Đọc truyện 12 Chòm Sao Ở Vùng Đất Never Land – Chương 21
CHAP 20
– Sao tự dưng cô lại muốn cùng phe với tôi? Chẳng phải như vậy cô sẽ phản bội mẹ cô sao? – Xà Phu cười ngạc nhiên.
– Tôi chẳng quan tâm chuyện đó. – Rin thản nhiên nói.
– Vậy chứ mục đích thật sự của cô là gì đây? – Xà Phu hỏi.
– Thật ra tôi biết anh đang nắm giữ trong tay cô nàng Nhân Mã. Còn về phía tôi, tôi muốn có được Sư Tử – bạn trai của cô ta. Chính vì thế nên…..- Rin nói và cô có vẻ rất tự tin.
– Haha……- Xà Phu ngắt lời cô bằng một giọng cười man rợ. – Rin- Cô cũng không vừa nhỉ?. Vậy cô muốn tôi làm gì đây?
– Bất cứ điều gì để hai người đó chia tay. – Rin nói.
– Chia tay sao? – Xà Phu cười. – Vậy tôi sẽ được cái gì nào? – Xà Phu hỏi.
– ¾ lượng năng lực trong tôi. Anh thấy thế nào? Trình độ như tôi, đâu phải ai cũng dễ dàng có được. Có nó rồi, anh sẽ ngày càng mạnh hơn và sẽ tiến đến gần mục tiêu hơn nữa. Sao nào. Chấp nhận chứ? – Rin nỏi, cô đưa mắt nhìn Xà Phu.
– Haha…..cô đúng thật là quỷ quyệt. Tôi không ngờ đấy. Thôi được. Tôi đồng ý. – Xà Phu mỉm cười, nụ cười ác quỷ.
– Vậy thì anh ra tay nhanh gọn trong khoảng nửa tháng cho tôi. Phần còn lại tôi sẽ tự lo. – Rin nói.
– Vậy ta ký cam kết chứ? – Xà Phu cười hỏi rồi đưa tờ giấy cam kết ra trước mặt Rin.
– Sao cơ? Tại sao? – Rin ngạc nhiên.
– Vì cô quá nguy hiểm và quỷ quyệt nên tôi cũng cần sự thận trọng. – Xà Phu nói.
Rin đỏ hết mặt mày. Rồi cô cũng cầm bút ký vào tờ đơn. Cô đứng dậy và ra về. Xà Phu cầm tờ đơn lên, nhìn vào đó và nở một nụ cười, nói:
– Xem ra có việc để làm rồi đây. Ngồi yên riết rồi ê ẩm, chán nản. Cảm ơn cô, đồ ma nữ xảo quyệt! Xem nào……..! Trở thành bạn trai cũ của cô nàng Nhân Mã đó chắc cũng thú vị lắm đây. Hahaa……aaaa..a…!
~o0o
~[Sáng hôm sau] (thật ra đã gần trưa, 10h)
Trên hành lang dãy lầu một, phía hường ra sân bóng. Cái bóng dáng của một người con gái đứng im, thầm lặng nhìn xuống sân bóng. Cô gái này đứng quan sát chăm chú mọi sự việc diễn ra trên sân bóng, thỉnh thoảng lại ngước mặt nhìn lên bầu trời trong xanh, nhắm mắt lặng im.
“Sao anh lại đưa tôi về chứ? Anh làm cho tôi ngày càng cảm thấy khó xử. Anh biến tôi thành một con ngốc lạc lõng trong cái trò chơi đầy sự sắp đặt của anh. Anh vui lắm sao? Nếu như anh không đưa tôi về, tôi đã không còn cái cảm giác này và tôi sẽ dễ dàng quên được anh. Thật khó khăn làm sao để tôi có thể thản nhiên đối mặt với anh, để có thể nói với anh một lời cảm ơn. Chỉ có vậy thôi mà tôi lại không thể nào làm được. Tại sao chứ? Xin anh đừng đùa giỡn với tôi nữa, Song Tử à? Trong tôi, không hiểu sao anh vẫn là tất cả. Hình ảnh của anh, nụ cười của anh in rõ trong tâm trí tôi, và tôi không thể xóa nhòa nó được. Tôi vẫn còn thích anh, không, mà là yêu anh. Tôi yêu anh nhiều lắm Song Tử à, anh có biết không? Đúng vậy, tôi thật là ngu ngốc. Giá như chưa bao giờ có cái ngày hôm đó….Giá như…………..”.
Thiên Bình lặng im suy nghĩ. Hai hàng nước mắt chảy dài trên đôi má trắng hồng và mịn màng của cô. Những dòng cảm xúc cứ đua nhau, lần lượt hiện lên trong cô. Cô vẫn còn yêu Song Tử và yêu rất nhiều, nhưng có lẽ………………………
Thiên Bình lặng lẽ bước về phòng.
[11h]
– Thiên Bình à, xuống ăn thôi, mọi người đang chờ tụi mình đấy! – Bảo Bình cất giọng gọi Thiên Bình.
– À ừ, cậu xuống đi. Thiên Bình nói.
– Thế còn cậu thì sao? – Bảo Bình ngạc nhiên hỏi.
– Tớ không đói. – Thiên Bình mỉm cười rồi lại tiếp tục nghe nhạc.
Bảo Bình nhìn Thiên Bình lo lắng, thở dài rủ rượi rồi bước ra khỏi phòng.
[Canteen]
– Yết ơi, Ngưu à. Hai cậu làm ơn đừng có ăn bánh nữa được không? – Cự Giải chán nản khi nhìn thấy hai bạn này đã bóc được 4 bịch bánh.
Hai con người bánh quy này không thèm bận tâm đến câu nói của Giải Giải mà vẫn cứ tiếp tục nhai bánh đều miệng như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Bí nước, Giải liền đưa tay giật ngay lấy bịch bánh trên tay Kim Ngưu. Kim Ngưu la hét.
– Giải à, trả đây cho tớ. Tớ đang ăn mà. Để tớ ăn hết bịch này đi.
– Ăn cái gì? Đi lấy cơm mà ăn. Cái này chút nữa rồi ăn cũng được.
– Nhưng nhưng……… – Kim Ngưu nói.
Cự Giải liền liếc xéo Kim Ngưu một cái. Kim Ngưu sợ sệt ngồi im lặng. Mắt Kim Ngưu rưng rưng, trông rất tội nghiệp nhưng cũng rất đáng yêu và dễ thương. Thiên Yết thấy vậy, thương tình bạn bè, cậu chìa bịch bánh ra trước mặt Kim Ngưu nói:
– Ăn chung với tớ này. Ăn không?
– Ừ, có có. – Kim Ngưu hai mắt đang buồn bã ngấn lệ, sau khi nghe Thiên Yết nói vậy liền chuyển sang sang rực, mở to tròn như hai hòn bi ve.
– Thiên Yết, Kim Ngưu, hai người đang tính chọc tức tôi đấy hả? Song Ngư, cậu giật bịch bánh của Thiên Yết lại luôn đi. – Cự Giải gào lên.
Thiên Yết và Kim Ngưu nghe vậy giật mình, hốt hoảng. Trong bịch còn lại 4 cái bánh. Hai người vội vàng chia đều nhau (mỗi người 2 cái) rồi nhét hết vào miệng. Sau đó, Kim Ngưu cầm cái bịch bánh đưa cho Cự Giải. Cô nói:
– Đây, tặng cậu.
Cự Giải nhìn Kim Ngưu và Thiên Yết rồi nhìn cái bịch bánh nay đã không còn miếng nào, cô tức ói máu và độn thổ luôn. (t/g: tội quá đi mất!!!). Vừa lúc đó, Bảo Bình xuống tới nơi. Bạch Dương vội la lên:
– A……! Bảo Bình đây rồi này….
– Ơ.. vậy Thiên Bình đâu rồi.? – Xử Nữ hỏi.
– Dạ, ở trên phòng ạ. – Bảo Bình trả lời.
– Sao lại vậy? Có chuyện gì nữa hả? – Song Tử lo lắng hỏi.
– Không, bạn ấy nói là không có đói thôi. – Bảo Bình đáp rồi đi lại gần Nhân Mã ngồi xuống. Bạch Dương ngay lập tức ỉu xìu như bóng bay xì hơi.
Xử Nữ vội lên tiếng:
– Chỗ em không phải ở đó.
– Chứ em phải ngồi ở đâu? – Bảo Bình ngạc nhiên hỏi.
– Bên kia. – Ma Kết nói và chỉ tay về phía cái ghế trống bên cạnh Bạch Dương.
– Sao phải ngồi ở đó chứ? Mọi ngày em ngồi đây mà. – Bảo Bình thắc mắc rồi đột nhiên. – Sax, không ….không lẽ mọi người.
Bảo Bình đưa hai con mắt hình viên đạn về phía Bạch Dương. Bạch Dương vội la lên:
– Không phải anh….anh hoàn toàn vô tội.
Bảo Bình bất giác ngó qua Nhân Mã. Nàng Mã nháy mắt mỉm cười với Bảo Bình. (hiểu rồi nhaz). Bảo Bình tức điên, cốc lên đầu Nhân Mã một cú (vì là bạn thân nên Bảo Bình không dám mạnh tay) Rồi cô nàng bực mình, miễn cưỡng đi lại ngồi xuống cạnh Bạch Dương.
– Vậy ra, hôm qua Bảo Bình hì hục làm bánh là để tỏ tình đấy hả? – Xử Nữ cười.
– Em…..em…….- Bảo Bình ấp úng.
– Thôi mà, đừng có chọc Bảo Bình của tôi nữa mà. – Bạch Dương cười.
Rồi cậu Bạch rút trong túi ra một mẩu giấy nhỏ, đưa cho Bảo Bình. Bảo Bình ngơ ngác, cầm lấy mẩu giấy, mở ra đọc. (Nội dung như sau)
“Caûm ôn em veà caùi baùnh hoâm qua…….Noù ngon laém…..!!! I You !!!!”
Bảo Bình đưa mắt nhìn Bạch Dương nói nhỏ một câu rất shock “Chữ anh xấu quá không đều gì hết!”, rồi cô đọc lại nó một lần nữa, sau đó mỉm cười. Cô gấp tờ giấy lại làm 4 rồi lay lay tay Bạch Dương, nói nhỏ: “Cảm ơn anh đã ăn nó!”. Bạch Dương mỉm cười.
Rồi cả nhóm ngồi ăn vui vẻ, chỉ riêng anh chàng Song Tử. Bây giờ thì lúc nào cậu cũng tự trách bản thân, tự dằn vặt chính mình.
Còn Sư Tử và Nhân Mã thì đang rong chơi trên Thiên đường Tình Yêu, không them trở về Never Land nữa. Và cả hai không hề biết rằng luôn có một ánh mắt lạ lẫm luôn dõi theo họ……từng………chút……..một.
Hết chap 20