[12 Chòm Sao] Chúng Ta Là Hai Thế Giới

Chương 16


Đọc truyện [12 Chòm Sao] Chúng Ta Là Hai Thế Giới – Chương 16

Em là kẻ đa nhân cách.
Tôi là kẻ đa dạng cách.
Không phải rất hợp sao?
…………………………………………………….
Sao anh nghĩ vậy, nếu thế thì con hai ta là kẻ đa năng chắc.
…………………………………………………….
Đúng, bởi vì mai sau nó sẽ kế nghiệp anh chứ không phải en.
…………………………………………………….
Xin lỗi vì đã không “Trong sáng” kiếm tiền như anh.
…………………………………………………….
Biết lỗi là tốt đấy, honey à ♥.
…………………………………………………….
Các chàng trai nhà ta đi làm việc từ sáng sớm tinh mơ, các nàng nhà ta dậy chẳng có việc gì làm nên ngồi xem phim kiếm hiệp. Bộ phim rất là hấp dẫn nha, rất cuốn hút người xem mà nhất là con gái, dàn diễn viên rất chi là đẹp nha. Bộ phim này như kiểu là dành cho bè lũ hám trai-dại trai ấy mà. Đang xem thì tự nhiên Bạch Dương lên tiếng.
– Chẳng thể hiểu nổi luôn, mấy người này đánh nổ tung cả núi mà sao lúc bị giam có mấy cái cọc gỗ mục với cả mỗi mấy cái cửa ọp ẹp thôi mà cũng không thoát được.
– Phim mà, tất cả đều là hư cấu.-Xử Nữ cầm túi bỏng ngô vừa ăn vừa nói, vẫn cái dáng ngồi vô duyên đấy, ngồi khoanh chân.
– Xử Nữ, cậu cũng biết là nó hư cấu à.-Song Tử ngồi vắt chéo chân cầm tách trà cười nói.
– Đương nhiên, Xử Nữ ta đây mà lị không biết mới là lạ.-Xử Nữ vênh mặt lên, vỗ tay vào ngực một cái, ra oai.
– Ồ, thế trước đây ai từng nói là:” Mai sau lớn lên tớ sẽ thành tiên nữ, tớ sẽ đi giúp đỡ các cậu”.-Bạch Dương lắc người, bĩu môi nói.
– Cậu…cậu…cái…cái đấy là…hồi bé, tớ có biết gì đâu.-Xử Nữ lắp bắp, chu môi ra nói, đáng iu cực luôn nha.
– Còn Bạch Dương nhà ta lúc nào cũng mơ mộng chàng Bạch Mã Hoàng Tử sẽ đến rước mình đi còn gì.-Cự Giải cầm tách trà nói.
– Tớ…không có.-Bạch Dương giật mình mặt hơi đỏ, nói nhỏ dần.
– A, đỏ mặt kìa, chứng tỏ là có nha
– Nhân Mã lấy tay chỉ vào má đỏ của Bạch Dương cười nói.
Cả căn nhà đầy tiếng cười sảng khoái, đúng là cảnh hiếm có trong nhà này nha, chưa bao giờ có người nào cười như vậy cả. Mấy người hầu trong nhà này cũng vì thế mà mỉm cười hạnh phúc, cuối cùng họ cũng có thể nghe thấy tiếng cười vang lên trong cái căn nhà này trước khi xuống âm phủ ngồi trò chuyện cùng diêm vương.
Thật là hạnh phúc ah~, nói thật thì đã có người khóc vì cảm động rồi kìa.
Gì vậy? Chủ nhà thần kinh có vấn đề bây giờ lây sang cả người hầu à.
Haizz.Chịu luôn.
“Reng!…Reng!…Reng!…” Tiếng điện thoại vang lên làm cho mọi người không thể cười được nữa, mấy nàng nhìn nhau, vừa hay có một cô người hầu vừa dọn phòng xong đi xuống nên mấy nàng gọi lại để nghe điện thoại. Cô người hầu này cũng đành phải nghe theo, nhấc điện thoại lên.
– Dạ…có ạ…vâng.-Cô nàng trả lời, còn thêm cái động tác gật đầu nữa chứ.- Cô Cự Giải, cậu chủ Kim Ngưu muốn nói chuyện với cô.
– Hả, tôi…-Cự Giải ngây ngô nói, rồi cũng đành lật đật đi ra chỗ cái điện thoại.
– Cự Giải, cô đấy hả.- Kim Ngưu ở đầu dây bên kia nói.

Cự Giải có thể nghe thấy mấy tiếng cười nói của mấy cô gái nào đó, có vẻ như Kim Ngưu đang ở trong một bữa tiệc.
– Có chuyện gì không vậy?-Cự Giải hỏi.
– Nhắn với tất cả là chúng tôi hôm nay sẽ không về nhà, nên các cô đừng có mà nhân cơ hội này để chạy đấy nhé.- Kim Ngưu nói, giọng nói đầy quyền lực, làm cho Cự Giải giật mình, lưng toát mồ hôi.
– Đương…đương…nhiên.-Cự Giải trả lời.
– Tốt.-Nói xong Kim Ngưu tắt máy luôn.
Cự Giải thở dài, đặt điện thoại lại chỗ cũ, cô đi ra ngồi xuống rồi uống một ngụm trà.
– Chuyện gì thế?-Xử Nữ tò mò.
– Hôm nay mấy người đó không về, nhắc nhớ chúng ta không được nhân cơ hội chạy.-Cự Giải nói.
– Hôm nay không về hả, vậy chúng ta đi chơi đi.-Nhân Mã bỗng nhảy dựng lên.
– Đúng đúng, suốt ngày ở trong nhà cũng chán lắm, đi chơi đi.-Bạch Dương cũng hí hửng theo đuôi Nhân Mã.
– Ừ cũng được đấy.-Xử Nữ cũng hùa theo.
– Vậy đi chơi đâu?- Cự Giải nói chứng tỏ cũng muốn đi.
– Đang mùa hè, đi công viên nước là hay nhất.-Song Tử nói, giơ cái laptop ra trước mặt mọi người.- Đặt vé chứ.
– Đặt!!!-Đồng thanh hét lên ( đương nhiên là trừ Ma Kết).
-…-Bỗng nhiên họ im tăm tắp. Năm nàng nhìn sang Ma Kết đang ung dung uống trà.
– Được.-Ma Kết hiểu họ mà.
– Vậy 6 người nhé.-Song Tử cười tươi nói, ai cũng hớn ha hớn hở như trẻ con ấy.
Họ nhanh chóng lấy ít quần áo để thay, không có đồ bơi nhưng đến đấy ắt hẳn sẽ có bán đồ bơi nên đến đấy rồi mua vậy. Họ chạy nhanh ra nhà xe trèo hết lên xe, rồi họ lao như điên ra ngoài đường cái. Đi một thời gian thì đã đến công viên nước rồi.
Wow, cái công viên nước này nhìn từ ngoài thôi đã thấy nó hoành tráng rồi không biết bên trong sẽ thế nào nữa. Họ đưa vé cho nhân viên rồi đi vào.
Wow, có phải là quá hoành tráng rồi không, cái công viên này được đầu tư gớm nhỉ. Phải nói là đẹp đẹp đẹp kinh khủng, đẹp long cả trời đất mất thôi, mấy nàng ngất ngây con gà tây trước sự hoành tráng của cái công viên nước này. Mà cũng hơi điên thật, mấy nàng vừa đi vừa há hốc mồm, mắt thì mở to ra để nhìn cho rõ mọi thứ ở đây. Trông như mấy con gà mơ từ nhà quê mới lên á, trông ngố tàu gớm mặt. Có mấy người lạ đi ngang qua cũng phải để lại sự khinh thường dành cho mấy nàng, tuy nhiên thì chỉ là con gái thôi còn con trai thì…hết nói nổi.
Hay ghê, có chỗ bán đồ bơi họ chạy đến chỗ đấy, hừm, cũng được đấy mấy bộ đồ bơi này nhìn cũng vừa mắt đấy chứ. Thật muốn vơ hết mấy bộ đồ này lại rồi mặc dần, dù sao thì họ cũng là người có tiền mà, phải thể hiện mình là người có điều kiện chứ. Nhưng mà thôi đi, chắc gì họ đã được đi nữa chứ.
Nhắm mắt vào chọn bừa, ai ngờ cả 6 người đều chọn phải 1 bộ.
…Nhìn nhau ngơ ngác.
” Thôi kệ chọn bộ khác vậy” tất cả họ đều nghĩ vậy, định bụng nhường nhau đây mà.
Không nhắm mắt chọn bừa nữa, vơ bừa vậy. Vớ được bộ nào thì lấy luôn bộ đấy vậy. Họ cuối cùng cũng có thể đi bơi được rồi. Nói là chọn bừa nhưng có cảm giác như mấy người này phải tia mãi mới ra ấy, nhìn ai mặc cũng lôi cuốn hết, nhìn cơ thể thon gọn, mảnh mai quyến rũ chết người kia không làm cho mấy chàng trai ở đây điên loạn thì có vẻ con trai ở đây có vấn đề, mà cộng thêm cả vẻ đẹp kia thì con trai có vấn đề cũng phải điên loạn ha.
Họ cũng khá để ý mọi người xung quanh, nhìn mấy chàng trai cơ thể 6 múi, bắp tay rắn chắc, thật chỉ muốn lao đến mà ôm cho chết nghẹt thì thôi, máu hám trai-dại trai bắt đầu chảy khắp cơ thể mấy nàng mặt ngơ ngơ cười, nhìn như mấy con dở hơi. Thật ra không phải là nhìn mấy người kia nữa mà là lúc đấy họ đang nghĩ đến việc 6 chàng kia mặc quần bơi để lộ body tuyệt vời của mình, mà Nhân Mã đã từng nhìn thấy body của Sư Tử rồi, nên cô suýt nữa thì bắn máu mũi của mình ra đây.
– Nghĩ…nghĩ cái gì vậy…đi chơi thôi.-Xử Nữ thoáng đỏ mặt.
– Yeah~…Đi…đi chơi thôi.-Cả đám đồng thanh. Đương nhiên là Ma Kết sẽ không có trong đội hình này, vì vừa khi thay đồ bơi xong là cô đã tung bay đi hướng nào cũng không biết luôn, làm mấy nàng tưởng cô đã bốc hơi vì trời nóng.
Cả đám cũng tung tăng chạy đi khắp nơi để chơi, Cự Giải có vẻ không muốn chạy nhảy gì nhiều nên đã ngồi lại một chỗ. Cô ngồi thành bể bơi vung chân làm nước bán tung tóe, bỗng nhiên có một chàng thanh niên, hừm, nhìn dáng cũng được đấy chứ. Cái tên đấy ngồi xuống bên cạnh Cự Giải, nở nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời trên cao kia kìa, thật muốn người ta đánh cho nát người.
– Cô em giống như vú báo ấy, làm cho bọn anh đây ngất ngây.-Cái tên đó nói.

Vú báo? Sao lại giống vú báo?…Cự Giải làm mặt ngốc, cô mới từ nước ngoài về nên không biết được là cái anh kia đang nói ngọng, thật ra là cái tên đấy muốn nói cô giống như vũ bão cơ, cô đã tưởng tượng theo một chiều hướng khác không hay cho lắm. Haizz, Tiếng Việt đẹp thì đẹp thật nhưng muốn người nói phát ngôn cho đẹp thì đúng là hơi khó.
– AAAAAA…-Cự Giải hét lên, đứng dậy tra tấn tên kia, cô đạp vào lưng hắn, đấm vào lưng hắn mấy cái đau điếng người rồi đẩy cái tên kia xuống nước, cái tên kia thì theo phản xạ tự nhiên lấy tay ôm đầu. Trời, ôm lưng đi chứ ôm đầu làm gì, lưng của mi sắp bị gãy thành mấy khúc rồi kìa.
Đương nhiên là điều này cực kì gây sự chú ý rồi, Cự Giải xấu hổ vì bị mọi người nhìn chắm chắm vào mình với đủ loại ánh mắt.
Sợ…Đáng sợ thật…ánh mắt đó…họ lại nhìn cô bằng ánh mắt đó.
Cự Giải run rẩy.
Cô yếu đuối, cô là như vậy đấy.
Cô như vậy là vì muốn được bảo vệ, muốn được bao bọc, muốn được che chở.
Đáng sợ.
Đâu phải lúc nào họ cũng có thể bên cô đẻ bảo vệ cô được.
Cô cảm thấy mình quá ích kỉ rồi.
Cô không muốn, không muốn nhìn thấy họ sẽ bị tổn thương vì mình.
Mạnh mẽ…cô muốn mạnh mẽ…cô không còn nhỏ nữa,cô muốn họ có thể yên tâm.
Ước mơ của họ chính là ước mơ của cô, dù yếu đuối nhưng cô vẫn muốn mình là người bao bọc họ bảo vệ họ.
Gia đình, họ là gia đình, là kho báu, là thứ vô giá, là hạnh phúc, là niềm tin, là cả trái tim của cô.
Mất họ…cô sẽ chết…chết vì không thể thở được, vì trái tim của cô đã mất.
Khóc?Cô lại khóc rồi…sao cô lúc nào cũng yếu đuối thế này vậy.
Cổ họng cô như bị cái gì đó chặn lại.
Môi cô mấp máy, cô nhận ra mình không thể nói thành tiếng được nữa rồi.
Càng sợ hơn.
“Xin hãy… Giúp với!!!”
– NHÌN CÁI GÌ MÀ NHÌN, CHƯA THẤY NGƯỜI KHÓC BAO GIỜ À.-Xử Nữ hét lớn.
Họ đã đến rồi, Nhân Mã với Bạch Dương ôm cô, còn 3 người kia thì dùng con mắt “Thần chết” nhìn đám người kia. Đương nhiên là mấy người lạ kia sẽ sợ mà chạy cong đuôi rồi, đừng có đùa với ninja rùa, mất mạng như chơi đấy.
– Cự Giải, kẻ khốn nạn nào đã bắt nạt cậu.-Bạch Dương tức giận chống tay vào hông.
– Đúng, Cự Giải nói đi, bọn tớ sẽ xử đẹp kẻ đó.-Nhân Mã cũng tức giận.
– Cự Giải nói đi.-Xử Nữ khoanh tay, giọng nói tỏ vẻ rằng cô đang rất tức giận.
Cự Giải ngơ ngác nhìn mọi người, họ lại bảo vệ cô rồi, được họ bảo vệ…cô hạnh phúc lắm, tim cô đập mạnh hơn, máu trong người cô cứ như đang muốn tuôn trào hết ra ngoài vậy, phấn khích. Cô thích được như thế này…nhưng cũng không thể thích mãi được. Họ luôn coi cô như trẻ con?Cô chính là đứa em bé bỏng của họ?Họ luôn chiều chuộng cô…
Xin đừng như thế.
Đừng biến cô trở thành kẻ độc tài.

Đừng cho cô ích kỉ như thế này mãi nữa.
Làm ơn…
– Cự Giải!-Nhân Mã gọi to làm Cự Giải giật mình.
– Huh…tớ không sao, không có ai bắt nạt tớ hết á.-Cự Giải cuống quít nói.
– Vậy sao cậu khóc vậy?-Song Tử hỏi, giọng đầy lo lắng.
– À…cái này…-Cự Giải cúi mặt, không muốn họ nhìn thấy vẻ yếu đuối của mình.
– Thôi, bỏ đi, tớ đói rồi.-Song Tử giải vây cho Cự Giải.
– Ừ, tớ cũng đói rồi, đi ăn thôi.-Cự Giải cười nói.
Cự Giải cười rồi, tốt rồi, họ cảm thấy yên tâm hơn rồi, Cự Giải yếu đuối, không sao hết, họ sẽ bảo vệ cô.
Cự Giải…đừng buồn là được.
Cự Giải…vui là được.
Họ cũng vui.
Tốt rồi.
Mấy nàng nhà ta đi tắm rửa rồi thay đồ.
Đến giờ ăn rồi nên mấy nàng đi kiếm nhà hàng. Mấy nàng đã kiếm được một nhà hàng, sang trọng đấy. Và đương nhiên là họ sẽ gây sự chí ý rồi.
Vẫn như mọi khi, ồn ào thật, mấy người không thể ăn uống giống người bình thường được à?
Haizz, thật không thể tin được.
Nhàm chán thật.
Không vui chút nào.

Họ ăn xong thì lại chạy đi chơi, lần này thì đi công viên. Họ chơi hết trò này đến trò khác, đi đi lại lại hoa hết cả mắt.
Họ chơi xong thì đi shopping. Cũng đi đi lại lại chóng cả mặt, đi đến đâu mua đến đấy, thế là hết luôn cả ngày.
Đến giờ ăn tối thì họ lại đi tìm một nhà hàng ăn.

11:25 P.M…
Tại căn biệt thự của các chàng.
Mấy chàng nhà ta mệt mỏi lết vào nhà, ai trông cũng bơ phờ, sức lực thì như bị vắt kiệt đi vậy.
– Các cậu chủ, nước đây ạ.-Một cô người hầu bê nước ra.
– Mấy người kia đâu?-Thiên Bình hỏi, tay cầm cốc nước uống.
– Uhm…họ…-Cô người hầu ngập ngừng.
– Họ đâu?-Kim Ngưu nhíu mày.
– Họ…-Cô người hầu lo lắng, hỏi cô thế cô có biết họ đi đâu đâu chứ. Trời ơi, mau về đi chứ muốn hại chết người ta à hả mấy người kia.
– Nói.-Sư Tử tức giận đạp bàn một cái, tiếng rõ to.
– Tôi…tôi không biết ạ.-Cô người hầu sợ hãi.
– Mẹ kiếp, vậy rốt cuộc hôm nay cô ở đâu mà không biết hả. Ra hết đây cho tôi.-Kim Ngưu tức giận hét lớn.

Mấy người kia cũng vì thế mà khó chịu, nhíu mày.
– Mấy người…tôi thuê mấy người về đây để làm gì hả.-Kim Ngưu nói, đương nhiên là đang tức giận rồi.
– Cậu chủ…chúng tôi…-Lão quản gia muốn lên tiếng nhưng lại sợ, nên đành im lặng vậy.
– Cậu chủ chúng tôi biết lỗi rồi, làm ơn đừng đuổi chúng tôi.-Một người làm quỳ xuống van xin.
– Cậu chủ, xin hãy tha lỗi cho chúng tôi.-Một người nữa cũng thế.
– Xin đừng đuổi chúng tôi.
– Chúng tôi thật sự không còn chỗ nào…
– IM HẾT ĐI, các người…-Kim Ngưu tức giận, chỉ muốn đánh cho mấy người kia tàn phế thì thôi, dám để bảo bối của anh chạy mất.
Mấy người kia cũng đã mất hết bình tĩnh rồi, tức giận, đáng sợ.
– Không muốn chết thì biến đi.-Sư Tử hăm dọa.
– Đám vô dụng.-Song Ngư nói kèm.
Mấy người làm run rẩy, họ nhìn hết ra phía Thiên Yết, cậu đang tức giận. Đúng là không thể làm được gì rồi, nếu không chịu đi thì họ sẽ không sống nổi.
Nhưng, họ sẽ đi đâu, chẳng còn nơi nào cho họ nữa, họ là những người không có cha mẹ, họ là trẻ mồ côi được mang về đây.
Họ đã coi đây là ngôi nhà của mình rồi, coi mọi người ở đây là gia đình của họ rồi.
Họ không muốn…
– Có chuyện gì thế.-Giọng của Xử Nữ vang lên, giọng này giống như vị cứu tinh của mấy người kia vậy. Họ sống rồi.
– Sao thế này…mấy người.-Bạch Dương hơi ngạc nhiên.
– Mấy người…tạm tha cho mấy người, về vị trí của mình đi.-Kim Ngưu quay sang nói với mấy người làm.
Họ mừng lắm, họ cuống quít cảm ơn rồi chạy đi.
– Mấy cô, đi đâu?-Thiên Bình hỏi, đương nhiên là vẫn còn giận rồi.
– Đi chơi.-Bạch Dương thản nhiên trả lời.
– Ê, tưởng chúng tôi chạy à.-Xử Nữ cười nói
-…-Mấy chàng im lặng, đúng là họ đã nghĩ thế thật.
– Yên tâm đi, chúng tôi phải chọn con đường tốt cho mình chứ.-Song Tử nói, cô muốn đi lên phòng để nghỉ ngơi.
– Không có gì thì chúng tôi đi ngủ đây, mệt chết đi được.-Nhân Mã ngáp dài, tỏ vẻ mệt mỏi.
Thế là mấy nàng đi lên phòng, mấy chàng trai nhà ta cũng lẽo đẽo theo sau, nhất định phải hỏi tội mới được. Đột nhiên Ma Kết kéo Kim Ngưu lại, Thiên Yết nhíu mày khó chịu, cô là người của cậu mà.
– Hôm nay Cự Giải tâm trạng không tốt, đừng có làm cậu ấy khóc, nếu có thể thì làm cho cậu ấy vui lên đi .-Ma Kết cau mày.
– Được.-Kim Ngưu trả lời, đầu thì gật gù.
Ma Kết thả Kim Ngưu ra để cậu lên làm trò hề cho Cự Giải vui lòng. Còn Thiên Yết thì lập tức tóm lấy cánh tay của Ma kết lôi đi.
Chậc chậc.
Thảm rồi.
Chết chưa.
Ham chơi này.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.