[12 Chòm Sao] Bên Anh Em Nhé!

Chương 10: Cực khổ đầu tiên


Đọc truyện [12 Chòm Sao] Bên Anh Em Nhé! – Chương 10: Cực khổ đầu tiên

Các sao nhà ta xuống hết xe, đặt chân lên vùng nông thôn ấy, ấn tượng đầu tiên vẫn là khói bụi, xung quanh không có lấy một ngôi nhà cao quá hai tầng, không có công viên giải trí, dây điện cũng không có, đừng nhắc gì đến khách sạn, đến cả một quán nước còn chưa thấy đâu nữa ý.

-“Thực sự chúng ta sống ở đây sao?” Cự Giải nuốt nước bọt cái ực.

-“Nhưng tôi vẫn thắc mắc, tại sao Thiên Yết lại được gửi đi sớm, cậu ta cũng cãi nhau sao?” Xử Nữ hỏi.

-“Thật ra thằng Yết chỉ đi theo, đảm bảo tình hình không quá xấu, nó biết quan tâm lắm chứ!” Ma Kết đeo balo lên vai.

-“Thật vô lý, đi theo thôi cũng bị bắt đi sao?” Xử Nữ vẫn tò mò.

-“Thì ai bảo nó lười, đến nói cũng lười, đi theo không khuyên Cái Cân và Con Cừu kia về lại còn để chúng nó lang thang cãi nhau, bị tội dương mắt nhìn người chết không cứu!” Ma Kết cầm Capriphone thử sóng.

-“Ừ! Xử Nữ vén tóc sang một bên đi theo Vphone chỉ đường đến ngôi nhà trợ cấp.

Các sao đi theo địa chỉ ngôi nhà trợ cấp của mình theo tin nhắn của nhà trường…

-“Song Tử, cậu cởi cái còng ra đi!” Cự Giải đi một đoạn đường dài thì mong chóng mệt mỏi, còn Song ca thì cứ đi tiếp, làm Giải nhi cũng phải đi theo.

-“Cậu sẽ lạc mất, tôi là đảm bảo an toàn thôi!” Song Tử choàng tay qua vai Cự Giải dìu dặt cô đi, chứ nhất quyết không tháo còng, soái ca gì ép người ta quá.

-“Tôi có phải trẻ con đâu mà lạc!” Cự Giải vùng vẫy.

-“Cậu thấp hơn tôi thì cậu là trẻ con!” Song Tử cười xòa.

-“Cứ thấp hơn là trẻ con à? Khái niệm đâu ra thế?” Cự Giải nhăn nhó phân trần.

-“Cậu không thấy Conan nhỏ bé hơn Ran nên phải gọi Ran là chị à? Mà mặc dù Conan chính là Shinichi sao?” Song Tử lôi Manga vào biện minh.

-“Đồ biến thái!” Cự Giải đẩy Song Tử ra thì vướng chiếc còng làm cô sà vào vòng tay anh.

-“Cậu mới là đồ được nước ôm tôi đấy!” Song Tử nhướn mày.

-“…” Cự Giải lườm Song Tử.

Ở một đường khác…

-“Con Ngựa kia, bao giờ cậu mới dừng lại hả?” Song Ngư vừa cầm hành lí của cả hai vừa lết thết theo Nhân Mã.

-“Cậu đi nhanh chân lên!” Nhân Mã đứng đó thúc dục.

-“Sao cậu lại bắt tôi cầm chứ, cậu là con trai mà!” Song Ngư mệt mỏi.

-“Thì cậu đòi bình đẳng giới, con trai hay con gái cũng vậy thôi!” Nhân Mã cười.

-“Ngư nhi mày ngốc thật đấy!” Song Ngư chỉ nói một mình cô nghe.

-“Yên tâm đến nhà, tôi nấu cơm cho cậu ăn!” Nhân Mã dừng lại nói với Song Ngư.

-“Thật chứ! Chờ tôi với!” Song Ngư đuổi theo Nhân Mã.

Phía Xử Nữ…

-“Tôi mà tìm được cậu thì DIÊM THIÊN YẾT! Cậu để tôi cô độc như vậy, tôi thề khi chết sẽ thành ma ám Diêm gia nhà cậu luôn!” Xử Nữ vừa nóng vừa bực bội, cô phải xách hành lí, vừa phải đi tìm nhà nữa.

-“Không bao giờ, tôi tha thứ cho cậu cả cậu nghe rõ chưa! Bao đồng làm chi không biết!” Xử Nữ túc giận đến chặt đổ cả những hàng cây ven đường.

-“Vì cậu mà tôi phải mang cả đồ cho câuk luôn đấy, rồi là hai cía túi cùng một lúc và cả vali nữa! Lo lắng cho cậu làm cái gì để tôi phải mệt vậy hả?” Xử Nữ nói chuyện một mìn thật ra là nguyền rủa Thiên Yết.

Tại nhà của Ma Kết và Kim Ngưu.Hai người này tìm nhà nhanh dữ.

-“Đây là nơi chúng ta sẽ sống trong một tuần sao?” Kim Ngưu há hốc miệng.

-“Không có Tivi, không có nhà tắm riêng, một cái giường, một bếp một bàn ăn, hai ổ điện, một chiếc quạt trần, một cây nến đặt trên bàn ăn, Nhưng có đầy đủ bát đĩa, đồ đạ, lẫn đũa thìa để nấu, may quá có tủ lạnh là được.Ma Kết đặt hành lí bên cạnh giươngf lấy đồ đi tắm.

-“Cậu làm gì vậy?” Kim Ngưu hỏi.

-“Đi tắm thôi!” Ma Kết chạy đi hướng về phía nhà tắm.

-“Tôi đi để đồ ăn vào tủ lạnh!” Kim Ngưu lon ton.

-“Đồ ăn gì?” Ma Kết giữ tay Ngưu lại.


-“Đồ ăn tôi mang theo!” Kim Ngưu giật tay lại chất cả balo và hành lí toàn đồ ăn vào tủ lạnh, vậy là có đủ đồ ăn cho một tuần rồi.

-“Haizzz!” Ma Kết thở dài đi vào nhà tắm.


Đến bên Bảo nhi và Sư ca..

-“Sư! Tôi muốn ngủ trên giường!” Bảo nhi chỉ chỉ.

-“Không thế tôi ngủ đâu?” Sư ca nằm trên giường chơi Lphone.

-“Thế cậu nghĩ tôi ngủ đâu?” Bảo nhi lên tiếng.

-“Muốn ngủ trên giường thì ngủ chung không thì thôi!” Sư Tử đặt Lphone xuống nói Bảo nhi thì cô đang chuẩn bị đồ.

-“Cậu làm gì thế?” Sử Tử hỏi thêm.

-“Đi thuê nhà!” Bảo nhi nói một câu rồi đi thẳng còn chia tiền 50/50 rõ ràng.

-“Ý cậu là sao?” Sư Tử ngồi dậy.

-“Có một cái giường chỗ đâu tôi ngủ!” Bảo nhìn Sư.

-“Phạm luật đấy!” Sư Tử nói xong thì nằm xuống.

-*Liếc nhìn Sư với ánh mắt phẫn nộ*-“Tôi nằm đất!” Bảo nhi đi vào bếp chuẩn bị cơm.

Và cứ thế các sao cũng tìm thấy nhà của mình.

Tại nhà của Thiên Yết…cũng sẩm tối, Xử Nữ mới tới nơi.

-“Cậu đi chết đi!” Xử Nữ vừa vào đã đấm đá Thiên Yết.

-“…” Thiên Yết mặc kệ cô, bỗng dưng cô ngất trong vòng tay anh.

-“Sao thế? Cậu bị cảm nắng rồi!” Thiên Yết đặt Xử Nữ lên giường, lấy khăn nước ấm đắp cho cô.

Anh mở bọc hành lý thì thấy cô vác cả quần áo của anh đến đây, cùng vật dụng cá nhân nên chắc nặng cũng kiệt sức.

-“Đồ ngốc!” Thiên Yết lấy tiền đi mua thuốc cho Xử Nữ.

Trên đường đi mua thuốc, Thiên Yết quên mất không đong cửa nhà liền vội vã quay lại thì bất ngờ thấy một tên đực rựa đang mân mê cởi cúc áo Xử Nữ, may là anh về kịp lúc.

-“Cút mau!” Thiên Yết đi vào, thốc cổ áo tên đó rồi đấm cho một nhát và quăng ra ngoài cửa.

Tên kia lãnh đòn chạy xa, Thiên Yết nghĩ anh mà chỉ chậm một chút có phải Xử Nữ đã gặp chuyện, nên lần sau dù anh đi đâu cũng nên lôi cô đi theo, tránh để cô ở một mình.

-“Thiên Yết!” Trong cơn mê man Xử Nữ gọi tên anh.

-“Nghỉ ngơi đi!” Thiên Yết đến bên Xử Nữ xoa xoa đầu cô rồi đóng chặt cửa đi mua thuốc.

Thiên Yết thêm lo lắng, ngày mai anh quyết định đi làm sớm lấy lương sớm để còn về chăm lo cho Xử Nữ.Nhưng thật sự anh ko biết tại sao lại lo lắng cho Tiểu Xử nhiều như thế.

Đêm tối tại nhà Bình và Bạch.

-“Ấy, đau, nhẹ thôi, này!” Thiên Bình kêu lên.

-“Tôi bóp nhẹ lắm rồi, lưng cậu đau thì mai tôi làm một mình được rồi!” Bạch Dương đang ngồi đấm bóp lưng cho Thiên Bình.

-“Không được, cậu làm một mình làm sao nổi!” Thiên Bình ngồi dậy.

-“Tùy cậu thôi!” Bạch Dương dừng bóp.

-“Đưa chân cậu đây!” Thiên Bình lấy hộp sơ cứu.

-“Làm gì?” Bạch Dương hỏi.

-“Chân cậu bị thương mà, tôi giúp cậu băng bó!” Thiên Bình kéo chân Bạch Dương lại.

-“Rồi, từ từ thôi!” Bạch Dương nhìn Thiên Bình mái tóc vàng mượt như ngoại quốc thế này cực khổ thì xót bao nhiêu cho vừa, khuôn mặt đoan trang hoàn mỹ này không nên dầm mưa dãi nắng.


-“Nghĩ gì vậy?” Thiên Bình dừng lại hỏi Bạch Dương.

-“Làm nốt đi, hỏi hoài!” Bạch Dương kiếm cớ ngắm nhìn Thiên Bình.


Sáng sớm hôm sau…

Tại vườn đào của trưởng làng…

-“Phan Nhân Mã! Ta nói ngươi gặp Thiệp Nhi nhà ta sao lại không gặp?” Quản lão chủ vườn đào nơi Nhân Mã làm việc quát từ trong ra.

-“Lão gia, tôi là phận tôi tớ ông là chủ, Thiệp nhi là cũng là chủ, tôi không dám!” Nhân Mã chạy vào trong nhà thưa chuyện.

-“Thiệp nhi nhà ta thích ngươi, ngươi gặp nó ưng thuận ta gả cho!” Quản lão gia nói.

-“Thời buổi này còn có câu chuyện cổ trang đó sao ạ?” Nhân Mã tủm tỉm cười.

-“Cậu không thích Thiệp nhi à?” Quản lão đổi giọng.

-“Vậy để con thu xếp dù sao cô ấy cũng là Quản Thiệp nhi!” Nhân Mã chạy ra vườn làm việc tiếp.

Khi Nhân Mã chuyên tâm chăm bón đào thì..

-“Ba à! Cậu ta đồng ý à?” Thiệp nhi từ trong nhà đi ra.

-“Con là con gái của trưởng làng, nó phận làm công ý kiến gì đâu!” Quản chủ lấy quạt nan phẩy phẩy.

-“Nhưng con bé đi theo cậu ta thì sao?” Thiệp nhi băn khoăn.

-“À là Triệu Song Ngư! Con bé cũng đẹp đó chứ!” Quản chủ cười.

-“Hứ! Cô ta không giống người ở đây chút nào!” Thiệp Nhi liếc nhìn.

-“Con làm như xã hội này giống cổ trang Trung Quốc lắm ấy!” Quản chủ vào trong.

Phía Song Ngư.

-“Quản chủ nói gì với cậu thế?” Song Ngư bê rổ đào hỏi.

-“Muốn tôi với Quản Thiệp Nhi hẹn hò!” Nhân Mã tỉa cành đào toe toét cười.

-“Cơ hội tốt như thế, cậu đồng ý rồi à?” Song Ngư dò thám.

-“Chứ sao nữa!” Nhân Mã nháy mắt.

-“Đồ ngốc, Phan Nhân Mã là đồ ngốc!!!” Song Ngư tức giận chạy đi chỗ khác.

-“Ý cậu ta là sao?” Nhân Mã lắc đầu.

Thật khó hiểu quá đi Cá à.


Tại đồng hoa hướng dương.

-“Diệp Kim Ngưu! Lại đây có việc!” Ông chủ cánh đồng gọi Kim Ngưu.

-“Dạ!” Kim Ngưu vui vẻ chạy lại.

-“Vào trong này nói chuyện với ông!” Ông Chu thấy Kim Ngưu xinh đẹp định bụng giở trò với cô.

-“Có chuyện gì không ạ?” Kim Ngưu thấy xung quanh là bốn bức tường một chiếc giường đẹp hoa mỹ bèn cảnh giác.

-“Không phải sợ!” Ông Chu đột nhiên ôm lấy Kim Ngưu làm cô giật mình hết toáng, được nước tên Chu đó hôn lên cổ cô.

-“Làm gì vậy, buông tôi ra, đồ khốn nạn!” Cô giãy dụa đạp hẳn vào bụng hắn nhưng hắn to béo không nề hà gì, cô chỉ biết kếu cứu.

Bỗng nhiên Ma Kết đi vào nộp hạt giống bắt gặp cảnh tượng.


-“À xin lỗi, hai vị cứ tự nhiên!” Ma Kết định đóng cửa.

-“Ma Kết, cứu tôi với!” Kim Ngưu gọi réo.

-“Kim Ngưu,!” Ma Kết chạy vào trong đẩy lão Chu ra, đỡ lấy Kim Ngưu.

-“Hàn Ma Kết, ông ta định giở trò với tôi đó!” Kim Ngưu nói trong sợ hãi.

-“Thằng khốn người ở, cút ra ngoài!” Ông Chu to tiếng quát Ma Kết.

-“Chúng tôi nghỉ việc!” Ma Kết đưa Kim Ngưu đi, bỗng nhiên ông Chu kéo tay Kim Ngưu.

-“Con khốn này là của tao!” Ông Chu nổi dục vọng.

-“Ông Chu ông buông ra, tốt nhất là như thế!” Ma Kết đấm vào mặt ông Chu, một cú móc hàm, một chân đá vào ngực.

-“Ma Kết! Dừng lại đi!” Kim Ngưu thúc dục, cùng Ma Kết trở về nhà.

Ra đến đường chợ..

-“Cậu ổn chưa?” Ma Kết đặt hai tay lên vai Kim Ngưu, ánh mắt đem buồn bã của anh sáng lên long lanh.

-“Cảm ơn cậu, thực sự hơi sợ, chút nữa thôi thì…!” Kim Ngưu vén tóc, án mắt cam đọng nước.

-“Mọi chuyện qua rồi! Cố lên!” Ma Kết an ủi Kim Ngưu.

-“Ừ!” Kim Ngưu vịn vào Ma Kết.

Mọi chuyện vừa qua thật đáng sợ, sở khanh thật đầy đường, đúng là phải cảnh giác, một cô gái đạt karate nhị đẳng như Kim Ngưu còn không thoát, vậy thử vào ai khác mà không có Ma Kết chắc chắn đã bị làm nhục rồi.Ma Kết suy nghĩ tất cả, ôm chặt Kim Ngưu hơn, chỉ sợ rời khỏi vòng tay anh thì Kim Ngưu lập tức gặp chuyện vậy.


Tại quán ăn ở chợ…..

-“Anh Song Tử à? Mang cho em món mỳ nha!” Phương tiểu thư lên tiếng.

-“Cảm ơn quý khánh!” Song Tử gật đầu đi lấy.

-“Anh đã trở thành hot boy bồi bàn rồi hả?” Cự Giải ở quầy thanh toán chỉ đứng bấm máy tính thôi cũng trêu chọc được.

-“Cậu thôi đi!” Song Tử bê bát mỳ cho Phương tiểu thư.

-“Anh Song Tử ơi! Cho em xin sđt đi!” Phương tiểu thư đưa chiếc điện thoại ra rất yêu kiều, duyên dáng đúng là con nhà giàu có, vào đây chỉ có ngắm Song Tử chứ đồ ăn thì chả đụng đũa.

-“Đang trong giờ làm việc! Thật xin lỗi!” Song Tử chối từ, làm sao cho cô ta số điện thoại được, như vậy là lộ thân phận phạm luật mất, sim của Gphone là loại sim đặc biệt mình anh có cơ mà.

-“Đi mà anh, anh muốn quán ăn này buôn bán được nữa sao?” Phương tiểu thư đổi giọng.

-“Xin lỗi quý khách, việc đó không có trong quyền hạn của tôi!” Song Tử cúi chào thì bị Phương tiểu thư giật lấy áo.

-“Anh Song Tử, đừng làm em bực đó!” Phương tiểu thư gắt gỏng.

-“Tôi phải đi làm việc!” Song Tử càng cố bỏ ra thì cô ta càng nắm chặt.

-“Tôi mặc kệ đấy!” Phương tiểu thư đập bàn làm loạn quán.

-“Thưa quý khách, nếu ăn xong rồi xin ra quầy tính tiền!” Cự Giải đi ra bàn của Phương tiểu thư.

-“Cô là ai?” Phương tiểu thư nhìn Cự Giải.

-“Tôi là thu ngân ở đây!” Cự Giải từ tồn nói.

-“Vậy đừng xen vào chuyện của bổn tiểu thư!” Phương tiểu thư ngước mặt nhìn Cự Giải.

-“Xin cô đừng làm phiền nhân viên làm việc!” Cự Giải cười mỉm.

-“Được tôi làm phiền là lãi cho mấy người làm đấy!” Phương tiểu thư hếch mặt.

-“Cô đến đây với mục đích ngắm nhìn Liêm Song Tử của chúng tôi hay ăn cơm? Nếu cô muốn Song Tử tối nay tôi sắp xếp cho hai người ở riêng!” Cự Giải phân trần.

-“Con ả này, tao sẽ phá sập cái quán này!” Phương tiểu thư giận dữ rời khỏi quán.

-“Miệng lưỡi được lắm!” Song Tử khen Cự Giải.

-“Cậu chưa biết thôi!” Cự Giải đi vào quầy.


Tại quán nước nghệ thuật…(Tức là họ vừa em nhảy, xem múa vừa uống nước thôi).

-“Hạ Bảo Bình!” Bà chủ Vi gọi cô.

-“Dạ! Thưa bà có chuyện gì!” Bảo Bình pha chế nước ra gặp bà chủ Vi.

-“Con biết Vi Thu con gái ta chứ!” Bà chủ Vi nhắc đên con gái luôn tươi cười.


-“Dạ biết, là cô gái rất đẹp, mặc chiếc váy màu lam sáng nay!” Bảo Bình kể.

-“Ừ! Cậu bạn đi cùng con xin việc làm tên gì vậy!” Bà chủ Vi vui cười.

-“Bạch Sư Tử!” Bảo Bình nói.

-“Cái tên nghe quyền quý thật, ta định cho cậu ta và Vi Thu thử nói chuyện, mặt mũi cậu ta cũng sáng sủa, nhà ta cũng không khá giả gì, sau này cậu ta về làm rể có thể tiếp quản gia nghiệp nhỏ nhoi chăm lo cho đứa con gái của ta!” Bà chủ Vi mơ về tươnv lai xa xôi.

-“Cậu ấy đúng là rất tốt!” Bảo Bình bặm môi.

-“Vậy con bà cậu bạn đó có quan hệ gì?” Bàchur Vi gặng hỏi.

-“Là người yêu!” Bảo Bình trả lời dõng dạc.

-“Ồ! Xin lỗi con nha, ta nghĩ hơi xa!” Bà chủ Vi hơi thất vọng.

-“Không sao ạ, nếu không có việc gì con đi trước!” Bảo Bình đi xuống.

Ra đến bàn pha chế….

-“Cậu đi đâu vậy?” Sư Tử hỏi.

-“Gặp bà chủ!” Bảo Bình vui cười thoải mái.

-“Để làm gì?” Sư Tử cố tình gặng hỏi.

-“Bà chủ Vi muốn tác hợp thằng Bạch Sử Tử và cô Vi Thu con gái bà thành vợ chồng, sau này Bạch Sư Tử có thể chăm lo cho con gái và cơ nghiệp nhỉ nhoi này!” Bảo Bình quay sang Sư Tử.

-“Tôi không muốn đâu!” Sư Tử lắc đầu.

-“Tôi nói chúng ta đang yêu nhau, cho nên anh không thành rể được đâu!” Bảo Bình nói chậm rãi.

-“Sao cậu lại khẳng định tùy tiện như vậy, Vi Thu là một cô gái xinh đẹp kia mà!” Sư Tử bất ngờ nổi nóng.

-“Tôi nghĩ chúng ta chỉ ở đây một tuần, không thể đồng ý….! Bảo Bình đang nói bị Sư Tử ngắt lời.

-“Cậu thôi đi, là cậu thích tôi nên không muốn tôi gần gũi với Vi Thu đúng chứ?” Sư Tử gầm lên.

-“Tôi không bao giờ thích cậu! Vi Thu đã làm gì khiến cậu có hứng thú nhiều vậy hả?” Bảo Bình nói.

-“Đừng nói chuyện với tôi!” Sư Tử đi làm việc khác trong quán.

-“..” Bảo bình im lặng.


Tại nhà của Xử và Yết.

-“Cậu có mệt không?” Xử Nữ mệt cố gượng dậy khi thấy Thiên Yết người đầy mồ hôi đi về.

-“Không sao!” Thiên Yết đi tắm rồi mang cháo anh mua cho Xử ăn ròi uống thuốc.

-“Nếu cậu mệt, tôi sẽ đi giúp cậu một tay để tôi đi thay đồ ha!” Xử Nữ đứng dậy thì Thiên Yết ấn cô lại xuống giường.

-“Cậu nghỉ đi!” Thiên Yết quay vào nhà bếp.

Thấy Thiên Yết lúc này, Xử Nữ quả thật lo lắng, một đại công tử nhà họ Diêm, chưa từng đổ mồ hôi, giờ đây lại làm lụng vất vả.Thật khiến ai đó đau lòng.


Tại đồng ruộng của trưởng làng.

-“Tiểu thư cô đi vào đi nắng lắm đó!” Bạch Dương nói với vị tiểu thư.

-“Kệ tôi ở đây với anh xem anh làm việc!” Cô tiểu thư đung đưa đùa giỡn.

-“La Bạch Dương, kéo cái này giúp tôi!” Thiên Bình lên tiếng.

-“Ờ tôi đây!” Bạch Dương chạy lại giúp Thiên Bình.

Bỗng nhiên cô Tiểu thư kia ngã lúc đó Thiên Bình cũng vấp phải cái cào ngã xuống.

-“Á! Bạch Dương giúp tôi!” Cô tiểu thư kêu lên.

-“Thiên Bình, cậu có sao không! Tôi giúp cậu đứng lên!” Bạch Dương tâm chỉ để ý đến Thiên Bình, nhẹ nhàng đỡ cô đứng dậy.

-“Sao không để ý tôi!” Cô tiểu thư dãy nảy đi vào trong.

-“Cậu làm người ta giận rồi đấy!” Thiên Bình trêu Bạch Dương.

-“Biết sao giờ!” Bạch Dươnv mỉm cười.

Xem ra ngày đi làm của các sao đa số là thuận lợi, chỉ có một số gặp phải vấn đề nhưng cực khổ đầu tiên họ phải vượt qua đó chính là giúp đỡ nhau.12 kẻ chỉ từng nghĩ đến bản thân giờ lại biết nghĩa cho nhau, cứu giúp nhau.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.