vậy mà tụi nó ở dưới vẫn phởn như
mấy con điên! Thật không chịu nổi mà! Lớp gì mà như mấy cái bar bia ôm! – dòng suy nghĩ vụt qua đầu ông. Quá sức chịu đựng nên thầy giáo
thân yêu của chúng ta đã dùng giọng eo éo đặc trưng của mình mà gáy lên:

– Mấy thằng quỷ kia! Cái lớp kiểu gì đây hả? Muốn chết không hả!?

Giọng gáy thật to thật éo khiến tụi nó lập tức ngưng hoạt động lại và trố mắt nhìn ổng. Làm thầy đây ATSM là tụi nó vì giọng của ổng mà
ngoan ngoãn ngưng lại và nghe lời. Nhưng đời éo như mơ đâu thầy ơi!

– Hahaha, đù má…Ahahaha! Má! Tao không ngừng cười được! Cứu tao với ~

– Đù má, hahahaha! Tướng cũng cao to, hổ báo mà giọng nghe gớm vậy má

…bla..bla


Chỉ mất 2s để tụi nó định hình chuyện éo gì vừa xảy ra và chỉ mất nửa giây để tụi nó cười lòi bản họng và buôn ra lời phỉ báng như đúng rồi
vào mặt lão thầy mặt ngơ như bò đeo nơ của chúng ta. Tụi nó cười mà
muốn vãi hết nước miếng ra sàn, có đứa còn cười tới nỗi mà thở không ra hơi, mặt xanh lè như sắp tắt thở tới nơi. Hừm..mới vào nhận lớp mà đã cười cho thúi mặt, chỉ hận ngày xưa tôi đã không chơi ngu mà bắt chước người ta nhét dao vào họng để rồi đứt dây thanh quản a ~ ỌvỌ ( mùi hư
cấu nồng nặc) nhưng tôi cũng công nhận mình nhay thật bị bao nhiêu tai
nạn chân, tay, mặt toàn sẹo vậy mà vẫn sống dai tới bây giờ. Mặc kệ
đám học sinh cẩu huyết của mình vẫn đang cười, thầy Nam chính là đang
nhớ về thời trẻ trâu oanh liệt của mình ( riết rồi thấy đi hơi xa đề bài:v)

May thay, vẫn còn một đứa học trò thương ông, hình như em này là
Song Tử, không biết có bệnh hay không mà sao trông nhóc đó có vẻ yếu
đuối xanh xao thế?! Mà khoan…thằng này có đúng 17 tuổi không thế?!
Hàng loạt câu hỏi cứ xoay vòng vòng trong đầu Nam.

– Tôi đúng là 17 tuổi, ông đừng nhìn như muốn đục lỗ vào người tôi
như thế! Chuyện hồi nãy cũng thật xin lỗi vì đám này đã không tôn trọng thầy mà còn cười thầy, thay mặt mọi người tôi xin lỗi

Sao nó có thể biết tôi nghĩ gì trong đầu mà nó chứ! Càng ngày càng
sợ thằng nhóc này a ~ Nhưng tạm thời bỏ qua vì nó đã xin lỗi tôi, thiệt thì trong lòng cũng có chút hài lòng vì còn học sinh quan tâm tới mình ( lúc nào vào nhận lớp cũng bị cười vào mặt)

– À! Không sao việc này tôi cũng thật quen rồi, Cảm ơ-

– Thầy không cần cảm ơn đâu! Thật ra tôi xin lỗi để nhờ thầy 1
chuyện. Thầy có thể giả giọng con gái bảo mình là bạn gái mới của e để
chia tay nhỏ bạn gái cũ đc không? Con đó nhay quá! Sẵn có giọng nói
trời phú rồi xin thầy giúp e =]] – chưa để thầy Nam nói hết câu, hắn –

Song Tử đã ngắt lời và đưa ra một ý định táo bạo để nhờ ổng

Sau khi nghe câu nói nhẹ nhàng như gió thoảng mây bay nhưng mang đầy ý trêu trọc cùng khuôn mặt rất tỉnh và đẹp trai của Song Tử. Cả lớp vừa
mới ngưng cười nay lại được dịp mà cười lớn hơn trước, tay đập bốp bốp
vào bàn tưởng chừng đinh ốc trên bàn có thể bung ra bất cứ lúc nào. Có
thể thấy trên mặt thầy Nam gân xanh gân đỏ đã nổi rõ, tay đã nắm chặt
thành một đấm. Không thể ngờ được! Hắn vừa định cảm ơn nó đấy… Lại bị
một câu nói của học trò mà thầy Nam mặt đã nghệt ra, lộ rõ sự ngạc
nhiên cùng sự ủy khuất như vừa có ai bức đến mất không thể chống cự mà
sắp khóc, tay nắm chặt để kìm nén sự tức giận cùng hổ thẹn.

– Đủ rồi! Đây là cách các em đón giáo viên chủ nhiệm mới của mình đấy ah? Thật quá đáng!!

Lại một giọng nói vang khắp lớp làm mọi họat động của đám trẻ ( trâu) kia tưởng chừng như ngưng đọng lại hết. Khác với giong nói của thầy
Nam, người đàn ông này lại có giọng nói trầm ấm đến mê người nhưng
thanh âm lại mang đầy sự giận dữ lại có cảm giác lạnh lẽo đến nỗi cả lớp không hẹn lại rùng mình một cái, nhất là thầy Nam – cái người đang run bần bật cùng cái mặt càng ngày càng xanh như tàu lá chuối và Song Tử –
đôi mắt lộ rõ sự ngạc nhiên, mồ hôi từng hạt trong suốt cứ lăn dài trên khuôn mặt đang dần trắng bệt. Tay ôm đầu, gục mặt xuống bàn như cố
nhớ ra nét quen thuộc trên khuôn mặt người đàn ông đang đứng trên bục,
khuôn miệng lại lẩm bẩm khó hiểu 2 chữ:” chú jack.. ”

– Th..ầy Ja..Jack! – Thầy Nam cảm thấy thật bé nhỏ trước con người
này, lại không giấu được sự ngạc nhiên mà thốt lên tên người đàn ông
kia với thanh âm nhỏ xíu như mèo nhỏ kêu. Thầy Jackson là người ngoại

quốc ( Hàn Quốc) nhưng ở Việt Nam khá lâu nên khả năng giao tiếp bằng
tiếng Viêtn của thầy rất tốt, tuy vẫn còn xen tiếng Hàn vào. Vì là
người ngoại quốc nên ngoại hình của thầy nhìn vào có thể phân biệt rõ
với người xung quanh. Đôi mắt một mí nhưng không hề nhỏ – rất sắc, thoạt nhìn cảm nhận được sự tinh anh, linh hoạt qua đôi mắt ; cái
mũi cao cùng đôi môi mỏng, lại là sự kết hợp tuyệt vời với đôi lông mày kiếm cùng thân rắn chắc ẩn hiện sau chiếc áo sơ mi. Thầy Jackson chính là nam thần trong truyền thuyết a ~ là người được học sinh nữ yêu thích nhất cũng như các đồng nghiệp xung quanh không chỉ nhờ vẻ đẹp tuyệt vời mà còn vì tính tình tốt bụng, luôn đối dịu dàng, ân cần với mọi
người…nhưng sự thật về hắn, chỉ có thầy Nam biết…

– Hôm nay thầy Nam cứ nghỉ một bữa, để hôm nay – cái lớp này! Tôi
sẽ xử – Hắn chính là không chịu được mấy đứa naỳ dám chọc bảo bối (?!)
của hắn nha! Cái giọng đó khi rên..ý lộn khi làm nũng thì dễ thương
không ai bằng a ~ ( chứ không phải do ông ép à?!.-.)

Cũng chẳng muốn cãi lại lời hắn nên thầy Nam đã te te ra khỏi lớp,
quay lại với lớp học thác loạn thì bọn nhỏ vẫn đang chăm chú liếc mắt
như thể đánh giá ông thầy ác ma trước mặt.

– Các em thật sự không có một chút lịch sự nào cả …bla…bla

Nhìn tưởng soái ca lạnh lùng kín miệng ai dè là thằng đàn ông mặc váy nhiều chuyện trong truyền thuyết a ~. Cả một bài giáo huấn của hắn đi
theo nhiều chủ đề: từ chê bai người khác đến tử tự, từ mất lịch sự tới bị ăn đấm …. Nhờ vậy mà chuyện giáo huấn của thầy Jackson cứ tiếp diễn
mãi.

– … ( đã lược bớt) Thôi! Tôi nói ít hiểu nhiều ha. Bây h tôi sẽ
phổ biến về KTX vì cũng đã sắp tới giờ về để dọn đồ qua đó rồi! Nội quy KTX:

+ Dậy sớm lúc 5h tập thể dục, đúng 6h tất cả phải ra khỏi KTX để tới trường, ai không làm được bị nhốt tới tối, tuyệt đối không mở.

+ Trưa có thể về lại KTX hoặc đi ăn ở ngoài, nếu về thì chỉ được ở
lại 1 tiếng không hơn, không kém. Sau 1 tiếng không ra, cũng bị nhốt!


+ Tối phải về lúc 9h, sau giờ đó không mở cửa, 10h sẽ tự động tắt
hết đèn, khóa hết cửa ra vào, trừ nhà vệ sinh. Bên ngoài sẽ có bảo vệ túc trực 24/24 nên đừng hòng mong có thể thoát khỏi nơi đây.

Và tôi xin nói thêm ai nghỉ quá 5 tiết sẽ bị đuổi học. – Vừa thao
thao bất tuyệt về nội quy vừa nhìn sắc mặt của bọn nó biến đổi không
biết từ khi nào đã trở thành thú vui tao nhã của Mr. Jackson đây!
Khuôn mặt đẹp trai không giấu được sự thích thú mà khẽ nhết môi lên tạo
thành một đường cong hoàn hảo. Khiến thầy Nam ngoài kia chứng kiến mà
đã nổi da gà, rùng mình nói chi đám nhỏ đang phải tiếp xúc trực tiếp.

Không đúng thời gian thì bị nhốt, nhốt thì bị nghỉ tiết, quá 5 tiết lại bị đuổi! Vụ này căng à nha, chẳng khác nào nơi này là học kỳ quân đội. Bảo đây là nhà tù thật sự còn dễ tin hơn là KTX đấy. Không hẹn
mà 12 cái đầu trong lớp đều cùng 1 suy nghĩ. Nhưng mấy người nghĩ chúng tôi là ai mà có thể nghe lời mấy người dễ dàng như vậy. Hãy đợi đi!
Màn kịch hay còn ở phía trước mà!

Renggggg

Tiếng chuông vang lên, tự khắc – tất cả mọi người trong lớp đều xách cặp về nhà để chuẩn bị đồ lên KTX, không ai nói với nhau tiếng nào
nhưng trong đầu lại có cùng một câu hỏi:

– Thầy jack là ai?

Sodi mọi người vì để chap hơi lâu nhá =]] chap này đã cố gắng lượt
bớt thoại và có vẻ như chap này khá căng thẳng khi nói về danh tính bí ẩn của thầy jackson =]]] có ai muốn đoán không? =]] Đoán đúng có thưởng
nha:v gợi ý: hắn có liên quan đến cha mẹ song tử và thầy Nam. Cố lên
nha mọi người! Nhanh tay có thưởng. Mà rất cảm ơn mọi người đã luôn
ủng hộ bộ fic này và đã giúp tôi có thêm nhiều kinh nghiệm trong cách
viết truyện! Yêu mọi người nhiều, nhớ vote và cmt nhá =]]


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.