Xuyên Đến 80 Làm Mẹ Kế

Chương 1


Bạn đang đọc Xuyên Đến 80 Làm Mẹ Kế – Chương 1


Sau khi Tần Thi ý thức thanh tỉnh, phát hiện thân hình mình trong suốt, vả lại trôi lơ lửng ở giữa không trung.
Cô không có kinh hoảng, chỉ là có chút kinh ngạc.
Cô cứu một đứa bé bị xe đâm bay, rơi xuống đất không đến vài giây đã tắt thở, cô rất rõ ràng biết mình đã chết.
Nhưng hiện tại cái bộ dạng này của mình……Hoá ra trên thế giới thật sự có linh hồn.
“Cô cũng thật không bình thường, nếu là người bình thường, đã sớm hô to gọi nhỏ hoặc là kích động lên rồi.”
Một giọng nói trẻ con non nớt vang lên.
Tần Thi bất động thanh sắc quan sát bốn phía, sau khi không thấy bất cứ ai trong không gian hư vô màu trắng, liền chủ động mở miệng dò hỏi: “Cậu là ai?”
“Tôi là hệ thống, cô không cần lo lắng, tôi là tới giúp cô.”
Chỉ có thanh âm không có người xuất hiện, Tần Thi hơi hơi nheo lại đôi mắt, lại lần nữa mở miệng: “Tôi không cần trợ giúp.”
Không khí yên tĩnh vài giây, hệ thống tựa hồ không nghĩ đến cô sẽ nói như vậy.
“Cô cứu đứa bé kia là thập thế đại thiện nhân, đời này nó cũng là nhà khoa học có cống hiến rất lớn với thế giới, cô cứu nó, cho nên có một lần cơ hội có thể tái sinh.” Hệ thống cũng không hề nói chuyện phiếm, gọn gàng dứt khoát tiến vào chủ đề.
Tần Thi trong lòng nhảy dựng, “Tái sinh?”
“Ừm, chỉ có điều cô không trở về được thế giới ban đầu, người nhà cô đã đem cô hoả táng, tôi có thể đưa cô xuống tiểu thế giới đi.”
Tần Thi nghe vậy trào phúng cười, bản thân cô mua bảo hiểm kếch xù, bọn họ cũng không phải tích cực xử lý hậu sự của mình sao.
Nhưng bọn họ cũng đừng cao hứng quá sớm, người được lợi từ cô là trẻ con vùng nghèo khó.
“Cái gì tiểu thế giới?” Tần Thi hỏi.
“Có ba cái, một cái là thế giới niên đại 60 con dâu nuôi từ bé, một cái thế giới là 70 thanh niên tri thức xuống nông thôn, một cái thế giới khác là 80 mẹ kế, cô chọn cái nào?”
Tần Thi nghe xong mấy tên này, thần sắc có chút không tốt lắm, chịu ảnh hưởng của khuê mật, cô tuy rằng không đọc tiểu thuyết, nhưng cũng biết một ít.
Mấy tên này vừa nghe đã không phải cái thế giới đứng đắn gì.
“Mấy thứ này sẽ không phải là tiểu thuyết khai triển ra tiểu thế giới chứ?”
Hệ thống cười khì khì, “Có sống lại đã không tồi, quản nó cái tiểu thế giới gì nhỉ.”

Điều này cũng đúng, cô vất vả nhiều năm mới gây dựng sự nghiệp thành công, cái này còn không có hưởng thụ thì đã chết, quá mệt.
“Tôi chọn thế giới 80.” Tần Thi là sinh ra sau 90, nhưng cũng biết những ngày trong quá khứ không dễ qua.
Thập niên 80 đã khôi phục thi đại học, cải cách mở ra, cuộc sống khẳng định so với thập niên 60, thập niên 70 tốt hơn một ít.
“Tốt ~” hệ thống nhắc nhở đến: “Tôi có thể giúp cô sống lại, nhưng cốt truyện không thể nghịch, cô phải đi theo lộ tuyến mẹ kế, bằng không vẫn là sẽ chết bất đắc kỳ tử.”
Tần Thi nhíu mày, lại giãn ra, “Tôi biết rồi, cảm ơn nhắc nhở.”
Còn không phải là mẹ kế ư? Đơn giản.
Ngoại hiệu của cô “Oa thấy sầu” (trẻ con thấy thì sầu), cho dù hùng hài tử (đứa trẻ nghịch ngợm, không hiểu chuyện) ở trong tay cô đều bị trị đến dễ bảo, biến thành bảo bảo ngoan ngoãn.
“Không khách khí ~” Hệ thống đạt được cảm tạ giọng điệu nhẹ nhàng hai phân, “Cậu bé cô cứu kia chân thành cảm tạ cô, cho nên cô có thể rút ra một phần bàn tay vàng.”
Một đĩa quay màu lam rất lớn xuất hiện, Tần Thi nhìn mặt trên không viết khen thưởng, thì duỗi tay tùy ý một chút.
Đĩa quay lượn vòng, mang theo từng đợt lưu quang, rực rỡ bắt mắt.
Chờ sau khi đĩa quay dừng lại, một hàng chữ màu vàng xuất hiện ở trước mắt Tần Thi.
【 kim bài đầu bếp: Trù nghệ bạn cao siêu, hiểu biết nguyên liệu nấu ăn, nhạy cảm với hương vị, bất luận nguyên liệu nấu ăn gì ở trong tay bạn đều sẽ biến thành mỹ vị tuyệt thế! 】
“Không tồi.” Tần Thi gật gật đầu, cô vốn dĩ đã thích ăn, đáng tiếc làm bình thường.
Hiện tại có bàn tay vàng này, vậy cô ở thập niên 80 cũng có thể ăn được mỹ thực.
“Tôi sẽ chọn lựa cho cô một thân phận thích hợp, xin yên tâm tái sinh~”
Tần Thi lại lần nữa nói lời cảm ơn, giọng điệu rất là chân thành.
“Không khách khí, được rồi, tôi phải bắt đầu truyền tống……”
Giọng hệ thống càng ngày càng nhỏ, Tần Thi cũng lâm vào trong giấc ngủ say.
Vừa mở mắt lại, Tần Thi đã thấy nóc nhà đen kịt.

Cô ngẩng đầu nhìn lướt qua bốn phía, phát hiện bản thân mình đang ở trong căn phòng cũ nát nhỏ hẹp, bài trí trong phòng mười phần có cảm giác niên đại.

“Đó là người trong sạch sao? Người trước kia là bị hắn đánh chết, Nhị Ni gả qua đó vừa phải bị đánh vừa phải dẫn dắt con của hắn?”
“Tôi, tôi cũng không đồng ý.”
Bên ngoài truyền đến thanh âm, Tần Thi nhanh chóng nghiêng tai lắng nghe.
“Ông không đồng ý, thì mẹ không để Nhị Ni gả cho? Người ta cho 300 nguyên tiền, mẹ ông có thể bỏ được?”
“Vậy cũng không được, tôi không đồng ý.”
“Con không đồng ý? Con vì sao không đồng ý?” Một giọng nói sắc nhọn chen vào, “Người ta có nhà trong thành, Nhị Ni gả qua đó chính là người thành phố, nhiều thể diện!”
“Nhị Ni là sinh viên, lớn lên lại xinh đẹp, tại sao làm mẹ kế cho người ta? Hắn đánh vợ còn có ba đứa con nữa!” Giọng nói kia vẫn còn phản bác.
“Lộ Tài đánh vợ là bởi vì vợ hắn chạy theo người khác, ba đứa con thì làm sao vậy? Nhà hắn có tiền như vậy, nuôi dạy con cái thì hưởng thụ cuộc sống trong thành không nên sao?”
“Lại nói nữ nhân nuôi dạy con cái là đạo lý hiển nhiên, nuôi một đứa là nuôi, nuôi ba đứa cũng là nuôi.”
“Vậy cũng không……”
“300 nguyên mẹ một phân cũng không lấy, đều cho các con, Tứ Ni thi đậu đại học cần tiền, Bảo Oa cũng sắp lên sơ trung đi?”
“Cái này……”
Bên ngoài đột nhiên an tĩnh lại.
Tần Thi đã thu được ký ức ánh mắt lạnh lùng, bản thân mình chính là Nhị Ni trong miệng bọn họ.
Mẹ nguyên thân sớm qua đời, cha rất nhanh kết hôn lần nữa, mẹ kế còn mang theo em gái nhỏ hơn nguyên thân hai tuổi.
Cha càng thích đại ca, mẹ càng chú ý em gái, nguyên thân cha không thương mẹ không yêu, hoàn toàn là nhân vật râu ria trong gia đình.

Cũng may cô ấy đầu óc thông minh, học tập vẫn luôn cầm cờ đi trước, cho nên mới không sớm gả về nhà chồng.
Về sau mẹ kế lại sinh con trai, nguyên thân càng biến thành người trong suốt, tính tình cũng trầm mặc ít lời, chỉ biết mê đầu học tập.
Sau khi khôi phục thi đại học cô ấy vùi đầu khổ học một năm, quả thực là thi đậu đại học.

Nhưng trong nhà không có tiền, trùng hợp cha làm việc xảy ra chuyện, ngã gãy chân.

Nguyên thân không cách nào học lên đại học, chỉ có thể ở lại nhà chăm sóc cha, đi ra ngoài làm công tạm thời tích cóp tiền muốn tiếp tục đi học.
Thẳng đến mấy ngày hôm trước, nguyên thân mới biết được, lúc ấy bởi vì trong nhà không có tiền trị chân cho cha mình, người bà đã đem bán suất đại học của nguyên thân.
Cộng thêm người bà của cô ấy nói cho cô một mối, để cô ấy gả cho Lộ Tài xuất thân lưu manh, sau lại không biết như thế nào đã phát tài, vợ chết kèm theo ba đứa con.
Nguyên thân tức giận sinh bệnh, nửa đêm phát sốt cũng không ai phát hiện, sau đó đi đời nhà ma, linh hồn đổi thành Tần Thi.
Tiếng nói chuyện bên ngoài còn đang tiếp tục, nhưng cha nguyên chủ và mẹ kế cũng mất đi “Phẫn hận” trước đó, tựa hồ bị thuyết phục.
Tần Thi không tiếng động cười lạnh, mẹ kế vừa mới lời lẽ chính đáng như vậy, thuần túy là bởi vì không có được lợi ích, không muốn để người ta nói xấu mình, lại cố ý giữ gìn thanh danh tốt của nguyên thân.
Hiện tại chỗ tốt đúng chỗ, bà ta một câu cũng không nói, thậm chí giọng điệu vừa chuyển, nói lên “Lộ Tài xác thật có tiền, Nhị Ni gả cho hắn cũng có thể cơm ngon rượu say”.
Thật là có đủ chân thật.
Một lát sau, thanh âm ngoài cửa giảm đi, Tần Thi cũng không chú ý bọn họ, lại tỉ mỉ lật xem tất cả ký ức một lần.
Thẳng đến khi có người gõ cửa gọi cô ăn cơm, cô mới từ trong ổ chăn bò dậy.
Tần Thi nhìn áo quần trên người giặt trắng bệch, lại nhìn nhìn đế giày vải đều bị mài mỏng, hơi hơi nhíu nhíu mày.
Cô đã quen tinh xảo, đột nhiên đi vào nơi này thật đúng là không thích ứng, xem ra nhanh tìm đường ra chút.
Nhà Tần Thi ở trong thôn, có một sân nhỏ, tổng cộng năm gian phòng, bà nội, một nhà đại bá và một nhà nguyên thân.
Ông bà nội một gian, đại bá và nhà mình tất cả hai gian.

Nguyên thân và Tứ Ni mẹ kế mang đến ở cùng nhau, cha mẹ và đứa con trai nhỏ ở một gian, đại ca nguyên thân sống ở nhà máy trấn trên, ít khi về nhà.
Quan hệ nguyên thân với ai cũng không thân thiết, cô ấy mỗi ngày ngoại trừ làm việc chính là mê đầu đọc sách.

Sau khi thi đậu đại học không đi, nguyên thân bèn dạy ở trường tiểu học trong thôn, làm công tạm thời, kiếm đồ ăn, so với các cô gái khác trong thôn, cuộc sống khá hơn nhiều.
Đến trong phòng ông bà nội rồi, người cả gia đình đều vây quanh chiếc bàn, ngồi vào ăn, Tần nãi nãi thấy Tần Thi mặt không biểu tình bước vào, giọng điệu không lành mở miệng: “Ăn một bữa cơm còn chậm chạp, còn chờ người mời mày ư?”
Tần Thi không nói chuyện, ngồi ở chỗ trống duy nhất, bưng cháo loãng trước mặt lên đưa vào trong miệng.
Không biết thả vào bao lâu gạo cũ, Tần Thi đều cảm giác mình có thể uống đến một tia mùi mốc như có như không.

Cô ở trong lòng thở dài, thầm nghĩ cái bàn tay vàng này thật sự là có chỗ lợi cũng có chỗ xấu.
Tần nãi nãi thấy Tần Thi nhíu mày, lập tức mắt trợn trắng, “Không muốn ăn thì đừng ăn! Mặt ủ mày ê làm gì?”
Tần Thi vẫn không nói gì, trực tiếp làm lơ bà ta, miệng lớn húp cháo, giống như là uống thuốc, nghĩ nhanh chóng ăn xong thì không có việc gì.
Tần nãi nãi còn đang lải nhải, “ Tình huống nhà Lộ Tài thật sự tốt, mày đừng không biết điều.”
“Tao cho mày năm nguyên tiền, ngày mai mày lên huyện kéo vải, làm bộ quần áo, sắm sửa chính mình cho tốt.”
Tần Thi buông chén, duỗi tay: “Được.”
Người một bàn đều sửng sốt, không nghĩ tới Tần Thi vậy mà không kiên trì nữa.
Tần nãi nãi vui vẻ, buông chén đi lấy 5 nguyên tiền với một tấm phiếu vải đưa cho Tần Thi, cười tủm tỉm nói: “Mày có thể nghĩ ra là được rồi, đến trong thành ở nhà lầu ăn sung mặc sướng thật đẹp!”
Tần Thi kéo kéo khóe miệng, đời trước một mình cô ở phòng hai trăm mét vuông, nhà ngang có thể so với tiểu khu xa hoa hiện đại?
Tần Thi vẫn trầm mặc như trước, nhận lấy tiền và phiếu cất xong, cầm đũa gắp cái màn thầu bắp lớn nhất trên bàn, gắp rau dại trộn trên đĩa ăn.
Tần nãi nãi nhìn cô cầm màn thầu lớn nhất, lại hung ác gắp một đũa, trừng mắt lên muốn mắng người, nhưng lại nghẹn không nói gì.
Đại bá mẫu cũng dùng ánh mắt oán hận xẻo cô, màn thầu lớn nhất này là giữ lại cho đứa con trai đầu!
Tay Tần Thi làm như không nhìn thấy, mình ăn của mình.
Nguyên thân ở trên bàn cơm không dám hào phóng ăn cơm, cô cũng không phải là nguyên thân, cho dù coi như là không thích ăn, nhưng vì thân thể cũng phải ăn no.
Sau khi ăn no, Tần Thi nâng tay lên lại buông, ném xuống một câu: “Cháu còn chưa thoải mái, về phòng nghỉ ngơi trước.” Liền ra khỏi phòng, tìm nước rửa mặt.
“Con nhìn xem! Con nhìn xem!” Tần nãi nãi rốt cuộc nhịn không được quăng ngã đũa, “Còn chưa gả chồng làm người thành phố đâu, đã bừa bãi thành như vậy!”
Những người khác trong Tần gia ai cũng không tiếp lời, cứ vùi đầu ăn của mình, trong lòng đủ loại tính toán chuyện nhà mình.
Tần Thi cơm nước xong ngủ một giấc rời giường, muốn ra ngoài đi vệ sinh, cửa mới mở ra một nửa, cô thấy mẹ kế cầm cuốc ghé vào cửa phòng đại bá mẫu nghe lén.
Tần Thi nhẹ nhàng khép cửa lại, cũng nghiêng tai nghe.
Có lẽ đại bá mẫu biết người trong nhà đều đi ngoài ruộng, mình cũng đang ngủ, nên không chỗ nào cố kỵ, không có lén lút nói nhỏ.
Tần Thi loáng thoáng nghe được một ít, đoán mò, đã biết Tần nãi nãi vì sao bỏ được 300 nguyên đều cho cha mẹ nguyên thân.
Lộ Tài còn hứa hẹn một chức vị tạm thời trong xưởng máy móc, tiền lương một tháng 30 nguyên, bà ta muốn đem suất của cô cho cháu trai đầu, cũng chính là con trai lớn nhà đại bá mẫu.
Tần Thi nhìn mẹ kế vẻ mặt căm giận ra sân, thì biết việc này không để yên, còn có ồn ào..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.