Võng Du Thực Vật Sư

Chương 77: Rương Hoàng Kim


Đọc truyện Võng Du Thực Vật Sư – Chương 77: Rương Hoàng Kim

Không thể dùng được loại cây thực vật, chẳng qua Diệp Trần còn có hai kỹ năng công kích là Hạnh Vận Mỹ Nhân Hoa cùng Độc Thứ Đằng Mạn

Trong hai kỹ năng này, Hạnh Vận Mỹ Nhân Hoa công kích tựa như đánh bạc vậy, có khả năng khống chế các loại thực vật có khả năng công kích, đối với Boss vô dụng, cho dù sử dụng toàn bộ năm mươi khoả hạt giống cũng chưa chắc có khả năng giết được Thự Hùng.

Cho nên thứ Diệp Trần muốn sử dụng chính là Độc Thứ Đằng Mạn

Sau khi có ý tưởng, Diệp Trần lập tức không do dự phá huỷ hai gốc Lưu Liên Tạc Đạn Thụ Sau đó theo khoảng cách trên mặt đất hạ xuống mầm mống ba khỏa Độc Thứ Đằng Mạn.

Muốn bồi dưỡng Lưu Liên Tạc Đạn Thụ lên cấp năm ít nhất cũng phải mất hơn 1h, nhưng công kích lại vô dụng với Thụ Hùng. Diệp Trần tuy có chút tiếc nuối nhưng cũng không còn cách nào khác.

Qua một phút đồng hồ, ba khoả Độc Thứ Mạn Đằng trên mặt đất đã bắt đầu dài ra. Nhìn thấy vậy, Diệp Trần lập tức dẫn dụ Thụ Hùng đến trên một cây Độc Thứ Đằng Mạn đầu tiên.

Ba dây leo Độc Thứ Đằng Mạn được Diệp Trần gieo trồng trong huyệt động đều mọc ra thẳng tắp. Thụ Hùng đi theo bên trên của Độc Thứ Đằng Mạn, trên đầu lập tức xuất hiện hơn mười điểm thương tổn độc tính.

Công kích của Độc Thứ Đằng Mạn không cao, hơn nữa không biết chủ động tiến hành công kích quái vật. Chỉ có thể dựa trên thời gian quái vật giẫm trên thân nó, thì mới có thể tạo thành thương tổn không cao cho quái vật

Chẳng qua lợi hại nhất của Độc Thứ Đằng Mạn không phải là thương tổn của nó tạo ra, mà là sau khi quái vật trúng độc, tốc độ di chuyển – 30%.

Tốc độ của Thụ Hùng lập tức bị chậm lại, Diệp Trần lúc này không cần sử dụng Lục Bình thảo, vẫn đảm bảo không bị Thụ Hùng đuổi kịp.

Chẳng qua kỹ năng độc tính là loại dễ dàng lôi kéo cừu hận nhất, Thụ Hùng còn chưa đi được vài bước trên Độc Thứ Đằng Mạn, thân hình đã chuyển động, hung hăng phát động công kích với gốc Độc Thứ Mạn Đằng thứ nhất.


Hơn trăm điểm thương tổn hiện lên trên đầu của Thụ Hùng.

Độc Thứ Đằng Mạn của Diệp Trần dù được vĩnh hằng chi thạch tăng cấp cũng chỉ là cấp ba, sở hữu 7000 HP, hơn nữa loại thực vật dạng dây leo bản thân có phòng ngự tương đối thấp. Nếu để mặc Thụ Hùng công kích, không cần vài giây, Độc Thứ Đằng Mạn sẽ bị nhổ sạch. Dù sao loại thực vật này không thể so với kỵ sĩ, chính là giống như một người bình thường không thể nào chịu nổi công kích vài lần của Boss.

Chẳng qua, lúc Thụ Hùng bắt đầu phát động công kích với Độc Thứ Đằng Mạn, Diệp Trần lập tức mở ra hình thức ưu tiên cừu hận, khô nuy chi quang phát ra, Thụ Hùng lập tức chạy về phía hắn.

Nhưng khiến Diệp Trần đau đầu chính là, Thụ Hùng chạy chưa được vài bước thì lại bị cừu hận với quả gai độc thứ nhất trên dây gai kéo đi. Nếu như là công kích bình thường của thực vật sẽ không xảy ra chuyện như vậy, cho nên phòng ngự công kích cũng không cao, lại có tự phát ra độc tính lôi kéo thù hận. Thực vật độc tính, nếu thực vật sư muốn sử dụng nó, thì phải phí rất nhiều tâm trí.

Một gốc cây Độc Thứ Đằng Mạn ba cấp trên mặt đất dài khoảng bốn mét. Thụ Hùng lúc này đang phát động công kích đến quả gai độc có khoảng cách gần nó nhất.

Theo quan sát của Diệp Trần, lúc Thụ Hùng vừa đi được khoảng một thước trên thân Độc Thứ Đằng Mạn, đã bị cừu hận với Độc Thứ Đằng Mạn kéo đi, lúc này Diệp Trần sử dụng hình thức ưu tiên cừu hận tiến hành công kích, Thụ Hùng lại đi được ba thước, sẽ lập tức bị cừu hận kéo đi.

Ưu tiên cừu hận, một lần cần khoảng mười giây mới sử dụng được, lấy HP của Độc Thứ Đằng Mạn , cho dù Diệp Trần mở ra Nê Lan Thảo có thể tăng tốc độ khôi phục HP của Độc Thứ Đằng Mạn, nhưng vẫn không thể nào ngăn cản được mười giây công kích của Thụ Hùng. Công kích của Thụ Hùng không tính là cao, nhưng phòng ngự của Độc Thứ Đằng mạn lại quá thấp, Độc Thứ Đằng Mạn muốn ngăn cản được mười giây công kích của Thụ Hùng thì ít nhất cũng phải có hơn chín ngàn HP.

Sau khi thoát khỏi Độc Thứ Đằng Mạn, trạng thái trúng độc chỉ kéo dài khoảng ba giây. Cho dù lúc này Diệp Trần có thể đồng thời gieo trồng thêm ba khỏa, chờ đến lúc ba khỏa Độc Thứ Đằng Mạn này nảy mầm, tiêu hao được HP của Thụ Hùng thì khoảng thời gian cũng khoảng trên dưới hai mươi giây. Trong vòng hai mươi giây này, nếu không thể tạo thương tổn với Thụ Hùng, thì nó sẽ có thể khôi phục một lương lớn HP.

Thủ đoạn cuối cùng này xem ra vẫn không thể làm được gì Thụ Hùng, chẳng qua Diệp Trần chỉ nhíu mày một lúc, đã có một biện pháp khác.

Vẫn là Độc Thứ Đằng Mạn !


Chẳng qua lần này, Diệp Trần muốn làm một việc có vẻ không thực tế, đó là kết hợp chặt chẽ ba quả gai độc của Độc Thứ Đằng Mạn thành một hình tam giác.

Lại tiếp tục lôi kéo Thụ Hùng đi về phía Độc Thứ Đằng Mạn, Diệp Trần đầu tiên là để Độc Thứ Đằng Mạn vào trạng thái nghỉ ngơi, như vậy cho dù Thụ Hùng có đi bên trên cũng sẽ không bị độc tính của nó công kích.

Đợi cho Thụ Hùng đã đi cách xa khỏa gai độc thứ nhất khoảng một thước, Diệp Trần mới khiến Độc Thứ Đằng Mạn bắt đầu công kích.

Độc Thứ Đằng Mạn bắt đầu tiến hành công kích, Thụ Hùng đã cách khỏa gai độc thứ nhất khoảng một thước, tiếp tục đi tới giữa thân Độc thứ Đằng Mạn, lại bị cừu hận lôi kéo mà xoay người quay lại tiến hành công kích.

Diệp Trần không có vội vã công kích, mà là mang theo một gốc Nê lan Thảo đi tới trước một góc bên trên hình tam giác của ba quả gai độc, nhìn chằm chằm vào HP của quả gai độc thứ nhất.

HP của quả gai độc thứ nhất nhanh chóng sụt giảm, khoảng chừng mười giây thời gian, HP của quả gai độc này đã không còn mấy, chỉ cần một lần công kích của Thụ Hùng nữa, khả năng nó sẽ chết mất !

Mà đúng lúc này, pháp trường Diệp Trần đã động, phát động ưu tiên cừu hận, khô nuy chi quang!

Thụ Hùng lập tức vứt bỏ khỏa gai độc chỉ còn mấy trăm HP của Độc Thứ Đằng Mạn, chạy về hướng Diệp Trần.

Không hiểu bởi vì chiều dài của quả Độc Thử Đằng Mạn này chỉ còn hai thước, ở bên trên đi được hai thước, Thụ Hùng đã không còn bị cừu hận lôi kéo hay là bởi Diệp Trần.

Thụ Hùng hướng Diệp Trần chạy tới, Diệp Trần cũng không vội vã dẫn dụ nó tới quả Độc Thử Đằng Mạn thứ hai, mà là đợi trôi qua khoảng ba giây, mới quay người lại với tốc độ thong thả dẫn dụ Thụ Hùng đến quả Độc Thử Đằng Mạn thứ hai.


Cùng quả thứ nhất giống nhau, ngay từ đầu Diệp Trần cho Độc Thử Đằng Mạn ở chế độ nghỉ ngơi không công kích, chờ Thụ Hùng đi được khoảng một thước, hắn mới khiến quả gai độc thứ hai này tiến hành công kích.

Mà quả gai độc thứ nhất gần chết kia, ngay khi Thụ Hùng rời đi đã, Diệp Trần đã cho nó tiến vào trạng thái nghỉ ngơi, như vậy với tác dụng của Nê Lan Thảo tốc độ hồi phục HP của nó cực nhanh.

Công kích của Thụ Hùng lên quả gai độc thứ hai, của Độc Thứ Đằng Mạn, không chênh lệch lắm là khoảng mười giây. Ưu tiên cừu hận đã có thể tiếp tục sử dung, khô nuy chi quang còn mang theo trạng thái đóng băng bên trong, Diệp Trần liền không khách khí mà chủ động tiến lên công kích một chút Thụ Hùng.

May mắn là hắn sử dụng chính là hoàng kim pháp trượng, công kích vật lý của nó cũng không phải là kém. Diệp Trần miễn cưỡng công kích phòng ngự của Thụ Hùng, lập tức nó liền hướng Diệp Trần đuổi theo.

Diệp Trần đem Thụ Hùng hướng về phía quả gai độc thứ ba Độc Thử Đằng Mạn.

Quá trình ở quả gai độc thứ ba với hai quả trước cũng không có gì khác biệt, hơn mười giây sau Diệp Trần lại đem theo Thụ Hùng hướng về quả gai độc thứ nhất.

Thực vật của Thực vật sư lúc nghỉ ngơi không công kích, tốc độ hồi phục cực kỳ khả quan, lại có thêm tác dụng của Nê Lan Thảo, gần ba mươi giây thời gian, quả gai độc thứ nhất đã khôi phục hoàn toàn HP.

Cứ tiếp tục như vậy, đã có thể hình thành một vòng công kích kéo dài không ngừng với Thụ Hùng.

Tuy rằng tổn thương của Độc Thử Đằng Mạn gây ra thấp, Thụ Hùng tụt HP cũng rất chậm, nhưng vẫn đều đều giảm bớt không hề dừng lại. Diệp Trần cứ như vậy mà xoay nó hơi mười phút, cuối cùng Thụ Hùng cũng ngã xuống mặt đất, văng ra một cái chìa khóa có chút cổ xưa.

DCM ! thật sự khó đối phó mà !

Thấy vậy, Diệp Trần cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.

Nếu không phải có vĩnh hằng chi thạch, thực vật sư căn bản là không thể đánh bại được tên gia hỏa này.


– Độc Thử Đằng Mạn đánh bại con Boss ngu ngốc này, tuy rằng hơi chậm, chẳng qua vẫn là thật sự là đồ tốt.

Nhớ tới quá trình đồ sát Thụ Hùng, Diệp Trần biết phương pháp này đối phó với Boss rất hiệu quả. Chẳng qua, Diệp Trần cũng biết phương pháp kia mặc dù hiệu quả, nhưng cũng phải dành cho loại Boss ngu ngốc mới có hiệu quả. Nếu như đụng phải một loại có công kích xa, thì một chút tác dụng cũng không thể có.

Mà ngoại trừ ở sơ kỳ của trò chơi, Boss đều có công kích vật lý, tới bên trong hậu kỳ của trò chơi, không Boss nào là không có công kích từ xa, Độc Thử Đằng Mạn chắc chắn rất có được tác dụng như vừa nãy.

Lắc đầu, Diệp Trần không muốn nghĩ nhiều nữa, cầm cái chìa khóa của Bảo rương lên. Đi về hướng cái bảo rương ở trong góc huyệt động.

Vào lúc hắn vừa giết chết Thụ Hùng kia, bảo rương nhìn có vẻ ảm đạm trong góc kia liền phát ra màu vàng chói lọi.

Vận khí thật tốt ! Là rương hoàng kim

Nếu mở ra trang bị, với cái rương hoàng kim này thì tỉ lệ rất cao sẽ ra hoàng kim trang bị, hơn nữa còn có tỉ lệ rất nhỏ sẽ rơi ra trang bị cao cấp.

Nếu là đạo cụ, thì giá trụ của nó cũng tuyệt đối không thấp hơn trang bị hoàng kim !

Giàu rồi !

Nhìn cái rương hoàng kim này, trong lòng Diệp Trần vẫn không nhịn được mà khẽ kích động.

Trong dã ngoại hoặc phó bản tỉ lệ gặp được rương hoàng kim là cực kì nhỏ!
Sang 4vn.eu đọc truyện rồi thank để lấy động lực tăng tốc độ dịch bạn nhé 😀


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.