Võ Đạo Đan Tôn

Chương 89: Bốn phương đều tới (1)


Đọc truyện Võ Đạo Đan Tôn – Chương 89: Bốn phương đều tới (1)

Chương 89: Bốn phương đều tới. (1)

Trâu Giang hét to một tiếng, tiếng nói còn chưa dứt thì hắn đã giơ tay đầu tiên.

– Cái này…

Mọi người đang sững sờ, lúc này mới phát hiện Trâu Giang thống lĩnh không giống với người khác, nhưng bây giờ lại giơ tay phán vô tội, mà Trâu Giang thống lĩnh giơ tay đầu tiên, hiển nhiên muốn lưu ấn tượng tốt với Lâm Tiêu.

– Đúng là hèn hạ a!

Trong lòng mọi người thầm mắng một tiếng, cả đám giơ tay vô tội.

Lúc này mười ba nghị viên thành Tân Vệ đều giơ tay, không có ai bỏ tay xuống.

– Đã như thế, xem xét đấu sinh tử có hiệu lực, Lâm Tiêu vô tội!

Trâu Giang hét to tuyên bố kết quả, chợt mỉm cười nhìn qua Lâm Tiêu, hắn tươi cười đầy ôn hòa, nhưng lại giống như mấy khối nham thạch nhăn nheo uốn lại với nhau, hiển nhiên là tỏ thiện ý với Lâm Tiêu, hắn tươi cười thật khó coi mà.

– Lâm Tiêu, ta là phó thống lĩnh phủ thành chủ thành Tân Vệ Trâu Giang, nếu như ngươi tấn cấp Chân Vũ giả thì có thể gia nhập quân đội đế quốc, hiệu lực vì đế quốc, như vậy cứ tới phủ thành chủ tìm ta, quân đội đế quốc mới là cường đại nhất, hơn nữa đãi ngộ của chúng ta còn cao hơn các thế lực khác.

– Trâu thống lĩnh nói lời này khiến người ta không dám đồng ý.

Trong đám người chỉ có Đan các Mã trưởng lão chưa từng nói chuyện, Đan các chúng ta chẳng những bồi dưỡng luyện dược sư, cũng tuyển nhận võ giả thiên tài, ngươi có thể cân nhắc một chút.


Đối mặt với nhiều cường giả mời chào, Lâm Tiêu cung kính thi lễ, nói:

– Cảm tạ chư vị đại nhân ưu ái, thế lực của chư vị đại nhân uy danh hiển hách, danh chấn đại lục, trong lòng tại hạ trong lúc nhất thời khó mà lựa chọn được, kính xin chư vị đại nhân cho tại hạ chút thời gian suy nghĩ.

– Đó là tự nhiên!

Trâu Giang gật đầu, nói:

– Ngươi yên tâm, căn cứ quy định võ giả liên minh, bất cứ thế lực nào cũng không được phép ép buộc một võ giả gia nhập thế lực của mình, nhưng mà tất cả đều thành lập trên trụ cột ngươi trở thành Chân Vũ giả trước mười sáu tuổi, ta hy vọng ngươi không kiêu không ngạo, không ngừng cố gắng.

– Vâng, cảm tạ thống lĩnh đại nhân đề điểm!

Lâm Tiêu cảm tạ.

Hiện tại Lâm Tiêu may mắn bản thân mình không có nói ra chuyện mình tấn cấp Chân Vũ giả, nếu không chỉ sợ hiện tại khó mà thoát thân, mà đám người Trâu Giang hiển nhiên cũng không ngờ Lâm Tiêu hiện tại đã tấn chức Chân Vũ giả, nếu như bọn họ biết điểm này, cũng không biết trong lòng sẽ khiếp sợ tới mức nào.

– Nếu ngươi đã thông qua khảo hạch chuẩn võ giả, như vậy cứ lấy một phần phương pháp tu luyện trụ cột của võ giả liên minh và bằng chứng chuẩn võ giả, ngày một mỗi tháng chính là khảo hạch thực chiến, ngươi có thể tùy thời gian gia, lát nữa sẽ có người dẫn ngươi đi.

– Được, xem như chuyện này đã hoàn thành, chúng ta nên trở về đại sảnh nghị sự xem kết công việc kế tiếp thôi.

Trâu Giang nói xong những chuyện này, dẫn đầu rời khỏi đại sảnh khảo thí.

Tất cả nghị viên của võ giả liên minh mỗi tháng cố định tụ tập một lần xem xét chuyện trọng đại trong tháng, đây cũng là nguyên nhân bọn họ lựa ngày hôm nay xem xét chuyện của Lâm Tiêu.

Sau đó trong đại sảnh khảo thí chỉ còn lại có Lâm Tiêu, Khương Hồng và ba tên nhân viên mang Lâm Tiêu tới đây.

– Lâm Tiêu, ngươi hôm nay đã gây ra động tĩnh lớn rồi.

Khương hồng nhìn qua Lâm Tiêu, cười khổ nói một câu.

Lâm Tiêu cũng cười bất đắc dĩ, hiển nhiên không ngờ rằng chuyện này biến thành như vậy, trong lòng may mắn bản thân mình có điểm giữ lại, nếu không còn không biết biến thành cái dạng gì nữa.

– Lâm Tiêu, ngươi vừa thông qua khảo hạch chuẩn võ giả, chúng ta nên đi đăng ký một chút.

Võ giả đầu lĩnh tươi cười, cũng không còn lạnh như băng như ban đầu.

Bọn họ là nhân viên của võ giả liên minh, đi ra ngoài thường làm ra vẻ tài trí hơn người, nhưng sau khi trải qua chuyện vừa rồi, bọn họ hiểu Lâm Tiêu tương lai tiền đồ bất khả hạn lượng, cho nên nào dám bày giá đỡ và ngạo khí trước mặt Lâm Tiêu chứ.

Người có thể làm việc ở đây đều là nhân tinh, tự nhiên hiểu đối mặt người nào nên bày thái độ nào.

Được nhân viên công tác dẫn dắt, Lâm Tiêu nhanh chóng tiến hành đăng ký ngay trong võ giả liên minh, hơn nữa cầm phương pháp tu luyện nguyên lực trụ cột và bằng chứng chuẩn võ giả.


Có bằng chứng chuẩn võ giả này, Lâm Tiêu có thể không cần đi huấn luyện quán tu luyện, hưởng thụ đãi ngộ đặc thù, đồng thời nếu muốn trở thành trợ lý huấn luyện quán cũng có thể tiến hành đăng ký tại võ giả liên minh, khi đó sẽ phân phối Lâm Tiêu đi tới huấn luyện quán nhậm chức.

Đương nhiên hôm nay Lâm Tiêu đã đột phá Chân Vũ giả, cho nên sẽ không có hứng thú đi huấn luyện quán làm trợ lý.

– Lâm Tiêu, nếu thủ tục đã làm xong, chúng ta nên đưa ngươi trở về a.

Võ giả đầu lĩnh mỉm cười nói ra.

– Không nhọc chư vị, ta tự mình trở về là được rồi!

Lâm Tiêu vội vàng cự tuyệt.

– Ài, ngươi không cần khách khí, chúng ta đã mang ngươi từ trong nhà ra, tự nhiên cũng mang ngươi trở về!

Nhân viên công tác cười nói, dùng thiên phú của Lâm Tiêu, không có gì bất ngờ xảy ra, tương lai chắc chắn sẽ vượt qua bọn họ, có cơ hội kết bạn với Lâm Tiêu là cường giả tương lai, bọn họ vui vẻ còn không kịp cơ đấy.

Bên ngoài liên minh võ giả, rất nhiều dân chúng tụ tập nơi này, không ngừng nghị luận với nhau.

Giờ này đã là sau giờ ngọ, Lâm Tiêu đi vào bên trong đã hơn một giờ, tất cả mọi người đang chờ mong xem võ giả liên minh rốt cuộc định đoạt chuyện này thế nào.

– Lâm Tiêu kia dám giết Lỵ nhi của ta, thật sự là chết không đáng tiếc, hy vọng võ giả liên minh định tội hắn, tốt nhất là lăng trì xử tử mới có thể giải mối hận trong lòng tay.

– Lưu Hoành nắm chặt hai đấm, oán hận nói một tiếng, nhìn qua cánh cửa võ giả liên minh đầy dữ tợn.

– Phụ thân, ngươi yên tâm, võ giả liên minh nhất định sẽ tiến hành theo công bằng, đòi công đạo cho tỷ tỷ.


Lưu Lực thần sắc vặn vẹo nói ra.

Đồng thời hai người bọn họ thỉnh thoảng nhìn qua Lâm Vệ Quốc ba người, trong mắt đầy hung quang.

– Nhu nhi, ca của ngươi sẽ không sao chứ?

Một đường đi theo Lâm Tiêu tới đây, Trần Phượng Lan đứng ngoài cửa ra vào chờ đợi trong lo lắng, mười ngón tay nắm chặc đã nói rõ nội tâm của nàng bất an.

– Yên tâm đi nương, nhị ca nhất định không có việc gì

Thần sắc Lâm Nhu kiên định, nhưng mà từ sắc mặt của nàng vẫn nhìn ra nàng bất an, Lâm Tiêu đi vào lâu như thế mà không có chút tin tức nào, Lâm Nhu làm sao không sốt ruột chứ?

Bên kia Lâm Vệ Quốc vẫn trầm mặc không nói, nhưng hai mắt vẫn nhìn chằm chằm vào cánh của võ giả liên minh, trong lòng âm thầm cầu nguyện.

– Vì sau còn chưa ra?

– Đúng thế, Lâm Tiêu đi vào sao lâu thế?

– Võ giả liên minh tuyên án chưa xong sao?

Ken két!

Đột nhiên cánh cửa võ giả liên minh vẫn đóng chặt mở ra, mọi người nhìn theo, chỉ thấy mấy người đi ra khỏi cửa, đầu lĩnh chính là thiếu niên tóc ngắn màu đen, mà sau lưng hắn là vài tên nhân viên công tác của võ giả liên minh.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.