Bạn đang đọc 1001 Cách Xuyên Không Cùng Vai Ác – Chương 37: Tg2 Quả Bóng Thật Giống!13
“Thôi đi, nếu đã vậy sư muội cứ mang người đi.” Bách Thần Quan từ lúc bắt đầu cũng không ý tứ trách móc sư muội chống đối hắn, nhưng lệnh Khổng Ngọc tiên tôn có khả năng tiên đoán tương lai trước khi bế quan để lại lời nói thiên cơ là làm hắn thu nhận một nữ đệ tử song hệ linh căn hoả thuỷ có thể làm vỡ pha lê cầu mà ngài trao.
“Chưởng môn sư huynh đừng làm bộ mặt thanh cao này đối diện ta.
Trước giờ ta vốn không cần huynh nhân nhượng.” Lục Thanh Trang nói xong cũng không thèm nhìn đến hai huynh đệ nhà Bách Thần, kéo cánh tay Tân Mai trực tiếp xuống đại điển bên dưới bố cáo toàn thể người đã sôi nổi ngóng trông trận cọ xát thoáng qua giữa các đại nhân vật này.
“Tinh Kiều ngươi muốn nhận bổn tiên tử làm thầy hay không?”
Tân Mai gật đầu nhận tín vật, nhớ tới chuyện xưa đối thoại game tiên hiệp mình từng sắm vai nhân vật.
“Đồ nhi nguyện ý.”
Một viên Thạch Tử Đồ tựa như phỉ thuý tím.
Sắc tím ánh vàng được điêu khắc thành ngọc vòng tay tinh xảo lơ lửng xoay chuyển, chứa đựng linh lực khôn tả bay đến trước mặt Tân Mai, cô giơ tay tiếp nhận tín vật sư đồ.
Ai đều biết vòng tay này có bao nhiêu đáng giá, nghe nói năm xưa vòng tay này là vật hiếm có, mảnh thạch được lấy ở tuyệt cốc Ma Thú Sơn hấp thu thiên địa linh khí mà tích thành ở trên thô sơ vách đá phát ra năng lượng trừ khử dục niệm kích phát linh lực, tiền nhiệm chưởng môn thấy Thuỷ Linh tiên tử tu luyện rất khá bèn tặng lễ vật này hy vọng nàng thanh tu sớm thành chính quả.
“Tiên tử ta cũng muốn làm đồ đệ của ngài.
bên dưới nữ fan hâm mộ của Thuỷ Linh tiên tử nhịn không nổi có vài người không ngại hô to lên.
“Ta sẽ là đệ tử ngoan, hầu hạ ngài thật tốt xin hãy nhận lấy ta làm đồ đệ sai vặt.” Có vài nam đệ tử nhìn một đôi sư đồ giá trị nhan sắc cao này đều tưởng có thể thân thiết ở cạnh hằng ngày chiêm ngưỡng cung phụng tiên tử sư phụ, mỹ lệ sư muội dù có nai lưng làm trâu chó cũng đáng.
“Từ đây về sau Tinh Kiều sẽ là đệ tử của Thuỷ Linh tiên tử ta.
Thấy nàng như thấy ta.” nàng làm đủ nghi thức lễ nhận đệ tử xong, lười phản ứng tình huống đám người rối loạn kia.
Trong lúc lướt qua đám đông bay đi, một bé gái nhỏ yếu tầm 3 tuổi nước mắt rưng rưng giương mắt theo họ.
Tầm mắt quá gắt gao quá rõ ràng tự nhiên thu hút Tân Mai chú ý, nàng kéo óng tay áo của tiên tử sư phụ.
“Sư phụ ngài xem.”
Ánh mắt Thanh Trang đảo qua nữ hài kia cũng sững sốt một cái chớp mắt.
“Thật giống.” Đứa bé này giống y như đứa con rơi rớt của nàng, khuôn mặt có nét nàng cùng Bách Thần Vô Ngân gộp lại tạo thành.
Ánh mắt Tân Mai trắng trợn nghi hoặc nhìn nàng con rơi của sư phụ đúng không?
Lục Thanh Trang trừng lại: “…..” không đúng.
Ta không có con rơi.
Tân Mai bán tín bán nghi: Đồ nhi qua xem kỹ một chút.
Kỳ quái hơn là khi Tân Mai cùng nàng nhiều chuyện chạy qua xem lại phát hiện.
“Tiểu muội muội muốn theo chúng ta nói gì sao?” Tân Mai vừa nói vừa nhìn thoáng qua thần thái tiên tử sư phụ.
Đứa bé ướt át hốc mắt nhìn chằm chằm Lục Thanh Trang bây giờ mới chú ý ngó Tân Mai một cái, điểm điểm đầu.
Tân Mai cười tươi vươn tay định nựng nựng gò má phúng phính nó, tiện tay dắt tới chỗ tiên tử sư phụ khoe sự nhạy bén tinh tế hi hữu của bản thân lại phát giác ánh mắt tất cả mọi người đổ dồn vào nàng một cách không bình thường phảng phất đang xem nàng là người điên, tự động lách xa một khoảng trống hình tròn, mắt đều thẳng đâm đâm xem nàng.
Nàng quay đầu hy vọng sư phụ mới sẽ đồng cảm xem mình như người thường nhưng không, vẫn là kỳ quái nhìn nàng.
Tân Mai ngốc: “…” đừng dùng ánh mắt thiểu năng nhìn ta, ta từ chối.
“Tinh Kiều qua đây.” Thanh Trang thật nhanh thu hồi cảm xúc, trầm mặc vẫy vẫy tay với Tân Mai.
Tân Mai định bế đứa bé lên cùng đi qua, phát hiện đứa trẻ nhẹ bỗng phảng phất làm bằng quả bóng bơm hơi làm cô thấy toàn thân phát lạnh gợn cả tóc gáy.
Ban ngày hặp ma? Không tin, không tin.
Tân Mai thí nghiệm chạy qua một tay kéo lấy tay sư phụ, một tay khác lì lợm ôm đứa bé ứ chịu sợ mà vứt đi.
“Sư phụ…” Thấy mắt sư phụ nhà mình trừng to một cái chớp mắt liền hiểu suy đoán bản thân hoàn toàn chính xác.
Quả nhiên khoa học nói đúng nhiễm điện từ trường, phải nắm tay lây từ trường cho sư phụ người mới trông thấy.
“Đi thôi.” Lục Thanh Trang biết cũng không thất thố lộ ra kinh hoảng dư thừa biểu tình gì, tựa như chuyện thường gặp dắt tay Tân Mai liền ngự kiếm phiêu phiêu xuất trần bay đi mất.
Vừa đi không lâu đại điển được dịp chấn động một phen chứng kiến Khổng Ngọc tiên tôn xuất quan giáng lâm đến.
Người Tân Mai chờ cuối cùng khoai thai tới muộn nhưng đây đã là việc Tân Mai không hay biết.
…
Hỏi ra mới biết tiên tử sư phụ tuổi thọ đã gần 100 tuổi, đối với người tu tiên vẫn được xem là nhỏ tuổi.
Lục Thanh Trang mới gần trăm tuổi tu vi đã ở Hoá Thần trung kỳ được coi trọng là nữ tiên tử có tiền đồ phát dương quang đại trong chúng nhóm nữ tu nhất.
Hai mươi bảy tuổi đã là một phong chủ ở Kình Thiên phái.
Nàng yêu yên tĩnh nên Thanh Thuỷ Phong là nơi ở thuộc về địa hình độc lập, gọi là Thanh Thuỷ vì bốn bề đều gần như được bao vây trong suối nguồn tinh khiết trong vắt, phản xạ tia sáng lấp lánh ánh nước phát tiếng róc rách, chính giữa trung tâm có một kiến trúc hình nhà lạ kỳ chiếm cứ một khoảng to lớn dựng đứng kiên cố trên vách đá, nơi dưới chân nước suối đua nhau phun trào tạo thành kỳ nguyên cảnh đẹp.
“Sư phụ, đây là ai tạo ra vậy?” Sống ở chỗ này hưởng thụ cảnh đẹp ý vui như vậy, rất không giống sư phụ tính cách hỉ tĩnh ngày ngày không thèm ra khỏi cửa, một người siêng tu luyện chỗ nào sẽ phó tâm lực mà bố trí ra nơi đây.
“Bách Thần Ngôn.” Thanh Trang nhắc tới tên hắn càng phiền tỏ nhọc lòng.
“Ách, chỗ chúng ta ở trong lùm cây phũ rậm rạp, tứ phía suối phun siết kia sao ạ? Không có thang trèo, đồ nhi làm sao leo lên đây?” nhìn rất hợp ý nên thơ.
Bên ngoài toàn thể cây cối chỉnh chu phiến diệp tươi đẹp kiến trúc thành nhà lại nhìn qua mát mẻ, nhưng nước bắn tứ tung lệnh người tới gần đều phải ít nhiều chịu ướt đẫm toàn thân mới tiến vào được a.
Tân Mai cắn cắn ngón tay liếc nhìn sang đứa bé mà mình bế, tự nhẩm lầu bầu: “Cưa gái làm thật tỉ mỉ, đến động phủ người yêu cũng bày thành trận địa chống địch, nhưng sao vẫn không chộp được tâm sư phụ?”
Lục Thanh Trang dạy cô bắt quyết, nước tự phân tách tạo thành cây cầu nước, nàng nhấc chân bước đi lên tiện đà kéo Tân Mai ý bảo đi thôi.
Tân Mai dẫm chân lên cây cầu bằng nước phát giác mỗi hạt nước như có linh tính từ thể lỏng ngưng tụ đan chặt nhau như thể chất rắn, tuỳ ý nhảy nhót cũng không sợ vỡ ra.
Thật là mới mẻ.
Ân ân…Chơi vui!
Tân Mai quê mùa chơi đùa thích thú không thôi: “Sư phụ sau này đệ tử muốn đi xuống cũng niệm quyết như này sao?”
“Đúng vậy, niệm theo khẩu quyết ta vừa truyền cho con là được.” Lục Thanh Trang nhàn nhạt đáp, giơ tay khảy ra tán lá dây leo màu mè liền đẩy nhẹ một tầng cửa, treo trên mành lá leng keng chuông gió reo nhẹ cực êm tai.
Đập vào mắt Tân Mai là một thế giới linh cầm động vật đủ chủng loại, diện tích so với bên ngoài phỏng đoán càng xa xỉ, ba phòng ở, một hoa viên, một phòng tiếp đãi khách, người đứng bên trong còn có thể thưởng trà nhìn tường tận ngắm tinh tượng trên bầu trời.
Sư phụ ơi! người thật có thể gả cho một kiến trúc sư có tâm, xây dựng chu toàn kì mỹ như vậy.
Tân Mai ánh mắt sáng lấp lánh thần tượng sư phụ nhà mình, chánh tâm không động với soái ca biết săn sóc lấy lòng người như vậy.
Tân Mai mãn nhãn đều tràn đầy hâm mộ tiên tử sư phụ, Lục Thanh Trang nhìn đồ nhi cười cười ngô nghê nhà mình, nhấc tay chỉ về một hướng.
“Được rồi đó là phòng của con, khoan vào xem trước hãy hỏi rõ tình huống của đứa bé này đã.”
Tân Mai đang miên man ngắm khắp nơi đâu đâu cũng thấy mới lạ, nghe sư phụ nói lực chú ý chuyển dời lên bé gái mình ôm như không ôm này.
“Tiểu muội có thể nói chuyện không?Không có cách nào không xem đứa bé như không khí được, quá nhẹ quá bỗng, quá yên tĩnh!
Không giống con người mà tựa bong bóng đồ chơi, chỉ cần buông tay liền vụt bay đi mất.
Đứa bé gái không trả lời ngẩng đầu, duỗi tay nhỏ về phía Lục Thanh Trang.
Thanh Trang muốn nhìn thấy nó chỉ có thể nắm tay đứng gần Tân Mai, cả hai thực khó giao lưu không hiểu sao Lục Thanh Trang thấy nó uỷ khuất đôi mắt tâm liền hơi trùng xuống.
Xem đôi một lớn một nhỏ đầy tình tâm như mẹ con lâu ngày gặp mặt, Tân Mai chớp chớp mắt.
Đầu ngàn dấu chấm hỏi bay qua.
Lão Cẩu? Mau đến giải thích một chút.
[Kích phát cốt truyện tuyến thời không, dựa theo nguyên quỹ đạo Lục Thanh Trang tại bốn năm trước đã đồng ý thành thân cùng Bách Thần Ngôn sinh ra đứa bé 3 tuổi này.
Đứa bé này lại cực kỳ liên quan tới sự xuất hiện của nữ chính, sau này nữ chính sẽ được đôi phu thê Bách Thần Ngôn nhận nuôi chơi cùng con gái mình.
Một lần Lục Diệp được cha bế đi xuống núi mua đồ chơi nhỏ gặp tiểu nữ chính bơ vơ côi cút không ai cần, liền thích không được một hai phải dẫn về nhà.
Chính cô bé Diệp Diệp này cũng là nhân vật nữ phụ quan trọng thúc đẩy tuyến tình cảm tiểu nam nữ chính.]
~Mei~
sana775 thân ái ❤ baongut4 thân ái❤ cảm ơn toàn thể bảo bảo đã luôn ủng hộ truyện! Yêu tất cả nhiều(* ̄³ ̄)/~☆