100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện

Chương 1: Mở Đầu


Bạn đang đọc 100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện – Chương 1: Mở Đầu

Nửa thân dưới truyền đến cơn đau tê dại khiến Sở Kiều giật mình tình dậy. Cô nuốt khan, cảm thấy cổ họng bỏng rát, tay theo thói quen mò mẫm tìm chiếc đồng hồ báo thức đặt trên bàn.

Mấy giờ rồi…chắc vẫn chưa muộn học đâu ha?

Sở Kiều dụi dụi mắt, cả người cô cảm giác lành lạnh. Sở Kiều vùi đầu vào trong chăn quyết định ngủ nướng thêm vài phút nữa

Bên tai bỗng có một giọng nói ngọt xớt :” Sở Tiểu Thư, đêm qua thật vui vẻ a”

“…” Học nhiều quá liền sinh ra ảo giác chăng?. Sở Kiều chép miệng tiện thể xoay người ra sau.

Mùi nước hoa ở đâu xộc thẳng vào mũi, nồng nặc đến khó thở. Sở Kiều chau mày, từ từ mở mắt.

Một nam nhân khỏa thân đang nằm cạnh cô, hơn nữa còn đang chống cằm, biểu hiện xem ra rất thích thú.

1 giây, 2 giây, 3 giây….

Sở Kiều nhìn chằm chằm anh ta, dụi mắt, dụi mắt rồi lại dụi mắt…


Phát hiện cả cơ thể mình cũng trần như nhộng, Sở Kiều không giữ được bình tĩnh mà hét toáng lên.

***

Không thể nào? Xuyên thật rồi, cô đã thật sự xuyên sách. Sở Kiều không có chút nào sợ hãi, cô vui vẻ ngắm mình trong chiếc gương cỡ lớn trong phòng tắm.

Làn da mịn màng như sữa bò, thân hình chuẩn 3 vòng bốc lửa. Khuôn mặt tinh xảo, quả là một đại mỹ nhân!

Quyển sách cuối cùng mà Sở Kiều đọc là cuốn “Kỷ Nhược Đan Tình” chắc hẳn bây giờ cô xuyên vào nó. E hèm về cốt truyện thì có vẻ cẩu huyết một chút! Nữ chính có một vẻ ngoài ngây thơ thuần khiết lại còn xinh đẹp hơn người, tính cách thì có phần bướng bỉnh điều đó đã khiến nam chính cảm thấy thú vị. Và nhờ vào vẻ xinh đẹp đó, nữ chính đã thành lập ra một dàn hậu cung tuyệt sắc!

Tưởng tượng cảnh được một dàn anh trai theo đuổi điều đó đã khiến Sở Kiều chảy nước miếng.

…không phải bình tĩnh đã, ta có thể từ từ cưa từng người một ha. Bây giờ có lẽ mới là mở đầu câu truyện.

Nhưng có gì đó sai sai nha…mở đầu phải là đoạn nữ chính đến trường học mới đúng chứ.

“Tiểu thư, người làm gì trong đó mà lâu vậy?” Âm thanh yểu điệu kia khiến Sở Kiều rợn tóc gáy. Nhớ không nhầm thì trong dàn hậu cung của nữ chính làm gì có một tên ẻo lả như này?

Sở Kiều ngắm khuôn mặt trong gương khômg biết chán, tấm tắc khen ngợi. Một lúc lâu sau mới thỏa mãn đi ra ngoài.

Tên kia đang dựa vào cửa, giọng nói thì ẻo lả nhưng cơ bụng thì rắn chắc, múi đâu ra múi đó. Hắn cơ thể nửa trần, dưới thân chỉ quấn qua loa một chiếc khăn tắm màu trắng. Nhan sắc cũng không tầm thường a, chỉ là mùi nước hoa kia Sở Kiều ngửi thấy liền buồn nôn.

“À… ờm” Sở Kiều gãi đầu gãi tai, lúng túng nhìn hắn. Cốt truyện hình như có chút thay đổi ha? Nữ chính trong đây rõ ràng là một Bạch Liên Hoa trong sáng thuần khiết. Sao đầu truyện có thể mất lần đầu với cái tên trai không ra trai gái không ra gái này chứ?

Sở Kiều đang đau đầu suy nghĩ, tên kia không biết từ lúc nào đã ép sát cô vào tường. Hắn nheo nheo mắt nhìn cô, nghi hoặc nói :” Sở Tiểu Thư? Đem qua tôi làm người không thoải mái sao? Mới sáng sớm đã mặt mày nhăn nhó rồi…”

Đêm qua? Sở Kiều ho khan, cô chợt cảm thấy có gì đó không đúng :” Sở…Sở tiểu thư?”


Không phải là Phương Hân Nghiêm sao?

Hắn vẫn đang giữ nguyên tư thế ép cô vào tường, hắn gật gù nói :” Ờm..Sở Tiểu Thư, người sao vậy?”

SỞ TIỂU THƯ?!

Sở Kiều hoảng hồn, cô nuốt nước bọt, ngước lên nhìn hắn :” Anh đọc cả họ tên tôi ra xem?”

Hắn ta giật mình, xua xua tay cười :” Tiểu thư, không được”

Sở Kiều tức giận, đẩy hắn ta ra. Bỗng cảm thấy chột dạ, cô cắn cắn móng tay, giọng vô cùng nhỏ :” Chẳng lẽ là Vương Sở Kiều? Không thể nào, chắc chắn không…”

Trong bộ truyện này, nữ phụ tên là Vương Sở Kiều. Tên có chút giống cô, chỉ khác là cô họ Mã. Nhưng người đàn ông đang đứng trước mặt cô đây cứ liên tục “Sở Tiểu Thư, Sở Tiểu Thư”. Trong đây ngoài Vương Sở Kiều ra còn có ai nữa…

Sở Kiều ôm đầu, không dám tin vào sự thật. Xuyên sách lại xuyên vào cơ thể nữ phụ, hơn nữa nữ phụ này có một cái kết vô cùng bi thảm!

Vương Sở Kiều này lên giường với hàng tá đàn ông, mọi việc bẩn thỉu chưa có việc nào chưa làm. Về sau khi gặp nam chính cảm thấy “tảng băng” này thật thú vị liền bám riết không rời. Chỉ là nam chính một cái liếc mắt cũng không dành cho Vương Sở Kiều. Trái tim hắn ta sớm bị nữ chính chiếm trọn.

Kết thúc, Vương Sở Kiều công ty bị phá sản. Clip nóng đồng loạt bị nam chính tung hết lên mạng, cô ta không uất ức liền chạy đến nhà nữ chính quấy phá. Câu thoại cuối của Vương Sở Kiều như sau :” Cô có cái gì tốt mà sao ai cũng bảo vệ cô? Còn tôi thì sao? Tôi xinh đẹp, tôi có tiền, nhưng tại sao…”

Lời chưa nói hết liền bị ăn ngay một viên đạn vào giữa trán, máu bắn tung tóe. Nữ chính hoảng sợ đến bật khóc, hai chân mềm nhũn ngồi sụp xuống đất. Thì ra dàn hậu cung của nữ chính sau khi nghe tin Vương Sở Kiều đến nhà cô, tất cả lần lượt kéo đến nhà nữ chính. Ai ai cũng tranh phần bảo vệ nữ chính. Nam chính vốn là một người tàn nhẫn, ai đụng đến đồ của hắn đều có kết cục không đẹp, vậy nên hắn không chần chừ gì mà rút súng bắn chết tươi Vương Sở Kiều…


Sở Kiều nhớ lại từng chi tiết, cả người run bần bật, mặt tái mét. Thảm quá! Quá thảm…lúc trước đọc cô còn cảm thấy hả dạ khi nữ phụ chết nhưng bây giờ cô cảm thấy vô cùng đồng cảm a. Cuối cùng cũng chỉ vì yêu một người mà thôi…

“Á” Sở Kiều hét toáng lên, lùi ra sau.

Hắn chỉ chọc chọc vào vai cô, cũng không ngờ cô có phản ứng mạnh như vậy. Hắn nghi hoặc nhìn cô, có vẻ như nhận thấy điều gì đó là lạ.

Sở Kiều cả người run bần bật, cô có lấy lại bình tĩnh, nói :” Tôi…tôi muốn về nhà”

“…à vâng”

————
Vote ủng hộ mình nha


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.