Vĩnh Trú
Vĩnh Trú
Thông tin truyện: Vĩnh Trú
Editor: shai419
Đi đến trung tâm thành phố, nhà và người hiện ra càng nhiều, ca múa thanh bình, phát triển mạnh hòa trộn xa hoa đồi trụy, hoặc là cởi mở tùy tiện, hoặc là sống mơ ảo, mọi thứ tốt đẹp không chịu nổi sự chen lấn này, nhưng mỗi đến gần, trong lòng lại cảm thấy an tâm vài phần, khói lửa nơi trần gian, hơi của người sống, hơi của phố phường, chỉ cần tiếp xúc thì cả người đã cảm thấy thoải mái.
Chẳng qua là nơi này cách nơi anh sinh ra gần hai ngàn cây số, nhà anh ở chỗ đất liền, cách khá xa với biên giới nên thường rất tĩnh lặng.
Cả cơ thể anh dần dần mệt mỏi, trong thâm tâm có một xó xỉnh nào đó đang mơ hồ khuỵu xuống, cộng thêm mấy phần cảm xúc buồn chán, triền miên rối bời, lượn lờ quanh quẩn, anh có hơi xem thường, không muốn suy nghĩ nhiều, không nghiên cứu chuyên sâu, cũng không đi lãnh hội, chỉ cần lần tới ăn uống một bữa no say, có một số việc cũng chỉ phi lý hồ đồ thoáng một cái là qua liền ngay thôi.
Thoắt một cái đã qua, lại là mấy năm không về.
Để lại một bình luận
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.