[12 Chòm Sao] Khúc Hát Ngàn Năm

Chương Chương 24: Làm Loạn Và Hậu Quả Khôn Lường


Bạn đang đọc [12 Chòm Sao] Khúc Hát Ngàn Năm: Chương Chương 24: Làm Loạn Và Hậu Quả Khôn Lường

Sau khi Song Song hỏi ngu một tẹo cũng đã mấy ngày rồi ngày nào nàng cũng chỉ ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn, buồn buồn thì tìm cách quậy phá Hàn Dương mọi việc cứ lập đi lập lại khiến nàng khá chán đến lú mất nên quyết định lén xuất cung.
Liên tiếp mấy đêm sau lúc nào cũng nghe tin trong cung có ma khiến mọi người cứ đêm xuống là sợ không dám ra ngoài, làm cho trong cung không ngày nào được yên, cứ xôn xao bàn tán khắp nơi. Có người nói đã thấy con ma bay từ tòa nhà này sang tòa nhà khác có người nói vô tình thấy con ma mới ở đây liền thấy con ma ở kia , có người nói có nghe tiềng ai oán của con ma nữa a . Điều này khiến Hàn Dương thật sự không vui, chàng đã ở đây bao lâu rồi vậy mà bây giờ lại xuất hiện tin đồn trong cung có ma.
Cũng đã tối rồi ,chàng phải nhanh chóng giải quyết vấn đề này thôi. Đang lẩm quẩn thì chàng đã đến Ân Dạ từ lúc nào không hay… có lẽ chàng đã mụ mị quá rồi, tất cả sự mong nhớ của Dương đan lẫn vào hình ảnh của nàng . Vì sao hình bóng nàng vô ý hay cố tình khắc ghi vào tim của hắn tự bao giờ? Đang trong ngẩn người thì…

RẦM
BỤP
ÀO
– Hahahaha hiểu quả hơn ta nghĩ nha hahahaha.
Sau đây là tường thuật lại những tiếng động trên , sau khi nàng Song nhà ta quyết định trốn ra thành đi chơi cứ nửa đêm là mặc bộ đồ đen chạy trên nóc nhà rồi đi, đến sáng sớm thì trốn vào lại . Hôm nay nàng Song nhà ta vô tình thấy bóng dáng Dương Dương bần thần đứng ngắm trăng, nên quyết định hù chàng một phen kết quả là sau khi hù thì… Dương dường như theo phản xạ tự nhiên mà ngã nhào, lăn quay về phía trước, không ngờ đụng trúng nàng Song…
Và chẳng may đôi môi bạc thần của Hàn Dương vô tình đáp nhẹ xuống cánh môi mềm mại nơi Song, cũng theo phản xạ nàng tự nhiên, nàng Song nhà ta hốt hoảng đẩy hắn ra xa. Sau khi bị đẩy ra, số quá nhọ, chàng Dương chẳng may bị vấp vào hòn đá bé tẹo tèo teo… Cuối cùng thì… Bao nhiêu năm sống trên đời, chàng cũng đã được uống thử nước dưới hồ.

Hàn Dương đúng dậy, cả người ướt sũng, tức giận nói :
– Mộc Song nàng to gan lắm dám xô ta xuống nước mau kéo ta lên!
– Xí! Giỡn có tí xíu gì mà ghê vậy?.
Mộc Song nói, miệng nàng khẽ chu ra trông rất đáng yêu nha. Mộc Song chìa tay để nắm lấy bàn tay to lớn lạnh toát của Hàn Dương mà kéo lên. Lên được bờ, hắn không quên đánh mắt, nheo chặt mi tiệp, hỏi:
– Mộc Song sao nàng lại mặc bộ đồ đen vậy ?
Nghe thấy câu hỏi của Hàn Dương, cùng cái ánh mắt muốn giết người của hắn. Song nhi nàng chột dạ, quýnh quáng không biết giải thích làm sao cho nên…
Tỏm
Hàn Dương lại bị cho xuống nước lần thứ hai.
-Ta ….ta..t..a….thấ…y…n..ó…đẹ..p…nê…n…mặ..c….th..ô..i!
Hàn Dương đầu đầy hắc tuyến sau khi bị Mộc Song cho tắm rửa, uống và thưởng thức nước hồ lần thứ hai. Nghe thấy vậy trên đỉnh đầu hắn lại càng nhiều sấm chớp hơn nữa, mâu quang lãnh cảm chăm chăm hướng về phía Mộc Song . Nàng đương vận một bộ y phục của dân thường, nó cũng không đáng chú ý mấy nhưng tại sao lại là dạ y và có thêm áo choàng nữa . Chẳng lẽ muốn đi trộm cắp hay giết người sao?.

– Thôi nhanh vào thay áo đi, tối nay lạnh lắm đó!
Song nhi cắt ngang dòng suy nghĩ của Hàn Dương, vừa nói Song nhi khéo léo đẩy hắn ra ngoài Ân Dạ rồi nhanh chóng chuồn đi. Chạy là thượng sách.
Mộc Song sau khi đẩy Hàn Dương ra ngoài thì một mình trốn ra ngoài thành chơi, đang loay hoay vui vẻ thì bỗng có một bàn tay nắm lấy tay Song nhi. Giật mình nàng định rút kiếm ra cho tên thất lễ một nhát, nhưng bỗng nghe thấy tiếng nói rất nhỏ nhẹ, tuy nhiên lại mang theo chút gì đó đáng thương.
– Tỷ Tỷ ! tỷ cho đệ xin một ít tiền đi ! muội muội đệ đang sốt nặng không …c..ó t..i..ề..n ..mu..a thuố..c muộ..i ấ..y sắ..p ch..ết rồ..i
Càng nói tiểu đệ này càng khóc, nước mắt nhạt nhòa phủ lấy khuôn mặt tiều tụy, xanh xao và có đôi phần mất hồn. Tiểu đệ đệ gầy guộc trơ xương làm lòng Mộc Song không khỏi quặn thắt.
Song nhi vuốt má tiểu đệ, hỏi:
– Đệ đệ tên gì? Đừng khóc, nói cho ta biết tiểu muội của đệ đang ở đâu?
– Híc….híc…. ở …p…hí…a… đ…ôn…g… c…ó ….c…ái…. mế…u… nh…ỏ ….ạ?
Mặc dù không hiểu gì nhưng tiêu đệ vẫn trả lời, sau đó thì cảm thấy một lực mạnh nắm chặt cổ tay tiểu đệ chạy thật nhanh về cái miêu nhỏ.
( Là mộc Song khi nghe vậy lập tức kéo tiểu đệ đi tìm tiểu muội muội và mang đến thái y cứu chữa. Tua nhanh đi nha ta ngu việc kể lắm a ~ )

Sau khi quay về hoàng cung, Mộc Song cứ nghĩ đến mãi chuyện của tiểu đệ ấy thì… Cứ giữ lại và nghĩ ngợi mãi, thật sự thì nàng cũng muốn cho và giúp mấy đứa nhỏ ấy nhưng mà nghĩ lại từ ngày nàng và tỷ tỷ được Hàn Dương và Chu Bình cứu thì nàng cũng chả có bao nhiêu vạn tệ nữa là, làm sao đây nhỉ? Cứ nghĩ mãi cũng chả làm được gì hay là… cô trộm một ít đồ trong Ân Dạ đem bán cho bọn nhóc đó nhỉ?
Nghĩ là làm, nàng bắt tay vào làm khi đêm xuống , đem những thứ rất ư là đắc a, mọi thứ có giá trị của cung cũng bị Song Song lấy mất . Đang mãi ngắm xem cái bình cổ trong phòng sẽ được bao nhiêu vạn tệ thì một bàn tay vỗ vào tay nàng khiến nàng giật bắn người, quay lại kinh ngạc mở tròn mắt, người mới đánh nàng là Hàn Dương. Lập tức nàng tìm cách né chàng.
Lại nói tới cái người đang ở sau lưng Mộc Song, sau khi tìm cách mấy ngày mấy đêm để dẹp loạn tin đồn nhảm nhí kia, thì hắn còn phải lo việc triều đình, mấy hôm nay hắn không thể nào thở nổi mà khổ thay, cứ mỗi lúc không có việc gì làm, hắn lại ngồi thẫn ra. Những hình ảnh thướt tha, tinh quái của Song Song cứ lần lượt hiện ra, bước chân Hàn Dương vô thức đi đến Ân Dạ, và phải thất vọng khi thấy nàng đã tắt đèn mất rồi. ( Cua: Cái này là Song Tỷ ta trốn đi chơi a~ M/S: Ai bảo ngươi khai hả * phi dép* Cua : ta có tội tình gì đau a chỉ mới giải thích thôi mà *khóc ròng khóc thét* M/S: im ngay lo mà viết tiếp đi * tiếp tục phi dép*), đặc biệt gần đây thấy nàng rất ngoan, cũng không quậy phá gì chẳng lẽ nàng bị đau, nghĩ đến đây hắn liền lên tiếng hỏi han nàng:
– Dạo này nàng không khỏe sao?
Thật sự thì không phải gần đây hắn không thấy nàng quậy phá gì, mà cũng có một phần là cứ mỗi lẫn gặp nàng là thấy nàng ăn mặc kì quái. Trên dưới toàn là màu đen khiến hắn có chút sinh nghi trong lòng, nhìn nàng từ đầu tới cuối . Lại mặc dạ y bên vai mang theo một túi nải chứa khá nhiều thứ có giá trị. Vậy là điều hắn nghi ngờ thật sự có rồi.
Nàng buông chiếc túi xuống, hôm nay Hàn Dương có phải là ấm đầu không? Sao hắn đi hỏi chuyện nàng khỏe hay không?
Trong đầu Hàn Dương thì nghĩ nàng muốn hôi của sau đó đi trốn cũng tên nam nhân khác, hồng hạnh xuất tường, hắn không thể để nữ tử này làm càng được nữa. Mộc Song chưa kịp lên tiếng đã bị hắn kéo mạnh, cả thân người lảo đảo ngã xuống sàn.
Không ngờ lực hắn lại mạnh đến như vậy.
– Này ngươi định làm cái gì thế? Giết chết ta à?… Ưm…
Mắt nàng mở to hết cỡ, hắn đương đang hôn môi nàng, hai đôi mắt chạm vào nhau, hắn không ngừng ngấu nghiến, nuốt lấy hết vị ngọt thanh nơi nàng…
Không phải hắn bị đoạn tụ sao?

Hai tay Mộc Song bị Hàn Dương khóa chặt, hắn kéo tay nàng ghì qua đầu, đôi môi nóng bỏng lướt xuống chiếc cổ dài thon thả của nàng, rồi tất cả y phục trên người nàng đều bị xé toạt rách nát. Hắn tà mị nói:
– Muốn lấy đồ của ta đi, nàng cũng nên trả lại cái gì đó chứ!
Môc Song như muốn ngất tại chỗ, nước mắt đầm đìa, khóc rồi lại cười:
– Vạn lần đừng nha, trăm lần đừng động thủ nha… Ngươi… ngươi… chỉ có thể với nam nhân thôi…
Mâu quang Hàn Dương chợt tối sầm, nụ cười trên môi dần nâng lên, hắn không thèm đoái hoài sự cự tuyệt, chống cự đến vô vọng đáng thương và vô cùng dơ của nàng. Ôi! Nước mũi hòa cùng nước mắt vị chua nhờn đang bên trong miệng của Song, Dương có hơi buồn nôn nhưng vẫn nhắm mắt cho qua.
Hàn Dương động thủ, cố gắng không nhìn vào môi nàng, không thèm liếc đến khuôn mặt ma chê quỷ hờn tèm lem nước mũi và dãi của nàng.
– Đừng… Đau!!! AAAA…
Và rồi…
Hắn đã vô lễ, ăn hết đậu hũ trên người Mộc Song một cách vô tội vạ. Còn Mộc Song bị hắn hành tầm sáu đến bảy lần, cả đêm la hét, rên rỉ, chửi bới… Thành ra… Nàng đuối sức ngủ lì bì ba hôm trên giường, nhìn thấy hắn như nhìn thấy La Sát, trốn trong chăn không dám ló đầu dù chỉ một sợi tóc.
Thật là tội hà!
( Kun: Truyện được hợp tác viết, văn chương của chap này trên là của bạn Cua nhà ta 🙂 còn phía dưới là của Kun, mong mọi người không chê bai ạ


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.