Vợ Tôi Là Công Chúa

Chương 78: Là công chúa đấy.n


Đọc truyện Vợ Tôi Là Công Chúa – Chương 78: Là công chúa đấy.n

Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương 78: Là công chúa đấy.
Người dịch:Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
Lý Lộ Từ nói cảm ơn với An Tri Thủy rồi cúp điện thoại.
Vừa định ra ngoài, thì lại có điện thoại gọi đến, lại còn là của An Tri Thủy, Lý Lộ Từ nhìn thấy em gái đã giặt xong quần áo bước ra phòng ngoài liền ra ban công nghe điện thoại, sợ nói đến vấn đề sức khỏe của cô bé, nên cứ phòng cho chắc.
– Anh đang ở đâu thế?
An Tri Thủy nghe thấy tiếng gió thổi, rõ ràng lúc nãy vẫn rất yên tĩnh.
– Đang đứng ngoài ban công.
Xem ra không phải là việc mình đang lo lắng, Lý Lộ Từ thở phào nhẹ nhõm:
– Sợ con bé biết mình đang nói chuyện điện thoại với cậu.
– Sao lại sợ?
An Tri Thủy cũng che microphone lại nhỏ tiếng nói, hình như cô cũng đang sợ bị An Nam Tú và Lý Bán Trang ở bên này nghe thấy vậy.
– An Nam Tú mà, cậu cũng biết đấy, sợ mình lén hẹn cậu đi chơi không đưa cô ấy đi, em gái mình thì lại hay quan tâm quan hệ giữa cậu với mình thế nào rồi, không để hai con bé biết thì vẫn tốt hơn.
Lý Lộ Từ bình thường gọi điện cho An Tri Thủy cũng không cố ý giấu An Nam Tú, nhưng lúc gọi điện thoại mà lại cứ có người đứng bên cạnh bĩu môi phụng phịu thì thật mất hứng, Lý Lộ Từ lúc này cũng chẳng thể thoải mái như vậy được.
– Em gái anh biết mình và cậu là bạn chưa?
An Tri Thủy căng thẳng hỏi.
– Người khác còn chẳng ai như vậy, có mỗi cậu là kết bạn mà thận trọng như tìm người yêu vậy, trong mắt con bé, cậu sớm đã là bạn mình rồi.

Lý Lộ Từ cũng không hiểu cô căng thẳng vì cái gì.
– Lý Lộ Từ… cậu đừng có mà vì chúng ta là bạn mà nói nhăng nói cuội nhé.
Đầu dây bên kia, An Tri Thủy hạ thấp giọng nói.
Đến mức Lý Lộ Từ thậm chí còn tưởng tượng đến cảnh cô xúc động tới mức nắm chặt tay lại thành nắm đấm.
– Mình cũng có nói chúng mình kết bạn là yêu đương đâu. Được…. được rồi mình nói năng linh tinh, thế có việc gì không?
Nghe thấy tiếng thở đầu dây bên kia đã bắt đầu trở nên gấp hơn, Lý Lộ Từ vội vã đánh lạc sự chú ý của cô, còn mình hắn bên này thì cười híp mắt, An Tri Thủy đang yêu sao? Lúc lộ ra chút mập mờ trong đề tài thân mật với người khác giới tức khắc xù lông lên như nhím vậy. Lý Lộ Từ có thể tưởng tượng ra lúc cô cùng cha cô tham gia một số dạ hội hay bữa tiệc xã giao nào đó, chắc chắn sẽ làm cho không biết bao nhiêu chàng trai không hiểu tính cách cô phải ngượng ngùng.
Kể cả những người đó hoàn toàn không có hàm ý mờ ám hay ý định ngấp nghé gì, thì An Tri Thủy lúc nào cũng vẫn rất nghiêm túc, căn bản không bao giờ nói giỡn với người khác.
– Vốn có việc, nhưng bây giờ thì không có chuyện gì nữa rồi.
An Tri Thủy khó khăn lắm mới có chút dũng khí, bây giờ bị hắn chọc ghẹo, thì lại thấy không thể làm như vậy được nữa.
– Được rồi, mình xin lỗi, rất xin lỗi, An đại tiểu thư, Lý Lộ Từ sai rồi.
Lý Lộ Từ là người thích nhu không thích cương, nhưng hắn không không thể tích cực được như An Tri Thủy, bởi vì cô có sự ngây thơ và bảo thủ mà con gái bây giờ hiếm có, hắn có thể hiểu được, hơn nữa hắn luôn cho rằng chủ động nhận lỗi vốn là một đức tính rất tuyệt vời, đặc biệt là giữa bạn bè với nhau.
– Mình không cần cậu phải xin lỗi.
Giọng nói của An Tri Thủy dịu xuống.
– Không phải chứ, ngay cả cơ hội xin lỗi cũng không cho người ta à?
Lý Lộ Tử oan ức nói.
– Chẳng phải cậu từng nói bạn bè với nhau thì không cần nói nhiều lời xin lỗi như vậy còn gì.
An Tri Thủy ngượng ngùng, nhớ lại ngày trước lúc chạy đuổi theo nói xin lỗi hắn, hắn đã đáp lại như vậy.
– Vậy bây giờ cậu có thể nói là có chuyện gì chưa?
Lý Lộ Từ cười, An Tri Thủy tức giận là chuyện thường xuyên, nhưng hắn lại có thể hóa giải khá dễ dàng, kỳ thực những cô gái như vậy khá được, không phải lúc nào cũng chôn giấu cảm xúc ở trong lòng, không tâm địa, nếu lúc nào cũng kìm nén vào trong lòng, quen biết lâu rồi, vấn đề nhiều lên mà không được giải tỏa, nói không chừng vừa bạo phát đã đến nông nỗi không thể cứu vãn được.

– Mình muốn mời em gái cậu và cả An Nam Tú ngày mai đến nhà mình chơi, đến trưa thì làm cơm ăn, cha mình ra nước ngoài rồi, dì Đường thì đi gặp bạn, mình cho cô bảo mẫu nghỉ phép, trong nhà chỉ còn mỗi mình với Tiểu Miêu.
An Tri Thủy có chút khẩn cầu, nhỏ tiếng nói.
Lý Lộ Từ dán lỗ tai vào nghe mà cố lắm mới nghe được rõ, hắn hiểu, An Tri Thủy vẫn luôn canh cánh áy náy việc hôm đó không mời hắn ở lại ăn cơm, sợ hắn khó chịu trong lòng, muốn làm điều gì đó để bù đắp lại, nhưng lại không có dũng khí mời riêng Lý Lộ Từ đến nhà hai người ăn cơm riêng, nên mới nghĩ ra cách này.
– Được thôi, mình nhận lời giúp hai đứa nhé…
Lý Lộ Từ thấy làm vậy không vấn đề gì, hắn chỉ cần nói hắn đến nhà An Tri Thủy, An Nam Tú nhất định sẽ giận dỗi, có điều đưa cô đi theo, cô chắc chắn sẽ theo không rời nửa bước, về phần em gái, thì từ bé đã dính lấy hắn, muốn đưa nó đi chơi chẳng lần nào là nó không nhận lời đi cùng.
– Mình có mua kem đấy, An Nam Tú chắc chắn sẽ thích.
An Tri Thủy hưng phấn nói.
– Không cần đâu, giấu đi, hôm nay mình vất vả lắm mới khuyên được cô ấy một ngày chỉ được ăn một que.
Lý Lộ Từ vội vàng nói:
– Có sữa chua với sữa chứ, mình định để cô ấy ăn quen mấy thứ này.
– Có.
An Tri Thủy nặng nề gật đầu.
– Tốt nhất là Elie thông thường hoặc sữa bò tươi, một hộp sữa chua lớn tầm mười mấy tệ là được.
Lý Lộ Từ nhắc nhở, một khi An Nam Tú ăn quen miệng thì hỏng, tiêu chuẩn cuộc sống của An Tri Thúy, Lý Lộ Từ nào gánh nổi.
– Yên tâm đi, vị của sữa thì cũng na ná như nhau thôi, sữa chua cũng thế, cũng có một số loại khó ăn.
An Tri Thủy lại hiểu, bởi vì cô đã biết kỳ thực có một số thứ An Nam Tú rất kén chọn, chỉ có điều hình như vì bị mất trí nhớ nên chẳng thể kén chọn được nữa, nói cho cùng cũng là Tú công chúa mà.
– Thế mai lúc mình đến, mình gọi cho cậu.
– Được, thế nhé.
An Tri Thủy vốn định nói nhất định phải đến, nhưng nói thế thì không ổn lắm, nên không nói nữa.

Lý Lộ Từ cúp máy, bước vào phòng khách:
– Mai đến nhà An Tri Thủy chơi.
– Vâng!
Lý Bán Trang lập tức đáp lại.
– Nhất định phải đi sao?
An Nam Tú do dự một hồi, đôi chân vừa nãy còn đang đung đưa giờ đã dừng lại, có chút không vui nói.
– Cô có thể ở nhà chơi, nhưng nói trước buổi trưa không ai nấu cơm cho cô đâu nhé.
Lý Lộ Từ nói.
– Thế thì tôi đi.
An Nam Tú không muốn ở nhà một mình, liếc qua Lý Bán Trang, thấy cô đúng là tên phản đồ, lần trước thì làm phản đến chỗ Lý Lộ Từ, lần này lại tích cực nhận lời đến nhà An Tri Thủy chơi, rõ ràng cả hai lần này An Nam Tú đều thấy Lý Bán Trang nên đứng về phía mình.
Lý Lộ Từ về phòng thay chiếu, bây giờ ban đêm ngủ chiếu thì có chút lạnh, Lý Lộ Từ huyết khí dồi dào có thể không cần quan tâm, nhưng Lý Bán Trang là con gái thì chắc chắn không được, tuy trong phim thường có cảnh nữ giới cởi hết đồ để diễn viên nam chính trị hàn độc cho, Lý Bán Trang cũng là túi chườm nóng tốt nhất thế giới, nhưng thực chất thân hình nhỏ bé mềm mại của con gái chỉ có thể bảo dưỡng cho thật tốt, thân thể của các cô chỉ cần bị lạnh thì khó thể hồi phục trở lại, tốt nhất là luôn luôn chú ý giữ ấm cho bản thân.
Lý Lộ Từ lại mang chăn ra để trên ghế sofa, rồi đi tắm, An Nam Tú thì vẫn ngồi trên chỗ quý phi xem TV.
Lý Bán Trang bước lại rải chăn, An Nam Tú liền nói:
– Sao cô vẫn chưa đi học?
– Tôi muốn làm ấm chăn cho anh trai.
Lý Bán Trang nói xong liền chui vào trong chăn, nhìn An Nam Tú cười, cô không chậm chạp như Lý Lộ Từ, sao lại không nhìn ra An Nam Tú rất để ý đến anh mình chứ.
An Nam Tú phớt tỉnh cô, tiếp tục xem TV.
Lý Bán Trang dựa tay vào lưng ghế sô pha, mái tóc dài xõa ra, vừa mới lau khô tóc, còn phải đợi một lúc lâu nữa tóc mới khô được, tóc cô tuy không mượt mềm mại như An Nam Tú, nhưng cũng đen óng ả không kém gì, con gái có thứ gì đáng để tự hào, thì tự nhiên phải chăm sóc cẩn thận rồi, máy sấy hiển nhiên là sát thủ của tóc.
– An Nam Tú, cô làm tóc xoăn giống tôi đi, nhất định sẽ rất đáng yêu.
Lý Bán Trang nhìn thấy mái tóc gần như che đi hết lưng, bỗng chốc liền có ý định giày vò nó một chút.
An Nam Tú rất dị ứng với mấy từ kiểu này:

– Có cô mới đặc biệt đáng yêu!
Lý Bán Trang mỉm cười, tính tình An Nam Tú quả là trẻ con, tính cách còn con nít hơn cả con số mười bốn tuổi của cô bé, vì chỉ có trẻ con mới lúc nào cũng phải nhấn mạnh bản thân không phải là trẻ con.
Lý Bán Trang cầm lấy điện thoại của Lý Lộ Từ, ngồi xuống một bên của An Nam Tú, đắp chăn kín nửa thân dưới, tìm mấy tấm ảnh phim hoạt hình có mấy cô bé tóc xoăn cho An Nam Tú xem.
Trong tranh hoạt hình độ dài và độ dày tóc của các cô gái đều tương tối khoa trương, An Nam Tú lại giống như thế, Lý Bán Trang chụp mấy tấm ảnh:
– Cô xem xem, có thời gian tôi đưa cô đi làm, tôi có một đứa bạn nhà nó mở tiệm làm tóc, nó cũng rất thích làm, tóc của tôi là nó làm cho đấy, tôi đưa cô đi nhất định sẽ được miễn phí.
Tóc An Nam Tú dài như vậy, Alice nhìn thấy sẽ thích thú vô cùng cho mà xem.
– Các cô đúng là thứ sinh vật mềm yếu, trong thế giới thật không có cách nào có được sức mạnh siêu tự nhiên đâu, cẩn thân lại rơi vào thế giới hoang tưởng khó lòng thoát ra được, rồi lại sáng tạo ra vô số những câu chuyện gì mà loài người có được những năng lượng siêu tự nhiên.
An Nam Tú biết cái này gọi là phim hoạt hình hay hoạt hình, gần giống như Em bé kim cương hồ lô, cái mà Lý Bán Trang cho cô xem là các hình ảnh lien quan đến Ma pháp và đề tài dị năng.
– Thấy tóc đẹp không? Ai bảo cô thích chứ.
Lý Bán Trang gặp An Nam Tú lần đầu tiên đã thấy cô rất đáng yêu, muốn thơm cô một cái, tựa như có một con búp bê xinh đẹp trong tay vậy, con gái ai cũng thích trang điểm rồi làm đỏm rồi thay váy áo đẹp cho búp bê, chỉ có điều lúc Lý Bán Trang còn nhỏ không có điều kiện mua thứ đồ chơi như thế, lớn rồi thì sở thích này cũng không như trước nữa, nhưng lúc nhìn thấy cô bé xinh đẹp An Nam Tú này, thì lại không kìm nổi.
– Không, tôi cứ để thế này thôi.
An Nam Tú không mấy hứng thú gì với kiểu tóc xoăn.
– Tôi thử thôi mà, cô nghĩ mà xem, làm xoăn thế này, thì xinh đẹp, thanh lịch quý phái lên bao nhiêu không, tựa như một tiểu công chúa đáng yêu vậy.
Lý Bán Trang kéo An Nam Tú lại gần cùng xem ảnh.
– Giống công chúa???
An Nam Tú xì mũi coi thường:
– Chẳng phải ai nhìn xinh đẹp, thanh lịch, quý phái cũng đều là công chúa, công chúa chính là công chúa, đã là công chúa thì bất kể là thanh lịch quý phái, hay ngạo mạn vô lễ kể cả là thấp kém tới mức không chịu đươc, thì thân phận công chúa vẫn rành rành ra đó, cô ta vẫn là công chúa, ngược lại bất kể cô ta trông có xinh đẹp thế nào, cao quý thế nào, thì cô ta cũng chỉ là một con ngốc chỉ biết giả vờ giả vịt, không chút hiểu biết mà thôi. Công chúa chính là công chúa, chẳng có gì giống hay không giống cả.
– Ai nói thế?
Lý Lộ Từ bước lại, vừa hay nghe thấy màn thuyết giáo thao thao bất tuyệt hiếm có của An Nam Tú, những lời có thể khiến người khác tức chết.
– Chẳng nhẽ không đúng sao?
An Nam Tú không hề bất ngờ, Lý Lộ Từ trước nay chưa bao giờ có cùng suy nghĩ với cô.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.