Vũ Nương Thập Phu

Chương 11: Chấn động tâm hồn hắn


Bạn đang đọc Vũ Nương Thập Phu – Chương 11: Chấn động tâm hồn hắn


Ba người nam nhân bị nàng bị nàng dọa ngây người đang dần phục hồi tinh thần, quốc cữu gia lập tức nhìn cửu vương gia hung hăng nói “Tiểu vương gia, nếu ngươi che chở tiện nữ này thì ta với ngươi không huynh đệ gì hết!”
“Việc này, haiz, quốc cữu xin cứ tự nhiên, bản vương không còn gì để nói” Mộ Dung Linh Tuyền nhìn hướng Vũ Tuyết Cơ đang nhàn nhã thong dong mà lắc đầu, lời như vậy mà cũng nói ra được thì làm sao hắn bảo vệ nàng được, dù sao nàng chỉ là một cô nương trong kỹ viện, tuy rằng rất thích nàng nhưng mà lần này hơi quá đáng, hắn cũng không thể trở mặt với quốc cữu gia được. Cửu vương gia dù sao cũng là cửu vương gia, ai nặng ai nhẹ hắn phân biệt rất rõ ràng.
” Hừ, tiện nhân ngươi nghe rõ chưa, cửu vương gia sẽ không che chở ngươi nữa, bản công tử muốn làm gì cũng không ai ngăn cản, Tinh Kim, giúp ta bắt lấy nàng” Tần công tử vốn là bộ dạng áo mũ chỉnh tề lập tức biến thành hung thần ác sát, sự lỗ mãng ở đáy mắt càng lộ ra ánh nhìn tàn nhẫn khát máu.

Khuôn mặt tuấn tú của Liễu Tinh Kim càng thêm lạnh lùng, nhìn mắt cửu vương gia thì thấy hắn đang thất vọng nhìn Vũ Tuyết Cơ, ngửa mặt thở dài rồi tránh sang một bên, đôi mắt nhắm chặt dường như vô cùng thương tiếc.
Liễu Tinh Kim lúc này cảm thấy rất bội phục tiểu nữ nhân này, hóa ra nàng không phải chỉ nhằm vào mình, đối với ai cũng đều dùng bản tính bộp chộp này, nhưng mà nàng rất có nghĩa khí khi dám vì bằng hữu mà đắc tội quốc cữu gia, khiến cho kẻ vốn là người trong giang hồ như hắn thấy rất hứng thú.
Vũ Tuyết Cơ đột nhiên đứng dậy nở nụ cười, vung mái tóc ra phía sau rồi quay sang quốc cữu gia đang tức giận đến nghiến răng nghiến lợi mất hết phong độ mà nói “Không cần cương thi ra tay, Cơ nhi sẽ tự mình giải quyết, nhưng mà trước khi chết xin để Cơ nhi vì ba vị mà múa một khúc, dù sao đã cực khổ tập luyện lâu như vậy mà chưa lên đài đã muốn chết non, cho phép Cơ nhi thỏa mãn tâm nguyện được không?”
Cơ nhi nói xong cũng không chờ Tần công tử gật đầu, tay áo dài màu trắng vung ra đi tới giữa phòng bắt đầu múa, vừa vặn bên dưới truyền đến một khúc ca ai oán, múa kiểu dân tộc với Vũ Tuyết Cơ còn dễ hơn ăn kẹo, chỉ thấy nàng chậm rãi xoay đầu, toàn bộ thân thể mềm mại múa may, mái tóc dài uốn lượn theo cơ thể xinh đẹp, phóng ra hàng vạn hàng nghìn phong thái tao nhã, thân thể nho nhỏ biến ra hàng loạt động tác mới mẻ kỳ quái khiến ba người đang nhìn há to miệng không tin được.
Vũ Tuyết Cơ phối hợp điệu múa với ca khúc ai oán bên dưới, càng múa càng ai oán, lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn đầy ưu buồn khiến người nhìn đau lòng, đến lúc kết thúc Vũ Tuyết Cơ xoay một vòng lớn 120 độ rồi tự ngã ngồi trên hai chân mình. Thân thể uốn lượn, ngẩng mặt với hai hàng lệ trong suốt dưới ánh đèn mờ ảo từ từ chảy xuống, long lanh như ánh ngọc.
Cơ nhi che mặt khóc một hồi rồi chậm rãi đứng dậy, đi tới trước mặt cửu vương gia đang kinh ngạc nhẹ giọng nói “Vương gia, cảm tạ ngươi đã che chở Cơ nhi, Cơ nhi tính tình không tốt đã gây phiền phức cho ngươi rồi” nói xong nhẹ nhàng cuối người hành lễ. Sau đó đến trước mặt Liễu Tinh Kim ngẩng mặt nhìn vào đôi mắt u tối của hắn nói “Cương thi, xin lỗi, Cơ nhi quá bướng bỉnh khiến ngươi tức giận, Cơ nhi biết ngươi là người tốt” Lời của nàng làm cho ánh nhìn trong mắt Liễu Tinh Kim khẽ lay động, bàn tay to cầm kiếm nắm thật chặt.

Cơ nhi lại chậm rãi đi tới trước mặt quốc cữu gia, buồn bã nhìn vào mặt hắn, lúc này không biết quốc cữu gia đang suy nghĩ việc gì mà chỉ im lặng nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Cơ nhi, không khí yên tĩnh một lúc lâu rồi Cơ nhi chậm rãi nói “Quốc cữu gia, Cơ nhi biết bản thân to gan lớn mật nhưng Cơ nhi chỉ muốn cho ngài biết nữ nhân cũng có tự trọng, không phải nam nhân muốn đùa thế nào cũng được, mong rằng một mạng này của Cơ nhi có thể làm cho quốc cữu gia sau này đối xử tử tế với nữ nhân, cảm ơn” Cơ nhi nói xong nhìn khuôn mặt hơi giật giật của quốc cữu gia rồi từ từ bước tới cửa sổ lớn.
Nàng đi rất chậm bởi vì nàng đang đánh cuộc, đánh cuộc quốc cữu gia sẽ kéo nàng về vì nàng nhớ rõ Yến nhi từng nói hắn rất thích nhìn nữ tử nhảy múa, điệu múa lúc nãy hẳn là có thể rung động trái tim hắn rồi, đây chính là lần nhảy múa nghiêm túc nhất của nàng vì nó quan hệ đến tính mạng bản thân, tuy rằng có chết lần nữa cũng chẳng sao, chỉ là đời trước đã chịu nhiều nhục nhã,không lẽ đời này lại chịu nhục một lần nữa. Không thể như vậy được, sống như vậy thà chết thêm lần nữa còn hơn.
Liễu Tinh Kim lập tức khẩn trương nhìn về phía cửu vương gia, Mộ Dung Linh Tuyền liền dùng ánh mắt ra hiệu rồi bĩu môi nhìn về phía Cơ nhi đang đi đằng trước quốc cữu gia, vẻ mặt đóng băng Liễu Tinh Kim rốt cục hiện ra nụ cười mỉm, sau đó chăm chú nhìn bước chân Cơ nhi, chuẩn bị cứu người ngay khi cần. Ý tứ vương gia hắn đã rõ, mặc kệ Tần công tử có ngăn cản Cơ nhi tự sát hay không, nếu như ngăn cản thì tốt hơn vì có thể giảm bớt mâu thuẫn giữa Cơ nhi và quốc cữu gia, nếu như hắn thật nhẫn tâm nhìn Cơ nhi chết thì vương gia để hắn cứu người.
Cơ nhi vừa đi vừa chửi thầm trong bụng “Nnd, người này máu lạnh quá mức, xem ra ngày hôm nay mình tự gây họa rồi”. nàng không hề trách cửu vương gia khả ái, bởi vì hắn còn nhỏ, nàng cũng biết quốc cữu gia quan trọng hơn, vương gia cũng mới quen biết nàng thì không thể vì mình mà trở mặt với quốc cữu gia. Muốn trách chỉ trách mình quá kích động, cổ đại căn bản là không có vương pháp, mà chính mình không hề có chút thân phận hay võ công nào, điều này khiến nàng hiểu rằng nếu lần này mình không chết thì nhất định phải nỗ lực đạt được hai điều này.
Đôi tay nhỏ bé vịn vào thành cửa sổ, bước chân Liễu Tinh Kim lén lút chuyển động, lòng bàn tay cửu vương gia đã ướt nhẹp mồ hôi.

Đúng lúc này quốc cữu gia bước nhanh tới kéo cánh tay Cơ nhi lại, Cơ nhi lập tức vui như mở cờ trong bụng, quay đầu lại với khôn mặt ưu sầu buồn tủi như cũ, nước mắt lần thứ hai trào ra từ khóe mắt như vỡ đê, làm cho ruột gan Tần công tử hơi quặn đau, chưa từng có nữ nhân nào có thể khiến hắn chấn động tâm hồn như thế này.
“Quốc cữu gia, lẽ nào ngay cả chết cũng không để Cơ nhi tự chết sao?” Vẻ mặt tràn đầy ủy khuất, giọng nói nghẹn ngào, nước mắt chảy xuống khiến cho quốc cữu gia có những động tác mà chính hắn cũng không ngờ được
Bàn tay to nhẹ nhàng giơ lên lau khô nước mắt cho Cơ nhi, trong mắt đã không còn sự hung hãn mà tràn đầy áy náy cùng yêu thương, lẳng lặng nhìn khuôn mặt của nàng. Sau đó không nói một lời, kéo thân thể nhỏ nhắn của nàng vào lòng ôm chặt, giờ khắc này, tay già đời ngang dọc tung hoành trong bụi hoa chỉ một lòng muốn nắm chặt tâm tư của tiểu nữ nhân trong lòng hắn.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.