[12 Chòm Sao] Ngôi Nhà Đáng Yêu

Chương 1818


Đọc truyện [12 Chòm Sao] Ngôi Nhà Đáng Yêu – Chương 1818

Ảnh bìa : Nhân mã
—————-
– Oa..đau đầu ghê – Song sau khi ngủ dậy liền vỗ nhẹ đầu rên rỉ
Cậu ngồi dậy, định đứng dậy mới biết Ngư ngư đang ngủ gật bên cậu.
“Cậu đã chăm sóc tôi sao?” – Song tử khẽ mỉm cười, nhìn cô. Ngư có hàng lông mi cong rất quyến rũ, làn da trắng hồng tươi tắn, đôi môi mỏng trông rất đáng yêu. Cậu đưa tay khẽ vuốt mấy cọng tóc trên trán cô. Từ trc đến nay, những lúc cậu bị ốm, cô là người quan tâm chăm sóc cậu nhất, cậu rất cảm mến cô, có lúc cậu còn nghĩ nếu ai lấy đc cô thì người đó là hạnh phúc nhất rồi. Nếu k phải trong lòng cậu đã có Mã mã thì k biết chừng cậu đã yêu cô rồi cũng nên. Nghĩ vu vơ rồi cậu khẽ mỉm cười mà k biết rằng cô đã tỉnh dậy
– Cậu tỉnh rồi hả? – cô vừa dụi dụi mắt vừa hỏi
– Ừm. – bộ dạng lúc tỉnh dậy của cô trông rất đáng yêu
– Cậu đỡ hơn chưa? – Ngư sờ trán Song
– Ừm tớ đỡ nhiều rồi..cảm ơn cậu – cậu nở nụ cười nhìn cô
– Ừ..ừm..vậy thì tốt rồi – Ngư bất giác đỏ mặt trc nụ cười của cậu rồi quay đi
Ngư vội đứng dậy định cúi xuống bê chậu nước xuống nhà thì k may bị vấp chân vào bàn suýt ngã nhào ra đất
– Á
– Cẩn thận – Song nắm đc tay cô kéo lại

Cạch.
– Ngư ơi bọn tớ về rồi – Mã lúc đó bỗng mở cửa đi vào
Bịch.
Cặp Mã rơi xuống đất.
– Oa oa
Cảnh tượng bây giờ rất kinh hoàng, Ngư đang ở trong lòng Song còn Song lại đưa hai tay ôm lấy Ngư, 2 người nhìn vô cùng tình tứ làm Mã ta há hốc mồm nhìn. Mọi người nghe vậy lại tưởng có chuyện gì liền chạy lên, cuối cùng ai cũng mang vẻ mặt đó nhìn 2 người.
Còn bên này, lúc Ngư sắp ngã Song nhanh tay nắm lấy tay Ngư kéo lại, kết quả là cô ngã nhào vào lòng cậu. Sớm k đến muộn k đến lại đến đúng lúc này, Mã mã hét lên làm cả 2 ngượng đỏ mặt nhìn nhau rồi cả 2 vội vàng buông nhau ra.
– Xin..xin lỗi. Đã làm phiền – Mã miệng giật giật vội vàng đi ra đóng cửa lại
Cả đám liền cùng nhau đi xuống nhà mà miệng cười mãi k thôi. K ngờ 2 người này ghê gớm thật, thảo nào Ngư lại muốn ở nhà chăm Song. Hóa ra là 2 người này có gì rồi..ha ha. Cả đám cười muốn toác mồm trong khi 2 người kia thì ngượng chín mặt k dám nhìn nhau
– Tớ…tớ đi trc – Ngư xấu hổ vội quay đi
Cạch. Cửa đóng lại, Song ở trong cũng vẫn còn ngơ ngác, sau đó lại khẽ mỉm cười “mùi hương của Ngư thật dễ chịu”.
~~
Ngư chạy xuống phòng nằm im trong chăn k nói năng gì cho đến khi Mã đến gõ cửa cô mới đi ra
– Ngư ơi đi chợ thôi – Mã gõ cửa
– Đợi..đợi tớ xíu – Ngư vội chạy vào nhà tắm rửa mặt, đứng trc gương cô vỗ vỗ hai má nghĩ đến cảnh hồi nãy lại bất giác đỏ mặt
Cạch.
– Mã…mã..đi..đi thôi – Ngư vẫn k dám nhìn Mã
Còn Mã k nói gì, nắm lấy tay Ngư rồi hai người cùng đi xuống. Cả đám ngồi ở phòng khách nhìn thấy Ngư xuống rồi k hẹn cùng nhìn Ngư định buông lời trêu trọc thì lại cảm thấy lạnh sống lưng, quay lại mới phát hiện Mã đằng đằng sát khí nhìn họ như kiểu “mở miệng tớ giết đấy” rồi im lặng kéo tay Ngư đi làm cả đám méo mặt k hiểu.
– Ủa Mã sao vậy? – Bảo bảo ngơ ngơ
– K biết – Ngưu nhún vai
– K sao đâu..chắc Mã k muốn bọn mình trêu Ngư thôi – Xử như hiểu ra gì đó

– Nãy nhìn Mã đáng sợ thật đấy – Sư lên tiếng
– Cậu liệu mà ngậm mồm k ăn đạn của Mã bây giờ – Bình đe dọa
– K sao..Sư cậu cứ dũng cảm lên – Kết vỗ nhẹ vai Sư sau đó cười gian tà – tớ thật muốn chứng kiến cảnh cậu quỳ gối cầu xin Mã đại ca tha mạng đó
– Bạn bè cũng ít có tốt lắm – Sư mặt tối sầm lại
– Ha ha – cả đám lại thi nhau cười
– Sao vậy Ngư? – Mã đang lựa đồ ăn thấy Ngư ngơ ngơ liền quay ra hỏi
– Ơ…ờ đâu có sao đâu – Ngư lắc đầu
– Hai người… – Mã ngập ngừng
– Bọn tớ k có gì, thật sự k có gì – Ngư chối bay chối biến
– Ừ – Mã chỉ gật đầu
Ngư im lặng nhìn Mã, cô biết Song tử thích Mã, thích từ lâu lắm rồi. Lúc bắt đầu chơi với Mã, cô cũng là bắt đầu chơi với hội Song tử. Cô mới đầu đã biết cả Dương, Song và Sư đều thích Mã, tại vì Mã vừa đáng yêu vừa thân thiện, hòa đồng lại luôn vui vẻ. Nếu cô là con trai cô cũng sẽ thích. Nhưng mà cô lại k biết Mã thích ai trong số họ, Mã lúc nào cũng cười cười nói nói vô tư như trẻ con nên cô k hiểu Mã đang nghĩ gì nữa.
– Mã…tớ xin lỗi
– Hả? Chuyện gì? – Mã đang lựa đồ ngẩng mặt lên
– Tớ…với Song…k có gì đâu..cậu đừng hiểu nhầm – Ngư giải thích nhưng nét mắt thoáng buồn
– Ngư…có phải cậu thích Song? – Mã nghiêm túc nhìn Ngư

Ngư nghe Mã hỏi liền có chút giật mình, cô k dám nhìn Mã. Kì thực lần đầu tiên cô đi cùng Mã đến gặp hội bạn, cô đã thích Song tử rồi. Song rất tốt bụng, đẹp trai lại giỏi ăn nói. Song cũng rất hay quan tâm cô nhưng cô biết cậu chỉ coi cô là bạn bè bình thường thôi. Cho nên cô dù thích cậu nhưng vẫn gắng giấu giếm, k bao giờ để cho ai biết tình cảm của mình, đặc biệt là cậu.
– Ngư à…tớ biết cậu k vui khi Song tử quan tâm tớ – Mã thấy Ngư im lặng k nói gì lại lên tiếng
– Tớ…k có – Ngư cãi
– Chơi với cậu lâu như vậy cậu nghĩ tớ k hiểu cậu nữa hay sao? Tớ biết cậu thích Song từ lâu rồi cơ, cũng biết mỗi lần Song quan tâm tớ cậu đều k vui – Mã nói nhỏ nhẹ
– Tớ… – Ngư k nói lên lời
– Nhưng mà Ngư à..cậu k biết sao? Tớ chính là k thích Song tử – Mã tiếp tục nói
– Vậy..cậu thích ai? – Ngư ngập ngừng hỏi – Có phải là Kết?
Ngư bỗng nhiên nghĩ đến Kết, cô chưa thấy Mã ngoan ngoãn trc mặt ai bao giờ nhưng lại rất nghe lời Kết, vả lại Kết cũng rất quan tâm Mã.
– Hả? Sao lại có Kết ở đây? – Mã ngơ ngác k hiểu
– Tại tớ thấy cậu và Kết rất thân nhau – Ngư nói
– Tớ và Kết…k có đâu..bọn tớ thật ra là….


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.