Bạn đang đọc 1001 Cách Xuyên Không Cùng Vai Ác – Chương 25: Thế Giới Thứ Ii Giang Hồ Tu Chân1
“Choang!” tiếng giòn tan vỡ vụn của đồ sứ đắc tiền vang dội trong đại điện.
“Hộ pháp bớt giận”
Tân Mai mở mắt ra ngẩng đầu liền thấy một đại tỷ khuôn mặt như tú bà chanh chua quát mắng: “Các ngươi còn đơ người ra đó làm gì, không làm hộ pháp hài lòng thì đó chính là kết cục của các ngươi.”
Tân Mai nhìn hướng cằm đại tỷ hất, lập tức thấy một màn huyết án tiểu nữ hài tầm mười bốn tuổi nằm bất động trên sàn điện, cổ tay liên tục tuông ra máu tươi nhiễu từng dòng chất lỏng đỏ thẩm vào cái khe nứt dẫn mạch rót thẳng mặt hồ đỏ au hai bên chánh điện, đại điện diện tích cực kỳ xa hoa hoang phí, một cổ nồng đậm men rượu khí vị hắc lên tới mũi.
Cô quan sát đại điện điêu khắc hoa văn đồ đằng tinh vi đã đoán được đây là cổ đại thế giới, nhìn top năm em gái ăn mặc quần là áo lụa, xinh xắn tuổi nhỏ đứng xung quanh cô giống như họ đã trải qua huấn luyện đặc thù gặp chuyện không đổi sắc mặt, tuy nhiên vẫn là còn nhỏ dù cố gắng che dấu sự kinh hoảng nhưng đáy mắt vẫn không giấu được sợ hãi.
Sau tấm bình phong màu đen thêu quái vật năm đầu cầm chuỳ truyền đến tiếng nói éo éo khó phân nam nữ: “Người tiếp theo.”
Một cô bé đứng gần cô nhất bị đẩy vào trong.
Tân Mai ngơ ngác nhìn cô bé đó trong chớp mắt đi ra.
Đúng vậy là nằm ngang đi ra.
Kèm theo đó là một tiếng gọi hồn: “Tiếp theo.”
Đã hai cô bé chết trong đại điện chỉ là cách chết khác nhau, cô bé vừa rồi ngực bị đục thủng, đôi mắt bị mốc ra máu tươi đầm đìa, thoạt nhìn doạ người như phim kinh dị.
Lão Cẩu cái quái gì đang diễn ra?
Không có thời gian cho bà tiếp thu cốt truyện luôn.
Từ hiện đại trôi đến cổ đại có chút bàng quàng khó tiêu hoá.
Tân Mai ngơ ngơ ngác ngác thấy một cô nhóc chuẩn bị tiến vào ổ hang quỷ.
Ngược đãi trẻ vị thành niên chúng mi thật tội đồ.
Cô gãi cằm điếm điếm thứ tự, đến vỗ vai cô nhóc đang lê bước chân nhũn ra kia “Để ta.”
Đại tỷ trung niên thấy cô tự đề cử hơi không vui nói: “Tinh Kiều lui xuống, có chết cũng phải là cuối cùng, ngươi gấp cái gì?” con hàng này là bà ta tâm đắc vừa mắt nhất, mới tinh toanh khó nhọc lắm mới một vạn chọn một ra.
“Cho vào.” thanh âm éo éo sau bình phong lại vang lên.
“Ngu xuẩn, vội chết như vậy ta cũng không cứu được ngươi.” Thiên địa ơi! lô hàng mới tuyển của bà đi tong rồi.
Át chủ bài cũng đi nốt.
Tân Mai điềm nhiên sải bước, đi ngang qua cô nhóc, cô nhóc mím môi không kiềm được khẽ nói “Đa tạ muội.”
Cô gật đầu với cô nhóc, thong dong tiến vào.
[Ký chủ! cô diễn sai kịch bản rồi, phải là người vào thứ sáu đi vào mới đúng] Lão Cẩu giờ phút này chợt nhảy ra giả làm thanh âm máy móc rất có tâm tình trêu cô.
Giờ mới chịu nói, muộn rồi cưng.
Binh đến tướng chặn, nước tới đất ngăn.
Mẹ bà Lão Cẩu ngươi muốn coi tỷ chết lắm chứ gì.
Cùng lắm đổi vị diện thôi mà.
Sau tấm bình phong là cục diện Tân Mai có thể đoán.
Nam nhân giọng nói eo éo ăn mặc như một nữ nhân gương mặt tô son trét phấn, đứng cạnh là một bầy to tướng mặt than nam nhân lấy một đại thúc trung niên đẹp trai làm trung tâm mà vây quanh bảo vệ.
Đại thúc mặc cẩm bào màu xanh đậm, vạt áo thêu sơn hải chiều tà, khuôn mặt được bảo dưỡng kỹ lưỡng không có nếp nhăn, rất phong phạm người bề trên, hắn toát ra hơi thở nguy hiểm xa cách, nhấp chén trà nóng trên môi, đôi con ngươi hơi nheo: “Lại đây.”
“Đại nhân rốt cục muốn loại người nào?” Tân Mai ngoan ngoãn tiến đến gần, đôi mắt nàng chứa ánh cầu vồng đẹp như ngân hà lưu chuyển đối diện hắn, ngữ khí bình tĩnh trong suốt nhấn mạnh: “Ta có thể diễn.”
“Đem về” đôi mắt hắn bỗng nhiên loé lên, nghiêng đầu căn dặn bầy thuộc hạ: “Phân phó xuống dưới, hầu hạ bé con này cho chu đáo.”
Tân Mai ngốc lăng, dễ thuyết phục vậy sao? Bà còn chưa biểu diễn mà.
Đại tỷ chanh chua lúc nãy thấy cô còn sống mà đi ra, khuôn mặt hung dữ không khỏi mềm xuống, e dè hỏi hai nam nhân đang hộ tống cô rời đi: “Hộ pháp ngài ấy có nói đám hàng còn lại xử trí thế nào không?”
“Bà mang đám nhóc đó lăn nhanh đi.
Là vị tiểu cô nương này xin tha mạng cho bọn chúng.” tên thủ hạ giọng điệu không kiên nhẫn đáp.
Tú bà toét miệng vui vẻ cười “vâng vâng dạ dạ” liền rời khỏi, trước khi đi liếc mắt nhắc nhở cô: “Tinh Kiều à ngoan ngoãn nghe lời hộ pháp biết chưa.
“Ồ” Tân Mai tỏ vẻ hiểu ý .
Sau khi đi đến gian phòng đóng cửa lại, Tân Mai tức giận dặm chân.
“Lão Cẩu chết tiệt có phải ông biết ta sẽ không ngẻo nên muốn doạ ta sợ đến trầm cảm không?”
Lão Cẩu giật mình rớt túi bánh snack xuống: “Thiếu nữ mất nết, trời đánh còn tránh bữa ăn.” Đột nhiên lão đổi giọng dịu ngọt khiến cô buồn nôn: “Mai Mai bảo bối bớt giận đi hay tranh thủ tiếp thu tài liệu thế giới này không?”
Lúc cô chuẩn bị nhận sóng tài liệu lại nghe Lão Cẩu nói: “Hướng đi nguyên chủ khác cô, nên không cần nghe tới nóng giận nhé!”
Tân Mai không phản bác, cô cảm thấy nên mau chóng nhận nội dung cốt truyện để không diễn lệch lạc.
Nguyên chủ tên Tinh Kiều là nữ sát thủ hàng đầu của Thất Sát điện.
Lần này đất diễn của cô trong cốt truyện phải nói là ít ỏi đến đáng thương chẳng qua chỉ là người qua đường ất, giáp thoáng qua với nam nữ chính mà thôi.
Một dòng chữ vỏn vẹn mô tả “Một nữ nhân mê người yêu diễm tựa trong lòng ngực đại ma đầu điện chủ, nghênh ngang quấn lấy cổ tên ma đầu điên loan đảo phượng trước mặt nam chính.”
Tân Mai: “!!!”
Cho ta xin tiếp thu ký ức riêng về cuộc đời nguyên chủ đi.
[Hết rồi ký chủ, như cô đã thấy xuất thân trong giáo phường vì tuổi nhỏ xinh đẹp được tuyển chọn về Thất Sát điện đào tạo trở thành sát thủ lấy sắc dụ người, thủ đoạn giường chiếu cao siêu, số nam nhân bị giết nhiều như kiến cỏ.]
Tân Mai: sát thủ kiêm kỹ nữ nằm vùng, lại là nhân vật nhỏ rơm rác có thể sống bao lâu chứ?
[Nguyên chủ sống được 16 tuổi thì lãnh cơm hộp]
Lý do?
[Điện chủ ghen nguyên chủ đang trần truồng mây mưa với hộ pháp thì bị một chưởng đánh chết]
Tân Mai “…” Ôi cái nồi gì vậy? Bổn bảo bảo nghe mùi truyện sắc NP ma giáo là sao.
Ngắm dung nhan để bình tĩnh lại đã.
Lúc cô đứng trước tắm gương soi khuôn mặt không khỏi ngẩn ra.
Dung mạo tinh xảo xinh đẹp, mỹ mục phán hề, nhất là đôi mắt sắc sảo câu nhân kia, liếc một cái có thể nhiếp hồn đoạt phách người khác.
Tuy nhiên tuổi nhỏ khuôn mặt vẫn chưa tiêu tán vẻ hồn nhiên non nớt mặc dù trang đến thành thục trưởng thành thế nào vẫn có chút quái quái không hợp, nhưng có thể nhận ra nàng tương lai hoàn toàn có khả năng là mỹ nhân khuynh quốc.
Tiếc là dáng người que củi thiếu thịt này cần tẩm bổ nhiều a.
Lão Cẩu sung sướng hỏi cô: “Thế nào vừa ý không? Nhìn không rời mắt được luôn đúng không?”
Con khỉ! thân thể 11 tuổi nhỏ xíu khô quắp.
“Ngu muội, đây chính là đại mỹ nữ tuyệt thế đẹp nhất đại lục Doanh Châu, dưới đôi tay của chúng ta muốn chỉnh sửa thêm bao nhiêu mà không được.” Lão Cẩu nhớ ra gì đó chợt đổi giọng máy móc hỏi cô.
[Ký chủ à, thế giới trước hoàn thành nhiệm vụ có ba lựa chọn phần thưởng mời cô chọn và xác nhận]
Không trung chợt hiện ra một bức màn trong suốt màu vàng đề chữ mỏng manh viết:
1.
Tuỳ ý chỉnh sửa dung mạo cấp bậc A.
2.
Chỉnh dáng người, ba vòng như ý.
3.
Hương thơm quyến rũ đặc thù.
Tân Mai mắt sáng lên chưng chưng vồ lên màn hình, cho chọn một cái thôi sao?
[Ký chủ không nên tham lam, nếu cô không thích có thể chọn kỹ năng khác: vận may cức chó, nâng cấp sức mạnh, tuyệt thế võ công, thần y tái thế, bác học uyên thâm…]
Cô click xem từng mục giải thích.
1.
Cấp bậc hiện tại của cô là B sau khi thăng cấp A dung mạo sẽ đẹp đến tuyệt mỹ theo tỷ lệ thuận tăng lên nâng cấp SSS thành công sẽ đẹp điên đảo thế gian, đẹp đến nghiêng trời sụp đất, chấn động tam giới không phải chuyện khó.
2.
Dáng người yêu nghiệt đường cong chữ S, nhìn muốn phun trào máu mũi, thỉnh tự hiểu khỏi phân tích dài vòng.
3.
Hương thơm đặc trưng khiến bất kỳ nam nhân nào ngửi thấy đều sinh lòng ham thích, theo tỷ lệ nâng cấp mà mê hoặc điều khiển được tâm trí kẻ khác.
Tân Mai đọc đọc mà nuốt nước miếng, hơi khó tin Lão Cẩu có khả năng là hàng xịn như vậy.
Sẽ không phải đang chém gió lừa nhau đi!
“Chọn cái số 1 đi.”
Lừa đảo bổn cô nương thì biết tay.
Lão Cẩu âm thầm cười trộm nhìn ánh mắt phấn khích của cô là biết, bản thần trao dồi kiến thức đọc truyện tiểu thuyết là quyết định đúng đắng, sau này phải áp dụng y hệt mẫu truyện hệ thống mới được.
[Chúc mừng ký chủ thăng cấp thành công! mở ra tiên dung, con người mà đẹp như tiên.]
Tân Mai đầu vang lên thanh âm máy móc cười chói tai của Lão Cẩu nhịn không được nói: “Nghe mắc ối quá! Ông nói giọng giống bình thường không được sao?”
Lão Cẩu thanh âm tuy trở về bình thường nhưng ngữ khí lêu lêu nói: “Kệ ta, cô lo thân trước đi, không thì phải thành cái bô công cộng í.”
Nhắc đến thêm rầu thúi ruột, Tân Mai lại ngồi lật xem binh pháp Tôn Tử để cứu vớt cuộc đời dâm oa của nguyên chủ.