Đọc truyện 108 Tinh Thiếu Nữ Lương Sơn – Chương 15: Thiên ti vạn lũ triền ti thuật
– Lâm Xung, nàng ta là Báo Tử Đầu Lâm Xung!!!
Nhìn thanh Hàn Tinh Lãnh Nguyệt thương kia, Tầm Thiên đạo trưởng hoảng sợ kêu lên.
– Không có khả năng, Lâm Xung làm sao có thể ký khế ước Đấu Tinh!!!
Hai tên tu sĩ còn lại cũng kinh hoảng vô cùng, nữ tu sĩ lúc trước còn tỏ vẻ cho dù thật sự gặp phải Lâm Xung cũng không sao cả giờ vừa nghe đại dang Thiên Hùng, quả thực đã bị dọa cho vỡ mật.
– Đừng hoảng hốt, lập tức giết chết khế chủ của cô ta!
Vẫn là Tầm Thiên đạo trưởng bình tĩnh nhất, lão cũng trấn định lại rất nhanh, chỉ thấy phất trần liên tục vung lên, vài đạo tấm lụa màu trắng liền theo phất trần mà phóng ra, hóa thành hình rồng rắn.
– Thiên Cương bắc đẩu, vô lượng trần lâu, đi!
Tầm Thiên lão đạo lẩm bẩm, phất trần nhất thời uốn lượn như vật sống, ngàn vạn lốc xoáy được tạo ra từ tơ trắng quấn lấy nhau, hình rồng rắn trổ hết tài năng trong cơn lốc, linh lực hoá thành những sợi tơ mảnh.
Hai gã tu sĩ còn lại thấy vậy, cũng không chút do dự xuất ra đòn sát thủ. Một cái vòng xanh biếc từ cổ tay nữ tử bay ra, phút chố đã hoá to toàn khu đất, vòng tay phát ra ánh sáng lục trong suốt đánh tới Tô Tinh, nam tử cũng xuất ra một thanh mác nhỏ, lưỡi mác dài ba tấc từ lòng bàn tay gã vọt tới, đón gió liền phóng to thành hình một lưỡi mác trung bình. Tuy rằng đều là pháp khí cấp thấp, nhưng bọn chúng đưa toàn bộ pháp lực vào, khí thế cũng rất đáng sợ.
– Anh Mi, cẩn thận một chút!
Tô Tinh dặn một tiếng.
Lâm Anh Mi khóe môi nhếch một nụ cười khinh thường, trường thương rung lên, hàn quang từ đầu thương phát ra, chỉ thấy nàng bước một bước dài, hàn quang tầng tầng giống như có một cỗ hấp lực hút hết mọi vật phẩm vậy.
Thương hoa vũ động.
Vòng tay xanh biếc phát ra tiếng vỡ vụn, bị một thương chém thành bột phấn. Lưỡi mác tốc độ cực nhanh nhưng cũng không thể may mắn thoát khỏi thế công của Lâm Anh Mi, cán thương vung lên, ngăn cản lưỡi mác, lưỡi mác liền bị hàn quang chém làm đôi.
Hai tên tu sĩ hoảng hốt, tuy biết rằng Thiên Hùng tinh Báo Tử Đầu Lâm Xung dũng mãnh vô địch, thiên hạ vô song, nhưng mà chiến lực cao tới mức khiến bọn chúng không thể chống nổi một kích của nàng vẫn là ngoài sức tưởng tượng, nhất là lúc này nàng còn đang chịu hạn chế của khế ước Đấu Tinh, tình hình này thì Thiên Hùng tinh mới là người có thực lực đỉnh cấp, xa không thể với tới. Trong lòng thất kinh, hai người theo bản năng xoay người muốn chạy.
– Đạo hữu mau dừng bước!!!
Tầm Thiên lão đạo lớn tiếng kêu lên.
Một tiếng hét thảm.
Nữ tử vừa xoay người, thân thể nháy mắt đã xuất hiện một nhược điểm trí mạng, Lâm Anh Mi không chút khách khí, một thương đâm xuyên qua. Nam tử nghe thấy, lập tức vội xoay người chạy tiếp, Lâm Anh Mi lại công kích lần thứ hai. Còn chưa thấy rõ ràng, ánh mắt gã liền hoa lên, cổ chợt lạnh, một thanh nhận sắc bén xuyên qua cổ họng gã, trực tiếp tử vong.
Máu tươi từ miệng tuôn ra, nam tử trợn to hai mắt, tựa hồ không thể tin được mình lại chết như vậy.
Tầm Thiên đạo trưởng sắc mặt khó coi tới cực điểm, không nghĩ tới Tinh Tướng cường hãn như thế, vừa đối mặt đã lấy mạng ba tên đồng bọn, lập tức cũng không do dự, pháp lực của Tinh Trần hậu kỳ không giữ lại chút nào, những sợi tơ trên phất trần hóa thành Giao Long bao trùm không gian.
Tống Lộ sợ tới mức vội vàng chạy lại núp sau lưng Tô Tinh. Lâm Anh Mi rút trường thương lại, Hàn Tinh Lãnh Nguyệt thương tiếp tục chém tới.
Bạch ti lập tức quấn lấy vũ khí của nàng, cho dù nàng thúc dục thế nào cũng không động đậy được, vừa thấy pháp thuật của mình có tác dụng, lão đạo nhe răng cười:
– Phược Long trần là Tinh Vân pháp khí, cho dù ngươi là Thiên Hùng tinh cũng không thể không chết! “Thiên Ti Vạn Lũ Triền Ti thuật”, Đi!!!
Bạch ti như hiểu lệnh, quay cuồng mãnh liệt, tựa như Giao Long xuất hải, khí thế làm cho người ta sợ hãi.
Trong chớp mắt, toàn bộ căn phòng bị bạch ti bao trùm.
Hàn Tinh Lãnh Nguyệt thương của Lâm Anh Mi hoàn toàn bị cuốn lấy, đối phương có tu vi Tinh Trần hậu kỳ cộng thêm Tinh Vân pháp khí trợ trận, Báo Tử Đầu cũng chỉ có thể rời tay lui đến bên người thiếu chủ.
– Thiếu chủ, đi mau!
– Bây giờ đến phiên ta bảo vệ cho nàng.
Tô Tinh bình tĩnh nhìn chằm chằm Giao Long đang chồm tới.
Tầm Thiên đạo trưởng cười lạnh:
– Tên Hàng Tinh giả vô năng như ngươi cũng dám khẩu xuất cuồng ngôn, hôm nay bần đạo phải khiến ngươi hối hận!
Lão liền đọc khẩu quyết, bạch ti của Phược Long trần càng ngày càng dày đặc, Hàn Tinh Lãnh Nguyệt thương rất nhanh đã bị cắn nuốt, phát ra hàn quang sắc bén, tất nhiên đã bị tổn thương.
Tô Tinh tức giận cau mày tiến nhanh về phía trước một bước. Đột nhiên cơ thể hắn tựa như hơi nước, từ từ biến mất.
Tầm Thiên đạo trưởng bị dọa ngây người.
Đây là độn pháp gì???
Không cảm nhận được quá trình thi triển độn pháp, Tô Tinh liền biến mất ngay trước mắt lão.
Tầm Thiên đạo trưởng vội vàng vận thần niệm.
Đúng lúc này, đến từ sau lưng truyền đến sát ý lạnh như băng.
Không tốt! !
Tầm Thiên đạo trưởng sợ hãi, mắt thấy Tô Tinh đã xuất hiện phía sau lưng mình, trong tay hắn cầm một thanh pháp khí màu bạc. Tuy rằng Phược Long trần của lão dùng để niệm Thiên Ti Vạn Lũ Triền Ti thuật thì lợi hại mười phần, nhưng mà ở cái không gian hẹp thế này lại có một nhược điểm trí mạng, bởi vì không gian có trở ngại, khiến Thiên Ti Vạn Lũ có thể bức đối phương vào góc chết, nhưng mà phía sau lão thì lại chính là sơ hở, nếu một đứa trẻ con đứng phía sau lão cũng đều có thể tiễn lão đi chầu Diêm Vương.
Tầm Thiên đạo trưởng tốt xấu gì cũng có tu vi Tinh Trần hậu kỳ đỉnh phong, đương nhiên sẽ không chật vật như thế, cảm giác được Tô Tinh quỷ dị xuất hiện ở sau lưng, tay trái lão liền vội vàng xuất ra chỉ quyết.
Tay phải Tô Tinh giơ Ngân Kiếm lên.
Đoàng!!!
Ngân quang xẹt qua một bên mắt của Tầm Thiên đạo trưởng, làm vang lên tiếng xương đầu bị xuyên thấu.
Lão há miệng, còn không tin nổi sự việc phát sinh trước mắt mình. Cũng khó trách được, cái gọi là Tinh Trần pháp khí là pháp khí cấp thấp nhất ở Lương Sơn đại lục, chỉ có đám Tinh giả kém cỏi mới sử dụng, chẳng qua bọn họ đưa thêm tinh lực hoặc pháp lực vào đó để tăng thêm sức mạnh, một số thậm chí có thể khống chế kích thước mà thôi. Tuy rằng những pháp khí này nhìn chói mắt, nhưng khi đối mặt với pháp khí chân chính sẽ không chịu được một kích. Ví dụ như Thiên mệnh vũ khí “Hàn Tinh Lãnh Nguyệt thương” của Lâm Anh Mi có thể dễ dàng chém nát mấy thứ này.
Có điều đối với Tầm Thiên đạo trưởng mà nói, Tô Tinh sử dụng pháp khí bình sinh hiếm thấy, chỉ nghe tiếng nổ đanh gọn, một tia sáng màu bạc vọt ra từ trong nòng của “pháp khí”, tốc độ của luồng sáng bạc này quá nhanh, cơ hồ còn chưa nghe hết âm thanh thì nó đã tới trước mắt lão rồi, loại này tốc độ này cho dù là Tinh Vân pháp khí cũng không hơn được.
Tầm Thiên đạo trưởng cũng không hổ là tu sĩ Tinh Trần hậu kỳ, trúng một viên đạn còn chưa ngã xuống ngay, lão hét lớn một tiếng, tay vẫn có thể cử động, Phược Long trần nhất thời vung lên, bắn ra những sợi tơ mang hàn quang.
Đoàng!!!
Đầu của Tầm Thiên đạo trưởng bị viên đạn đẩy lậy ra sau, mắt còn lại liền bị xuyên qua.
Lại là cảm giác không thể thấy rõ này, lão cũng không thể điều khiển hàn quang trên Phược Long trần được nữa.
– Ta… không… cam… tâm… Aaaaa….
Tầm Thiên đạo trưởng thét lên, đồng tử trợn to, chết không nhắm mắt.
Lão vừa chết thì pháp lực cũng tiêu tan, Phược Long trần trong tay rơi xuống đất, Giao Long khó thế rợp trời dần ảm đạm, dần trở nên ngoan ngoãn, lát sau lại ẩn vào phất trần.
Tô Tinh giơ súng lên thổi một hơi rồi thu lại, đến bên thi thể tên đạo sĩ.
Lâm Anh Mi thấy vậy nhẹ nhàng thở ra, nhặt lên Hàn Tinh Lãnh Nguyệt thương của mình rồi cũng nhích lại gần. Còn Tống Lộ thì ngây ra như phỗng, không biết đã phát sinh chuyện gì, bởi vì bạch ti cản trở tầm mắt, ở phía sau gã đạo sĩ phát sinh chuyện gì cũng không thấy được, chỉ nghe một tiếng vang kỳ quái là lão đã ngỏm rồi.
Nhìn Tô Tinh, sự kinh ngạc trong mắt Tống Lộ phút chốc biến mất sạch sẽ, đôi mắt trong trẻo lộ ra nét cười quỷ dị, cũng không biết là đang suy nghĩ cái gì.