12 Chòm Sao - Kí Ức Buồn

Chương 3


Đọc truyện 12 Chòm Sao – Kí Ức Buồn – Chương 3:

– Đã để anh đợi lâu!

Cô gái nhỏ chạy thật nhanh đến chỗ anh, dừng lại rồi thở dốc, mồ hôi nhễ nhại chảy dài trên gò má ửng đỏ của cô. Cô thở đều, nhanh chóng lấy lại nhịp thở, ngước nhìn người trước mặt, cười tươi.

– Không cần gấp như thế.

Lâm Sư Tử thở đều, môi nở nụ cười quen thuộc.

Hôm nay là ngày đầu tiên của buổi hẹn hò, ấy thế mà cô lại phạm phải rất nhiều lỗi không đáng…

Đầu tiên là cô hẹn anh nhưng lại quên khuấy mất, khi anh ở trước cửa nhà, gọi điện cho cô thì cô mới hớt ha hớt hải lao ngay vào nhà vệ sinh. Trí nhớ của cô dạo này kém thật.

Thứ hai, do vội nên cũng không ăn mặc sao cho đẹp được, cô chỉ mặc một áo sơ mi trắng, quần jean xanh sẫm màu, mình khoác lên chiếc áo len nâu mỏng, chân mang bata trắng. Cách ăn mặc quá đỗi bình thường, thêm nữa là cô không trang điểm. Hậu đậu đến thế là cùng.

Thứ ba và cũng là điều quan trọng nhất. Lâm Sư Tử đã đợi Diệp Nhân Mã hơn nữa tiếng, đợi cô trong cái tiết trời của mùa đông lạnh giá này. Dẫu vậy, Lâm Sư Tử vẫn được công nhận là rất kiên nhẫn nha, đợi mãi không nản, vậy mà còn cười cười một mình(?) nữa chứ. Oa, Nhân Mã không hề biết anh đang vui sướng(?) thế nào khi đợi cô, cứ đinh ninh rằng mình đã phạm phải một trọng tội rất lớn vậy.

– X… Xin lỗi!

– Không sao, anh đợi được!

Vẫn là cái nụ cười đó.


– Thật là không sao?

Nhân Mã dường như không thích nụ cười này của anh, khó chịu là cảm giác mà cô nhận được khi anh cười. Rốt cuộc thì chính cô vẫn không hiểu nguyên nhân tại sao mình ghét nó đến vậy.

– Đợi bạn gái mình thì có sao đâu.

Lâm Sư Tử nói câu đấy với chất giọng đùa giỡn, thế mà mặt anh lại bình thản nghiêm túc vô cùng. Diệp Nhân Mã cô đây không biết là nên khóc hay nên cười lúc này.

– Vậy à. Mà… chúng ta sẽ đi đâu?

Tuy nói là hẹn hò trong một tháng nhưng Nhân Mã cảm thấy anh đang diễn hệt như thật, thái độ của anh cũng rất khác so với lúc ở trong bệnh viện. Cô cảm thấy anh lúc này có gì đó lạ lẫm…

– Phải sửa soạn cho bạn gái anh trước đã.

Nói đoạn, Lâm Sư Tử xoa cằm nhìn cô, đầu hơi nghiêng sang một bên.

– Cả việc chọn đồ đôi nữa.

Xem ra anh đang khá nghiêm túc với việc này rồi.

– Eh…?

Trước khi Nhân Mã nhận thức được những gì đang xảy ra thì cô đã ngồi trên xe từ lúc nào.

“Anh ấy khá là trẻ con thì phải.”

Sư Tử lúc này tâm trạng xem ra rất tốt nga, vừa cầm lái vừa hát vu vơ nữa chứ, mấy nữ y tá trong bệnh viện mà thấy anh trong tình trạng này thì ắt hẳn thập phần điêu đứng trước hành động cực kì dễ thương của anh, hành động được xem là ngàn năm mới thấy, không thể hiểu nổi nữ chính của chúng ta lúc này nghĩ gì, nhìn qua bộ dạng này có thể thấy cô đang đặt hồn lơ lửng trên mây, liếc nhanh qua anh rồi thả hồn bay mất, chẳng biết được cô có hay không quan tâm.

Chiếc Audi đen bóng dừng lại trước trung tâm mua sắm “The Sky” – trung tâm mua sắm lớn nhất nước.

Có vẻ như trong kí ức cô đã từng đến nơi này rồi, tuy nhiên lại chẳng có cảm nhận gì đặc biệt. Phải thôi, dù gì cô cũng là Diệp tiểu thư – thiên kim ngàn vàng của Diệp Thiên Long, việc từng đến nơi đây không khiến cô lấy làm lạ.

– Nào, đi thôi.

Sư Tử nhiệt tình đưa cô hết nơi này đến nơi khác, từ khu quần áo đến khu giày dép cao cấp, rồi lại chuyển sang khu nữ trang, đá quý, cuối cùng là thẩm mỹ viện để tân trang lại khuôn mặt của cô. Không phải là Diệp Nhân Mã xấu, chỉ vì cô mới khỏi bệnh thôi, cần được làm đẹp và chăm sóc tỉ mỉ, vả lại lúc này cô lại chưa trang điểm.


– Đẹp lắm.

Sư Tử nhìn cô, ánh mắt như bị người thiếu nữ hút vào, mê mẩn bởi vẻ đẹp quyến rũ của Nhân Mã, vô thức phát ra lời khen ngợi.

Nhân Mã ngượng ngùng đỏ mặt khi vận chiếc váy trắng tinh khôi do Sư Tử chọn, tóc nâu óng mượt xõa dài đung đưa nhịp nhàng, hàng mi cong vút thoáng chốc lại nhắm lại, cánh mũi cao, môi anh đào mỏng đỏ khẽ mấp máy gì đó, nghe thoáng qua là câu nói được lặp đi lặp lại nhiều lần… “Ngại chết mất…”

Tối đến, dùng bữa xong ở nhà hàng thì hai người họ mới về nhà. Dĩ nhiên là Sư Tử phải đưa Nhân Mã về trước. Dừng xe lại trước nhà cô, Sư Tử đợi quản gia bước ra, đưa cho người hầu những thứ anh mua cho Nhân Mã. Phải nói là chúng khá nhiều…

Mặc dù cô đã nói là mình sẽ trả tiền, nhưng anh lại nằng nặc phản đối với lí do “Anh bây giờ là bạn trai của em, không lí nào để em trả tiền”. Cuối cùng cô lại nợ anh, dù trong lòng Sư Tử chưa bao giờ nghĩ thế.

– Xem ra hôm nay đến đây thôi.

Sư Tử nói, anh tỏ vẻ luyến tiếc cô.

– Vậy hẹn anh lần sau nhé.

Nhân Mã hình như chẳng để tâm mấy…

Cô quay lưng chuẩn bị bước vào, bỗng nghe được tiếng của anh vọng đến.

– Nhân Mã! Hôm nay anh rất vui! Cảm ơn em!

Nghe xong câu nói đó, bỗng nhiên Nhân Mã chạy thật nhanh vào trong, người hầu nhìn thấy mặt cô lúc ấy ửng đỏ lên.


“Thưa ngài, hôm nay tiểu thư ra ngoài cùng một tên rất giống Lâm Sư Tử.”

“…Trông tiểu thư cẩn thận vào, ta sẽ xử lí việc đó ngay sau khi về nước.”

“Vậy tôi có nên cho người theo dõi bọn họ không?”

“Được. Có chuyển biến lập tức báo ngay cho ta.”

“Tút… tút… tút…”

Người quản gia kết thúc cuộc gọi trong đêm, không hiểu sao lão ta lại nở nụ cười giảo hoạt.

Ngày hôm ấy Nhân Mã ngủ rất ngon giấc, ngược lại vị bác sĩ kia thì thổn thức vì ai đó nên không thể ngủ được…

END CHƯƠNG 3

Diệp Nhân Mã


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.