Bạn đang đọc 1/2 Hoàng Tử – Chương 11: Đội Phi Thường Phát Huy Sức Mạnh
“Ha ha. . .” Tôi cười khẩy.”Haha haha, tôi không sợ, tôi không sợ, haha.”
“Xem ra Hoàng Tử thật sự rất sợ. . .” Sửu Lang bất đắc dĩ nhìn tôi chui trong góc, cười như đứa dở hơi.
“Ngày xưa cậu ta luôn phanh ngực mổ bụng người ta, bây giờ báo ứng đến. Cậu ta đương nhiên sợ rồi.” Tiểu Long Nữ thờ ơ trả lời.
“Vậy làm sao bây giờ? Thế này thì làm sao mà thi đấu được?” Vũ Liên vô cùng lo lắng hỏi: “Lẽ nào phải bỏ cuộc?”
“Haha, dù gì cậu ta cũng sẽ ổn thôi. Lần nào cậu ta chẳng như vậy. Lúc trước thì sợ muốn chết, nhưng chỉ cần thật sự bắt đầu đánh, cậu ta luôn là người hung hăng nhất. Đừng lo, đừng lo.” Tiểu Long Nữ cười ha ha trả lời.
“Vậy. . . . . . ?”
“Ra sân thôi.” A Lang đại ca trầm tĩnh nói.
Nghe câu nói kia, tôi đứng dậy, xoay người, tay trái đặt lên Hắc Đao: “Giết người.” Tôi thản nhiên nói.
Không biết tại sao, cho dù lúc trước sợ hãi thế nào, nhưng chỉ cần tiến vào hội trường này, cảm thấy ánh mắt của mọi người, tôi hoàn toàn có thể bình tĩnh trở lại. Mặc dù tôi vẫn chưa nghĩ ra cách để Bánh Bao Thịt cộng thêm Hỏa Hoàng không ngoan đánh thắng hai con rồng, có điều, dù sao tôi cũng không nghĩ ra cách để Bánh Bao Thịt đánh thắng Hỏa Hoàng, không phải vẫn thắng sao? Ha ha, cái này gọi là ở hiền gặp lành. . . . . . (Là người ngốc có phúc của ngốc!)
Như thường lệ, tôi là người đầu tiên nhảy lên lôi đài. Mà Đội Địa Ngục Sát Lục bây giờ mới bước ra khỏi hành lang, dẫn đầu là ma pháp sư mặc áo bào màu đỏ máu. “Ma Vương Đẫm Máu, ma pháp sư hệ băng, thích nhất là dùng cột băng xiên vào người đối thủ, tất nhiên là nhân vật dã man nhất trong Đội Địa Ngục Sát Lục.” Tiểu Long Nữ giải thích như vậy.
“Xiên vào? Nói như vậy, tôi nhiều nhất cũng chỉ bị một cái lỗ ở bụng thôi, còn tốt chán. . . Dọa chết tôi, tôi còn tưởng hắn sẽ X ruột của tôi ra nhét vào trong miệng tôi, sau đó lôi quả tim máu chảy đầm đìa từ trong ngực tôi ra X, tiếp theo đập đầu, não trắng mềm nhũn phun ra đầy đất. . . . . .” Tôi thở phào, đội ngũ dã man nhất gì chứ, hại tôi sợ muốn chết.
“Hoàng Tử điện hạ, cầu xin ngài đừng nói nữa.” Nghe đến đoạn XXX kia sắc mặt Gui trắng thảm hại.
Tiểu Long Nữ vừa bụm miệng vừa nghiến răng nghiến lợi gào lên với tôi: “Cậu nói thêm nữa, tôi sẽ nôn bữa sáng ra đấy . . . . . .”
“Ha ha, thật ngại quá, gần đây xem quá nhiều phim kịnh dị. . .” Nhớ tới phim kinh dị tôi xem tối hôm qua, tên sát nhân điên cuồng biến thái trong phim làm như thế đó. Tôi cười khúc khích.
Lúc này, Ma Vương Đẫm Máu đối diện đột nhiên nói bằng chất giọng tàn nhẫn, kèm theo tốc độ chậm rãi: “Hôm nay, tôi muốn đem Đội Phi Thường xiên thịt nướng, từng người bị xiên một, sau đó bị rồng của tôi chậm rãi thiêu đến chết, tôi phải cho các người biết dã man là cái gì ~~”
Tôi chỉ cười nhạt. “Bắt đầu?”
Đối phương hình như bị thái độ hời hợt của tôi chọc giận, gân xanh nổi đầy mặt. . .
“Tức giận gì chứ?” Tôi cười nhẹ nhàng. “Chờ tôi mổ bụng các người ra X, lôi ruột ra X, sau đó coi nó là dây thừng mà trói các người vào, rồi lại bổ đầu các người ra X, lấy não ra X, lại dùng Thiên Đường Liệt Diễm của Hỏa Hoàng nướng chín, rồi mới nhồi vào trong miệng các người, cuối cùng, sau khi coi máu của các người là gia vị mà rưới lên, lúc đó các người tức cũng chưa muộn!”
Ha ha, giống như bộ phim tôi xem hôm kia. Hôm đó tôi cùng thằng em xem xong, tôi còn cố ý nghiên cứu và phát triển món ăn mới, dùng não như đậu phụ trắng cao cấp, thêm vào máu tươi y chang đậu đỏ, làm canh đậu đỏ đậu phụ cho nó ăn, khiến em tôi bỏ cơm tối lần đầu tiên trong đời. . . . . . Không phải tôi quá xấu xa rồi chứ?! Ai bảo nó cứ lải nhải bên tai tôi chuyện Đội Hắc Ám Tà Hoàng đã vượt qua vòng bảng, có thể tiến vào vòng chung kết. Cái này sẽ gia tăng áp lực cho tôi, thằng em đáng chết có biết không hả?
Gân xanh trên mặt Ma Vương Đẫm Máu biến mất không còn dấu vết, thay vào đó, là khuôn mặt trắng như giấy cùng bàn tay hơi run rẩy. Có thể hắn tưởng tượng mình bị ruột của mình trói lại, trơ mắt nhìn đầu của chính mình bị bổ ra nướng chín, nhồi vào trong miệng mình, cuối cùng còn bị rưới máu của mình lên. . . (Tôi nghĩ các bạn không nên sống cho đến lúc này. . . . . . )
Có điều như vậy hình như là sao chép điện ảnh. Tôi suy nghĩ, có bị tố cáo vi phạm quyền sở hữu trí tuệ không? Nếu không thì. . . . . .
“Móc mắt ra, nhét vào hậu môn?” Không được, cái này là tình tiết trong phim kinh dị tôi xem ba hôm trước.
“Chôn cả người xuống lòng đất, rồi lột da từ đầu đến chân?” Cái này hình như trong Thập đại khổ hình Mãn Thanh!
“Chém đứt tứ chi rồi quẳng vào hố phân?” Cái này đến từ hố phân nào?
“Cắt từng miếng thịt ra?” Cái này hình như gọi là lăng trì thì phải?
“Cung hình?” . . . . . . Hình như không chết được, theo như thiết lập game, chỗ đó cũng chỉ được coi là vị trí thứ yếu?
“Đâm đao vào hậu môn? Không được, bẩn lắm.” Sao có thể làm bẩn bảo bối Hắc Đao của tôi được!
Tôi thở dài. “Haiz, không ngờ muốn sáng tạo ra một khổ hình mới cũng không phải là việc dễ dàng. Bỏ đi, chọn bừa một cách! Bắt đầu thôi, trọng tài. Ớ? Sao lại không có ai?” Tôi nhìn trái nhìn phải, kỳ lạ, cả sân đấu chỉ còn lại mỗi mình tôi?
“Ma Vương Đẫm Máu đâu rồi?” Tôi nhìn khoảng không trống rỗng đối diện, không thấy đối thủ đâu cả? Tôi quay đầu định hỏi đồng đội: “Tiểu Long Nữ? A Lang đại ca? Gui? Chị dâu? Doll? Sao lại không thấy đâu hết thế này?”
Lúc này, thiết bị phát thanh vang tiếng nôn: “Các bạn. . . . . . Tôi là bình luận viên Tiểu Lý, bởi vì người dự thi Hoàng Tử nói những câu thật sự quá bạo lực đẫm máu. Ọe
Khiến toàn bộ người dự thi đều trốn khỏi sân đấu, chắc đang ở trong nhà vệ sinh. . . . . . Ọe. Còn năm phút nữa sẽ kết thúc thời gian hạn chế. Nếu năm phút nữa một nửa số thành viên của Đội Địa Ngục Sát Lục không trở về sân đấu thì phần thắng sẽ thuộc về Đội Phi Thường còn một thành viên trên sân đấu. . . . . . Ọe!”
Lúc này, ở nhà vệ sinh.
Thành viên Đội Phi Thường đồng thanh hét lên: “Hoàng Tử cậu xong đời rồi! Ọe ~~”
Đội Địa Ngục Sát Lục ở bên cạnh cũng khóc thảm. “Có chết cũng không về. Ọe!”
“Ọe
Đội Phi Thường chiến thắng.” Trọng tài tuyên bố. . . . . .
Tôi vân vê ngón tay của mình, cô độc đứng trên sân đấu: “Người ta không cố ý mà.”
Tôi vừa mới đi xuống khỏi sân đấu, Tiểu Long Nữ mang vẻ mặt dữ dằn đi tới chỗ tôi: “Hoàng Tử, cậu xong đời rồi.”
“Em khiến chị nôn hết cả bữa ăn khuya hôm qua đó!” Nụ cười khủng bố tối tăm của chị Vũ Liên lại xuất hiện .
“Hoàng Tử ca ca, Doll sợ lắm ~~” Sợ? Nhưng mà Doll, vẻ mặt của em sao lại giống hệt lúc chiêu hoán Cốt Long đi giành thịt nướng vậy?
“Haiz, Hoàng Tử em cũng biết, anh luôn đối xử với em như em tri.” Vậy cũng đừng vung vẩy trượng Quang Diệu dài hai mét của anh nữa, còn vận động làm ấm người nữa chứ? A Lang đại ca, anh có biết một chiến sĩ bị một linh mục tấn công vật lý chết là một việc vô cùng mất mặt không?
“Hoàng Tử điện hạ. . .” Vẻ mặt Gui do dự.
Thấy một thanh chủy thủ, hai chiếc pháp trượng cộng thêm một cái tay Khô Lâu sắp sửa rơi xuống đầu tôi, tôi thảm thương nhìn về phía Gui, bi thảm hô to: “Gui, cứu tôi ~~”
Gui không đành lòng lập tức phi thân lại chỗ tôi. “Đừng đánh Hoàng Tử điện hạ ~~”
Tay đấm chân đá loạn xị ngầu, dép lê và dao dĩa đều bay qua đây. Hix ~~ Tôi yên ổn trốn dưới người Gui. Khó nhọc lánh khỏi tai họa lần này, tôi cảm kích nhìn Gui đã không còn ra hình người nữa (Kỳ quái sao anh ta vẫn chưa chết nhỉ? Xem ra thật trị lieuj của đại ca lại nhờ anh ta mà thăng cấp). Âm thầm thề rằng lần sau tôi nhất định sẽ đánh anh ta ít đi hai quyền.
“Hoàng Tử, cậu thật sự quá đê tiện.” Tiểu Long Nữ đánh đến mức thở hồng hộc.
“Thì làm sao nào? Các người đánh rất vui vẻ, tôi cũng không đau, lại có thể thỏa mãn mong muốn bị ngược đãi của Gui. Một mũi tên trúng nhiều đích, cớ sao lại không làm? Ha ha ha.” Tôi thật sự thông minh hơn người ha ha.
“Không biết đại hội tìm đại ca làm gì nhỉ? Tôi đói bụng rồi, muốn ăn cơm.” Vừa nãy đại hội vô duyên vô cớ thông báo muốn đội trưởng chúng ta tới trụ sở, nói là có việc muốn bàn bạc, không phải định hủy bỏ chiến thắng lúc nãy của chúng ta chứ? Sẽ phải đánh thật nặng tay? Đừng, tôi sẽ chịu khổ sửa chữa. Nếu bị hủy bỏ chiến thắng, vậy tôi thật sự phải áp dụng Thập đại khổ hình Mãn Thanh với nhân viên đại hội rồi.
“Thích ăn như vậy, tôi nghi ngờ cậu không phải là con gái. . .” Tiểu Long Nữ đột nhiên phát hiện mình nói sai, sắc mặt tôi cũng trắng bệch nhìn chị dâu và Doll.”. . . người mà con gái vẫn luôn thầm mến.”
“. . . . . .” Nối tiếp rất tốt, Tiểu Long Nữ. Tôi thở phào.
“Lang về rồi .” Chị Vũ Liên nhìn ra đằng xa.
“Haiz, mọi người, anh có một tin không tính là quá tệ.” A Lang đại ca cau chặt mày. “Chúng ta còn đánh một trận nữa.”
“Bây giờ? Lập tức?” Nhưng mà tôi đói . . . . . .
“Chính xác mà nói, còn hai mươi phút.”
“Gui. . . . . .” Chúng ta do dự nhìn Gui đang nằm dưới đất như một đống bùn.
“Anh sẽ chữa cho cậu ấy, đừng lo.” A Lang đại ca còn bổ sung một câu.”Vết thương này còn nhẹ hơn nhiều so với Hoàng Tử đánh.”
. . . . . . Tôi giả vờ không nghe thấy.
“Đội Yêu Yêu, là đối thủ tiếp theo của chúng ta. Chúng ta sở dĩ phải đánh hai trận, bởi vì chúng ta là đội thi đấu vòng bảng cuối cùng, đại hội muốn hôm nay có thể kết thúc tất cả các trận đấu.” Đại ca rầu rĩ nói.”Thật bực mình, chúng ta không có thời gian đi tìm người điều tra tình hình đối thủ. Nhưng trận đấu lúc nãy của chúng ta bị nhìn thấy hết rồi. Thật sự rất bất lợi .”
“Vô cùn bất lị.” (Vô cùng bất lợi) Tôi vừa gặm màn thầu vừa nói không rõ ràng.
“Cũng không hẳn là như thế, may là trận lúc nãy chưa chính thức đánh. Bọn họ nhiều nhất cũng chỉ biết nghề nghiệp của chúng ta mà thôi.” Chị Vũ Liên mỉm cười vui mừng.
“Mong là vậy. . . . . .”
*********
Lên hội trường, tôi nhỏ một giọt mồ hôi lạnh, khó khăn lên tiếng hỏi: “Đối diện là đối thủ của tụi mình à?”
“Hình như vậy.” Lông mày A Lang đại ca nhíu càng chặt thêm.
“Không phải chứ? Anh nói đóa hoa kia, nhành cỏ kia, cái cây kia, khối đá kia, vũng nước kia, cộng thêm cái thứ không thể nhìn thấy ở đối diện kia là đối thủ của tụi mình?” Khóe miệng tôi giật giật, khoa trương như vậy sao?
“Thảo nào gọi là Đội Yêu Yêu, không ngờ thành phần đội ngũ là hoa yêu, thảo yêu, thụ yêu, nham yêu, thủy yêu và phong yêu. Lần này không ổn rồi. Phân loại của yêu tộc vốn phức tạp, kỹ năng biến hóa khôn lường, hơn nữa gamer chọn yêu tộc cũng không nhiều, trước giờ chúng ta chưa chạm mặt với yêu tộc, hiểu biết về họ rất ít ỏi. Trận này sẽ là trận đánh rất ác liệt.” Tiểu Long Nữ lo lắng giải thích.
“Haizz! Cứ tưởng là được thí nghiệm những thủ đoạn khủng bố tôi nói ở trận trước, bây giờ. . . . . .” Tôi thở dài.”Tiểu Long Nữ, bà thấy nó/cô ta/anh ta/cái thứ đó? có ruột để tôi kéo ra không?”
“. . . . . . Không biết.”
“Bất kể thế nào đi nữa, dù sao bây giờ chỉ có thể xông lên.” Tôi không thèm quan tâm đối thủ là ai, chỉ kéo dãn chân tay, chuẩn bị đánh một trận ra trò.
“Đúng vậy, Hoàng Tử nói đúng. Bây giờ chúng ta hãy quét sạch sân đấu. Gầm ~~” A Lang đại ca gầm lên.
Tôi cười điên cuồng, rút Hắc Đao ra. Trận chiến vòng bảng cuối cùng, bắt đầu.
Trận đấu vừa bắt đầu, tôi lập tức muốn xông lên trước. Vẫn như cũ, trước tiên tôi loại bỏ một, hai người rồi nói. Nhưng tôi đột nhiên phát hiện mắt cá chân hình như bị thứ gì đó quấn lấy, cả người tôi lăn ra đất. Vội vàng nhìn xuống mắt cá chân, cỏ? Trên hội trường lại có cỏ quấn lấy chân tôi? Tôi rút đao cắt bay nhành cỏ kia đi, lúc đang định đứng dậy, xung quanh đột nhiên bùng lên rất nhiều cỏ. . . . . .
“Ặc.” Cả người tôi bị cỏ quấn, không thể động đậy.
“Hoàng Tử!” Thành viên Đội Phi Thường đều hoảng hốt. A Lang đại ca xông lên phía trước, tay không nhổ đống cỏ vướng víu kia. Doll chỉ huy Khô Lâu bảo vệ chúng tôi. Tiểu Long Nữ đáng lẽ phải ẩn nấp thì lúc này cũng xông tới, dùng chủy thủ ra sức cắt đứt ngọn cỏ.
Tôi vùng vẫy, liếc thấy nham yêu kia đang xông tới, mặt tôi tái mét, hét lên: “Mặc kệ em, mau phòng ngự đi.”
“Khô Lau mau cản lại.” Doll vội vã ra lệnh cho Khô Lâu tiến lên cản nham yêu, nhưng thụ yêu đứng bên đã vung vẩy những cành cây hung tàn của hắn làm một con Khô Lâu bay mất. Tuy rằng không đến mức khiến Khô Lâu vỡ vụn, nhưng cũng khiến chúng nó vùng vẫy một lúc lâu mới đứng dậy nổi. Thấy thụ yêu cao lớn đáng sợ xông tới, một quả cầu lửa của Vũ Liên lập tức bay qua, khiến thụ yêu rút lui về Đội Yêu Yêu. Nhưng nham yêu đứng bên lại vung nắm đấm về phía Doll, A Lang đại ca vội vã đẩy Doll ra, nhưng bản thân bị nắm đấm nặng nề của nham yêu đánh trúng. Thân thể khỏe mạnh cao hai mét cũng bị nắm đấm này đánh bay.
“Lang. . .” Chị Vũ Liên sửng sốt.
“Khô Lâu, mau trở lại bảo vệ mọi người.” Doll lo lắng chỉ huy Khô Lâu cản đòn tấn công của nham yêu.
“Gui, Cuồng Bạo Thuật, mau dùng Cuồng Bạo Thuật.” Tôi hét lên điên cuồng.
“Được. . .” Gui lập tức buff Cuồng Bạo Thuật cho tôi.
Tôi cảm thấy sức mạnh tăng lên, dùng hết sức vùng vẫy, cuối cùng tay phải cũng thoát khỏi ngọn cỏ. “Cầm Biên Đao Thế.” Đâm, chém, chọc, ngoáy, trong nháy mắt tôi dùng đủ loại thế đao chém lên thân cỏ. Tôi nhảy lên, nhanh chóng xông đến chỗ nham yêu. . . . . .
Một cột nước đột nhiên lao bổ vào mặt tôi. Tôi sửng sốt, vội vã lùi ra sau từng bước. Tiếc rằng tôi không có mắt sau lưng, không nhìn thấy đằng sau cũng có một cột nước, hơn nữa so với cột nước ở phía trước, sức nước chỉ có hơn chứ không có kém.
“Aahh ~~” Tôi lập tức trôi theo dòng nước, suýt nữa bị đẩy ra khỏi lôi đài. Tôi cắm Hắc Đao lên sân đấu, nắm chắc lấy Hắc Đao, lúc chấm dứt coi như chưa bị trôi ra ngoài. Nhưng sau vụ dòng nước, tôi mới phát hiện tôi lại bị cỏ quấn rồi. Phiền chết đi!
Tôi chặt đứt cỏ, lại bị nước cuốn đi. Khó khăn lắm nước mới ngừng, lại bị cỏ quấn lấy. Trong giai đoạn này, tôi lo lắng hướng mắt xem tình hình của Doll. May là Doll và chị Vũ Liên còn có thể chống đỡ được nham yêu. Gui ôm Cổ Cầm dùng Truy Hồn Siêu Âm Tiễn quấy nhiễu đối phương. Nhưng A Lang đại ca đánh nhau một mình?! Tôi nhớ lại cái thứ không nhìn được lúc nãy, phong yêu, là phong yêu quấn quanh đại ca. Tệ quá! Thế còn Tiểu Long Nữ? Tôi quay đầu nhìn về phía Đội Yêu Yêu, quả nhiên thấy Tiểu Long Nữ âm thầm ẩn nấp sau thủy yêu, âm mưu ám hại cô ta, nhưng. . . . . .”Tiểu Long Nữ, chạy mau.”
Lúc thụ yêu trở lại Đội Yêu Yêu đã sớm cảnh giác với đạo tặc âm thầm này. Vừa thấy Tiểu Long Nữ xuất hiện, cành cây to dày lập tức vung qua.
“A. . . . . .” Tiểu Long Nữ tránh không kịp, bị dính một đòn, lượng máu giảm xuống rất nhiều. Cô ấy lập tức đứng dậy, ẩn mình trở lại Đội Phi Thường. Lại thấy tình hình nguy hiểm của A Lang đại ca, cô ấy lập tức tới giúp. Mặc dù người trong suốt khó có thể nhìn thấy được bằng mắt thường, nhưng lại khó để dối lừa đôi mắt thông tỏ của đạo tặc. Có thêm Gui bắn tên trợ giúp, phong yêu bị đánh rút lui từng chút một.
Lúc này, hoa yêu vẫn không có động tĩnh lại niệm chú trị liệu, cánh hoa từ trên đầu nhẹ nhàng rơi lên đầu phong yêu. Quá rõ là vết thương của Phong Yêu tốt hơn rất nhiều rồi.
“Thì ra hoa yêu là linh mục.” A Lang đại ca kinh ngạc thốt lên.
Lúc này thụ yêu cũng chạy tới giúp phong yêu. Sức của thụ yêu mạnh hơn nhiều, Tiểu Long Nữ, đại ca và Gui chỉ ngang cơ với họ. Mà Doll và Vũ Liên cũng chỉ có thể cản đòn tấn công của nham yêu, không hề có biện pháp nhỏ nhoi nào với nham yêu da dày thịt thô. Nhưng tôi còn đang dây dưa không rõ với thảo yêu, thủy yêu. . . . . .
Cứ thế này thì không được. Sau một lần thoát khỏi cây cỏ, tôi lấy Bánh Bao Thịt ra.
“Ma ma? Ma ma đang nghịch nước ạ? Thịt Bao Bao cũng muốn nghịch.” Bánh Bao Thịt mở to đôi mắt vô tội, nhìn nước ập đến chỗ tôi.
Đấu xong trận này, cả đời này tôi cũng không nghịch nước nữa. Tôi bất lực nhìn cỏ lại quấn lấy tôi. “Bánh Bao Thịt, chờ đến khi nước đến cuốn ma ma, con lập tức dùng cái chiêu XXX đó, đưa ma ma thoát khỏi dòng nước, biết chưa?”
“Ưm ~~ được ạ.”
Tôi chém đứt cỏ lần thứ N, nhảy lên, dòng nước lập tức ập ttới chỗ tôi. “Bánh Bao Thịt, sử dụng Chong Chóng Tre (Giống Doraemon).” Tôi gào to.
Chỉ thấy trên đầu Bánh Bao Thịt đột nhiên nhú lên một chiếc Chong Chóng Tre, Chong Chóng Tre xoay tròn, Bánh Bao Thịt chậm rãi bay lên, mà tôi cũng dùng tay trái tóm chặt Bánh Bao Thịt. “Tránh khỏi hướng dòng nước, Bánh Bao Thịt.” Bánh Bao Thịt lập tức rẽ sang trái, tránh khỏi cột nước đang lao tới nhấn chìm chúng tôi.
Tôi đành phải dựa vào một chiếc bánh bao né trái tránh phải, đưa mắt đánh giá tình hình. Tôi quyết định tiêu diệt hai kẻ cản trở tôi là thảo yêu và thủy yêu trước. Nếu không tôi không thể đặt chân xuống mặt đất được. “Bánh Bao Thịt, cẩn thận tiến tới chỗ kẻ địch.”
“Kẻ địch là cái gì ạ?”
Tôi ngất. “Tiến tới mấy người ở đằng kia kìa.” Tôi giơ Hắc Đao chỉ vào Đội Yêu Yêu.
“Được ạ ~!” Bánh Bao Thịt nghe lời tiến tới phía Đội Yêu Yêu.
“Long – Quyển – Trảm!” Tôi né khỏi cột nước, bản thân biến thành lốc xoáy hướng tới thủy yêu, thủy yêu đáng ghét đó lập tức bị tôi chọc thủng một lỗ giữa bụng. Tôi đang định chộp lấy đao tiễn hắn đi Tây Thiên, người lại bị cỏ quấn lấy, càng tệ hơn chính là. . . . . .
“Băng Trụ.” Thủy yêu bị thương nặng cười nham hiểm, trên tay cầm gần mười trụ băng. . . . . .
“Cầm Biên Đao Thế.” Tôi vội vã chém đứt đống cỏ trên người, nhưng đã quá muộn để tránh. Có năm trụ băng đâm trúng tôi, sắc mặt tôi trắng bệch. A! Đau quá đi, vết thương nặng nhất là đùi trái, bị một trụ băng xuyên qua, những vết thương khác nặng nhẹ không giống nhau. Lượng máu của tôi mặc dù vẫn còn hơn nửa, nhưng bị cỏ quấn không động đậy được. . . . . . Hix! Phía trước lại xuất hiện N trụ băng! Xem ra Đội Yêu Yêu sắp hoàn thành di nguyện của Ma Vương Đẫm Máu – biến tôi thành một xiên thịt nướng.
“Có chết cũng phải có kẻ chết cùng, Bánh Bao Thịt, Đả Cẩu Thuật.” Tôi dùng hết sức bình sinh ném Bánh Bao Thịt về phía thủy yêu.
“Ựhhhh.” Tôi liên tục bị vô số trụ băng đâm trúng tay trái, thắt lưng, bả vai, còn có một cây đâm sượt qua trán tôi. Thủy yêu đối diện cũng không kịp tránh mà bị Bánh Bao Thịt đánh trúng. Hoa yêu vội vã chữa lành vết thương cho thủy yêu. Tôi nằm dưới đất nhìn bản thân chỉ còn lại một giọt máu, không thể tưởng được rằng muốn kéo người chết cùng cũng không được. Chết tiệt!
“Hoàng Tử, đi nào!” Tiểu Long Nữ đột nhiên xuất hiện phía sau tôi. Cô ấy ra sức kéo tôi về phía sau. Thảo yêu thấy vậy, lập tức định dùng cỏ ngăn cản chúng tôi đào tẩu, nhưng một mũi tên trong suốt cản trở hắn. Gui phẫn nộ trút mưa tên vào thảo yêu, khiến hắn không thể không dùng cỏ bảo vệ bản thân mình và hoa yêu, thủy yêu.
“Sắp tới rồi, Hoàng Tử.” Tiểu Long Nữ muốn kéo tôi về chỗ A Lang đại ca, để anh ấy chữa lành vết thương. A Lang đại ca cũng muốn rút người ra tới giúp tôi chữa lành vết thương, nhưng thiếu Tiểu Long Nữ, lại thiếu Gui, mình A Lang đại ca chỉ có thể ngăn cản phong yêu và thụ yêu giết anh ấy. Vô cùng khó khăn, không thể rút người ra tới chữa thương cho tôi được.
Thấy tình hình nguy cấp, tôi mở miệng hét với Tiểu Long Nữ: “Đi giúp đại ca, mau! Anh ấy, một mình anh ấy không thể trụ được.”
Tiểu Long Nữ nhìn đại ca, rồi lại nhìn tôi. “Chết tiệt, không giúp đại ca giải quyết hai kẻ kia thì không thể cứu được Hoàng Tử.”
Cô ấy nghiến răng, bỏ tôi xuống, chạy tới giúp A Lang đại ca chống cự hai kẻ kia. “Cậu phải cố trụ lại đấy, nghe rõ chưa? Hoàng Tử.” Cô ấy vừa chạy vừa gào lên.
Tôi yếu ớt khẽ gật đầu. Trụ lại? Độ chân thực 99% chết tiệt này, những vết thương khiến lượng máu của tôi giảm xuống, tôi phải lấy gì để trụ lại đây? Thi đấu lại không thể mang theo hồng dược thủy. . . . . . Gay to! Ý thức hơi mơ hồ rồi, tôi lắc mạnh đầu.
Lúc này, vết thương của thủy yêu đã được chữa trị. Hắn tức giận cuộn sóng nước ngập trời, ập tới chỗ tôi. Nhưng mà tôi đang trong trạng thái mông lung. . . . . . . . .
“Hoàng Tử ~~” Gui, Tiểu Long Nữ, Sửu Lang, Vũ Liên và Doll tuyệt vọng hét lên.
“Hoàng Tử. . .” Gui dùng hết sức bình sinh nhảy đến, ôm lấy tôi đang trong trạng thái ý thức không rõ ràng. Hai người chúng tôi lập tức bị dòng nước ập vào. Gui dùng cơ thể bảo vệ tôi, nhưng chút máu ít ỏi trong cơ thể tôi vẫn còn nhuộm đỏ dòng nước. . .Đột nhiên, tôi tỉnh táo trở lại, trong lòng hiểu rõ, tôi chỉ cách cái chết một giọt máu.”Gui, phải cố lên nhé!”
Gui kinh hãi nhìn tôi.”Hoàng Tử. . . . . . Không, cậu không thể chết được.”
Tôi khẽ cười, bóng hình mờ dần, cuối cùng hóa thành những điểm sáng tựa ánh sao, trong sắc mặt bi thương của Gui, biến thành luồng sáng trắng bay đi.
“Hoàng Tử.” Gui nắm chặt bàn tay mà lúc trước ôm lấy tôi, đấm mạnh xuống đất, giọng nói nghẹn ngào. . . . . .
“Hoàng Tử.” Tiểu Long Nữ trắng hết cả mặt.
“Làm sao có thể. . .” Vũ Liên che miệng, long lanh nước mắt.
“Gầm ~~ Hoàng Tử!” Sửu Lang buồn bã gầm lên.
“Huhu, huhu, Hoàng Tử ca ca.” Doll khóc thét lên. . . . . .
“Ma ma, ma ma đâu rồi? Hu hu hu. . .” Hai cái vòi nước siêu cấp của Bánh Bao Thịt lại xuất hiện trên giang hồ.
Trên hội trường, không khí ngưng đọng lại, cảm giác bi thương bắt đầu lan tràn giữa mọi người. Đội Yêu Yêu có phần không biết phải làm thế nào. Thời gian trôi qua từng giây từng phút, đến lúc Đội Yêu Yêu định triển khai hành động, cơn thịnh nộ bắt đầu sôi trào từ Gui. . .
“Hỏa Hoàng, tôi lấy thân phận chủ nhân ra lệnh, hãy thiêu cháy! Dám tổn thương tình yêu của tôi, đám người không biết sống chết, tiễn chúng xuống địa ngục lửa đi.” Hai mắt Gui đầy tơ máu, Hỏa Hoàng không thích nghe lời cũng biết bây giờ không phải là lúc không nghe lời. Nó khóc rất lâu, sau khi bay lên trên không, bắt đầu phun ngọn lửa nóng cháy vào Đội Yêu Yêu. Thảo yêu vốn dĩ phải xây vòng phòng hộ, nhưng cỏ làm sao chống lại được lửa? Thủy yêu vội vã thay thảo yêu, dùng bình phong nước cản ngọn lửa trí mạng.
Thảo yêu thấy tình thế dị thường, lập tức dùng Thảo Phược Thuật với Gui, dưới chân Gui xuất hiện rất nhiều cỏ. . . . . .
“Địa Liệt Thuật.” Vũ Liên ngồi xổm xuống, tay phải chạm bề mặt đất, mặt đất lập tức rạn thành một vết nứt lớn chạy tới chỗ thảo yêu. Thảo Yêu mất chỗ để chân, suýt nữa ngã vào vết nứt, may là thụ yêu ở bên cạnh vội vã bắt được hắn, nhưng Vũ Liên cười khẽ, niệm chú thêm một lần nữa, lại là Địa Liệt Thuật xông tới chỗ thảo yêu và thụ yêu. . . . . .
“Các người dùng này chiêu hại chết Hoàng Tử, các người tưởng tôi sẽ để các người hại nữa chết Gui nữa ư? Không thể nào!” Vũ Liên nhẹ nhàng nói ra những lời này.
“Hỡi ngọn lửa của địa ngục hắc ám, hãy thiêu cháy Tử Linh Cốt Long mạnh mẽ! Hóa thân thành Cốt Long Địa Ngục Rực Lửa, vì chủ nhân của ngươi hãy đến thế giới này phá hủy hết mọi thứ trước mặt. Hỡi sinh vật ngạo mạn vô lễ kia ơi!” Khuôn mặt quật cường của Doll tràn đầy vẻ tức giận, Cốt Long Rực Lửa siêu dã man cũng không thể đánh đổ tấm lòng muốn giúp Hoàng Tử phục thù của cô bé. Thế là, ngoại trừ kẻ địch trên không của Đội Yêu Yêu, Hỏa Phượng Hoàng đang dùng Ngọn Lửa Thần Thành, lại thêm vào một con Cốt Long Rực Lửa tà ác. Không thể nghi ngờ đã thêm sương vào tuyết vào cảnh ngộ nguy hiểm của Đội Yêu Yêu. . . . . . À không, là thêm dầu vào lửa.
Phong yêu và nham yêu thấy tình thế bất thường, lập tức xông về phía Đội Phi Thường, dự định nhanh chóng giải quyết ba kẻ nguy hiểm đó. Tiểu Long Nữ bước vài bước đã tới trước mặt phong yêu. “Có người nói, đọ tốc độ với gió là hành vi ngu xuẩn. Bây giờ, tôi phải chứng tỏ, đọ tốc độ với tôi mới là hành vi ngu xuẩn.” Tiểu Long Nữ hung dữ nói xong lời này, nhanh chóng vung vẩy hai thanh chủy thủ trên tay, chặt, chém buộc Phong Yêu rút lui từng bước một.
Sửu Lang vung trượng Quang Diệu, đấu tay đôi với nham yêu. Luận sức mạnh và thể chất Sửu Lang đương nhiên không thể sánh bằng chỗ đá của nham yêu được. Nhưng Sửu Lang hừ một tiếng, trong lòng lẩm bẩm, đứa trẻ ba tuổi cũng biết làm thế nào để đánh bại đá, không phải là để nóng lạnh thế chỗ nhau liên tục sao?
“Gui, ra lệnh cho Hỏa Hoàng phun lửa vào Nham Yêu này!” Sửu Lang nói với Gui qua kênh đội ngũ, mà Gui cũng lập tức nghe theo.
“Anh tưởng lửa có xi nhê gì với tôi sao?” Nham yêu dù bị lửa phun, vẫn tỏ ra không thèm để ý.
Sửu Lang cười lạnh lùng, thêm nước nữa thì sao đây? Được, xem tôi dùng nước làm anh vỡ tan tành. . . . . . Nước, tìm Vũ Liên? Không được, Vũ Liên chỉ có ma pháp thuộc tính hỏa và địa, Doll không có khả năng, Gui cũng không có, Tiểu Long Nữ là đạo tặc. Không xong rồi! Không có nước. . . Sửu Lang ngây người, lần này phải làm sao đây? Chẳng lẽ phải nói với thủy yêu: Ê! Cho tôi mượn ít nước giết nham yêu được không?
“Huhu ~~ ma ma!” Bánh Bao Thịt khóc lóc điên cuồng. Mặt đất hội trường đã xuất hiện tình trạng ngập úng.
Khuôn mặt xấu xí của Sửu Lang chợt hiện lên một nụ cười khó coi. Không thể ngờ được, Hoàng Tử em đã chết mà vẫn không quên để lại một “đứa trẻ mồ côi” hữu dụng như vậy, Sửu Lang chạy tới chỗ Bánh Bao Thịt: “Bánh Bao Thịt, cái khối đá phía trước kia đã hại chết mẹ cháu đấy, cháu có muốn báo thù không?”
“Hu ~~ Báo thù là cái gì?” Bánh Bao Thịt ngước đôi mắt to vô tội lên.
Sửu Lang vò lông trên đầu.”Dù sao, cháu cứ khóc lên người khối đá kia đi. Mẹ cháu sẽ rất vui đó!” Sửu Lang dỗ dành trẻ con bằng giọng điệu hết sức nhẹ nhàng.
“Vậy ma ma có trở về không? Thịt Bao Bao muốn ma ma.”
“Ờmmm. . . . . . Sẽ trở về!”
“Được ạ!” Trên khuôn mặt nhỏ của Bánh Bao Thịt tràn đầy kiên quyết, tưng tửng nhảy tới chỗ Nham Yêu.
Sửu Lang lau mồ hôi lạnh, nghĩ rằng may mà bánh bao không có não. . . . . .
Nham yêu lúc đầu hơi giật mình nhìn một bánh bao nhảy tới chỗ hắn, rồi nhảy lên vai hắn, phun ra hai dòng nước. Nham yêu nghe thấy tiếng nứt trên người mình. Hắn sợ tái mặt, ra sức chộp lấy Bánh Bao Thịt. “Mày làm gì thế? Biến đi!” Đáng tiếc, thân hình Bánh Bao Thịt nhỏ xinh, tương đối linh hoạt, một hồi nhảy lên đầu, một hồi lại nhảy xuống vai, rồi đến cánh tay, hai vòi nước làm hết trách nhiệm bắt đầu khiến người nham yêu vỡ ra thành từng mảnh.
Tình thế bắt đầu lật ngược. . .
Vừa nãy, tôi mới từ điểm hồi sinh đi tới. Sau khi trải qua cảm giác như lộn hết ruột gan ra ngoài của cái chết, tôi đứng đần ra một lúc.
“Bây giờ mình phải làm gì nhỉ?” Tôi lẩm bẩm tự hỏi, rồi đột nhiên nhớ ra.”Đúng rồi, mình phải đi xem trận đấu mới đúng.”
Vì sợ không kịp đến xem trận đấu, tội vội vàng tóm lấy một gói hạt dưa, mua một đĩa cơm cháy, mang theo một lon Coca-cola, vội vã tới hội trường xem trận đấu. Vừa kịp xem được màn Gui nổi điên, rồi tôi tìm một chỗ ngồi, nhìn đội ngũ lên cơn bởi vì tôi bị giết.
“Wow ~~ Nếu biết trước như vậy khiến Gui có thể khống chế Hỏa Hoàng, vậy mình chỉ cần tự sát là xong, không phải là có thịt nướng ăn rồi sao?”
“Cốt Long Rực Lửa đáng sợ quá. . . . . .”
“Chị Vũ Liên thật dã man. . . . . .”
Tôi không ngừng há hốc miệng vì kinh ngạc, mà đồng đội đã làm hết trách nhiệm mà nổi cuồng phong vì tôi. Lúc tôi ăn xong cơm cháy, sân khấu đã trở thành “nước sâu lửa bỏng(1)” , “long trời lở đất” . . . . . . . . .
(1) Nước sâu lửa bỏng bình thường được dịch sang Tiếng Việt là nước sôi lửa bỏng, nhưng theo ngữ cảnh thì để nước sâu lửa bỏng hợp lý hơn
Nước sâu.
“Huhu huhu ~~ Ma ma không trở về, ma ma ~~” Hai vòi nước của Bánh Bao Thịt đã phát triển thành hai thác nước hùng vĩ. Sau khi ghi kỉ lục làm ngập phòng riêng nhà hàng, Bánh Bao Thịt lại lập kỉ lục mới làm ngập hội trường thi đấu. . . . . .
Lửa bỏng.
“Hỏa Hoàng, mau, thiêu cháy đống quái vật đáng ghét kia đi, ha ha ha ~~” Gui đã xuất hiện trạng thái nửa điên, mà Hỏa Hoàng cũng thiêu cháy đến nghiện, ngoài phạm vi nho nhỏ nơi Đội Phi Thường đang đứng, lúc nào cũng có hơn mười ngọn lửa phun loạn khắp nơi. . . . . .
Long trời.
“Bùm” một tiếng động trời, Cốt Long Địa Ngục Rực Lửa dã man của Doll lại “vô tình” đập lên cây cột ở bên cạnh hội trường, mấy hòn đá to như đầu người bay khắp mọi nơi, khiến người xem đều phải chịu đá bay trúng. Tôi tránh! Phù ~ Suýt nữa thì trúng rồi. Kẻ gây họa Doll chỉ biết nghiêng đầu vô tội đứng một bên. . . . . .
Lở đất.
Khi Chị Vũ Liên thi triển Địa Liệt Thuật khủng bố lần thứ mười một, hội trường đã nứt thành sáu khối to nhỏ khác nhau, còn có khuynh hướng tăng thêm nhiều mảnh vỡ nữa. . . . . .
Nói túm lại, tình trạng bây giờ là từng hòn đá nhập vào ánh sáng trắng cùng bay đi, ngọn lửa hòa thành một màu với trận đại hồng thủy. Đúng là luyện ngục chốn nhân gian! Người xem ở xung quanh tôi đã chạy mất tăm, trọng tài ôm chặt lấy một cây cột chưa bị Cốt Long nốc ao. Lời thuyết minh của bình luận viên Tiểu Lý khiến người nghe tưởng rằng ngày tận thế đã đến, mà Đội Yêu Yêu. . . . . . Tôi thật sự không thể làm rõ được rốt cuộc Đội Yêu Yêu có yêu tinh nào còn sống sót không? Chắc là có nhỉ? Nếu không trận đấu đã kết thúc rồi.
Cuối cùng, A Lang đại ca còn chút lý trí cuối cùng cũng dừng tay, anh nhìn xung quanh, hét lên: “Đủ rồi, đủ rồi. Mọi người dừng tay đi! Chúng ta đã báo thù cho Hoàng Tử, anh tin rằng Hoàng Tử ở trên trời cũng được an nghỉ rồi.”
Nghe tiếng gầm của ông xã, chị Vũ Liên cuối cùng cũng dừng tay. Chị ấy nhìn hiện trường bừa bãi, thút thít nói: “Hoàng Tử, em có thể an tâm ra đi rồi. . . . . .”
“Hoàng Tử ca ca. . . hu!” Nước mắt Doll lại trào ra.
“Hoàng Tử, cuối cùng tôi báo thù cho cậu rồi.” Gui rưng rưng nước mắt, gào thét với trời: “Hoàng Tử cậu có nghe thấy không? Cuối cùng chúng tôi cũng báo thù cho cậ rồi ~~”
Tôi ăn nhân một hạt dưa, uống một ngụm cola, tránh một ngọn lửa. “Nghe thấy rồi.” Nhưng mà Gui, anh hét nhầm hướng rồi, tôi không ở bên trên, ở bên trái anh thôi.
A Lang đại ca ngẩng đầu nhìn trọng tài trên cột, lên tiếng hỏi: “Trọng tài, ông còn không mau phán chúng tôi thắng đi? Lẽ nào còn muốn chúng tôi tiếp tục phá hoại sao? Ông cũng biết, tính nhẫn nại của đồng đội tôi không tốt lắm.”
Nghe vậy, trọng tài suýt khóc, vội vã giải thích: “Nhưng Đội Yêu Yêu vẫn còn một người sống, quy định của trận đấu, đối phương phải tử vong hoặc đầu hàng toàn bộ mới có thể phân định thắng thua. . .”
“Đầu hàng, đầu hàng!” A Lang đại ca còn chưa kịp lên tiếng, một tiếng thét chói tai truyền ra từ đống đá. . . A Lang đại ca đi tới đó, nhấc một khối ra, một bông hoa chỉ còn một cánh thảm thương nằm dưới.
Trọng tài như được đại xá: “Đội Phi Thường chiến thắng, Đội Phi Thường chiến thắng, tiến vào vòng chung kết.”
Tôi vui mừng chạy xuống hội trường, ôm chầm lấy đội hữu. Thật tốt quá, nâng lên trình độ mới rồi!
Về sau, tôi có nghe một tin đồn kì lạ về mình. Có người nói, tôi chết còn dã man hơn cả sống! Có ý gì đây nhỉ? Tôi và Bánh Bao Thịt khó hiểu trưng đôi mắt vô tội.