Đọc truyện 10 Triệu Một Đêm Em Đi Không – Chương 43: Thăm Mẹ
A Tài sau khi xử lý xong công việc đã rời biệt thự Châu gia.
Về đến nhà đã là gần tối muộn, cậu muốn tắm rửa rồi nghỉ ngơi nhưng lại nhận được cuộc gọi từ Cao Lãng.
Anh nhờ cậu quay lại bữa tiệc đón Tư Duệ.
Tuy không hiểu Cao Lãng bận việc gì, rõ là đi với cô lại không thể cùng cô trở về, nhưng cậu cũng chẳng ý kiến gì.
Chỉ lặng lẽ khoác tùy tiện một chiếc áo dạ rồi ra khỏi nhà.
Đến nơi, A Tài mới hay tin Tư Duệ đã được Châu Thiếu Gia đưa về.
Cậu gọi điện cho Cao Lãng, báo lại với anh.
Chỉ nghe bên kia trầm mặc hồi lâu, cuối cùng thở dài “Ừ” một tiếng rồi cúp máy, không kịp để cậu hỏi gì thêm.
A Tài lại một lần nữa từ Châu gia lái xe trở về nhà.
Tấm lưng cao lớn khẽ run vì bị gió bấc vô tình rít qua.
_______________________
Sáng hôm sau
Tư Duệ dậy từ rất sớm, vội vã đi xuống lầu xem Cao Lãng đã về nhà chưa, bởi vì cả đêm qua, cô đợi mãi cũng không thấy anh trở về, nên bây giờ cực kỳ nôn nóng và mong chờ.
Dì Liễu ở dưới bếp ngó ra, thấy dáng vẻ của cô cháu gái không khỏi thở dài, bà lấy khăn lau khô đôi tay thô ráp của mình, đoạn nói:
” Cao Lãng không có về nhà đâu Tiểu Duệ à! “
” Vâng! ” Tư Duệ thất vọng gật đầu, xuống bếp phụ dì Liễu dọn bữa sáng ra bàn, rồi hai dì cháu lặng lẽ ăn.
Lúc dọn dẹp, dì Liễu đột nhiên quay sang nói với cô:
” Hôm nay vốn là ngày dì được nghỉ làm trở về thăm nhà, nhưng dì không muốn con một mình nên ở lại với con.
Hôm nay cũng là ngày con được nghỉ học nhỉ? “
Tư Duệ nghe bà nói vậy liền cảm động, khẽ gật đầu:
” Vâng dì! ” Quả thực, hôm nay không có Cao Lãng, sáng ra cũng chẳng thấy dì đâu cô nhất định sẽ buồn chết mất.
” Vậy nên, nhân tiện dịp này, ta định đưa con đi thăm mẹ! Con thấy thế nào? “
” Dĩ nhiên là được rồi ạ! ” Cô đáp lại không cần suy nghĩ, ánh mắt lóe lên một tia mong chờ vô đối: ” Để con lên chuẩn bị đồ! “
Dì Liễu gật đầu, dõi theo bóng lưng nhỏ gầy của Tư Duệ mà thở dài chua xót:
” Liệu rằng khi con gặp được bà ấy rồi, con còn có thể vui mừng như vậy không? “
Tư Duệ chạy lên phòng thay quần áo, chọn một bộ đồ đơn sơ, giản dị nhất.
Chính là không muốn để mẹ biết mình hiện đang tình nguyện ở bên cạnh một người đàn ông giàu có để cứu rỗi cái hoàn cảnh bất hạnh trước kia.
Thay xong, Tư Duệ toan chạy xuống dưới thúc giục dì Liễu đi ngay thì bỗng sực người dừng lại.
Cô vội tìm lấy một chiếc ba lô, bỏ vào hai hũ táo sấy khô mà Cao Lãng mua cho cô ăn vặt, đó cũng là một trong những món khoái khẩu của bà.
Lúc xuống dưới, dì Liễu vừa hay cũng đã chuẩn bị xong.
Hai người đi ra tới ngoài sân thì bắt gặp A Tài đang sải bước đến.
Thấy anh Tư Duệ liền chạy tới, A Tài lúc đó chợt hoảng hốt:
” Ngô tiểu thư, đừng chạy! ” Ngiễm nhiên không ai biết cậu hốt hoảng như vậy chính là lo lắng cho đứa bé trong bụng cô.
Tư Duệ phớt lờ anh, sốt sắng hỏi:
” Cao Lãng có đi cùng anh không? “
Cậu lắc đầu, thản nhiên đáp:
” Tối qua anh ấy có chút chuyện cần xử lý gấp ở công ty, không tiện về nên ngủ lại! Bấy giờ cũng đang ở đó làm việc, bảo tôi đến đây làm tài xế cho cô.
” Đoạn nhìn túi xách trên tay dì Liễu rồi đến ba lô mà Tư Duệ khoác trên vai, mỉm cười hỏi:
” Xin hỏi hai vị là đang muốn đi đâu? “
Nghe vậy, Tư Duệ nhìn dì Liễu, dì cũng đưa mắt đáp trả cô, cuối cùng quay sang A Tài trả lời:
” A Tài, thú thật với cậu hôm nay được nghỉ nên tôi định đưa con bé đi thăm mẹ, chúng tôi đi nhanh rồi sẽ về sớm! “
” Vậy để tôi chở mọi người! “
Nói rồi cậu nhanh nhẹn mở cửa xe cho Tư Duệ và Dì Liễu ngồi vào, ổn định xong lập tức khởi hành.
____________________________
Biệt thự Tần gia, nằm ở vùng ngoại ô của thành phố tiếp giáp với thành phố C, cách nhau khoảng 100km.
A Tài dừng xe trước cổng biệt thự theo lời chỉ dẫn của dì Liễu, khá bất ngờ trước nơi sống hiện tại của mẹ Tư Duệ.
Đoán chừng bà làm giúp việc ở đây.
Cậu bước xuống xe mở cửa cho Tư Duệ và dì Liễu.
Tư Duệ nhìn vào biệt sự qua cánh cổng sắt dày đặc những chi tiết rồng phượng phủ sơn nhũ, trong lòng nôn nao, bồn chồn đến lạ.
Cô nhìn dì Liễu, giọng nói run run:
” Có…có thật mẹ con sống ở đây không? Mẹ con đang làm gì ở đây? Là giúp việc giống dì có đúng không? “
Dì Liễu trầm mặc nhìn cô hồi lâu không đáp, sau đó tiến về phía trước gọi cổng.
Lập tức có hai người đàn ông từ trong phòng bảo vệ chạy ra.
” Cho hỏi, các vị là ai? Có hẹn trước với Tần chủ tịch không? ” Sau khi mở cổng và nhìn thấy ba vị khách lạ, một trong hai người đó nghiêm giọng hỏi.
Bà Liễu do dự trong chốc lát cuối cùng khó khăn trả lời:
” Chúng ta đến tìm Tần phu nhân, không có hẹn trước, không biết bà ấy hiện có ở nhà không? “
” Tần phu nhân? ” Nghe đến đây, Tư Duệ cùng A Tài không hẹn mà đồng thanh nói, giọng điệu không thể kinh hiển hơn.
Dì Liễu rốt cuộc không nhịn được nữa đành thở phào một cái, chậm rãi nói:
” Đúng vậy! Mẹ con hiện giờ…!chính là phu nhân của Tần gia! “