[12 Chòm Sao] Hạnh Phúc Đó, Em Không Có

Chương 119 - Truyền thuyết hoa bất tử


Đọc truyện [12 Chòm Sao] Hạnh Phúc Đó, Em Không Có – Chương 119 – Truyền thuyết hoa bất tử

Chap 9: Truyền thuyết hoa bất tử.
Ma Kết bước vào, dù đang cố giữ thái độ lạnh lùng nhưng nét lo lắng trên mặt cô cũng dễ dàng nhận thấy. Nhân Mã lo lắng quay sang Ma Kết:
“Có chuyện gì đã xảy ra sao Kết Nhi ? Cậu đã đi đâu ?”
Ma Kết lắc đầu, mắt vẫn chăm chăm nhìn về phía Bảo Bình giống như sợ khi cậu tỉnh lại sẽ làm điều gì đó:
“Điều đó không quan trọng, nhưng đây là cái bẫy mà cô ta đã sắp đặt”
Thiên Yết nhíu mày:
“Ý cô là sao ? Cái bẫy ?”
Ma Kết thở dài:
“Giữa ánh sáng và bóng đêm chưa từng có một mối liên quan nào từ trước đến giờ, trong một truyền thuyết trước đây, cũng đã có một trường hợp như vậy”
Xử Nữ cũng đang lo lắng trước những gì mà Kết Nhi nói:
“Truyền thuyết ? Đó là gì ?”
Ma Kết chậm rãi nói tiếp:
“Trong trận chiến trước đây giữa ánh sáng và bóng tối, số quân của hai bên chết nhiều không kể xiết, số quân bị thương cũng trên vạn, trong đó phải kể đến đại thiên thần Oggy do phòng thủ thất bại khi đội quân bóng đêm đánh úp bất ngờ đã bị trọng thương, tình hình rất nguy cấp. Cùng lúc đó, ông ta đã gặp được một dược sư bóng đêm, nàng ấy dù là một dược sư bóng đêm nhưng lại rất quan tâm đến người khác, nhìn thấy tình cảnh đó đã nhỏ đúng ba giọt máu của mình vào miệng của đại thiên thần cứu sống ông ta”
Kim Ngưu ngắt lời:
“Sao đó thì sao ?”
Song Ngư liếc sang nhìn Kim Ngưu:
“Cậu im lặng để cô ấy kể hết đã”
Ma Kết nhắm mắt thở dài:
“Sau khi hồi phục đại thiên thần Oggy đã bị trách phạt từ trên rất nhiều vì đã có mối liên quan với dược sư bóng đêm, thậm chí ông ta còn thừa nhận rằng đã yêu dược sư của bóng đêm. Lúc đó, cả người đứng đầu của ánh sáng và người đứng đầu của bóng tối đã cùng đưa ra lời nguyền rằng ba giọt máu của bóng đêm sẽ cứu sống được thiên thần và ba giọt máu đó sẽ nảy sinh tình yêu giữa họ nhưng đánh đổi lại sẽ là một bi kịch”
Thiên Bình bắt đầu trở nên lo lắng hơn cho Bảo Bình:
“Bi kịch sao ?”
Ma Kết gật đầu:
“Phải, tình yêu giữa họ sẽ nảy sinh nhưng sẽ không được chấp nhận giống đại thiên thần Oggy và dược sư bóng đêm đó”
Nhân Mã:
“Giống đại thiên thần Oggy và dược sư bóng đêm ?”
Ma Kết kể tiếp:
“Sau lời nguyền của người đứng đầu ánh sáng và người đứng đầu bóng đêm, tình yêu giữa đại thiên thần Oggy và dược sư bóng đêm vẫn ngày càng mãnh liệt, nhưng người đứng đầu bóng đêm đã không thừa nhận tình yêu của họ và cho rằng đó là nghiệt duyên, chính vì vậy đã giam linh hồn của nàng ấy vào hồ lô đa cực, điều khiển thân xác của nàng ấy đi giết chết đại thiên thần Oggy. Sau cái chết của đại thiên thần, linh hồn của nàng ấy mới được giải thoát, vì quá đau lòng nên nàng ấy cũng tự kết liễu mình”
Xử Nữ vẫn chưa thể hiểu rõ được:
“Hồ lô ngũ cực ?”
Ma Kết giải thích:
“Hồ lô đa cực là một chiếc hồ lô được kết tạo từ lửa, nước, gió, linh hồn bị giam vào đó sẽ chịu nỗi đau đớn cực hình, sức nóng đến cháy da từ lửa đỏ phía trên, băng lạnh như cắt từ phía dưới và gió lốc từ hai phía. Đó là một hình phạt tàn nhẫn nhất”
Thiên Yết:
“Nhưng không có cách gì để hóa giải sao ?”
Ma Kết chợt ngưng lại, cách thì không phải là không có nhưng …
“Cách thì có nhưng …”
Tiếng Bảo Bình đột nhiên vang lên làm mọi người giật thót:
“Có thì được rồi”
Kim Ngưu đánh vào vai Bảo Bình:

“Cái tên kia, ngươi có biết ta sẽ chết vì giật mình không”
Xử Nữ bỏ mặc Kim Ngưu và Bảo Bình gây nhau vì chuyện nhỏ nhặt mà quay sang Ma Kết:
“Vậy thì mau hóa giải đi”
Ma Kết lắc đầu:
“Không thể được”
Bảo Bình cau mày:
“Nhưng chẳng phải vừa rồi cô nói là được”
Ma Kết đưa họ đến với không gian khác, Xử Nữ lướt mắt nhìn xung quanh:
“Đây là đâu ?”
Ma Kết:
“Đây là nơi giúp hóa giải điều đó”
Bảo Bình:
“Tôi vẫn chưa hiểu”
Ma Kết:
“Tương truyền rằng khi biết được cái chết của đại thiên thần Oggy, dược sư bóng đêm đã tự kết liễu mình bên xác của ông ấy, máu của nàng dược sư hòa vào xác của đại thiên thần hóa thành một bông hoa có màu đỏ thẫm như máu, chỉ có bông hoa bất tử đó mới giải được lời nguyền này”
Kim Ngưu liếc nhìn xung quanh:
“Nhưng hình như dưới chân núi không thể tìm được một loài thực vật có thể sống, đừng nói là tìm được bông hoa bất tử”
Ma Kết:
“Đó chính là khó khăn, bông hoa bất tử chỉ nở vào đúng ngày đại thiên thần Oggy và dược sư mất, một ngàn năm mới xuất hiện một lần ở đỉnh núi này, nhưng không phải ai cũng có thể nhìn thấy được nó”
Song Ngư:
“Là sao ? Một ngàn năm mới xuất hiện một lần nhưng lại không ai cũng có thể nhìn thấy ?”
Ma Kết trầm ngâm:
“Chỉ những ai thật sự tin và có duyên với họ thì mới có thể nhìn thấy bông hoa bất tử”
Bảo Bình:
“Vậy làm sao mới tìm thấy đây ?”
Ma Kết chỉ tay về con đường mòn dẫn lên đỉnh núi:
“Con đường đó sẽ dẫn lên đỉnh núi, nơi đó có thể tìm thấy bông hoa bất tử”
Bảo Bình chỉ vừa nghe tới đó đã vội bước đi. Ma Kết ngăn lại:
“Này .. này cậu đi đâu vậy ?”
Bảo Bình xoay người lại trả lời:
“Đi tìm hoa bất tử”
Ma Kết ôm lấy đầu mình:
“Ôi trời, muốn tìm thấy thì cả hai người phải cùng đi, còn nữa khi gặp những chướng ngại phải cùng nhau vượt qua, cả hai người phải đến được đỉnh núi trước khi mặt trời lặn hôm nay và trở về trước khi mặt trời lặn ngày mai, nếu tìm được nhưng chỉ có một người trở về thì vẫn không hiệu nghiệm”
Bảo Bình quay sang nhìn Nhân Mã, Nhân Mã lại quay sang Bảo Bình, cả hai cứ đứng nhìn nhau rồi chần chừ bước đi, ai bảo họ lại bị sập bẫy của cô gái kia cơ chứ. Kim Ngưu thở phào nhẹ nhõm:
“Coi như họ sắp thoát rồi”
Ma Kết nhìn theo bóng Bảo Bình và Mã Nhi khuất dần:
“Chưa chắc đâu, con đường họ đi vẫn còn nhiều khó khăn lắm, các người không thể theo sau giúp đỡ nếu không bông hoa kia cũng không hiệu nghiệm đâu”

Nói rồi Ma Kết cũng biến mất. Song Ngư nhăn mặt, dường nhưa anh vẫn còn điều gì chưa hiểu được:
“Hình như cô Ma Kết đó có vẻ không quan tâm đến bạn của mình lắm”
Địa cung …
Bạch Dương càng sốt ruột khi Nhân Mã đã đi rất lâu mà vẫn chưa thấy quay về nên cứ đi tới đi lui trước mặt Song Tử. Song Tử xoa đầu mình rồi nhìn Bạch Dương bực dọc:
“Cậu ngồi xuống một chỗ đi, tớ chóng mặt quá”
Sư Tử cũng lo lắng không kém:
“Ma Kết và Cự Giải vẫn chưa biết tung tích, giờ cả Nhân Mã cũng không thấy quay về, phải làm sao đây”
Song Tử quay sang trấn an Sư Tử:
“Chúng ta bình tĩnh đã, nhất định có cách giải quyết mà”
****
Hơn một ngày rồi, tin tức của Ma Kết và Cự Giải vẫn bặt vô âm tín, Nhân Mã thì cũng không có tin tức gì, Sư Tử, Bạch Dương và Song Tử đang rất lo lắng. Hắc Ma bước vào với gương mặt tức giận:
“Cung chủ Nhân Mã đâu rồi ?”
Song Tử bối rối chưa biết trả lời thế nào thì Sư Tử đã nhanh trí lên tiếng:
“Nhân Mã vừa đi xử lý việc tập trung đội quân, cậu ấy sẽ về sớm thôi”
Hắc Ma vẫn có vẻ hoài nghi lời của Sư Tử:
“Nhưng theo những gì ta nhận được thì cô ta đang đi cùng người của ánh sáng mà lại chính là một trong lục đại thiên thần”
Song Tử cố cười:
“Làm sao có chuyện đó chứ, rõ ràng Nhân Mã đi xử lý việc của địa cung mà”
Dù vẫn chưa tin lắm lời của Sư Tử và Song Tử nhưng Hắc Ma cũng im lặng cho qua và không quên dặn dò khi Mã Nhi trở về phải đến gặp ông ta. Bạch Dương lo lắng:
“Làm sao đây ? Ma Kết và Cự Giải thì mất tích chưa biết ra sao, giờ lại thêm Nhân Mã lại không biết đã đi đâu”
Sư Tử đứng bật dậy:
“Không còn cách nào khác nữa, tớ sẽ đi tìm họ”
Song Tử ngờ vực:
“Cậu biết họ ở đâu sao “
Sư Tử lắc đầu:
“Không, ý tớ là tìm lục đại thiên thần hỏi về Nhân Mã”
Bạch Dương:
“Ừ, cậu mau đi đi, tớ và Song Tử sẽ cố cầm chân Hắc Ma”
Sư Tử gật đầu rồi biến mất khỏi đó.
Quay lại kí túc xá học viện Molisa …
Cả ngũ đại thiên thần đang ngồi đó lo lắng, từng giờ từng phút trôi qua đối với họ dài như cả thế kỉ, họ không biết giờ đây Bảo Bình đã ra sao.
Còn về Bảo Bình và Nhân Mã, đoạn đường gần đến đỉnh núi ngày càng khó đi, mặt trời thì đã dần xuống núi, cả không gian tối dần chìm trong yên tĩnh.
Nhân Mã cảm thấy mệt mỏi đến rã rời, rõ ràng là với sức khỏe của một cung chủ bóng đêm thì việc leo ngọn núi này chỉ là bình thường nhưng sao lại mệt đến vậy. Giống có một lực vô hình nào đè nặng lên hai vai cô, rất nặng, rất mệt mỏi.
Bảo Bình nhìn sang Nhân Mã, anh hiểu chắc rằng cô đang rất mệt mỏi, cả anh cũng cảm thấy mệt mỏi dù việc leo núi chỉ là việc cỏn con:
“Mã Nhi, trời tối, đường lại khó đi, cô cẩn thận một chút”

Mã Nhi dù ậm ừ gật đầu nhưng vẫn chẳng để tâm lắm lời Bảo Bình, cô nghĩ rằng làm sao mà cô có thể hậu đậu đến việc té chứ. Nhưng lời nhắc nhở đó thực sự có hiệu nghiệm.
“AAa”
Bảo Bình lo lắng cố căng mắt tìm Mã Nhi trong khoảng không gian ánh sáng yếu còn lại:
“Cô không sao chứ ?”
Nhân Mã cắn răng chịu đau, một cung chủ bóng đêm lại hậu đậu đến mức té ngã thế này, mất mặt chết đi được:
“Tôi không sao”
Bảo Bình thổi lên bàn tay mình quả cầu ánh sáng, ánh sáng đó không quá chói nhưng cũng đủ để nhìn rõ hơn mọi vật, anh lo lắng nhìn vết thương ở chân của Mã Nhi, hình như nó nặng hơn bình thường:
“Như thế này còn bảo không sao”
May mắn trong túi quần anh có chiếc khăn tay, anh thổi nhẹ lớp cát trên mặt vết thương rồi dùng chiếc khăn tay băng cố định vết thương trên chân cô:
“Chân cô thế này rồi không đi tiếp được đâu, nghỉ một chút đi”
Thấy Bảo Bình toang bước đi, Mã Nhi lo lắng:
“Anh đi đâu đó ?”
Bảo Bình đưa mắt tìm kiếm xung quanh:
“Tìm nước suối rửa vết thương cho cô”
Giọng Nhân Mã chợt lí rí:
“Tôi .. tôi không muốn ở một mình”
Bảo Bình chợt thấy ngạc nhiên trước câu nói của Nhân Mã, phải chăng là anh nghe lầm khi một cung chủ bóng đêm lại cảm thấy sở việc ở một mình, chẳng phải bóng tối luôn thích sự cô đơn không muốn ai bên cạnh ?
Bảo Bình dù không hỏi thêm gì nhưng vẫn ngồi lại bên Nhân Mã.
Trước bầu không khí lúc này, dù cơn đau từ vết thương cứ âm ỉ, như ăn sâu vào tận xương tủy nhưng Mã Nhi thật sự cảm thấy ấm lắm, rất ấm.
Bảo Bình lên tiếng, anh muốn phá tan cái bầu không khí ngột ngạt lúc này:
“Sao cô lại đồng ý cứu tôi ?”
Nhân Mã cười nhạt:
“Chẳng phải một sinh mạng rất đáng quý sao ?”
Bảo Bình khá bất ngờ trước câu trả lời này:
“Cô xem sinh mạng đáng quý sao ? Vậy việc sát sinh người khác thì sao ?”
Nhân Mã lắc đầu:
“Không hẳn là tôi sẽ giết tất cả, chỉ một số thôi”
Bảo Bình lắc đầu:
“Tôi vẫn chưa hiểu”
Nhân Mã thở sâu:
“Anh có muốn nghe một câu chuyện không ?”
Bảo Bình gật đầu rồi im lặng để Mã Nhi bắt đầu câu chuyện đó. Nhân Mã cố nén cái cảm giác đắng nghẹn đang dâng trào rồi bắt đầu kể:
“Rất lâu rồi, tại một tiểu quốc xinh đẹp, đức vua và hoàng hậu ở đó là những người rất nhân từ, họ đã rất mong có được một đứa con nhưng cầu mong mãi vẫn không được.
Bá tánh ở tiểu quốc đó đã luôn cầu mong giúp đức vua và hoàng hậu và cuối cùng hoàng hậu đã mang long thai.
Ai ai cũng vui mừng ngày tiểu công chúa chào đời vì họ nghĩ rằng mai sau, tiểu công chúa cũng sẽ trở thành một hoàng hậu hiền đức.
Năm tiểu công chúa được mười tám tuổi, nàng gặp được ý trung nhân là con của hình bộ thượng thư, mặc cho mọi người hết sức ngăn cản rằng chàng trai này vốn rất đào hoa sẽ chẳng trao yêu thương cho bất kì cô gái nào, lại thêm việc hình bộ thượng thư còn là người xảo quyệt có ý cướp ngôi nhưng nàng vẫn mù quáng đặt yêu thương và niềm tin vào hắn.
Ba tháng sau đó, hình bộ thượng thư đã liên kết với giặc ngoại bang để lật đổ ngôi vua lên cầm quyền. Cả đất nước chìm trong biển máu, khắp kinh thành chỉ toàn là xác người chồng chất.
Đức vua và hoàng hậu bị giết ngay ở cửa điện, nàng công chúa kia cũng tự vẫn bên cạnh ba mẹ, oán thù trong lòng cô ấy vẫn còn được nuôi giữ đến nay”
Bảo Bình hơi giật mình, đây là câu chuyện của Nhân Mã sao ? Anh thật không biết rằng phía sau gương mặt lạnh lùng và mạnh mẽ của một cung chủ bóng đêm lại có một kí ức bi thương đến vậy:
“Câu chuyện này … về cô sao ?”
Nhân Mã không thể kìm nén thêm nữa, nước mắt cô đã rơi, đưa tay quẹt ngang dòng nước mắt, Mã Nhi nói tiếp:
“Phải, đứa con gái ngu ngốc ngu muội vì tình đó là tôi, chính tay tôi đã khiến cả đất nước suy vong, tôi chính là tội nhân thiên cổ mà”
Bảo Bình không biết phải nói gì trong lúc này, anh đã sai lầm khi chỉ nhìn Nhân Mã ở một mặt chỉ vì cô ấy là cung chủ bóng đêm, anh đã không tìm hiểu rằng nguyên nhân gì đẩy một cô gái đến bờ vực thù hận để rồi lạnh lùng và nhẫn tâm đến vậy, không, anh đã không tìm hiểu để rồi nói ra những lời khinh miệt cô gái đó.

Nhân Mã cố nuốt những giọt nước mắt đó vào trong:
“Những người mà tôi giết chỉ là những tên bay bướm, trêu hoa ghẹo nguyệt”
Bảo Bình lên tiếng sau một lúc lâu im lặng:
“Nhưng dù sao thì tất cả cũng đã qua rồi, cô nên để oán thù đó lãng quên vào quá khứ, cứ khơi dậy nó, cả bản thân cô cũng cảm thấy mệt mỏi”
Nhân Mã đột nhiên đứng bật dậy hét lên:
“Nhưng tôi không thể”
Và dĩ nhiên là Mã Nhi không thể đứng vững nên đã ngã xuống, Bảo Bình nhanh chóng đỡ lấy Nhân Mã. Trong tình cảnh lúc này, Nhân Mã đã nằm gọn trong vòng tay của Bảo Bình.
Bảo Bình không hiểu cảm giác của mình ấm lắm, thật sự rất ấm áp.
Còn Nhân Mã, cô vốn đã ở địa cung từ rất lâu, quen với cái cảm giác lạnh lẽo của nơi đó nên cái cảm giác này giống như có một ngọn lửa sưởi ấm trái tim đang phủ đầy tuyết lạnh của cô.
Nhân Mã bối rối đẩy Bảo Bình ra rồi ngồi xuống vào chỗ cũ, giọng cô có chút không bình thường:
“Xin lỗi”
Cả hai người lại rơi vào bầu không khí im lặng sau lời xin lỗi của Nhân Mã, một cảm giác ấm áp đã len lỏi vào trái tim họ.
Kí túc xá nam, học viện Molisa …
Sư Tử bước nhanh vào phòng của lục đại thiên thần rồi đóng phòng lại, Thiên Yết liếc lên nhìn cô bằng ánh mắt khó hiểu:
“Cô đến đây làm gì ?”
Sư Tử:
“Nhân Mã, cậu ấy đâu ?”
Xử Nữ:
“Nhân Mã đúng ra đến đây giúp Bảo Bình, nhưng sau đó Ma Kết xuất hiện cô ấy bảo rằng việc Nhân Mã cho Bảo Bình ba giọt máu sẽ lặp lại truyền thuyết gì đó, phải tìm hoa bất tử để hóa giải nếu không cả hai sẽ chết”
Sư Tử thấy ngạc nhiên khi nghe nhắc đến tên Ma Kết:
“Khoan đã, chuyện này có gì đó không bình thường. Thứ nhất, Ma Kết, cậu ấy không thể nào xuất hiện ở đây được, thứ hai tôi không biết cô gái mà các người nói là Ma Kết đã kể về truyền thuyết hoa bất tử ra sao nhưng có vẻ nó đã hoàn toàn sai. Thực chất hoa bất tử chính là hoa Spiteful, là hoa thù hận, nó được kết tinh từ máu của nàng dược sư trong truyền thuyết, sau khi bị đại thiên thần Oggy phụ bạc do người đứng đầu ánh sáng ngăn cản, nàng đau lòng muốn tìm đến cái chết, trước khi chết, nàng đã nguyền rằng máu của mình sẽ kết thành loài hoa Spiteful, loài hoa sẽ biến yêu thương thành thù hận”
Thiên Yết vẫn chưa tin lắm vào lời của Sư Tử:
“Nhưng tại sao nó còn có tên là hoa bất tử ?”
Sư Tử:
“Vì loài hoa này mang đến hai ý nghĩa, bất tử có nghĩa là dù mang thù hận nhưng tình yêu kia vẫn không thể tiêu diệt”
Kim Ngưu vẫn không tin:
“Không thể nào, Ma Kết nói nếu Bảo Bình và Nhân Mã tìm thấy hoa bất tử thì họ sẽ hóa giải được lời nguyền”
Sư Tử ngày càng lo lăng:
“Mau tìm họ đi, nguy hiểm lắm rồi, nếu có một cặp trai gái đi tìm loài hoa này thì khi tìm thấy bông hoa sẽ nhập vào người cô gái như linh hồn của nàng dược sư năm xưa sống lại để trả thù đại thiên thần Oggy nghĩa là giết chết chàng trai bên cạnh”
Chỉ nghe đến đây, năm đại thiên thần đã vội vã kéo Sư Tử chạy như bay đến chân ngọn núi đó dù trời đã sụp tối. Sư Tử nhìn con đường ngoằn ngoèo dẫn lên đỉnh núi:
“Làm sao tìm họ trong bóng tối đây ?”
Thiên Yết:
“Cô có cách gì để liên lạc với Nhân Mã không ?”
Sư Tử cố suy nghĩ:
“A tôi nhớ rồi là hoa bóng đêm, nhờ vào ánh sáng của hoa mà tôi có thể biết được vị trí xa gần của Nhân Mã”
Xử Nữ:
“Vậy thì được rồi, chia nhau tìm họ”
Song Ngư nhìn ngang nhìn dọc rồi lên tiếng:
“Chúng ta chia ra mỗi nhóm hai người tìm họ, khi tìm được thì phát tín hiệu cho nhau, ok”
Thiên Bình gật đầu đồng ý:
“Vậy Thiên Yết sẽ đi với Sư Tử, tôi với Song Ngư còn Xử Nữ với Kim Ngưu”
Họ nhanh chóng dùng quả cầu ánh sáng để có thể nhìn rõ hơn xung quanh và bắt đầu đi tìm Bảo Bình và Nhân Mã.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.