Bạn đang đọc Truy Tìm Hạnh Phúc – Chương 21
Bình dường như hiểu được nổi lòng của hắn. Bình bước qua chỗ hắn ngồi và ngồi xuống vỗ vai hắn.
– Cậu không cần lo. Chuyện này nếu cô ấy không muốn cậu tham gia thì cứ đừng tham gia.
Hắn quay sang nhìn Bình bằng ánh mắt nghi hoặc.
– Cậu cứ lo cho mình thật tốt là được. Nếu cậu có mệnh hệ gì cô ấy không sống nổi đâu. Cái chết của Kris đã mang lại cho cô ấy một vết thương khá sâu, cậu chỉ cần làm lành vết thương đó là được.
– Tại sao cậu không tự mình làm.( hắn hỏi)
– Nếu cô ấy chọn tôi, tôi sẽ làm. Nhưng cô ấy chọn cậu, tôi không còn cách nào khác.( Bình chậm rãi nói)
– Sao cậu nói buông là buông nhanh vậy. Đừng nói ngày xưa cậu cũng như vậy.( Hắn cảm thấy bắt mản với cái tên BìNH cao thượng này)
– Đúng thì sao. Trong tình yêu tôi sẽ yêu hết mình nhưng tôi không lúm sâu vào. Tôi luôn đặt hạnh phúc của cô ấy lên hàng đầu. ( Bình vẻ mặt ủ rũ nói)
– Haizzz… Tôi thật sự muốn trở thành tình địch với cậu. Nhưng chưa đánh mà cậu đã chịu thua, chán thật.( hắn tiết nuối nhìn Bình)
– Kệ tôi.
Hắn nhìn đồng hồ thì phát hiện đã trễ nên đứng lên chào bình rồi ra về.
___________
Nó đang ở trong phòng coi lại một số dự án của tập đoàn bên Pháp do Hàn Lãnh gửi qua. Đang coi được một nữa thì có một người mở cửa phòng bước vào ôm chặt cổ nó.
– Ôi em gái yêu. Nhớ em chết mất. ( người đó ôm chầm lấy nó và thơmvào má nó)
– Chị có thôi đi không. ( nó bực bội quát và lấy tay chùi chùi dấu vết mới bị thơm trên má)
– hehe. Gặp em vui quá không kiềm chế được.
– Chị bắt lịch sự đến mức không biết gõ cửa à.( nó dở giọng trách móc)
– Em sợ chị vào thấy lúc thoát y của em à. Dù sao thì chị cũng thấy hết rồi. Khỏi lo ( Người đó dở giọng trêu chọc)
– Hànnnn. Duuuuuu…. Chị đi chết đi( Nó tức giận hét lên)
– Chị thích.( khuôn mặt tươi vui không tả)
– Grưưưưưưừ ( hỏa bốc đầy đầu)
Hàn Du thấy vậy liền không chọc nó nữa. Quay về bộ mặt nghiêm túc.
– Gọi chị về có chuyện gì?
– Đi du lịch với em. ( nó thản nhiên nói)
Hàn Du há hốc mồm nhìn nó.” Trời sao nó rãnh rỗi quá vậy. Kêu mình từ Thụy Sĩ bay về đây cũng chỉ để đi chơi với nó. Mình bỏ cả một khối việc bên đó. Ức chế quá.” Suy nghĩ của Hàn Du.
– Đi thì đi. ( Khuôn mặt cười tươi không ngớt. [ Suy nghĩ và hành động trái ngược nhau ]). Mà định đi đâu chơi.
– Về Pháp.( Nó phán một câu làm Hàn Du đứng hình)
– Về Pháp. ( Hàn Du cố gắng hỏi lại lần nữa)
– Ừ.
– vậy mà đi du lịch cái gì. Em ở đó cả 10 năm còn chỗ nào chưa đi sao.
– Còn. ( Nó đáp)
– Chỗ nào. ( Hàn Du không thể nào tin được hỏi)
– Hạ Gia.( nó tĩnh bơ trả lời)
– Lẽ… Lẽ.. Nào lão ta đã hành động. ( Hàn Du dường như đã hiểu ra vấn đề liền hỏi)
– Theo thông tin em biết là vậy
– Vậy sao em tĩnh bơ vậy. ( Hàn Du)
– Không tĩnh bơ lẽ nào lo sợ à. Em không làm gì sai làm sao phải lo sợ. Tức nước thì vỡ bờ lo gì.
– Khi nào đi đây. ( Hàn Du bó tay đành đổi chủ đề)
– Chiều.
– Cái gì?? Chị mới đáp máy bay xuống, giờ đi nữa sao? ( Khóc không ra nước mắt)
– Uk. Xuống dưới trước đi. Em thu xếp đồ đạc rồi xuống liền.
– Uk.
__###__######_______####
3h Nó và Hàn Du đã có mặt tại sân bay và chuẩn bị sang Pháp.
Ngồi máy bay suốt mấy tiếng đồng hồ nó và Du cũng xuống được tớ sân bay. Nó liền kéo Hàn Du đến Trung tâm mua sắm Centre Bourse ở Marseille – Pháp để mua một ít đồ dùng và sao đó nó và Du đến khách sạn ở. Vì không để cho ai biết 2 người tụi nó đang ở Pháp nên đã không về căn biệt thự ở Pháp mà ở khách sạn