Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 980: Khuất nhục (1)


Đọc truyện Vạn Cổ Chí Tôn – Chương 980: Khuất nhục (1)

Nàng thoáng cái đột nhiên có cảm giác như vạn niệm đều diệt, chỗ ký thá tinh thần để nhiều năm qua đau khổ chống đỡ thoáng cái đã sụp đổ, cả người trong lòng cảm thấy cực kỳ trống rỗng.

Giờ khắc này, nàng có cảm giác như muốn trút bỏ tất cả, trút bỏ đi bao phục luôn đeo trên lưng, thoát khỏi thế giới hỗn loạn phức tạp này, tất cả những gì làm trong những năm gần đây vào thời khắc này dường như đều không có ý nghĩa gì nữa cả.

Đinh Bằng khẽ nói:

– Đó là cha bất công, nếu ngươi đã có ý muốn trả thương hội cho ta, vậy thì hiện giờ trả đi.

Đinh Linh Nhi thống khổ nói:

– Nếu ngươi đã trưởng thành, đã có ý nghĩ của mình, vậy thì thương hội này tỷ tỷ cũng mặc kệ. Ta dù sao chỉ là một nữ tử, cơ nghiệp của cha sớm muộn đều sẽ do ngươi thừa kế, nhưng ngươi gánh chịu nổi sao?

Đinh Bằng nói:

– Điểm ấy tỷ tỷ cũng không cần lo lắng, người tài ba dị sĩ, các loại cao thủ trong tay ta tuyệt sẽ không ít hơn tỷ tỷ ngươi nắm giữ. Tăng thêm còn có Ngô công tử giúp ta, ta nhất định sẽ phát dương quang đại cơ nghiệp mà cha lưu lại.

Đinh Linh Nhi sắc mặt trắng bệch, cắn răng nói:

– Tốt, chuyện thương hội từ hôm nay liền do ngươi tới phụ trách, tỷ tỷ mặc kệ.

Vu Dung kinh hãi nói:

– Tiểu thư, việc này tại hệ quá nhiều, vẫn nên đợi hỏi qua lão gia rồi tính sau.

Đinh Bằng cả giận nói:


– Cẩu nô tài, chuyện Đinh gia ta há lại cần ngươi tới lắm miệng, cha tuổi già vô lực, cứ an dưỡng tuổi già là được, loại chuyện anỳ tỷ tỷ làm chủ là được rồi.

Trong mắt của hắn lóe ra hào quang cực nóng, bộ dạng như không thể chờ được nữa.

Đinh Linh Nhi lạnh lùng nhìn hắn, trong tay bay ra một khối lệnh bài màu vàng, đúng là Thiên Nguyên Lệnh tượng trưng cho quyền lực cao nhất thương hội Thiên Nguyên, chỉ có hội trưởng mới có thể đeo

Đinh Bằng đại hỉ, đột nhiên nhận lấy, cầm trong tay chỉ cảm thấy thập phần nóng bỏng, vẻ cuồng tiếu hiển hiện trên mặt, cầm lệnh bài lật xem cẩn thận, sợ là đồ giả.

Trong mắt Ngô Vũ cũng tỏa ra ánh sáng, cười to nói:

– Ha ha, chúc mừng Bằng lão đệ rồi.

Đinh Linh Nhi thấy bộ dạng Đinh Bằng như vậy, lòng càng nguội như tro, nói:

– Vu lão, đỡ ta rời đi đi.

Nàng đứng lên cũng có chút khó khăn rồi.

Vu Dung thở một tiếng thật dài, không thể tưởng được vào thời khắc nguy cơ như thế, dĩ nhiên là thương hội tự động tan rã từ bên trong, thương hội Thiên Nguyên từ nay về sau một đi không trở lại. Hắn cũng thoáng cái già nua đi mấy tuổi, dắt díu lấy Đinh Linh Nhi muốn rời đi.

– Chậm đã.

Ngô Vũ triển khai tay phải, ngăn hai người lại, nhe răng cười nói:

– Linh nhi muội muội, hôn sự giữa ta và ngươi, ngươi còn chưa đáp ứng mà.

– Ta nhổ vào, cút.

Đinh Linh Nhi vốn toàn thân vô lực, không biết lấy đâu ra khí lực, vung tay bắn ra một đạo quang mang, chém thẳng tới đầu Ngô Vũ, hận không thể bầm thây hắn thành vạn đoạn

– Ha ha.

Ngô Vũ cười lớn một tiếng, năm ngón tay khép lại như đao, thoáng cái đã chém đạo quang mang kia ra, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, cả kinh nói:

– Võ Hoàng nhị tinh? Ha ha, Linh nhi muội muội không hổ là một trong lưỡng đại mỹ nhân Thương Minh người người ngưỡng mộ, thiên phú không ngờ lại kinh người như thế. Làm phu nhân ta thật sự quá phù hợp rồi. Bất quá Bằng lão đệ, hiện giờ tất cả mọi người là người một nhà rồi, kính xin giúp ta khuyên nhủ tỷ tỷ ngươi đi.

Đinh Bằng sau khi xác định Thiên Nguyên Lệnh không giả liền thở nhẹ ra, vẻ mặt khí phách nói:

– Tỷ tỷ, ngươi cũng trưởng thành rồi, thay thương hội bôn ba nhiều năm như vậy, cũng nên tìm một nhà tốt để gả rồi. Phóng mắt khắp toàn bộ Thiên Võ Giới, trong lớp trẻ lấy Bắc Vực tứ tú vi tôn, nhưng tứ tú kia là nhân vật bậc nào, tất nhiên cũng chướng mắt tỷ tỷ. Cho nên vẫn biết thân một chút mới tốt, gả cho Vũ ca là thích hợp nhất, cũng môn đăng hộ đối nhất rồi.

Đinh Linh Nhi nghe thế cảm thấy ngực khó chịu, cơ hồ như muốn hộc máu.

Đinh Bằng cau mày nói:


– Chẳng lẽ tỷ tỷ muốn một mực ở giá? Nếu đợi đến khi già đi, cũng chỉ có thể biến thành thừa nữ rồi.

Ngô Vũ cười to nói:

– Ha ha, ta sao có thể nhẫn tâm khiến tỷ tỷ ngươi biến thành gái già được chứ.

Đinh Bằng khẽ nói:

– Chẳng lẽ thương hội Thiên Nguyên ta còn phải nuôi ngươi cả đời sao?

Hắn nghiễm nhiên làm ra bộ dạng làm chủ thương hội Thiên Nguyên.

“PHỐC”

Đinh Linh Nhi rốt cục không nhịn được nữa, phun ra một ngụm tâm huyết, cả người lung lay sắp đổ.

Vu Dung tức đến thất khiếu bốc khói, gào thét lớn vung thiết trượng đánh qua, cả giận nói:

– Hôm nay ta muốn dĩ hạ phạm thượng rồi.

– Lão nô không biết chữ chết viết như thế nào!

Đinh Bằng giận dữ, đá qua một cước, chấn lên thiết quải kia, hai đao linh áp chấn động ra, hai người đều bị chấn lùi lại mấy bước, không ngờ lại ngang tay.

Đinh Bằng chỉ cảm thấy trên mặt không ánh sáng, đặc biệt là mình hôm nay đã chưởng quản thương hội Thiên Nguyên, lại bị một nô tài mạo phạm, hơn nữa còn để người ngoài trông thấy, hắn lập tức giận dữ quát:

– Giết hắn đi, giết lão nô này cho ta.

Bốn gã võ giả thương hội Thiên Nguyên có mặt ở đại điện tất cả đều hai mặt nhìn nhau, có chút không biết nên làm thế nào.

Đinh Bằng giận dữ, quát:


– Lời ta nói các ngươi dám không nghe sao?

Hắn vội vàng xuất ra Thiên Nguyên Lệnha, ném vào trước mặt bốn người, cả giận nói:

– Thiên Nguyên Lệnh ở đây, các ngươi dám không nghe sao?

Bốn người không dám nhìn thẳng vào Thiên Nguyên Lệnh kia, đều là nhao nhao cúi đầu xuống, hoặc thậm chí còn xoay đầu sang chỗ khác nữa.

Đinh Linh Nhi chưởng quản thương hội mấy năm, sớm đã thâm nhập nhân tâm, là người đứng đầu duy nhất trong suy nghĩ mọi người, há có thể bởi vì chuyển giao một tấm lệnh bài mà thay đổi Thiên Địa được.

Ngô Vũ cũng nhíu mày, ánh mắt lộ ra một tia ngưng trọng, nói:

– Bằng lão đệ, xem ra ngươi còn gánh nặng đường xa ah, hôm nay cứ để lão ca thay ngươi trấn tràng diện đi.

Hắn đưa mắt, một gã võ giả bên người liền đừng dậy, khí tức khuếch tán khắp toàn trường, dĩ nhiên là lĩnh vực Võ Tôn, thoáng cái đã trấn áp khiến tất cả mọi người sắc mặt trắng bệch, thậm chí có chút không thở nổi.

Đinh Bằng cau mày nói:

– Tỷ, năm đó c Kim Phong Ngân Mang cha giao cho ngươi ở đâu? Nếu ngươi đã giao thương hội cho ta, vậy thì hai cổ lực lượng kia cũng nên đưa cho ta mớiđúng. Nếu không toàn bộ thương hội cũng không còn xác, ta nhận lấy làm gì chứ?

Ngô Vũ trong lòng cũng khẽ động, tám thành viên ban trị sự Thương Minh, mỗi một nhà thực lực đều rất mạnh, mặc dù mọi người đều là thương nhân, biểu hiện ra buôn bán hòa hòa khí khí, nhưng đều có vũ lực cường đại đang âm thầm chèo chống, nếu không sinh ý rất khó mà làm được.

Đinh Linh Nhi lộ vẻ sầu thảm cười cười, nói:

– Ngươi cho rằng Kim Phong Ngân Mang của thương hội Thiên Nguyên một mực ở trong tay tỷ tỷ sao? Nếu là thế, giờ phút này ta còn bị các ngươi khi dễ sao? Hai cổ lực lượng kia vẫn một mực ở trong tay cha, chưa bao giờ giao cho ta cả.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.