Đọc truyện 108 Tinh Thiếu Nữ Lương Sơn – Chương 31: Thuật luyện khí và luyện đan
Dịch: Joker Emperor
Biên tập: Tiếu Ngạo Nhân
Cò kè mặc cả với chủ tiệm nửa ngày, cuối cùng Tô Tinh cũng quyết định dùng một ít dược liệu cùng tinh thạch dư thừa, cộng thêm năm mươi lượng hoàng kim để đổi lấy bình Lôi Hỏa sa kia.
– Đạo hữu không xem pháp khí sao? Pháp khí của bổn các là nổi tiềngs nhất ở Thiên Hà tinh phường này đấy.
Chủ tiệm nhiệt tình giới thiệu, lộ ra một nụ cười cầu tài:
– Gần đây Thiên Thủy thành chuẩn bị mở Thuỷ Bộ Pháp hội, có một kiện pháp khí vừa tay tuyệt đối vô cùng hữu ích.
– Những pháp khí này đều bình thường quá.
Tô Tinh liếc mắt nhìn cái giá trên cùng được đặt cấm chế. Toàn bộ pháp khí ở đây chỉ có một ít là trông có vẻ như là Tinh Vân pháp khí. Đáng chú ý nhất là một thanh Liệt Địa kiếm. Có điều kế hoạch trước mắt của hắn là sử dụng Lôi Minh kiếm và Thiên Lôi Địa Hoả kiếm khi tiến tới Tinh Vân kỳ, vì thế cũng không hứng thú lắm đối với những pháp khí này.
– Đúng rồi, ông chủ, ông có biết làm thế nào để có Vụ Vân tử không?
Tô Tinh chợt hỏi.
Chủ tiệm lắc đầu:
– Ta sẽ chú ý giúp đạo hữu.
– Đa tạ.
Tô Tinh chắp tay cười.
Cầm một lọ Lôi Hỏa sa, hắn tìm tới một lò luyện khí của Thiên Hà tinh phường. Từ lúc đi dạo quanh tinh phường đến giờ, hắn luôn chú ý đến những lò luyện có bán kèm tinh thiết, vì thường thì đạn ở Địa Cầu được chế tạo từ đồng hoặc chì. Bàn bạc với luyện khí sư một chút, Tô Tinh chọn lấy một khối đồng đỏ để trộn lẫn với Lôi Hỏa sa. Sau đó lại thảo luận tiếp về yêu cầu sản phẩm với ông ta.
– Vị đạo hữu này, ngươi dùng Lôi Hỏa sa chỉ để tạo ra mấy chục viên đạn đồng hình chuỳ như vậy có chút lãng phí.
Luyện khí sư lắc đầu, cảm thấy Tô Tinh là người rất xằng bậy, loại đạn đồng này phải dùng tinh lực khống chế để bắn ra, cho dù phối hợp thêm Lôi Hỏa sa thì uy lực cũng không thể so với binh khí được luyện chế được.
– Ông chỉ cần chiếu theo lời ta nói mà làm là được, đây là sở thích cá nhân của ta.
Tô Tinh nói.
– Vậy được rồi.
– Ông cảm thấy có thể tạo ra bao nhiêu viên đạn?
Hắn đột nhiên hỏi.
Luyện khí sư suy nghĩ một chút rồi đáp:
– Hai mươi lăm viên!
– Mười ngày sau ta tới lấy.
– Không thành vấn đề.
Ra khỏi lò luyện khí, Tô Tinh nhẹ nhàng thở ra một hơi. Hắn có chút lo lắng về việc chế tạo viên đạn, có điều hắn không phải là luyện khí sư nên cũng chỉ biết lo lắng suông mà thôi.
– Anh Mi, nếu các nàng luyện hóa vũ khí của bản thân cũng phải phức tạp như vậy sao?
– Tinh Tướng có Chân Nguyên Tinh Hỏa, có thể tự luyện hoá được, luyện khí sư của Lương Sơn đại lục cũng không thể luyện hoá được Thiên Mệnh Tinh Vũ.
Lâm Anh Mi thành thật đáp.
– Vẫn là tự mình luyện hoá thì thoải mái hơn, loại sự tình này cũng không nỡ giao cho người khác.
Tô Tinh cười khổ.
Ngô Tâm Giải liền an ủi:
– Khi tinh lực đạt tới Tinh Hà kỳ, đan điền có thể ngưng tụ tinh hỏa của bản thân đó, đến lúc đấy công tử cũng có thể tự luyện hoá được mà.
Tinh Hà kỳ? Hiện tại nhăcs đến nó còn quá sớm.
– Nếu công tử thật sự lo lắng, cũng có thể học luyện khí sư kia, tìm một ít Địa Hỏa để tập luyện. Có điều công tử không tinh thông luyện khí, chỉ sợ sẽ rất gian nan đó.
– Quên đi, giờ cũng không phải lúc.
Tô Tinh còn có nhiều việc hơn cần hoàn thành.
……
Hoàng hôn buông xuống.
Vòng vo cả nửa ngày ở Thiên Hà tinh phường, Tô Tinh cũng không nghe được tung tích của Vụ Vân tử, tuy nhiên lại mua được mấy bản pháp thuật nhẹ. Một quyển là “Lăng Không Khống Vật”, pháp thuật cơ bản nhất của Tinh giả, cách để khống chế pháp khí bay tới bay lui thông dụng nhất. Quyển còn lại là “Súc Vật thuật”, thu nhỏ thể tích vật thể trong thời gian nhất định, pháp khí cấp thấp sau khi bị ném ra gặp gió là liền phình to là vì vậy.
Trừ hai thứ đó ra còn có mấy bình Bổ Khí thủy cùng hai mươi tấm Tiên Hỏa phù, mười tấm Đạo Gia Quang Minh phù. Một ít tài liệu không dùng đến Tô Tinh liền đơn giản đổi lấy mấy chục lượng vàng.
Trở lại Kiện Khang Thảo Đường, An Tố Vấn đã chuẩn bị một bàn ăn rất ngon.
Trong phòng chỉ có mình nàng, Lâm Anh Mi và Ngô Tâm Giải ở trong tinh thai cả ngày cảm thấy khó chịu cũng liền chạy ra.
– Vị công tử này, không biết Thiên Thủy thành có được chăng?
– Quả nhiên rất náo nhiệt, đáng tiếc không tìm được Vụ Vân tử.
Tô Tinh tiếc nuối than.
– Công tử muốn luyện chế đan dược để đột phá Tinh Trần kỳ phải không?
An Tố Vấn khẽ chuyển tròng mắt.
Tô Tinh gật đầu, Tinh Trần kỳ đã nhập vào bình cảnh, nếu là trước kia thì có lẽ hắn sẽ không gấp như vậy. Có điều hôm nay vừa biết Thuỷ Bộ Pháp hội sẽ lập tức cử hành nên có chút khẩn trương.
– Nếu công tử tin tưởng Tố Vấn, có lẽ Tố Vấn có thể giúp công tử tìm được dược liệu thay thế.
An Tố Vấn nói nhỏ nhẹ.
Tô Tinh sửng sốt. Đúng rồi, sao hắn lại mau quên Địa Linh Tinh Thần Y An Đạo Toàn vậy chứ? Tốt xấu gì nàng cũng là người luyện chế ra đan dược kỳ quái là Toái Tinh Kim Đan cơ Có lẽ có thể tìm được biện pháp cho hắn.
– Vậy có làm phiền nàng không?
Tô Tinh hơi do dự, dù sao mới quen biết nhau không đến một ngày, lúc trước chuyện cua Lâm Anh Mi đã đur phiền toái cho nàng rồi.
An Tố Vấn nhẹ nhàng cười:
– Tại hạ là Địa Linh Tinh, chỉ cần là vấn đề về đan dược thì sẽ không phiền đâu.
– Thật sự cám ơn nàng.
Tô Tinh thở dài, đem phương pháp điều chế đan cho An Tố Vấn.
– Nhấc tay thôi mà.
Thần Y lắc đầu, lấy đơn thuốc nhìn sơ qua.
– Tố Vấn muội muội, ngươi có nắm chắc không?
Ngô Tâm Giải gấp gáp hỏi.
An Tố Vấn giãn lông mày:
– Chỉ cần có thể giúp công tử đột phá đến Tinh Vân kỳ là được phải không?
– Ừm.
– Vậy thì ta nắm chắc.
An Tố Vấn cười tự tin.
Tô Tinh cũng nhân cơ hội mà cùng An Tố Vấn tán gẫu một vài chuyện tình về đan dược, dược liệu. Ở lĩnh vực đan dược, Địa Linh Tinh xem như chuyên gia, nàng cũng giảng giải cho Tô Tinh rất nhiều thuật luyện đan dược của Lương Sơn đại lục.
Chẳng ai hay rằng đêm đã canh ba.
– Đúng rồi, hôm nay Tâm Giải tỷ tỷ đã thấy cổ mộ, có phát hiện huyền cơ gì không?
An Tố Vấn đột nhiên hỏi.
Ngô Tâm Giải chu môi:
– Cổ mộ ày cũng quá kỳ quái, lại đặt hai cái quan tài.
– Ngay cả Trí Đa Tinh tỷ tỷ cũng không nghĩ được.
An Tố Vấn cười cười.
Ngô Tâm Giải nhìn trộm Tô Tinh, cười hắc hắc.
Một lát sau, An Tố Vấn trở về phòng nghỉ ngơi.
– Công tử, chàng nói đêm nay sẽ có kết cục, có phải là muốn đi phá giải cổ mộ hay không?
Ngô Tâm Giải ôm Tô Tinh, bộ ngực gắt gao cọ xát.
Lâm Anh Mi nhíu mày:
– Ngô Dụng, ngươi có thể nghiêm chỉnh chút được không?
– Nghiêm chỉnh thực là nhàm chán mà, đúng không, công tử?
Ngô Tâm Giải hơi thở như lan.
– Đừng náo loạn nữa, đợi lát nữa còn có chính sự.
Tô Tinh nhìn Ngô Tâm Giải, cười hỏi:
– Thế nào, đã phá giải được cơ quan của cổ mộ chưa?
– Quan tài không dùng để đặt thi thể, cái này cũng quá lạ. Nếu công tử đã phá giải được, Tâm Giải cũng lười suy nghĩ.
Ngô Tâm Giải ánh mắt quyến rũ như nước xuân lóng lánh:
– Nhưng mà có thật là trong thời gian ngắn như vậy công tử đã phá giải được cơ quan kia hay không?
– Chúng ta đi trước xem thử đi!
Tô Tinh cũng không nhiều lời.
Ba người một lần nữa chạy tới cổ mộ. Từ rất xa đã nghe thấy tiếng binh khí va chạm, mấy người Tô Tinh lập tức ẩn thân, nấp ở một bên.
Chỉ thấy ở bên ngoài cổ mộ, pháp khí, bùa chú bay đầy trời đêm. Trong đó có năm người đang liên thủ vây công một thân ảnh màu trắng.
– Công tử, thời cơ để chàng “anh hùng cứu mỹ nhân” đến rồi đó!
Ngô Tâm Giải cười trêu chọc.
Tô Tinh nhíu nhíu mày.
Đúng vậy.
Thân ảnh bị liên thủ vây công kia rõ ràng chính là thiếu nữ áo trắng đã gặp ban sáng.
Có điều thoạt nhìn qua thì tuy rằng bị năm sáu tu sĩ công kích, nàng vẫn rất bình tĩnh.
– Hừ, theo dõi ngươi lâu như vậy, không thể tưởng được ngươi còn có thể trở về, chẳng lẽ ngươi đã phá giải được cơ quan của cổ mộ sao? Nếu ngươi nói ra cách phá giải, bổn đạo có thể lui cho ngươi một con đường sống.
Thanh niên cầm quạt giấy chém ra thanh quang cười lạnh.
Tu vi của mấy người vây công thiếu nữ ít nhất đều là Tinh Trần hậu kỳ, trong đó kẻ cầm đầu là thanh niên cầm quạt giấy cũng có tu vi Tinh Vân trung kỳ, rõ ràng nàng đang rơi vào hoàn cảnh xấu.
Tô Tinh đang muốn xuất thủ thì đúng lúc này, dị biến phát sinh.
Chỉ nghe thấy một giọng nói khinh thường, lạnh lùng như cắt băng chém tuyết vang lên:
– Muốn chết thì ta sẽ thanh toàn cho các ngươi!