Đọc truyện [12 Chòm Sao] Chúng Ta Là Hai Thế Giới – Chương 24
Anh sẵn sàng quay đầu lại khi đằng sau là em.
…
Em sẽ không bao giờ quay đầu lại cả.
Vì anh luôn luôn ở ngay trước mặt em.
…
Lớp học trong tình trạng sôi nổi không có dấu hiệu giảm bớt.
Ma Kết thì dành riêng hôm nay để ngủ.
Mấy người kia thì lúc nào cũng loạn hết lên, cãi nhau om xòm, mấy người kia lúc nào cũng nói bài làm của họ là đúng.
Bởi vì…
Mấy người cũng từng là…
…
Buổi học thứ nhất kết thúc trong lộn xộn.
Họ vừa đi vừa cãi nhau cái này cái nọ, không ai chịu thua ai.
…
Buổi học thứ hai, nhìn thấy mấy người kia cãi nhau trông hay quá nên các nàng nhà ta tiện thể tham gia cho vui nhà vui cửa. Đương nhiên trừ nàng Ma Kết, nàng luôn luôn im lặng, không ư không ử bất kì câu nào, và nàng vẫn đeo cái kính ngố đấy.
…
Buổi học thứ ba, lớp học bắt đầu loạn.
…
Buổi học thứ tư, lớp học chính thức loạn.
…
Và cứ thế…Hơn một tuần trôi qua.
(Tại sao lại vẫn chưa biết được tên của cậu bạn tóc xám tro nhỉ?)
(Tò mò hông?)
Hắc hắc.
Đang trong giờ làm bài tập hóa.
Nhân Mã cầm tờ giấy trên tay chạy lon ton ra chỗ Ma Kết.
– Ma Kết Ma Kết, cái này cái này.-Nhân Mã chỉ tay vào tờ giấy, Ma Kết liếc mắt nhìn.
Ma Kết cầm tờ giấy rồi ghi ghi cái gì đó xong đưa cho Nhân Mã, Nhân Mã “ồ” lên một tiếng rồi gật đầu lia lịa đây là biểu hiện của việc “đã hiểu”.
– Liệu mấy cái này ăn có ngon không nhỉ?-Nhân Mã phồng đôi má hồng ra, trông rất đáng yêu, làm ai đó…
-…-Ma Kết đưa mắt nhìn Nhân Mã đang đứng đơ ra nhìn tờ giấy trên tay.- Vậy, trước khi ăn cái đó…thì cậu hãy kí tên vào đơn bán nội tạng nhé.
Lời nói của Ma Kết thốt ra nhẹ tự như lông hồng, làm cho cậu bạn Nam Hoàng và mấy người lớp “đặc bệt” kia ngạc nhiên vô cùng, nếu lần này Ma Kết mà không nói thì họ có thể chắc chắn rằng Ma Kết là người câm.
Nhân Mã tròn mắt nhìn Ma Kết, không biết là cô có hiểu ẩn ý trong câu không, nhưng mà…Nhân Mã…đã không hiểu.
– Ma Kết, cậu ghét tớ đến nỗi đấy sao?Cậu không muốn nhìn thấy tớ nữa sao?Sao cậu…cậu…có thể…ác thế chứ, nếu…nếu…cậu muốn tớ chết thì…thì sao cậu không âm thầm ám sát tớ mà lại nói ra làm gì.-Nhân Mã rơm rớp nước mắt, mếu.
-…-Mây người kia ngớ người nhìn Nhân Mã đang chuẩn bị ăn vạ, hình như Nhân Mã hiểu sai ý rồi.
Sao lại có thể nghĩ lệch 360 độ thế chứ.
– Nhân Mã, ý Ma Kết là cậu sẽ chết nếu ăn mấy cái đó.-Xử Nữ xoay bút, tay chống cằm nói.
-…-Nhân Mã ngu ngơ nhìn Xử Nữ, rồi liếc một cái sang Ma Kết, phụng phịu nói.-Dù…dù sao…thì cũng là tại cậu ấy không chịu nói rõ ra…Ma Kết đúng là…là…phù…phù thủy, đúng rồi là phù thủy, mụ phù thủy xấu xa, xấu xí.
Mấy nàng nhà ta bật cười, từ bao giờ Ma Kết có một chức vụ mới vậy.
– Ma Kết, có chức vụ mới rồi, khao đi.-Bạch Dương vừa nói vừa cười khúc khích.
– Đúng rồi, khao đi.-Cậu bạn Nam Hoàng nằm xuống bàn, nhìn Ma Kết.
-…-Ma Kết không nói gì, nhìn qua loa một lượt rồi chăm chỉ học tiếp.
– À, đúng rồi, hôm trước tớ có đọc một câu chuyện cổ tích.-Nhân Mã nói.
– Chuyện cổ tích?-Cự Giải nghiêng đầu.
– Là chuyện gì thế?-Bạch Dương hỏi.
-…-Mấy người kia dùng ánh mắt khó hiểu nhìn mấy nàng, mấy tuổi rồi mà còn hỏi cái câu hỏi ” Max ngu” như thế chứ, đừng có đùa không ai tin đâu.
– Không biết.-Nhân Mã thản nhiên nói ra.
-…-Mấy người kia bắt đầu thấy kì lạ…
– Chỉ biết chuyện đấy có tên là “Nàng công chúa Nhân Mã và hoàng hậu xấu xa Ma Kết”.-Nhân Mã hớn hở nói.
-…-Mấy người trong lớp đơ luôn, ngu ngơ nhìn nhau bằng ánh mắt…,từ bao giờ có chuyện như thế chui ra vậy?
– Muốn nghe không, tớ kể cho.-Nhân Mã hào hứng nói.
– Có.-Mấy nàng đồng thanh nói, Ma Kết ngẩng đầu nhìn Nhân Mã, ánh mắt đầy mong chờ.
– Hèm hèm…Hừ…[Ngày xửa ngày xửa, có một nàng công chúa cực kì cực kì cực kìa của cực kì, rất rất rất của rất, là đẹp. Và cô công chúa đó tên là…Nhân Mã…Sống trong hoàng cung mỹ lệ, mẹ cô mất sớm nên vị vua tức cha của cô đã lấy một người khác làm hoàng hậu, bà ta tên là Ma Kết. Mụ hoàng đấu đó tuy không xinh đẹp lắm nhưng lúc nào cũng đừng trước chiếc gương thần nói.
” Gương kia ngự ở trên tường, nước ta ai đẹp được dường như ta?”
Chiếc gương thần vì sợ mụ hoàng hậu đó tức giận nên đã đáp.
” Ờ…ờ…ờ…bà…gần như là…đẹp nhất.”
Mụ hoàng hậu tức giận lôi một khẩu AK47 ra chĩa vào chiếc gương, bà ta gào lên tức giận.
” Không nói thật thì bà cho mày đi chơi cùng Ma Vương một chuyến cho vui.”
Chiếc gương thần sợ hãi, mồ hôi chảy đầm đìa, run rẩy nói.
” Ờ…ờ…ờ…xin…hoàng…hậu…hãy… bình tĩnh…tôi nói tôi nói tôi nói.”
Mụ hoàng hậu dí sát khẩu AK47 vào mặt gương.
“Nói.”
” Ờ…ờ…ờ…thật…thật…thật…ra, có…có một người…đẹp…hơn…hơn…hơn…bà.” Chiếc gương lắp bắp.
“Đứa nào.” Mụ hoàng hậu nghiến rằng kèn kẹt.
“Ở…ở…ở…là…là…là…công…công chúa…Nhân Mã.” Chiếc gương sợ sệt run rẩy nói.
” Gru…Bây đâu giết nó cho ta.”Mụ hoàng hậu đó tức giận gào thét lên.
Bấy giờ công chúa Nhân Mã đã nhận được tin là mụ hoàng hậu xấu xa đó muốn giết mình nên nàng nhanh chóng gọi một chiếc trực thăng đến, đi được nửa đường thì bỗng dưng tên phi công đó nói.
“Làm phiền cô đưa tiền cho chúng tôi.”
Cô công chúa tên Nhân Mã đó lục lọi khắp người mình nhưng chẳng có một xu nào, chẳng may trước khi đi cô quên béng đi mất là mình không mang tiền để trả phí.
” Hì hì…anh gì ơi…tôi quên không mang theo tiền rồi.”
Cô công chúa Nhân Mã cười thật tươi với tên phi công đó, bỗng dưng tên phi công đó tức giận mở cửa đạp cô ra khỏi trức thăng. Công chúa Nhân Mã rơi xuống một khu rừng âm u lạnh lẽo, cô đã không chịu được cơn đói nên đi tìm thức ăn, trên đường đi cô may mắn gặp được bốn chú lùn…]
– Chú lùn trông như thế nào vậy?-Bạch Dương hỏi.
– Ờ thì…Chỉ đến đầu gối công chúa Nhân Mã.-Nhân Mã vừa nói vừa đặt bàn tay ngang xuống đầu gối của mình.
– Vậy bốn chú lùn đó tên gì?-Xử Nữ hỏi.
– Ờ thì…thật ra…4 chú lùn đó là nữ, còn tên thì…-Nhân Mã ấp úng nói.
-…-Mấy nàng nhà ta rất rất mong đợi.
– Mấy chú lùn đó tên là Xử Nữ, Cự Giải, Bạch Dương, Song Tử.-Nhân Mã hồn nhiên nói.- Chú lùn Xử Nữ là đại tỷ, chú lùn Song Tử là nhị tỷ, chú lùn Bạch Dương là tam tỷ còn chú lùn Cự Giải là em út.
-…Ồ…-Mấy nàng nhà ta “ồ” lên một cái, tỏ vẻ thích thú.
– Vậy bốn chú lùn đó làm nghề gì vậy.-Cự Giải hỏi.
– À thì…Nghề à?…Uhm…Hình như là…ăn trộm.-Nhân Mã suy nghĩ một lúc rồi nói.
– Ăn trộm?-Mấy nàng ngạc nhiên.
-[ Thì mỗi tối, bốn chú lùn đó đi ăn trộm đồ quý bán để lấy tiền, công chúa Nhân Mã chỉ việc ở nhà đếm tiền. Cô hay thuê các động vật ở trong rừng làm việc nhà, còn cô thì ăn chơi nhảy múa chẳng phải động chân động tay gì cả. Khi mụ hoàng hậu Ma Kết đó biết tin công chúa Nhân Mã còn sống và đang ở với bốn chú lùn nên đã liên tục bày ra âm mưu hãm hại công chúa Nhân Mã.
Có lần hoàng hậu Ma Kết giả làm người bán chiếc lược, công chúa Nhân Mã thấy tội nghiệp quá nên đã mua một chiếc lược đã được tẩm độc, nhưng công chúa nhân Mã đã để quên ở chỗ cửa sổ. Chú lùn Bạch Dương ngốc nghếch không biết phân biệt nên tưởng là một que gỗ nên ném luôn vào lò sưởi, âm mưu của mụ hoàng hậu Ma Kết đó đã không thành.
Mụ hoàng hậu Ma Kết biết chuyện nên đã rất tức giận, vì quá tức giận cho nên bà ta đã làm nổ lâu đài bằng thuốc nổ dẻo C4. Sau khi hả được cơn giận thì mụ hoàng hậu Ma Kết đó đã cải trang thành một bà già bán táo, công chúa Nhân Mã rất thích ăn táo nên bị mụ hoàng hậu Ma Kết dụ dỗ mua táo, mụ hoàng hậu Ma Kết đó đã đưa cho công chúa Nhân Mã một quả táo độc, khi công chúa Nhân Mã sắp đưa quả táo độc đó vào miệng thì đột nhiên có một con mèo hoang chạy ra mồm nó ngậm một con cá mà công chúa Nhân Mã định tối nay sẽ ăn. Công chúa Nhân Mã tức giận ném quả táo vào đầu con mèo hoang, con mèo hoang lăn ra ngất, còn quả táo thì lăn lông lốc theo con dốc rồi sau đó rơi mất đâu đó. Mụ hoàng hậu Ma Kết tức giận lôi ra một khẩu súng chĩa nòng súng vào trán công chúa Nhân Mã rồi gào lên.
“Mi phải chết.”
“Pằng” Bất ngờ tiếng súng vang lên, bốn chú lùn nghe thấy liền vội vàng chạy nhanh nhất có thể để đến nơi tiếng súng nổ ra, đến nơi thì bốn chú lùn mồm tròn vo, mắt thì mở to hết cỡ có thế.
Mụ hoàng hậu Ma Kết đang…đang…nằm trên một vũng máu. Còn công chúa Nhân Mã thì đã bị một tên áo đen bắt đi. Các chú lùn chết đứng một lúc…thì…tự dưng gào lên.
” Yeah!!!!!!!!!!!Công chúa Nhân Mã đi rồi bây ơi, đi thật rồi bây ơi, hahahahahaha…”
Các chú lùn sung sướng mang xác mụ hoàng hậu Ma Kết đi chôn, từ đó trở đi, các chú lùn được sống trong hạnh phúc.]
-…Xong rồi à?-Bạch Dương ngây ngô hỏi.
– Xong rồi.-Nhân Mã gật đầu cười hí hửng.
– Hay.-Tất cả đều nói và vỗ tay, cười rớt cả nước mắt, có người vì quá buồn cười nên đang ôm bụng kêu oai oái.
– Quả là kết thúc có hậu.-Xử Nữ vỗ tay bôm bốp.
– Công nhận.-Song Tử gật đầu tán thành.
-…-Ma Kết ngẩn người một lúc, sau đó tặc lưỡi một cái.
Uhm…nói sao nhỉ…câu chuyện có thể cho là thú vị được không ha?
Nhân Mã à, tài kể chuyện của cô đã vượt quá giới hạn rồi đấy.
Kể chuyện xong thì Nhân Mã chạy về chỗ ngồi học tiếp, ờ…Thì…Cứ cho lúc nãy là giải trí đi, dù sao cũng học nhiều rồi, giải trí chút cũng có sao đâu ha.
…
Giờ nghỉ trưa.
Song Tử mệt mỏi lết thân vào phòng y tế, cô nằm ườn ra giường. Tối hôm qua cô thức khuya để chơi game, đang lẽ là tối hôm qua cô đã đi ngủ từ lâu rồi nhưng đột nhiên cô phát hiện cái tên đang ở bên Ý kia đang online. Hắn dụ dỗ cô PK với hắn, hắn nói nếu cô thắng thì cô muốn gì hắn cũng chiều, cô ngay lập tức đồng ý không chút đắn đo.
Nhưng…cái cơ hội tốt đẹp đó cô đã không nắm lấy được.
Thật là tiếc đứt ruột mà.
Chơi 103 trận với hắn, cô thua toàn bộ 103 trận.
Hắn không chút thương tình chém chết nhân vật của cô trong nháy mắt.
Đáng hận ah.
Chỉ là chơi game thôi mà, đâu cần phải thể hiện cái tính ác quỷ của anh ra chứ.
Làm cho người ta day dứt đến nỗi không còn bình thường nữa rồi kìa.
Song Tử cứ nghĩ đến là không thôi giãy nảy lên, cô dãy rụa trên giường, làm cho chăn gối rơi hết xuống đất, không lâu sau cô cũng rơi nốt. Song Tử xoa lưng, ngồi suốt nên lưng rất là đau, cô không ngần ngại vung những cú đấm thật mạnh vào chiếc lưng nhỏ nhắn của mình. Cô nằm úp xuống giường, thở dài.
“Cạch” Tiếng cửa mở ra, Song Tử nghe thấy thì nhắm nghiền mắt lại.
– Cô giáo, lưng của em đang rất là mỏi, làm phiền cô giúp cái.-Song Tử nhắm mắt, nói.
-…-Cô giáo không trả lời.
Song Tử nghe thấy tiếng bước chân của cô giáo đi đến gần mình, rồi bỗng nhiên lưng của cô cảm thấy rất là thoải mái.
Cảm giác thế nào ấy nhỉ?
Uhm…
…Perfect.
Uhm…
Đúng rồi, là perfect.
Song Tử thoải mái hưởng thụ, bỗng cô giáo dưng tay lại, Song Tử cau mày.
– Tiếp đi cô, lưng em vẫn chưa đỡ.-Song Tử giả vờ mệt mỏi nói.
-…-Cô giáo không trả lời.
– Cô?Còn ở đó không?-Song Tử nói.
-…-Không có ai trả lời.
Song Tử thở dài, rồi ngồi dậy bước xuống giường, ngước mặt lên…
Thì thấy…cậu bạn…Gia Bảo…một tên máu lạnh…đang đứng chừng chững trước mắt cô.
– Ối mẹ ơi!!!-Song Tử giật nảy mình kêu lên, may mà cô bán vào thành giường, nếu không thì chả ngã vỡ mặt rồi.
-…-Cậu bạn Gia Bảo đó khuôn mặt không cảm xúc, nhìn chằm chằm Song Tử.
– Cậu…cậu…bị cái gì vậy, tự nhiên đứng đó, muốn hại chết người ta vì đau tim à?-Song Tử nổi đóa.
-…-Cậu bạn Gia Bảo không nói gì, vẫn khuôn mặt không cảm xúc.
Song Tử lườm cậu bạn Gia Bảo đó rồi chuồn thẳng.
Cậu bạn Gia Bảo vẫn đứng đó…bỗng nhiên…cười, một nụ cười ma mị.
Đẹp, quá đẹp.
Mà…có nên cho Song Tử biết…lúc nãy…người đấm lưng cho cô là cậu bạn Gia bảo không nhỉ?