[12 Chòm Sao] Bên Anh Em Nhé!

Chương 7: Sống chung và những bí mật


Đọc truyện [12 Chòm Sao] Bên Anh Em Nhé! – Chương 7: Sống chung và những bí mật

Các sao nhà ta ầm ĩ một lúc, rồi nghe dặn dò cùng nhau đi tìm căn nhà trên đường Zocus.

-“Đường Zocus, đường này hình như mới đổi tên thôi!” Cự Giải vừa đi vừa ngắm.

-“À đây rồi, căn biệt thự màu kem nay!” Bảo nhi reo lên.

-“Hành lí, quần áo cũng được phu nhân, lão bối đưa đến đây cả rồi này!” Ma Kết thấy đống hành lý được đặt gọn ghẽ bên trong sân của căn biệt thự.

-“Nhận dạng khuôn mặt luôn này! Song Ngư chỉ chỉ vào cách mở cán cổng.

-“Nó yêu cầu nhận dạng mặt Xử Nữ!” Kim Ngưu nhìn vào lên tiếng.

-“À đây!*Khuôn mặt Xử Nữ hiện lên trên màn hình* Tuynh tuynh mở khóa!.

-“A! Vào thôi, miễn là nhận diện khuôn mặt của một trong 12 chúng ta.Cự Giải nhí nhảnh vào trước, thì đột nhiên….

-“Chào các vị tiểu thư và các công tử đã đến với Biệt thự Zocus de Sky! Tôi là Suran quản gia ở đây! Suran vị quản gia trẻ tuổi nở nụ cười tươi rói làm các sao nữ chúng ta cực kì có thiện cảm, Suran biết cách ăn nói lại phục vụ chu toàn, ngoài ra lại cực kì đẹp trai nữa.Mái tóc màu rêu huyền bí với đôi mắt nâu chân chất(Amyan: Au cũng mê luôn!).

-“Anh là quản gia ở đây thật hả?” Song Ngư vui vẻ nghĩ thầm phải chăng đây có phải hoàng tử đời cô?.

-“Anh có bị các chứng bệnh dị ứng với những xúc tác của môi trường như khói bụi, thuốc này kia không?” Bảo Bình hỏi Suran với khuôn mặt tò mò

-“Không không thưa tiểu thư, tôi từng được huấn luyện trong quân đội, có thể lực và có sức khỏe rất tốt!” Suran xua xua tay cười mỉm.

-“Cậu lại muốn quản gia của chúng ta thử thuốc cho cậu sao?” Thiên Bình khoanh tay nhìn Bảo nhi thì bật cười.

-“Anh hay mặc những bộ đồ quản gia thường xuyên như vậy? Có thấy bất tiện với thời tiết?” Xử Nữ chống cằm hỏi Suran.

-“Tôi đã dần quen rồi thưa tiểu thư, đã phiền tiểu thư bận tâm!” Suran nghiêm trang bình tĩnh trả lời câu hỏi của Xử nhi.

-“Tôi không hề bận tâm! Chỉ thấy với thời tiết mùa hè như vậy, mặc vest quản gia lâu sẽ rất nóng, dần dần anh cũng sẽ bốc mùi giống mấy ngài mặc đồ giống chiếc bánh pizza quảng cáo ngoài kia, hơn nữa tính chất công việc của anh thường khá bận rộn, không trách được mùi hôi cơ thể!” Xử Nữ phun một tràng dài về bộ đồ của Suran, cô miễn dịch với con trai hay sao điều cô thấy không phải vẻ đẹp trai của Suran mà là anh ta có sạch sẽ hay không.

-“Xử nhi cả Bảo nhi nữa quản gia không phải để thử thuốc hay soi xét từng chút như vậy đâu! Các cậu đừng quá khó tính chứ!” Cự Giải lên tiếng giải vây cho Suran không biết nên lĩnh giáo những lời Xử Nữ nói hay chạy đi thay bộ đồ thoải mái hơn đây.

-“Anh ta mà khỏe mạnh có thể lực của mấy anh trong quân đội thì đồng nghĩa với việc khi thử thuốc chắc chắn sẽ không có kết quả rồi, vì như vậy thuốc vừa đưa vào trong cơ thể đã lập tức được cơ thể nhận được mà tiết ra một thứ chất chống lại sự phát tác của thuốc?” Bảo Bình kéo va li vào trong biệt thự thở dài chán nản.

-“Cô ta bình thường chứ hả?” Nhân Mã xoa đầu nhìn bóng dáng Bảo Bình.

-“Thật sự tớ không nghĩ vậy đâu!” Sư Tử trả lời Nhân Mã rồi nối gót Bảo Bình đi vào.

-“Xử Nữ là người phụ nữ quá khó tính!” Ma Kết ôm lấy hành lý của mình khi đi qua cô thì đã đầu anh đã lãnh trọn chiếc dày cao gót cô ghét nhất.

-“Đáng đời anh!” Xử Nữ đi qua nhặt dày lấy hành lý đi vào trong.

-“……” Thiên Yết im lặng nhặt cặp đỡ Ma Kết dậy đưa anh vào trong.Bạch Dương thấy vậy liền lắc đầu đối mặt với sự thật phải sống chung cùng mấy đại la sát kia.


-“Ngưu nhi, Giải nhi tớ tham quam chút rồi vào hai cậu vào đi!” Song Ngư lấy va li kéo lê đi xung quanh vườn.

-“….” Nhân Mã cũng chưa vào trong mà ngồi tạm trên chiếc xích đu gần cây hoa bách thảo lấy trong hành lí ra cái gì đó và ngồi ngắm mãi.

Đột nhiên Song Ngư thấy không gian im lặng lạ kỳ, cô nhắm mắt hưởng thụ dần, mái tóc xanh biển nhạt bay lên mơ hồ.Rồi cô nghe thấy tiếng khóc liền mở mắt kiếm tìm.Thì ra là Nhân Mã.

-“Anh có sao không?” Song Ngư lại gần hỏi.

-“Không sao!Sao cô không vào trong?” Nhân Mã lau vội đi giọt nước mắt vừa rơi.

-“Đây là ảnh ai vậy?” Song Ngư ngồi vào chiếc xích đu cùng Nhân Mã.

-“Là ảnh người con gái tôi yêu nhất!” Nhân Mã nói với vẻ tự hào.

-“Anh không gặp cô ấy nữa à?” Song Ngư thấy nét buồn thoáng lưu lại gương mặt Nhân Mã, vài giọt nước mắt còn rơi vãi trên tấm ảnh.

-“Không! Căn bệnh u não đã cướp cô ấy khỏi tôi một lần và mãi mãi. Nhân Mã mắt vô thần nhìn Song Ngư nhưng trong mắt anh hiện lên vẫn là hình bóng cô gái anh yêu.

-“Thật buồn! Cô ấy chắc chắn là một người rất tốt!” Song Ngư mỉm cười, cô cảm thấy Nhân Mã không hề đáng ghét, anh chỉ đơn giản là một tâm hồn cô đơn, cô đơn hơn vẻ ngoài của mình.

-“Tôi vào trong đây!” Nhân Mã đứng dậy cho tấm ảnh vào nơi sâu nhất chiếc va li lẳng lặng đi vào trong.

-“….” Cô theo sau Nhân Mã vừa bất ngờ khi nụ cười phá phách, điệu bộ nghịch ngợm lại hiện ra chào đón mọi người, Nhân Mã phiền muộn mà cô vừa nhìn thấy đã phút chốc biến mất sau vẻ ngoài vô tư đó.

Tại phòng khách của biệt thự.

-“Đây là một món quà Zocus de Sky gửi tặng mọi người, tất các app trong chiếc smartphone này là độc quyền, không ai có trừ các vị, còn kiểu dáng cũng là thiết kế riêng theo cá tính tiểu thư, công tử ở đây!” Suran cầm một hộp quà lớn mở ra là 12 chiếc điện thoại đời mới, vừa được thiết kế trong năm nay.

Cự Giải: Chiếc Cphone mới cho cô, đã được cải tiến để phù hợp cho việc học của cô.

Bạch Dương: Mong rằng chiếc Arphone này sẽ giúp anh cập nhật được nhiều món ngon hơn.

Ma Kết: Luôn là hot boy học tập, mong rằng anh sẽ thích, tên tắt: Capriphone.

-“Của tôi là Vphone đúng chứ, cái Vphone cũ vẫn còn dùng được mà!” Xư Nữ nhận được quà lên tiếng.

-“Chúng tôi đã cải tiến thêm một số phần mềm chắc chắn sẽ tốt hơn!” Suran mỉm cười giới thiệu.

-“Quả là Pphone mới có phần mềm minh họa ngôn tình, được đấy!” Song Ngư xem qua app trong smartphone cô vừa được tặng.

-“Ừ, Tphone rất hữu dụng! Ở đây tôi có thể xem được nhiều món ăn mới! Cài app cũng cũng chuẩn gu tôi ha! Kim Ngưu lướt qua rồi đánh gia chiếc Tphone của cô.

-“Tôi có thể tạo các thành phần hóa học và thảo dược trong app Aquaphone độc quyền được luôn này! Thế là tốt rồi!”.Bảo Bình cười như hoa.


-“Ể? Sao trong Lphone không có app dò hộp đêm chứ?” Sư Tử kiểm tra Lphone nhăn nhó.

-“À là vì Bạch gia can thiệp vào việc thiết kế Lphone của chúng tôi bắt chúng tôi hủy bỏ cái app đó!Chứ xét theo thói quen, thú vui, sự nhu cầu cũng như học tập thì chúng tôi đều được cung cấp mọi thứ đầy đủ để thiết kế nhưng không phải là chúng tôi không biết sợ thế lực của Bạch gia. Suran giải thích.

-“Chán thật, vậy cài app truy tìm rượu ngoại và mấy thứ linh tinh khác vào đây làm gì?” Sư Tử bực bội đi lên phòng.

-“Sphone này màn hình to hơn, cảm ơn nha Suran tôi rất thích nó!” Nhân Mã cứ ôm cái Sphone hoài luôn.

-“Gphone có app Lets chat with teengirls sao? Sau này tôi không phải mò trên SMS nữa rồi!” Song Tử vui thích ngồi xuống ghế lướt liên hồi.

-“Có gì không hài lòng ạ thưa công tử Thiên Yết?” Suran thấy Thiên Yết cứ đứng lặng thinh không nói gì.

-“Không, rất hài lòng!” Thiên Yết cầm Scorphone đi lên phòng, với bộ mặt sợ bị lộ cái gì đó rất khó hiểu đã lọt vào tầm mắt của Xử Nữ, cô mỉm cười nhẹ nhàng.

-“Vậy mọi người đã mệt, tôi kêu nhà bếp chuẩn bị cơm, có lẽ chúng ta sẽ mở tiệc chào đón các vị!” Suran xuống bếp chỉ định rồi dọn dẹp tỏ chức party.


Ở tại phòng Sư Tử 1 tiếng sau……

-“Phòng ốc gì mà cam lè, tôi đã hay tức giận phải để màu gì cho bớt giận, có tính hạ hỏa cao chứ!” Sư Tử vẫn còn rất tức giận về chiếc Lphone không vừa ý.

-“Bạch Sư tử, anh mở cửa cho tôi đi!” Bảo Bình gõ cửa phòng Sư Tử, cánh cửa được sơn màu cam lè.

-*Mở cửa* “Có gì không?” Sư Tử mở cửa hỏi Bảo Bình.

-“Tôi đưa lập trình app dò hộp đêm cho anh thôi!” Bảo Bình đi vào phòng.

-“Sao cô lại muốn đưa cho tôi, với lại cái lập trình app đó cô lấy đâu ra?” Sư Tử cho tay vào bộ quần áo mới thay.

-“Tôi có người bạn tên Thiên Hàm, cậu ấy là thần đồng make app, một trợ thủ cái app tất cả smartphone mà chúng ta đang sử dụng, tôi nhờ cậu ấy làm một cái cho anh.Bảo Bình nhìn Sư Tử nói lý do vì sao cô có.

-“Cô tốt bụng thật!” Sư Tử cười nhẹ đưa điện thoại cho Bảo Bình.

-“Tôi muốn trả ơn anh vì sáng nay đỡ tôi lúc tôi ngủ gục đi thôi, chắc cũng cực cho anh suốt buổi sáng rồi!” Bảo Bình cầm chiếc Lphone để lên bàn học của Sư Tử tháo một số bộ phận máy để đưa lập trình vào.

-“Cô biết làm mấy thứ này sao?” Sư Tử kéo một chiếc ghế khác lại gần bàn nhìn Bảo nhi tháo tháo lắp lắp say sưa cầm bút kim điện lắp cái này, gỡ bỏ cái kia.

-“Chứ tôi đâu vô dụng như anh ngày thì đi chơi, tối đến hộp đêm!” Bảo bình vẫn chăm chú với chiếc Lphone, rồi nhận ra lại vô tình chọc phải tổ kiến lửa vừa mới nguôi giận.

-“Cô thì được cái sự gì cũng chỉ ôm mấy cái lọ, thử nghiệm linh tinh, suốt ngày phòng ốc nổ như đom đóm!” Sư Tử khúc khích cười.


-“Kệ tôi! Anh không thấy Edison phải làm mấy nghìn thí nghiệm mới sáng tạo ra đèn điện đấy! Nổ phòng có là gì!” Bảo Bình liếc mắt qua Sư Tử.

-“Đấy là ông ta, ai biết cô có làm được hay không chứ?” Sư Tử trề môi.

-“Anh có biết tại sao tôi thích thí nghiệm như thế không?” Bảo Bình không đôi co với Sư Tử nữa, bất chợt cô muốn có ai đó nghe tâm sự một chút, cô cảm thấy ở bên anh rất an toàn, ấm áp và bình yên lạ thường.

-“Làm sao tôi biết chứ?” Sư Tử cũng nghiêm túc hơn.

-“Vì mẹ tôi là một nhà khoa học, bà đã dành cả đời mình chỉ để tạo ra một loại thuốc có thể chữa bệnh cho tôi, năm tôi lên 5 tuổi, cha tôi nói mẹ cho tôi uống một loại thuốc, cha tôi e ngại loại thuốc đó không an toàn chữa khỏi bệnh cho tôi. Cha đã ngăn cản mẹ, rồi cuối cùng từ lúc đó trở đi mẹ đã tự thử thuốc mà mẹ chế ra dù có nguy hiểm hay có thể lấy đi mạng sống của mẹ.Nhưng mẹ cũng một mực tìm thuốc cho tôi!” Nói đến đó nước mắt Bảo Bình trào ra, đôi mắt trở nên buồn tủi hơn bất cứ khi nào.

-“Rồi chuyện gì xảy ra tiếp theo?” Sư Tử nhìn cô khóc cũng có phần đồng cảm.

-“Mẹ tôi đã chút hơi thở cuối cùng, mẹ đã chế ra một loại thuốc cứu chữa bệnh hoại tử da mặt cho tôi, vì mẹ đã thử rất nhiều loại thuốc khác nhau nên cơ thể không thể chịu được và mẹ muốn bảo đảm trong tất cả loại thuốc phải có tác dụng với cơ thể để mẹ cảm nhận được nên không dùng kháng sinh siêu khuẩn trước khi thử.Nên khi chết mẹ cũng không còn được xinh đẹp như trước nữa! Và mái tóc tím này là tác dụng phụ của loại thuốc đó!” Bảo Bình dừng lại đúng lức Lphone cái xong app, cô lau nước mắt.

-*Ôm cô vào lòng* -“Nếu tôi nói gì sai về việc thí nghiệm của cô, cho tôi xin lỗi! Sư Tử ôm Bảo Bình anh có cảm giác nóng rực cơ thể, không thể tự chủ được hành động của mình.

-“Được rồi, không biết tại sao tôi lại nói cho anh nghe làm gì, đây là bí mật của tôi! Tôi cài xong rồi! Anh kiểm tra đi!” Bảo Bình lau nước mắt ra khỏi phòng.

-“Cô thật là kỳ lạ!” Sư Tử kiểm tra đã có app dò tìm hộp đêm trong Lphone, tất cả đều là hộp đêm rất gần đây nhưng anh chưa từng đến, nếu nhắc đến hộp đêm anh đều rất vui vẻ, nhưng riêng hôm nay không hiểu sao anh lại không muốn đi.


Ở tại phòng Thiên Yết nơi có cánh cửa đen sì….

-“Thiên Yết, tôi có chuyện muốn nói! Xử Nữ gõ cửa mãi mới thấy Thiên Yết đi ra trong tay anh vẫn là chiếc Scorphone không hề có dấu tích bật lên hay mở ra.

-“Vào đi!” Thiên Yết mời Xử Nữ vào chỉ vỏn vẹn hai chữ.

-“Anh không biết dùng smartphone sao?” Xử Nữ khoanh tay trước ngực chất vấn Thiên Yết.

-“Ai nói với cô điều nực cười đó thế?” Thiên Yết nhìn thẳng mắt Xử Nữ.

-“Vậy anh bật nó lên cho tôi xem!” Xử Nữ chỉ vào chiếc Scorphone của Thiên Yết.

-“Cô về phòng đi, tôi mệt rồi! Thiên Yết mở cửa để Xử Nữ đi ra.

-“Tôi sẽ nói với quản gia hướng dẫn anh!” Xử Njwx định đi ra thì Thiên Yết kéo tay lại

-“Cô muốn cái gì?” Thiên Yết đóng cửa lại hỏi Xử Nữ.

-“Tôi là bạn gái anh, tôi không muốn anh bị ai đó cười chê về mặt nào hết!” Xử Nữ nghiêm túc, cô cố gắng hoàn mỹ, nên anh cũng nên góp sức với cô ấy.

-“Sao cô biết điều đó!” Thiên Yết ngồi xuống giường.

-“Vì tôi trông thấy lúc Ngưu, Bảo và một số người khác bật chiếc smartphone anh luôn chú ý như lúc ai đó không biết điều gì thì thường lặng im, tỉ mỉ quan sát cách làm vậy!” Xử Nữ cận thận nếu ra chi tiết khiến Thiên Yết rất thích thú với sự nhạy bén của cô.

-“Cô như thám tử ấy!” Thiên Yết nhìn chiếc Scorphone lật đi lật lại.

-“Tôi có thể dạy anh cách dùng! Là nhiệm vụ của lớp phó học tập đúng chứ!” Xử Nữ ngồi xuống lấy Vphone của mình thực hiện nhứng thao tác rồi chỉ dạy tỉ mỉ cho Thiên Yết.

-“Muốn đăng nhập rồi sử dụng thì phải làm sao?” Thiên Yết lay tay Xử Nữ.


-“Anh nhấn vào ô này để lập ra một tài khoản mới, sau đó có tài khoản rồi anh nhấn vào ô đăng nhập, làm theo chỉ dẫn trên diễn đàn để sử dụng thôi!” Xử Nữ giảng giải từng chút một, có chỗ nào anh không hiểu cô thực hiện thao tác đàng hoàng, rất nhu mì, không nổi nóng, cô sợ anh quên chu đáo ghi lại từng bước trên giấy.Cô chỉ anh cả cách gửi tin nhắn, dùng SMS thế nào, cách dùng các ứng dụng ra sao.Nói chung, Thiên Yết từ chưa biết gì đều sẽ sử dụng thành thạo khi có một cố giáo Xử Nữ bên cạnh

-“Cô không phiền khi tôi hỏi nhiều thế chứ?” Thiên Yết bỗng dưng ngừng lại hỏi Xử Nữ.

-“Không, anh mới dùng thôi, với lại không biết thì hỏi lẽ thường mà!” Xử Nữ nhìn Thiên Yết cười.

-“Vậy tôi không biết sex là gì, cô giảng với lại thực hiện với tôi đi!” Thừa cơ hội, Thiên Yết đè Xử Nữ xuống.

-“Anh bị điên rồi à? Muốn ăn đấm nữa sao? Tôi chỉ dạy cách anh dùng smartphone thôi!” Xử Nữ đẩy dùng chân đạp Thiên Yết ra.

-“Đây là bí mật của tôi!” Thiên Yết nói mà có vẻ hơi ngượng ngại.

-“Tôi biết rồi! Tôi sẽ giữ bí mật giúp anh!” Xử Nữ mỉm cười định đi ra khỏi phòng.

-“Chuyện cô là bạn gái của tôi thì sao?” Thiên Yết vẫn chưa hiểu vì sao Xử Nữ lại nói vậy.

-“Chẳng phải anh nhờ người post ảnh hôn tôi sáng nay lên sao? Tôi biết dùng smartphone mà, có thể kiểm tra, nhưng hơi muộn nửa trường biết hết rồi, sáng mai đi học cũng sẽ không ổn, tạm thời thế đã. Mà là bạn gái anh không có nghĩa là anh muốn làm gì thì làm, tôi sẽ gửi những điều anh không thể phạm vào khi tôi là bạn gái anh qua tin nhắn!” Xử Nữ giải thích xong thì mở cửa ra khỏi phòng.

Để lại Thiên Yết với nụ cười rạng rỡ, một Xử Nữ chu toàn như vậy, anh phải có được cô.


Tại phòng Kim Ngưu, nơi có cánh cửa màu vàng

-“Ma Kết, anh gặp tôi có chuyện gì không?” Kim Ngưu ngồi trên ghế hỏi Ma Kết.

-“Cô biết bí mật của tôi rồi! Mong cô đừng cho ai biết!” Ma Kết đan hai tay vào nhau.

-“Bí mật gì cơ?” Kim Ngưu tò mò hỏi.

-“Việc tôi cứu cô rồi đánh nhau với bọn trùm quạ đó!” Ma Kết nói.

-“Đó có phải bí mật đâu? Lúc đó fan của anh cũng biết mà!” Kim Ngưu tỏ ra không quan tâm.

-“Họ sẽ biết giữ bí mật cho tôi, vì họ biết nếu tôi đã đánh nhau sẽ làm cho tôi mất tư cách dự thi sắp tới! Dù có là đánh nhau công chính đi chăng nữa, bọn trùm quạ cũng là học sinh trong trường này. Chịu thôi!” Ma Kết thanh minh.

-“Vậy càng tốt, cậu đừng đi thi nữa cho Xử nhi chiếm vị trí đầu!” Kim Ngưu vô ưu vo lo.

-“Tùy cậu!” Vẻ mặt Ma Kết xịu xuống, anh áp dụng khổ nhục kế.

-“À từ từ!” Kim Ngưu cũng sỡ Ma Kết bị mất tư cách không còn là hotboy học tập nữa.

-“Sao?” Ma Kết quay lại.

-“Tôi sẽ giữ bí mật được chưa?” Kim Ngưu quyết định như vậy luôn.

-“Cảm ơn cậu!” Ma Kết vui vẻ ra khỏi phòng.

-“Không có gì!” Nhưng Kim Ngưu lại cảm thấy nhẹ nhàng câu cảm ơn của Ma Kết thật khiến cô bối rối.

Phải rồi ai cũng có bí mật, chỉ sống chung mới hiểu phải khong


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.