Bạn đang đọc 1000 Ngày Ly Hôn Dịch Tổng Lên Giường Vợ Cũ – Chương 92: Anh Yêu Em Hâm Đình!
Nhanh chóng, Dịch Quân nâng nhẹ Hâm Đình dậy, để cô ngồi lên trên hắn, bên dưới theo đà tiến vào bên trong cô!
Bật ra tiếng rên thiếu tự chủ, Hâm Đình cảm nhận một thứ khoái cảm vừa sung sướng vừa thống khổ ập tới đánh tan tâm trí vừa mới tỉnh táo lại đôi chút, khi hắn đang ở rất sâu nơi dưới đó!
Cô vòng tay qua ôm lấy vai Dịch tổng khi hắn giữ chặt eo cô, nhịp nhàng lên xuống, từ chậm rãi đến nhanh hơn cứ thế lặp đi lặp lại.
Cả hai siết chặt lấy nhau chẳng rời!
– Tuyệt lắm! Vợ yêu của anh…
Dịch Quân cũng đạt thống khoái, cuồng dã luận động, bên trong Hâm Đình như nuốt chửng hắn.
Gấp gáp vùi mặt vào cổ cô, hắn ngấu nghiến hôn hít, lại vục mặt vào giữa bầu ngực đang phập phồng tưng nảy mà l.iếm m.út.
Hâm Đình mím nhẹ môi, cả thân thể muốn nổ tung tới nơi, những nơi nhạy cảm sung sướng nhất, đều bị hắn không ngừng hành hạ.
Mái tóc dài rối tung bung xõa, cô ôm ghì mái đầu hắn chôn vùi nơi ngực mình, để hắn say đắm với mùi hương da thịt trần trụi của cô.
Hai thân thể trần truồng nhễ nhại mồ hôi áp sát nhau, bên dưới mãnh liệt day dưa liên hồi, hết đợt này tới đợt khác!
Siết lấy cặp mông tròn lẳng đang dập dìu ở trên mình, Dịch Quân phóng hết sinh lực của mình vào trong Hâm Đình.
Hắn cắn liếm vành tai nhạy cảm của cô, cười khàn đục hỏi rằng:
– Nói anh nghe vợ yêu, em cảm thấy thế nào?
– Từ từ đã…!chậm lại…!A!
Chẳng rõ Hâm Đình có nghe thấy không mà chỉ đang ưỡn ngực chống đỡ với sức tấn công dữ dội của Dịch Quân, miệng nhỏ phát ra âm thanh rên rỉ đáng yêu.
Hắn buồn cười, quét nhẹ chiếc lưỡi qua đỉnh đậu hồng nhạt đang tưng lên ở ngay trước mắt, rồi đem môi mình tìm đến môi cô mà hôn sâu.
– Hâm Đình, anh yêu em!
Ba từ quan trọng ấy len lỏi vào tai, chẳng khác gì lời thì thầm thương yêu, cơ thể Hâm Đình được thỏa mãn bởi khoái cảm, còn trái tim cô được lấp đầy bởi sự mãn nguyện.
Cô nhắm mắt lại, một dòng lệ nơi đuôi mắt ứa ra.
Ngày hôm nay, có thể nghe thấy lời này của hắn, chính là đem khắc sâu vào lòng, ghi nhớ mãi mãi!
Hâm Đình ôm chặt cổ Dịch Quân, tựa đầu lên bờ vai cứng cáp có thể che chở cho mình.
Hắn cắn nhẹ vào cổ cô, rời một tay khỏi eo thon rồi vươn tay lên nhào nặn ngực mềm, rất nhanh liền lật úp vợ xoay lại!
Hâm Đình chống tay xuống giường, quỳ gối, tư thế chổng mông lên cao này khiến cô vô cùng xấu hổ.
Dịch Quân thì hay rồi, từ vị trí này có thể tiến sâu nhất vào bên trong cô!
Cảm nhận người đàn ông đó ở rất sâu, chạm đến nơi tận cùng rồi, Hâm Đình nắm chặt grab giường, nức nở một chút, khoái cảm mạnh mẽ lan tỏa đến tận đầu ngón chân, lại cố gắng kìm nén âm thanh rên rỉ khe khẽ.
Dịch Quân cúi gập người hôn nhẹ lên nốt ruồi son đỏ trên mông tròn, lướt đôi môi dọc theo tấm lưng trần của Hâm Đình khiến cô nổi một tầng gai ốc, bên dưới càng thêm kịch liệt xâm chiếm.
Lần thứ hai, hắn đem toàn bộ sinh lực của mình phóng thích ở sâu bên trong vợ!
Bàn tay thả lỏng dần, Hâm Đình thở hổn hển gắt gao khi cuộc yêu vừa qua cơn đỉnh điểm, thân thể nóng rực mềm nhũn bấy giờ mới thả lỏng, xụi lơ.
Vẫn kìm chặt cặp mông Hâm Đình, tổng tài họ Dịch cười khàn đục, cúi thấp người xuống đồng thời hôn khẽ lên gáy nhỏ, thanh âm mị hoặc rót vào tai cô:
– Chưa chi em đã mệt rồi sao? Chúng ta chỉ mới tới giữa giai đoạn thôi mà.
– Cầm thú! – Hâm Đình mắng không ra hơi trước sinh lực sung mãn của tay chồng quái vật này – Đang trong tình thế này mà anh còn nói mấy lời xấu hổ như vậy…
– Chúng ta tiếp tục nhé!
– Sao…? Ấy!
Dịch Quân mau chóng xoay người Hâm Đình trở lại, tiếp tục đêm nay miên man dài dằng dặc.
Hai vợ chồng trầm luân trong nhục dục rực lửa, triền miên ân ái.
***
Sau một đêm ái ân cuồng nhiệt, Dịch Quân và Hâm Đình choàng tỉnh khi có tiếng gõ cửa phòng khe khẽ nhưng liên tục, khiến hai người đang ôm nhau say sưa phải ngồi dậy.
Hâm Đình đắp chăn ngang ngực, còn Dịch Quân thì bỏ chân xuống giường, vò đầu soàn soạt, uể oải hỏi vọng ra ngoài bằng chất giọng khó chịu:
– Ai vậy? Có chuyện gì?
Cứ tưởng kẻ nào muốn quấy phá, nào ngờ phía bên kia cánh cửa vang lên chất giọng dễ thương của con gái cưng:
– Chú Quân ơi, con muốn tìm mẹ Đình ạ…
Tỉnh cả ngủ, Dịch tổng tại thượng lập tức bối rối tới mức liền hạ giọng nhẹ nhàng:
– Yên Yên à, con chờ một lát, ba mẹ sẽ ra với con ngay!
Dịch Quân vội vàng quay qua, chưa chi đã phát hiện Hâm Đình mặc áo choàng ngủ vào tự lúc nào rồi! Vợ yêu nhanh thật, hắn vừa nhủ thầm vừa mau chóng vào phòng tắm.
Hâm Đình mở cửa ra đã thấy Yên Yên trong chiếc váy đáng yêu, xõa tóc dài qua vai, đứng nghiêng đầu cười toe, liền cúi xuống ôm con và hỏi:
– Cục cưng của mẹ sao hôm nay dậy sớm thế? Còn không chờ mẹ gọi à?
– Con muốn được mẹ Đình khen nên mới dậy sớm ạ! Con còn tự đánh răng, mặc quần áo nữa đó, mẹ thấy con có giỏi không?
– Yên Yên giỏi quá, còn giỏi hơn ba mẹ nữa! – Hâm Đình cố tình nói lớn cho anh chồng tổng tài nào đấy nghe, sáng không cho cô dậy còn ôm nằm nướng tới giờ.
Đúng lúc Dịch Quân đi ra với quần áo chỉnh tề rồi, Hâm Đình nắm tay con gái đi vào trong phòng ngủ của hai vợ chồng, dịu dàng nói rằng:
– Cục cưng ngoan, con chơi với ba Quân nhé! Mẹ phải đi tắm một lát, sau đó sẽ ra tết tóc cho con.
Yên Yên nhảy phốc lên giường, đung đưa chân và giương mắt nhìn Dịch Quân.
– Hay để ba chải tóc cho Yên Yên nào.
– Hắn vuốt tóc con gái, nhỏ nhẹ bảo.
– Chú Quân biết thắt tóc ạ? Được thôi, chú phải thắt đẹp như mẹ Đình nha.
Cầm lấy cây lược từ tay Yên Yên, Dịch Quân tỏ ra hồ hởi, bắt tay vào làm đẹp cho con gái.
Tuy nhiên, kế hoạch “lấy lòng” công chúa nhỏ lại khó khăn hơn hắn nghĩ, thậm chí còn khó gấp bội so với công việc làm ăn kinh doanh, khi mà con bé cứ liên tục lắc đầu vì không chịu nổi sự vụng về của người ba trẻ.
– Không phải vậy ạ, chú chẻ ngôi tóc không thẳng.
– Bên này cột cao quá rồi, chú cột thắp xuống đi ạ.
– Ối, không được! Chú thắt tóc xấu quá trời luôn!
– Tóc rối rồi, tóc rối rồi chú Quân! Chú dở ẹc á!
Sau hơn 15 phút “vật lộn” để tạo ra kiểu tóc đẹp cho Yên Yên, Dịch Quân vẻ như chịu thua, liền ngồi xuống bên cạnh con, thở dài:
– Công chúa nhỏ, con muốn ba phải chải tóc thế nào thì con mới chịu?
– Kiểu tóc nào con cũng không chịu đâu! Chú Quân dở ơi là dở! – Yên Yên lấy lại chiếc lược từ tay ba, bĩu môi – Con chờ mẹ Đình ra thắt tóc cho con cơ!
– Nào con gái, cho ba Quân một cơ hội nữa đi, lần này sẽ làm tóc thật đẹp cho con.
– Con không muốn đâu…
Từ nãy tới giờ, Hâm Đình đứng nơi ngưỡng cửa phòng tắm, quan sát hai cha con Dịch tổng giành qua giành lại cây lược chẳng khác gì báu vật là bản thân không kìm nổi buồn cười.
Dịch Quân danh thế uy nghiêm bên ngoài bao nhiêu, giờ chẳng khác gì một người ba vụng về lóng ngóng đang cố làm vui lòng con.
Về phía cô con gái nhỏ Yên Yên lanh lợi thì liên tục bắt bẻ, chê ba dở ẹc!
Đáng lý cô nên kết thúc cái vụ tranh giành chiếc lược này nhưng cứ muốn đứng nhìn khung cảnh vui vẻ, ấm áp đó lâu thêm chút.
Chưa bao giờ, cô cảm giác hạnh phúc với gia đình ba người như vậy!.