[12 Chòm Sao] Ngôi Nhà Đáng Yêu

Chương 64: Ngư - Song


Đọc truyện [12 Chòm Sao] Ngôi Nhà Đáng Yêu – Chương 64: Ngư – Song


– Cắt. Tốt lắm mọi người
Tiếng hô của đạo diễn vang lên làm mọi người vô cùng hứng khởi. Cuối cùng cũng đã quay xong cảnh quay cuối.
– Cô Song, thật vất vả cho cô quá – người đạo diễn tươi cười bước lại
– Mọi người đều làm tốt mà, tôi cũng phải cảm ơn mọi người nhiều lắm – Ngư mỉm cười
– Cô khách sáo quá – người đạo diễn vui vẻ – vậy cô có thể nghỉ ngơi rồi, tôi xin phép
– Vâng.
Sau khi người đạo diễn quay đi, Ngư thở phào ngồi xuống ghế với lấy chai nước uống vội. Cô thực sự rất mệt, người cô bỗng cảm thấy đuối sức.
Ngư mở điện thoại ra coi giờ, đã 10h45 rồi. Thời gian trôi nhanh quá. Ngư cất đt đi, đứng dậy đi ra phía mọi người đang dọn dẹp đồ đạc.
– Đạo diễn, đã xong việc rồi tôi xin phép về trước nhé
– À vâng, cô cứ về nghỉ ngơi đi
– Ừm.Chào anh nha
– Vâng..cô đi cẩn thận
Ngư mỉm cười rồi quay chào mọi người, sau đó cô vội xách đồ đi ra lấy xe. Khởi động máy cô phóng nhanh về nhà.
Tại 1 căn biệt thự xinh đẹp, rộng lớn.
– Tiểu thư cô đã về – người hầu cúi đầu chào khi vừa thấy cô
– Tôi hơi mệt nên lên phòng nghỉ trước, có chuyện gì thì gọi tôi

– Vâng ạ
Cô hầu cúi đầu lễ phép, Ngư dứt lời bước lên cầu thang đi về phòng.
Cạch.
Ngư ném túi xách lên bàn, cô mở tủ lấy bộ đồ đi vào nhà tắm. Sau khi tắm rửa sạch sẽ đi ra, cô mệt mỏi leo lên giường nằm k lâu sau đã ngủ mất.
– Giám đốc, anh chưa về sao?
– Ừm..tôi chuẩn bị về đây
– Anh chăm chỉ thật đấy – người thư kí khẽ cười
– Biết sao được, tôi phải kiếm tiền nuôi vợ mà – Song cười đùa
– Vợ anh nổi tiếng như vậy, nào cần anh nuôi chứ – thư kí cười khúc khích nhìn Song
– Thế nên tôi càng phải chăm chỉ, nếu k cô ấy bỏ tôi thì sao – Song cười khoái trí
– Giám đốc, hóa ra anh tính xa vậy
– Thôi tôi về đây, thư kí Lâm cũng nên đi ăn đi
– Vâng.
Song cười vỗ nhẹ vai thư kí rồi cầm áo khoác lên nhanh chóng đi ra ngoài. Bước vào xe Song vội khởi động máy phóng xe về nhà.
– Thiếu gia, cậu đã về
– Tiểu thư về chưa?
– Dạ. Tiểu thư đang nghỉ trên phòng ạ
– Vây sao? Cô kêu đầu bếp chuẩn bị cơm đi
– Dạ
Người hầu cúi đầu quay vào trong còn Song vội vã đi lên phòng.
Cạch.
– Ngư ngư, anh về rồi
Song mở cửa bước vào, tươi cười hớn hở nói nhưng đáp lại anh chỉ là sự im lặng. K thấy Ngư trả lời, cậu vội đi vào trong thì thấy Ngư đang nằm ngủ trên giường. Cậu khẽ mỉm cười nhìn cô rồi vớ lấy bộ đồ đi vào nhà tắm.
Song đến bên giường ngồi xuống cạnh cô, nhẹ nhàng lay cô dậy
– Ngư ngư, mau dậy ăn cơm thôi
Im lặng.
– Ngư ngư, em dậy đi, đến giờ ăn cơm rồi.
Song lay Ngư mãi nhưng cô k chịu dậy, mắt vẫn nhắm nghiền. Song lo lắng vội sờ trán cô, cậu tá hỏa lên.
– Ngư ngư, em bị sốt rồi
Ngư vẫn chìm vào giấc ngủ, cô thậm chí còn k biết Song đang gọi cô dậy. Còn Song thì vội vã đi xuống nhà

– Thiếu gia, cơm đã…
– Mau gọi bác sĩ đến đây – cô hầu chưa kịp nói hết thì Song đã chen ngang
– V..vâng – cô hầu thấy cậu có vẻ khẩn trương liền cúi đầu chạy ra ngoài
– Người đâu
– Dạ
– Mau chuẩn bị nước ấm và khăn, tiểu thư bị sốt rồi – Song gấp gáp nói
– Dạ.
Dứt lời cô hầu chạy vội xuống bếp chuẩn bị nước ấm và khăn. Rất nhanh đã bê chậu nước đi ra, Song đưa tay bê chậu nước chạy lên phòng mà k thèm để ý cô hầu còn chưa kịp hoàn hồn kia.
Cạch.
Song bê chậu nước lại giường, giặt khăn nhẹ nhàng lau mặt và cổ cho cô. Ngư vẫn mê man ngủ k biết gì.
Cộc cộc.
– Thiếu gia, bác sĩ đến rồi ạ – cô hầu vội vã gõ cửa
– Vào đi
Cô hầu mở cửa đưa người bác sĩ đi vào. Song đứng dậy cho bác sĩ lại kiểm tra Ngư, trên khuôn mặt cậu vẫn chưa bớt lo lắng. Sau khi kiểm tra xong, bác sĩ quay ra nhìn Song.
– Cô ấy chỉ bị sốt do quá mệt thôi, chỉ cần đắp khăn ấm và cho cô ấy uống thuốc hạ sốt là sẽ khỏe lại thôi
– Vậy khi nào cô ấy mới tỉnh?
– Cô ấy mệt quá nên ngủ say rồi, sẽ tỉnh ngay thôi, anh đừng lo quá
– Cảm ơn bác sĩ
– Vậy tôi sẽ kê chút thuốc bổ cho cô ấy, anh cho cô ấy ăn đầy đủ rồi uống thuốc nhé
– Vâng..tôi biết rồi
Bác sĩ gật đầu mỉm cười, Song dặn cô hầu đưa bác sĩ về cẩn thận và nói nhà bếp nấu ít cháo cho Ngư. Dứt lời cô hầu đưa bác sĩ ra ngoài. Song ngồi xuống bên giường, sờ trán cô, rồi nhẹ nhàng đắp khăn ấm lên trán cô.

Ngư khẽ mở mắt, thấy đầu hơi choáng váng, cô ngó quanh căn phòng nhận ra là đang ở nhà. Cô gắng gượng dậy thì phát hiện ra Song đang ngủ gật bên giường còn nắm tay cô. Cô thấy chậu nước và khăn trên bàn thì hiểu ra là Song đã chăm sóc mình. Cô khẽ mỉm cười đưa tay nhẹ nhàng vuốt tóc cậu.
Hành động của Ngư làm Song giật mình tỉnh giấc.
– Em tỉnh rồi à? – Song vội ngồi bật dậy nhìn cô
– Xin lỗi, làm anh lo lắng rồi – cô nhìn cậu có chút áy náy
– Vợ ngốc, sao em phải xin lỗi chứ? Em k sao là tốt rồi – Song mỉm cười xoa đầu Ngư
– Anh chăm sóc em cả buổi chắc mệt lắm – Ngư ngước ánh mắt có chút lo lắng nhìn Song
– Anh k sao – Song khẽ lắc đầu – em đói k? Anh lấy cháo em ăn nhé
– Ừm
Ngư khẽ gật đầu, Song vội đứng dậy bê chậu nước đi ra ngoài. Ngư nhìn theo bóng cậu khẽ mỉm cười hạnh phúc.
Song đi xuống nhà kêu người hầu thay nước rồi bê tô cháo đi lên nhà.
Song bê tô cháo đến bên giường múc từng thìa thổi thổi rồi đút cho cô ăn. Ngư ngoan ngoãn ăn hết tô cháo rồi uống thuốc.
– Em còn mệt k?
– Ừm..đỡ nhiều rồi
– Em ngủ thêm đi, mấy ngày nay chắc quay vất vả lắm
– Ừm
Song đỡ Ngư nằm xuống nhẹ nhàng nằm bên cạnh, cậu vỗ vỗ lưng Ngư khiến cô rất nhanh đã lại chìm vào giấc ngủ. Nhìn khuôn mặt đáng yêu khi ngủ của cô, cậu khẽ mỉm cười rồi ôm cô vào lòng. Một lúc sau cũng ngủ mất.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.