Đọc truyện Vu Thần Kỷ – Chương 15: Chính nhật
Vài ngày kế tiếp gió êm sóng lặng, đám người Cơ Xu, Khương Bặc cứng rắn nhịn xuống ác khí trong lòng, không để người ta biết chuyện bọn họ bị tập kích.
Kim Ô lĩnh cũng tiến vào một đoạn thời gian bận rộn nhất trước tế tổ đại điển, thủ lĩnh bộ lạc các chi mạch lớn của Hỏa Nha bộ mang theo tộc nhân ùn ùn chạy tới thánh địa, vô luận ngày đêm, dưới Kim Ô lĩnh lúc nào cũng phiêu đãng mùi thịt nướng cùng mùi rượu gay mũi.
Tổ tiên Hỏa Nha bộ là bộ tộc cường đại từng xuất hiện đại năng cấp bậc Vu Vương, Vu Đế, tuy mấy ngàn năm qua, trong bộ tộc chưa từng có ai đột phá Đại Vu cảnh giới nữa, nhưng nội tình tổ tông lưu lại vẫn hùng hậu như cũ, lấy Kim Ô lĩnh làm trung tâm, ước chừng có gần ngàn chi nhánh bộ lạc lớn nhỏ phân tán ở trong rừng rậm.
Những bộ lạc chi mạch này nhân số nhiều nhất gần trăm vạn, nhân số ít cũng có mấy vạn, mỗi bọn họ lại khống chế một đám bộ tộc phụ thuộc nhỏ yếu. Hơn một ngàn bộ lạc cùng thủ lĩnh bộ tộc phụ thuộc theo nhau đến, Cơ Hạ nhất thời bận sứt đầu mẻ trán.
Dù là bận tối mày tối mặt, trong những ngày qua Cơ Hạ cũng chưa quên Cơ Hạo.
Tứ Tí Tinh Hùng, Độc Giác Tì Hưu, Kim Đỉnh Phí Phí, Sáp Sí Hắc Hổ, Phệ Hồn Ảnh Báo… Các loại mãnh thú hung cầm lấy hung mãnh trứ danh, lực lượng cơ thể cường hãn tuyệt luân, hơn xa Vu Nhân cùng giai không ngừng được đưa tới, trải qua đôi tay khéo léo của Thanh Phục dùng các loại dược thảo đại bổ điều chế, bị Cơ Hạo lần lượt cắn nuốt hết.
Ngắn ngủn nửa tháng, hung thú ác điểu bị Cơ Hạo dùng Bổ Thiên Bất Lậu Quyết cắn nuốt vượt qua năm mươi con, trong đó còn có vài con mãnh thú Tiểu Vu Cảnh bị cắn nuốt. Ngọn lửa năm màu trong bụng Cơ Hạo lớn mạnh gấp đôi có thừa, phóng ra luồng sáng năm màu bị thân thể hấp thu, chiều cao của Cơ Hạo ở trong nửa tháng ước chừng cao thêm một thước có thừa, thân hình cũng trở nên cường tráng hơn rất nhiều.
Một ngày này, trời còn chưa sáng, đỉnh Kim Ô lĩnh, hơn ngàn con cự nha trong tổ chim thật lớn trên cây dâu xanh khổng lồ đồng thời bay lên trời.
Toàn thân đám cự nha này phóng ra ánh lửa loá mắt, tựa như các vầng mặt trời nhỏ lơ lửng ở giữa không trung, nhiệt lực cuồn cuộn lao thẳng lên trời cao, đem toàn bộ đám mây trong không vực trăm dặm bốc hơi sạch sẽ. Mười mấy ngọn núi lơ lửng phạm vi vài dặm vừa mới bay qua Kim Ô lĩnh, hơn ngàn cự nha đồng thời phát uy, những ngọn núi cao nghìn trượng kia thế mà ở trong ánh lửa ầm ầm thiêu đốt, trong chớp mắt hóa thành từng làn khói mỏng phiêu tán.
Tiếng quạ kêu ‘quạ quạ’ chấn động trời đất, trong rừng gỗ dâu tận đầu khe núi dưới Kim Ô lĩnh, vô số con quạ đen kích cỡ vài thước cũng đều bay lên không, hóa thành một dòng lũ màu đen cuồn cuộn kéo dài ngàn dặm, quay quanh Kim Ô lĩnh bay múa.
Khắp bầu trời đều là tiếng vỗ cánh, vô số lông chim quạ đen màu đen, màu đỏ ùn ùn từ bầu trời rơi xuống.
Cơ Hạo đứng ở trong sân nhà mình, lặng lẽ tụng Cửu Tự Chân Ngôn, hai tay biến ảo pháp ấn, chân đạp Thiên Cương bộ, ở trong sân vận khí bố cương, luyện hóa một con Song Đầu Mãng Giao vừa mới nuốt vào. Đây là một sinh linh cường đại Tiểu Vu Cảnh đỉnh phong, đã có dấu hiệu hóa giao, ngọn lửa năm màu đem tinh hoa của nó rèn luyện, ánh sáng năm màu cuồn cuộn gào thét ở trong cơ thể, máu thịt, gân cốt cả người đang điên cuồng cắn nuốt tinh hoa Song Đầu Mãng Giao sau khi luyện hóa tẩm bổ lớn mạnh bản thân.
Ở dưới thần niệm cường đại của Cơ Hạo khống chế, một bộ phận luồng sáng năm màu bị tử phủ nguyên đan bằng nắm tay trong tử phủ mạnh mẽ cắn nuốt, tử phủ nguyên đan màu vàng nhạt không ngừng bành trướng co rút lại, mơ hồ có dấu hiệu ngưng tụ thành kim đan thực chất.
Vô tận vui sướng ùa vào trong đầu, Cơ Hạo thiếu chút nữa hướng lên bầu trời hét lên.
Ngắn ngủn mấy năm, dựa vào vô cùng vô tận thiên địa linh khí của thế giới này, dựa vào công hiệu đáng sợ của Bổ Thiên Bất Lậu Quyết, Cơ Hạo trùng tu Cửu Tự Chân Ngôn Đan Kinh, mấy năm khổ công đuổi sát thành tựu ba mươi năm của kiếp trước.
Càng làm Cơ Hạo kinh hỉ là, tử phủ nguyên đan trong không gian tử phủ thần hồn tuy còn chưa ngưng tụ thành thực chất, nhưng nguyên đan pháp lực trong đó chất chứa nghiễm nhiên là hơn gấp trăm lần tử phủ kim đan kiếp trước, trên độ tinh thuần còn hơn kiếp trước không biết bao nhiêu.
Những pháp lực này đều là Bổ Thiên Bất Lậu Quyết mạnh mẽ lấy tinh hoa tinh túy nhất của hung thú ác điểu biến thành!
Tinh hoa Song Đầu Mãng Giao bị thân thể hấp thu tiêu hóa hết, Cơ Hạo hít một hơi thật sâu, chậm rãi há mồm phun ra một đạo hồng khí nóng cháy vô cùng.
Khí đỏ nóng cháy gào thét lao ra, giống như mũi tên phun thẳng ra ngoài mười trượng. Khí đỏ tản ra, nhiệt độ trong sân chợt tăng vọt, con gấu béo ghé vào cửa nhà gỗ ngáy ngủ bị dọa thịt béo cả người run rẩy một trận, vội vã nhảy lên hướng tới Cơ Hạo hò hét loạn lên.
Cơ Hạo cười to một tiếng, chỉ cảm thấy tinh khí thần cả người hoàn mỹ dư thừa, tinh thần giống như một viên bảo châu quay tròn lăn lộn, ý niệm thông suốt, trong vắt, cảm giác tốt trước nay chưa từng có. Tuy chỉ ngắn ngủn nửa tháng, chỗ tốt Bổ Thiên Bất Lậu Quyết mang đến lại hơn xa mười năm khổ công trước đó.
“Lão gia hỏa, đa tạ.” Tinh thần lặn vào không gian thần hồn, Cơ Hạo hướng khí trắng mờ mịt trong thần hồn không gian trống rỗng hét to một tiếng.
‘Thùng’, ‘Thùng’, ‘Thùng’!
Cự nha trên Kim Ô lĩnh kêu to, trong khe núi dưới Kim Ô lĩnh, trống trận da thú thật lớn gõ vang ầm ầm. Ít nhất có một ngàn cái trống trận đồng thời kêu, tiếng trống trận như sấm rền chấn động dãy núi bốn phía vang vọng ‘Ù ù’, mặt đất cũng đang mơ hồ run rẩy.
‘Ô, ô ô’!
Kèn xương rồng thổi lên bén nhọn. Tổ tiên Hỏa Nha bộ từng có cường giả giết rồng, xương cổ con rồng bị chém giết chế thành một bộ kèn xương rồng trân quý, nay cũng là trọng bảo truyền thừa áp đáy hòm của Hỏa Nha bộ.
Hôm nay là ngày chính tế tổ đại điển, một bộ kèn xương rồng này cũng bị lấy ra, do mấy chục vị vu tế địa vị cao nhất, thực lực mạnh nhất Hỏa Nha bộ đồng thời tấu vang. Tiếng kèn cao vút bén nhọn lao thẳng lên trời, trên trời cao mây khói bốc lên, mơ hồ có thể thấy được hơi nước ngưng tụ thành mấy con rồng khổng lồ chìm nổi ở trời cao.
“Hạo! Chuẩn bị đi thánh địa tông miếu.” Thanh Phục ăn mặc chỉnh tề, sạch sẽ đi ra. Nàng mặc một bộ váy dài tự tay kéo sợi chế thành, một mái tóc dài dùng chín cây trâm gỗ thật dài búi ở sau đầu.
Cơ Hạo nhìn thật kỹ chín cây trâm gỗ sau đầu Thanh Phục, chín cây trâm dài này như cái ô gỗ, có ba màu đen, trắng, xanh lục. Nhìn kỹ, có thể nhìn thấy bên trong cây trâm tựa như mây khói bốc lên, mơ hồ có thể nhìn thấy phù chú nhỏ dày lăn lộn.
Đây là Thanh Phục gả cho Cơ Hạ, mẫu tộc Thanh Di bộ của nàng hồi môn một bộ truyền thừa vu bảo ‘Sinh Tử Thứ’, có thể dùng để cứu người, nhưng dùng để giết người cũng đặc biệt lưu loát. Cơ Hạo từng nhìn thấy Thanh Phục dùng sáu cây trâm dài màu trắng, màu xanh trong Sinh Tử Thứ cứu chữa tộc nhân bị thương nặng, nhưng lần này vẫn là Thanh Phục lần đầu tiên đem ba cây Sinh Tử Thứ màu đen đeo ở trên người.
“A mỗ, nghe nói Khương Dao bị thương nặng, hôm nay ả hẳn là sẽ không xuất đầu lộ diện.” Nhìn Thanh Phục vẻ mặt trầm trọng nghiêm túc, trong tay áo mơ hồ có khí tức cỏ cây kỳ dị bay ra, Cơ Hạo rất nghiêm nói.
“Hạo, con còn nhỏ tuổi, còn chưa hiểu nữ nhân.” Thanh Phục nheo mắt, cười lạnh: “Hôm nay là Hỏa Nha bộ tế tổ đại điển, Khương Dao chỉ cần còn sống, thì nhất định sẽ lộ diện, hơn nữa nhất định sẽ khiêu chiến a mỗ.”
Cơ Hạo không hé răng nữa, tiếp nhận một cái giáp da thú mềm Thanh Phục đưa qua khoác ở trên người, hai mẹ con mang theo gấu béo đi ra khỏi sân.
Vô số tộc nhân Hỏa Nha bộ từ bốn phương tám hướng hội tụ lại, ở trong khe núi hội tụ thành một con rồng dài sôi trào.
Gần trăm tên vu tế, trưởng lão của Hỏa Nha bộ thổi lên kèn xương rồng, đi ở phía trước đội ngũ, mang theo đội ngũ cuồn cuộn hướng Kim Ô lĩnh leo lên.