Đọc truyện Vị Ngã Tiên Tâm – Chương 16: Luyện Thể Quyết
” Bạo Linh Chú”
Không trung cách đó không xa bỗng nhiên đỏ rực lên rồi ầm một tiếng nổ tung bắn ra từng tia lửa cực nóng.
Đoàn Sinh bình thản nhìn cảnh tượng trước mặt thì thầm: ” Tạo Kim Chú, Mộc Sinh Chú, Thủy Xích Chú, Chấn Thổ Chú, Bạo Linh Chú”
” Năm chú ấn thuộc ngũ hành ta đã tinh thông, Thập Nhị Chú gồm mười hai tầng, mỗi tầng là một cách diễn sinh đạo chú khác nhau, càng lên cao càng khó, bắt đầu từ tầng sáu là đã đến các biến dị chú pháp, phức tạp vô cùng”
Đoàn Sinh đứng dậy, cảm thấy thân thể hơi nghiêng ngả một chút: ” Không được, dục tốc bất đạt, tuy bây giờ ta đã là tu chân giả thân thể mạnh hơn người bình thường nhưng nếu tu luyện nhiều canh giờ mà không nghỉ ngơi thì thân thể cũng không chống chịu nổi”.
” Đồ nhi, ta tới thăm ngươi”
Tiếng nói của Tống Ly vọng vào từ bên ngoài trận pháp.
Đoàn Sinh chỉnh lại trang phục, nâng lệnh bài lên, trận pháp lập tức mở ra.
Tống Ly một mặt mỉm cười thư thái đi vào.
” Rất tốt, trong thời gian ngắn ngươi đã lĩnh ngộ được ngũ pháp, thiên tư không tệ”.
Đoàn Sinh khiêm tốn trả lời: ” Là do vận may thôi”
Tống Ly cười to: ” Vận may, cũng đúng, tu tiên quan trọng nhất vẫn là vận may”.
Thu lại nụ cười, Tống Ly nói: ” Đồ nhi, gần đây tông môn phát sinh đại sự, ngươi cứ chuyên tâm tu luyện cảnh giới chưa đủ thì không nên ra ngoài”.
Đoàn Sinh nhíu mày: ” Chuyện gì thưa sư phụ”.
Tống Ly vuốt râu: ” Tông môn có nội gián của Ma môn, hại một đám ngoại môn đệ tử chết, vài nội môn đệ tử trọng thương”.
Đoàn Sinh trong lòng run lên: ” Nguy hiểm như vậy”.
Hắn dù sao cũng chỉ là một kẻ mới nhập môn mà thôi, sự tàn khốc này còn chưa có trải qua.
” Cẩn thận một chút là được ”
” Ngươi có gì không hiểu trong tu luyện cứ hỏi ta”
Đoàn Sinh suy nghĩ một lúc, nói: ” Luyện thể quyết chia ra ba tầng: Luyện Cơ, Dưỡng Huyết, Đoái Cốt”
” Luyện Cơ và Dưỡng Huyết ta đã luyện được gần viên mãn, cảm giác thân thể tràn đầy lực lượng và nhẹ hẳn đi nhưng còn Đoái Cốt…”
Tống Ly cười nhẹ: ” Cơ, Huyết, Cốt là những thứ cơ bản làm thành thân thể, Cơ đại diện cho sức mạnh, Huyết là sinh lực, năng lượng, Cốt chính là nền tảng tạo dựng nên Cơ và Huyết đại diện cho nguyên bản hay còn gọi là bản mạng cốt”
” Đoái Cốt mang ý nghĩa là thay đổi phàm cốt thành pháp cốt, từ đó tạo ra bản mệnh cốt, bản mệnh cốt chính là cốt lỗi của tu sĩ Hóa Khí cảnh, dùng nó để tấn thăng Dung Linh cảnh, Cốt pháp tích lũy càng nhiều càng đạt được cơ hội cao tấn thăng Dung Linh”
” Đoái Cốt tuy khó mà dễ, dùng Cơ dưỡng Huyết, dùng Huyết dưỡng Cốt, lấy linh khí mà điều hòa, quá trình này cực kỳ đau khổ nhưng nếu vượt qua được thì ngươi sẽ thấy một thế giới hoàn toàn mới”
Đoàn Sinh gật nhẹ đầu: ” Đa tạ sư phụ”.
” Được rồi, trước hết cứ tu luyện Luyện Thể Quyết cho tốt”.
Tống Ly phất nhẹ tay áo, quay người rời đi.
Trận pháp lần nữa đóng lại, Đoàn Sinh không có tu luyện mà một mặt suy tư, sau đó day tâm mi một cái, cúi đầu chợp mắt nghỉ ngơi.
——————————————
Lá cây xanh biếc, gió mát khẽ lay, nơi đây là một rừng đào hoa vạn dặm cách biệt với thế giới bên ngoài, những cánh hoa màu hồng nhẹ nhàng rơi xuống trôi nổi giữa mặt hồ tĩnh lặng làm dậy nên những gợn sóng nhỏ.
Tiếng đàn thấm thoát du dương như bao phủ cả không gian làm cả một vùng trời rơi vào bi thương vô tận.
Tiếng đàn đau thương vừa dứt, bạch y thiếu nữ mở ra mi mắt, đôi mắt trầm tĩnh trong suốt đầy lạnh nhạt như chẳng quan tâm đến trần thế, làm da trắng như tuyết, khuôn mặt đẹp đến không hợp lẽ thường có thể làm bao mỹ nhân phải hổ thẹn.
” Sư muội, ngươi lại nhớ về những chuyện không vui “.
Nghe câu hỏi, bạch y thiếu nữ mặt không biểu cảm, nhàn nhạt mở miệng: ” Sư huynh hôm nay sao rảnh rỗi đến nơi nhàm chán này của ta”
Tà áo bay phần phật, một ngân bào lão giả đằng không xuất hiện, chân đạp đứng thẳng giữa mặt hồ, lão lắc đầu nhẹ, chắp hai tay ra sau lưng, nhìn bạch y thiếu nữ nói:
” Vấn Tâm sư muội, thất lễ rồi, ta đến đây là có việc muốn nhờ”
Bạch y thiếu nữ tay ngọc chạm nhẹ lên dây đàn, môi anh đào khẽ mở: ” Ta từ lâu đã không màn đến đại sự của tông môn, xin Phong sư huynh lượng thứ”.
Phong Duyên một mặt bất đắc dĩ: ” Việc này cũng không phải đại sự gì, đây là lệnh của chưởng môn, muội chỉ cần cho ta mượn một vật”.
Bạch y thiếu nữ thu lại huyền cầm, mắt phượng liếc nhìn Phong Duyên: ” Trấn Thiên Tháp”.
” Chưởng môn, nhất định phải làm như vậy sao”
Giữa đại điện Kim Phong, một lưng còng lão giả cung kính hỏi người đang ngồi trên Môn Tọa.
Người này dáng vẻ khoảng ba mươi tuổi, thân phủ Kim bào, nét mặt hùng dũng uy nghiêm, mi mục như kiếm, xung quanh tỏa ra uy áp vô hình làm người khác phải kiêng kỵ, không ai khác chính là Chưởng môn của Sơn Hà tông, Diệp Tà.
” Làm đi, diệt trừ chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi”
Lưng còng lão giả hơi nhăn mày: ” Kẻ này cực kỳ giáo hoạt, chỉ sợ… “.
Diệp Tà cười khẽ: ” Cơ hội tốt như vậy bọn chúng sẽ không bỏ qua, giữ kín chuyện này đừng cho người thứ tư biết, lần này phải thiệt thòi cho Tống sư đệ rồi”.
——————————-