12 Angels Hoàn Hảo

Chương 25: Buổi Hẹn Hò Ngoài Tưởng Tượng


Bạn đang đọc 12 Angels Hoàn Hảo: Chương 25: Buổi Hẹn Hò Ngoài Tưởng Tượng

►Chap 25: Buổi hẹn hò ngoài tưởng tượng◄
Song Ngư nằm gục ra bàn, dáng vẻ chán nản
-Tiểu Ngư, cậu sao vậy?_Thiên Bình nhìn thấy liền thắc mắc
-Bình Nhi, có thật là Thiên Yết muốn mời tớ đi chơi không vậy? Tại sao tớ lại thấy sáng nay cả cái liếc mắt cậu ấy cũng chả thèm nhìn tớ?_Song Ngư giọng điệu nhão ra, theo sau là tiếng thở dài mệt mỏi
-Cậu biết tên ấy rất lạnh lùng mà! Với lại chả phải chính hắn đến phòng mời cậu đi chơi sao? Là cậu nhạy cảm quá thôi!_Thiên Bình vỡ lẽ ra lí do làm cô bạn nghịch ngợm của mình lại ủ rũ cả buổi đều là do tên Thiên Yết kia.
-Nhạy cảm gì chứ!!_Song Ngư phụng phịu, cảm giác của cô trước nay chưa hề sai.

-Haha, vì cậu thích Thiên Yết nên vậy thôi, đừng lo lắng quá!_Thiên Bình bật cười, vò đầu Song Ngư.
-Chắc là vậy rồi!_Song Ngư trả lời, tay cô hất bàn tay đang vò đầu mình rồi vuốt lại tóc. Thiên Bình nhìn chỉ biết lắc đầu cười khổ.
Phía bên ngoài, một chàng trai quay lưng bước đi, để phía sau nhìn thấy chỉ là dáng vẻ cô độc của anh ta. Giọng nói trầm, khẽ thoảng qua như gió rồi vụt mất vào không trung “Thì ra cậu ấy thích Thiên Yết”
——————————Dòng phân cách đáng yêu————————————
Song Ngư hiện tại đang đứng trước cổng khu vui chơi. Xung quanh có bao nhiêu chàng trai dán mắt vào cô, không thẹn mà nhìn chằm chằm khiến cô đỏ hết mặt. Chiều nay cô mặc đầm anza màu hồng nhạt tôn lên làn da trắng hồng mịn màng như em bé, tay áo được thêu tỉ mỉ bằng loại ren cao cấp, chân váy xòe, cao hơn đầu gối đi kèm đôi guốc màu trắng. Song Ngư tô thêm nét dễ thương ình nhớ túi mini đeo chéo trước ngực hình teddy mà nâu nhạt đáng yêu. Song Ngư hồi hộp, cô đang tưởng tượng buổi hẹn hò sắp tới đây. “Nó sẽ rất lãng mạn và tuyệt vời”-cô thầm nhủ. Bỗng một bàn tay khẽ vỗ vai Song Ngư, cô mừng rỡ quay lại. Nhưng trước mắt chỉ là chùm bóng bay đủ màu sắc chắn hết tầm nhìn. Từng quả bong bóng bay lên trời, khuôn mặt người đằng sau càng ngày rõ đến khi quả bóng cuối cùng được giữ lại, nhưng lại vừa vặn che đủ khuôn mặt của người kia. Đến khi quả bóng được hạ thấp xuống, Song Ngư từ hào hứng liền đơ người, khuôn mặt thoáng thất vọng nhưng nhanh chóng biến mất, chỉ còn vẻ ngạc nhiên. Có điều, vẻ mặt cũng như sự thất vọng phút chốc của cô đều được người trước mặt thu vào mắt. Sư Tử đưa cô sợi dây của quả bóng bay cuối cùng, dịu dàng nói:
-Thiên Yết có việc đột xuất, nhờ tớ đi chơi với cậu!_Nụ cười gần như hoàn hảo của Sư Tử khiến Song Ngư ngờ ngợ tin.
-Không sao đâu, chúng ta đi chơi cũng vui!_Song Ngư cố nặn nụ cười, gượng gạo nói
-Hừm, mặt cậu hiện rõ vẻ thất vọng kìa!_Sư Tử nói, Song Ngư nghe được liền đanh mặt, tỏ vẻ hối lỗi
-Haha, không sao đâu, giờ tụi mình đi chơi nào!_Sư Tử nắm lấy tay Song Ngư kéo đi. Song Ngư vừa bất ngờ vừa đỏ mặt, mặc kệ người kia kéo mình đi chơi khắp nơi…

——————————Dòng phân cách đáng yêu——————————
Song Ngư thở dốc, mồ hôi rơi trên khuôn mặt nhỏ nhắn. Vừa rồi cô cùng Sư Tử chơi rất nhiều trò chơi, tàu lượn siêu tốc, tàu bay, vòng xoáy tốc độ,… đầy đủ trò chơi cảm giác mạnh khiến cả hai tốn không ít sức. Bỗng một chiếc khăn tay khẽ lau mồ hôi cho cô, Song Ngư ngước nhìn, bất giác nở nụ cười.
-Tớ biết tớ đẹp trai!_Sư Tử nói, tay ném lon nước cho Song Ngư
-Hứ, cậu mà đẹ…_Song Ngư định nói liền ngậm miệng, khuôn mặt thoáng đỏ. Nãy giờ không chú ý, hôm nay, Sư Tử mặc áo thun trơn màu trắng có hình đầu lâu được vẽ cách điệu, bên ngoài là áo khoác caro ngắn tay sọc đỏ đen, quần Jogger đen cùng đôi giày Converse da, đội mũ có hình con mắt trắng kinh dị. Nhìn đơn giản nhưng lại không thể che giấu được vẻ đẹp trời sinh của Sư Tử. Nhưng có điều khiến Song Ngư đỏ mặt chính là…. Vì sau khi chơi các trò chơi tốn sức, Sư Tử không ngoại lệ đổ đầy mồ hôi, ướt đẫm cả áo. Việc chính là Sư Tử mặc áo thun trắng!! Trắng đó!!! Bất kì áo trắng khi đẫm mồ hôi hay dính nước đều dính vào cơ thể người mặc, vì thế chiếc áo thun kia ôm sát cơ thể Sư Tử, lộ ra cơ bụng hoàn hảo đầy nam tính. Song Ngư đỏ mặt liền cúi đầu thấp. Vỡ lẽ vì sao trên đường đi chơi cô lại nhận được vô số ánh mắt sát khí của nhiều nữ nhân ném vào cô.
-Haha, thích tớ đến đỏ mặt rồi hả??_Sư Tử khoái chí cười
-Yahhhh, ai thèm đỏ mặt chứ!!!_Song Ngư như bị nói trúng tim đen, liền nổi quạu, rượt Sư Tử chạy quanh khu trò chơi
-Yah, tớ biết lỗi rồi, biết lỗi rồi!!! Đừng rượt nữa!!!_Sư Tử vừa chạy vừa hét

-Tên ngốc kia, mau….đứng…lại!!_Song Ngư từ nhỏ là “cục cưng” của tập đoàn Song Vương, được yêu thương chiều chuộng hết mực, tính cách lại rất tốt bụng, nên mọi người ai ai cũng quý. Chưa bao giờ có ai bắt cô tốn chút sức lực. Từ nhỏ tới giờ, cô cũng chưa bao giờ và ghét phải chạy, đi đâu đều có xe đưa đón, thể dục được miễn chạy. Vì sao ư? Vì cái lí do chính đáng là nếu ra mồ hôi, cô sẽ không được đẹp (==”) Nhưng hôm nay vì câu nói đùa của Sư Tư, cô liền phá bỏ định kiến xây dựng 10 mấy năm của mình. Chỉ vì tên Sư Tư ấy…
-Đứng lại cho chết à, cậu dừng trước đi!!!_Sư Tử vẫn cắm đầu chạy, chốc chốc liền quay đầu lại xem tình hình
-Đứng….Á!!!!!_Lí do là cô hôm nay đi guốc, lại rượt Sư Tử chạy, không chú ý liền vấp ngã.
-Song Ngư, có sao không?!_Sư Tử đang chạy liền nghe tiếng hét, vội vàng quay mặt lại liền thấy Song Ngư ngồi thụp xuống đất, hốt hoảng chạy lại…..
►End chap 25◄


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.