Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước

Chương 89: C89 Trong Một Lần Nhắm 2


Bạn đang đọc Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước – Chương 89: C89 Trong Một Lần Nhắm 2


Bốn phía của Đế quốc Mogoru.
Bud bắt đầu hình dung những binh sĩ trong yên lặng chia nhau đi về bốn phía cùng một lúc để trấn áp kẻ thù.
Như mình nghĩ.

Thực sự khác biệt khi đi du lịch với tên khốn này!
Đôi mắt Bud sáng lên với vẻ say mê kỳ lạ khi nhìn về phía Cale.
Đế quốc Mogoru.
Hiện tại là một vương quốc không có người cai trị.
Ở vài mặt, có vẻ như Cale đang giúp đỡ nhân vật tên Rex này, nhưng Cale sẽ không tham gia chỉ vì lý do đó.
Cale đã nói với Choi Han, Raon và Bud trước khi họ đến đây.
Bud nhớ lại những gì Cale đã nói.
Rõ ràng, người có sức mạnh cổ đại thuộc tính bầu trời cần phải ăn Tử mana.
Bud đã hỏi ngược lại.
Tại sao? Tại sao lại cần Tử mana?
Tôi cũng không biết chắc nữa.

Nhưng tôi cho rằng nó sẽ là vì một trong hai lý do.
Hai lý do đó là gì?
Bud nhớ lại câu trả lời của Cale.
Để làm nhiên liệu hoặc để hoạt động như một chất ức chế.
Tử mana có thể là nhiên liệu cần thiết để sử dụng sức mạnh cổ đại thuộc tính bầu trời.
Nó cũng có thể là chất ức chế để áp chế sức mạnh của sức mạnh cổ đại thuộc tính bầu trời để nó không chạy loạn hủy hoại cơ thể.
Bud trở lại hiện tại và nhìn Cale đang mấp máy.
“Tất cả các ngươi có đồng ý không?”
Chúng ta có đồng ý không?
Bud ngay lập tức đáp lại.
“Tất nhiên!”
Điều quan trọng là phải giải quyết các vấn đề nội bộ của Đế quốc có thể dẫn đến một cuộc nổi loạn.
Tuy nhiên, có một lý do khác khiến Bud sẵn sàng chuyển đi.
Tử mana.

Chúng ta cần phải loại bỏ nó!
Các Tháp giả kim ở phía Bắc, Nam, Đông và Tây.
Họ cần phải loại bỏ mọi dấu vết của hắc ma pháp và Tử mana tại những địa điểm đó.
Mình chắc chắn Cale Henituse đang tham gia vào việc này vì lý do đó cũng như hòa bình của Đế quốc.
Bud mỉm cười với Cale, người đang nghiêm túc quay về phía anh sau khi nghe câu trả lời.

Anh cũng có thể thấy những người khác đồng ý với lời nói của Cale.
Thật không may, nụ cười của Bud sớm phải đóng băng.
“Nhưng tôi không muốn.”
Đó là Swordmaster Hannah.
“Tôi không thể chấp nhận được.”
Bud thấy phản ứng của cô ấy thật kỳ quặc.
Cho đến khi chiến đấu, cô ấy sẽ không vui sao?
Tại sao bây giờ cô ấy lại nói cô ấy không thể chấp nhận được?
Bud không thể hiểu được.
Mắt anh hướng về phía Hannah.
…!Mình không có thông tin về tính cách cũng như đặc điểm của cô ấy.
Hiệp hội Lính đánh thuê không có nhiều thông tin về Hannah.
Cale bắt đầu nói.
“…!Chúng ta cũng cần lắng nghe ý kiến ​​của Rex và những người khác.”
Rex, nhà giả kim Rei Stecker và Thánh tử Jack không có ở đây.

Kế hoạch này chỉ có thể thực hiện được nếu ba người họ đồng ý.
Cale sau đó nhìn về phía Hannah, người đầu tiên phản đối ý tưởng này.
Cậu có thể thấy cô đang cười.

Cậu thờ ơ hỏi.
“Tại sao không? Nhiêu đó là không đủ cho cô sao?”
Bud mở to mắt.
Không đủ? Vậy là sao?
Cale đã sớm trả lời câu hỏi đó.
“Cô không hài lòng vì tôi đã để lại phía Bắc cho cô trong khi cô muốn xử lý những kẻ thù mạnh nhất ở phía Nam?”
Hannah lại bắt đầu cười.
“Ha, hahaha!”
Cô ấy cười một lúc trước khi bình tĩnh đáp lại.

“Đúng rồi.

Tôi muốn chiến đấu lắm rồi.

Tôi đã nghĩ sẽ được phân ít nhất hai hướng.

Tôi cứ tưởng cậu để tôi chạy qua chạy lại giữa hai nơi.”
Mặc dù giọng nói của cô ấy rất bình tĩnh, nhưng ánh mắt lại đang nói với Cale hãy cho cô ấy làm những gì cô ấy muốn.

Cale đáp lại mà không tránh mắt.
“Vậy thì cô hãy nhanh chóng chăm lo chỗ được giao và đến chỗ đó cũng được.”
“…Sao cơ?”
Cale khẽ nhún vai trước câu hỏi của Hannah.
“Hãy quan tâm đến phía Bắc trước rồi mới đến phía Đông, Tây, hoặc Nam, bất cứ nơi nào cô muốn.

Vậy thì không có vấn đề gì, phải không?”
Hannah im lặng một lúc ngẫm nghĩ rồi mới gật đầu.
“Nghe hay đấy.”
Cô ấy nhìn về phía Cale và Rosalyn rồi hỏi.
“Cậu thực sự định chỉ hỗ trợ?”
“Đây là công việc của Đế quốc.”
Cale đáp lại không chút do dự, Rosalyn mỉm cười và đáp lại.
“Cô gái này rất giỏi trong việc hỗ trợ.”
Hannah vẫy tay và giả vờ như không nghe thấy họ và đứng dậy.
Két.
Cái ghế của cô kêu lên khi cô đứng dậy và đi ra cửa.
Cô đứng trước cửa và nhìn lại Cale và Rosalyn.

Hai người này đã phụ trách mọi thứ ngay bây giờ.
Hannah bắt đầu nói.
“Cale Henituse, tôi đã đến đây ngay khi nghe tin cậu đến.”
Rex, Rei Stecker và Thánh tử Jack.
Tất cả đều vô cùng bận rộn giải quyết nội tình trở nên hỗn loạn vì hoàng tộc và hắc pháp sư.
“Ba người còn lại đã nói với tôi điều này.”
Đó là lý do tại sao cô ấy đã đến.
“Họ bảo tôi phải đưa ra quyết định.”
Cô ấy đã đến với tư cách là đại diện của họ.
“Chúng tôi đã quyết định sẽ lo các cuộc nổi dậy càng nhanh càng tốt.

Chúng tôi quyết định làm theo kế hoạch của cậu nếu nó có vẻ hiệu quả nhất.

Chúng tôi cần phải chuẩn bị rất nhiều thứ để lo cho tất cả những kẻ thù.”
Trận chiến cuối cùng tại thủ đô của Đế quốc Mogoru đã được xử lý nhờ vào sức mạnh của Cale Henituse và những người bạn.
Đó là lý do tại sao họ cần phải thể hiện điều gì khác.
Họ cần thể hiện sức mạnh của người dân Đế quốc Mogoru, Giáo đoàn Thần Mặt trời và các nhà giả kim thực sự.
“Chúng tôi sẽ tham gia vào kế hoạch này để phá hủy bốn Tháp của Nhà giả kim.

Chúng tôi sẽ chuẩn bị sẵn sàng lực lượng.”
Và họ sẽ chiến thắng.
Chiến thắng đó sẽ đưa Đế quốc Mogoru trở lại một vùng đất sạch sẽ để thử bất cứ thứ gì họ muốn.
Đó sẽ là lúc họ hoàn thành thỏa thuận với Thế tử Alberu của Vương quốc Roan và trả nợ.
Tất nhiên, tất cả những điều này không phải là điều có thể hoàn thành trong tương lai gần.
Tối thiểu là mười năm.

Đế quốc Mogoru sẽ còn lưu lạc ít nhất là trong khoảng thời gian đó.
“Chà, đó là một vấn đề khác.”
Hannah gạt những suy nghĩ này sang một bên và nói những gì cô ấy cần nói.
“Và nợ.”
Không.
Hannah đã thay đổi lời nói của mình.
“Và chúng tôi sẽ trả lại tiền cho cậu vì sự giúp đỡ của cậu.”
Cale và nhóm của cậu ấy đã không giúp họ giống như những người đến từ Vương quốc Roan.
Hannah và Jack biết rõ điều đó hơn bất kỳ ai khác.
Cô không phải là một người vô liêm sỉ.
Cạch.
Hannah từ từ bắt đầu xoay nắm cửa.
Cô nghe thấy giọng nói của Cale sau lưng mình.

“Cô Rosalyn.”
Hannah bước ra khỏi cửa và Rosalyn bắt đầu nói.
“Hai tuần.

Chúng ta sẽ bắt đầu sau hai tuần.”
“Được rồi.”
Cạch!
Hannah trả lời trước khi đóng cửa.
Sự im lặng bao trùm phòng ngủ của Hoàng Thái tử trong chốc lát.
“Ồhhhh.”
Bud phá vỡ sự im lặng khi anh chia sẻ sự ngưỡng mộ của mình trong khi uống rượu.
“Swordmaster Hannah thật tuyệt vời!”
Cale và Bud nhìn nhau.

Sau đó Cale bối rối.

Đó là vì đôi mắt của Bud rất nóng bỏng.
“Thật tuyệt vời! Cô ấy có vẻ là người hoàn hảo để phụ trách chi nhánh Tây lục địa cuối cùng của Hiệp hội Lính đánh thuê! Cô ấy mạnh mẽ và tuyệt vời! Cô ấy hoàn toàn giống như một lính đánh thuê!”
Chuyện vớ vẩn gì thế này?
Cale phớt lờ Bud.
Hannah sẽ là người đứng đầu chi nhánh của Hiệp hội Lính đánh thuê thay vì Vua lính đánh thuê?
Chức vụ đó sẽ không bao giờ phù hợp với tính cách của cô ấy.
Cale quay lưng lại với Bud và kết thúc giao tiếp bằng mắt với Rosalyn.
“Thiếu gia Cale.”
“Chuyện gì vậy, cô Rosalyn?”
Rosalyn mỉm cười khi cô ấy hỏi.
“Tôi nghe nói cậu định đi cướp bóc ai đó?”
Cale há hốc mồm kinh ngạc khi trả lời.
“Cướp? Tôi chỉ đi thu tiền của mình thôi.”
Rosalyn nghiêng đầu bối rối và chỉ vào bên cạnh cô.
“Raon-nim nói cậu sẽ ăn cắp, không, cướp bóc?”
“Đúng rồi! Rosalyn thông minh, ta đã nói điều đó! Khuôn mặt của nhân loại lúc đó là khuôn mặt mà hắn thường thể hiện khi chúng ta đi cướp của kẻ khác đó!”
Rosalyn mỉm cười và gật đầu khi Raon nói với vẻ hào hứng.

Raon có vẻ hào hứng khi thấy cô chơi cùng khi mình bắt đầu kể về những điều đã xảy ra ở Đông lục địa.
“Bọn ta đã gặp White Star, nhưng bọn ta đã cho hắn một trận tơi bời! Ah! Có một pháp sư bên cạnh White Star nữa!”
“…!Một pháp sư?”
Cale, người đang quan sát họ, hơi lùi bước sau khi nhìn thấy ánh mắt của Rosalyn.
Rồng con và pháp sư tiếp tục trò chuyện mà không quan tâm.
“Đúng! Một pháp sư! Hắn là một tên khốn ác độc rất giỏi ma pháp!”
Những lời của Raon đã khiến Rosalyn vô cùng bất ngờ.
Rất giỏi? Một người rất giỏi ma pháp? Tài năng đến mức ngay cả một con Rồng cũng nói rất giỏi?
Rosalyn chậm rãi hỏi Raon một câu hỏi.
“Thậm chí còn tốt hơn tôi sao, Raon-nim?”
Đôi cánh đang đập của Raon ngừng chuyển động.
Tuy nhiên, Raon nhanh chóng đáp lại với vẻ mặt nghiêm túc.
“Hơiiiiiiiiiii! Chỉ giỏi hơn một chút! Rosalyn! Cô cũng mạnh mẽ! Cô rất mạnh!”
Rosalyn bắt đầu mỉm cười.

Cuối cùng, điều đó có nghĩa là pháp sư kia mạnh hơn một chút so với Rosalyn.
Raon tuyệt vọng tiếp tục nói với Rosalyn, người chỉ mỉm cười.
“Rosalyn, cô thật sự rất thông minh! Cô là một thiên tài!”
“Tôi biết, Raon-nim.”
“Đúng rồi! Rosalyn là một thiên tài, hmm?”
“Tôi là thiên tài.”
Raon nhìn về phía Rosalyn đang tự tin gật đầu và không thể nói gì khác.

Sau đó, nó chuyển ánh mắt của mình sang nhìn Cale, nhưng Cale chỉ nuốt nước bọt và không nhìn thẳng vào Rosalyn.
Có vẻ như cô ấy sẽ trở nên mạnh hơn.
Cale gần như chắc chắn Rosalyn sẽ sớm trở nên mạnh hơn nhiều.
Rosalyn là người đang hướng tới mục tiêu trở thành Tháp chủ của Ma tháp, một người thậm chí còn tham lam ma pháp hơn bất kỳ ai khác.
Cạch.
Cale đứng dậy khỏi chỗ ngồi.
“Nhân loại, chúng ta đi sao?”

Raon ngừng nhìn Rosalyn và nhanh chóng bay đến Cale.
Những người khác cũng ăn xong đứng dậy.
Giờ đã đến lúc tất cả họ phải lo cho nhiệm vụ của mình.
“Đây là vị trí của dinh thự bí mật của thủ lĩnh Hiệp hội Thương nhân Singten.”
Rosalyn đưa một bản đồ cho Cale.
Thủ lĩnh Hiệp hội Thương nhân Singten.
Đó là người cần phải trả tiền.
Rosalyn nhìn Cale bỏ bản đồ vào túi và hỏi.
“Thiếu gia Cale, cậu nói khoản tiền 10 tỷ phải không?”
“Không, có vẻ như tôi cần lấy được ít nhất 15 tỷ cound từ ông ta.”
“…Xin lỗi?”
Đột ngột tăng thêm 5 tỷ.
“Nhân loại, ngươi đang nói về cái gì vậy?”
“Cậu say à?”
Raon và Bud kinh ngạc nhìn về phía cậu, nhưng Cale phớt lờ họ và đi ngang qua Rosalyn và về phía cửa sổ.
Tất cả các tấm rèm đều được khép lại để không có ánh sáng nào có thể chiếu ra ngoài cung điện vì lúc này không có ai công khai sống ở đây.
Cale tiếp tục nói khi đi ngang qua Rosalyn.
“Cô không cần đá ma thuật để thi triển ma pháp sao?”
Đôi mắt của Rosalyn mở to hơn một chút trước khi trở lại bình thường và cô ấy hỏi đùa một câu.
“Nó có miễn phí không?”
“Hãy coi đó là lòng biết ơn của tôi vì đã lo mọi thứ cho Đế quốc cho đến bây giờ.

Nó cũng là một khoản đầu tư cho Tháp chủ tương lai đi.”
Cô ấy bắt đầu cười tươi hơn.
“Tôi mong đợi đấy.”
Cale đã không trả lời tuyên bố đó.
Thay vào đó, cậu ra hiệu bằng mắt và Rosalyn hất tay cô để tắt tất cả đèn ma thuật trong phòng ngủ.
Trong phòng lúc này tối đen như mực.
Chhhhhhhh.
Cale mở một trong những tấm rèm che cửa sổ.
Bây giờ là ban đêm, nhưng cậu có thể nhìn thấy ánh sáng từ những ngôi nhà khác nhau trong thủ đô.
Kétt.
Cửa sổ mở ra với một tiếng kêu nhỏ.
Ngày nay không có lính canh bên ngoài cung điện Hoàng gia.
Đó là lý do tại sao không ai ở đó để thấy họ di chuyển.
“Bud, Raon, Choi Han, và ta.

Bốn người chúng ta sẽ đi.”
Cửa sổ bị mở ra một vết nứt nhỏ.
Shaaaaaaaaaaa-
Gió từ thủ đô của Đế quốc Mogoru tràn vào qua khe hở.
Cale đút tay vào túi trong.

Cậu có thể nghe thấy giọng thì thầm của Rosalyn.
“Hiệp hội Thương nhân Singten được biết là đã liên kết với Hoàng tộc hiện đang ẩn thân chạy trốn.

Đã lâu rồi không thấy thủ lĩnh Hiệp hội lộ diện.”
Hiệp hội Thương nhân Singten đã đứng về phía Adin.
Giờ đây, hoàng tộc đã sụp đổ, Plavin giống như ngọn nến trước gió và phải nằm im chờ tất cả những chuyện này trôi qua một cách an toàn.
“Tất nhiên, người đứng đầu hiệp hội hiện đang ở trong dinh thự bí mật được đánh dấu trên bản đồ.”
Mạng lưới thông tin Freesia của Cale và thuộc hạ của cô ấy đang theo dõi chặt chẽ.
“Hơn nữa, thủ lĩnh của Hiệp hội Thương nhân Singten hiện đang gửi tiền để giúp các thành viên hoàng tộc đang làm việc với Tháp giả kim phía Nam.”
“Hooo.”
Bud thở phào nhẹ nhỏm.
Anh nghĩ họ chỉ sẽ thu một số tiền, nhưng nó có thể trở nên lớn hơn bây giờ.

Anh bắt đầu chú ý hơn đến những gì Rosalyn đang nói.
Sau đó anh nghe thấy có người thấp giọng gọi.
“…!Cale-nim?”
Choi Han đang nhìn Cale trong khi có vẻ lo lắng.
Bud cũng quay về phía Cale.

Anh điều chỉnh aura của Swordmaster vào mắt mình để có thể nhìn rõ khuôn mặt của Cale ngay cả trong bóng tối.
“Này, có chuyện gì thế?”
Sau đó anh đã bất ngờ.
Cale bắt đầu cười.
“Ha, hahaha-“
Cale cười thành tiếng trước khi lấy tay ra khỏi túi.
Cậu đã chạm vào thứ khác trước khi cho tay vào túi để lấy bản đồ ra.
Ngay lúc đó, gió thổi qua khung cửa sổ đang mở.
Những gì cậu đã chạm vào là cây roi vàng.
Gió thổi vào ngay lúc đó và bắt đầu nói.
Không, đó là giọng nói của một Tinh linh gió.
Hiya.

Cuối cùng thì tôi cũng có thể nói chuyện với cậu rồi! Cậu thật là thiếu gia tuyệt vời, người đã chiến đấu chống lại White Star ở thủ đô lần trước, phải không?
Một trong những Tinh linh gió của Tây lục địa đang vui vẻ nói chuyện với cậu.

Một con người có thể nghe thấy chúng ta! Cậu là nhất! Ah! Đúng rồi! Tôi sẽ nói với cậu điều này vì cậu đã chiến đấu chống lại các hắc pháp sư!
Tinh linh gió đang vui vẻ nói chuyện.
Một số hắc pháp sư đang hướng về phía Bắc!
Phía Bắc?
Cale thấy điều này thật kỳ quặc.
Họ đã nói điều gì đó về cuộc gặp gỡ với tộc Cá voi.

Có người nói có một số dấu vết của một loại đất nào đó ở đó.

Rõ ràng, White Star cũng đang đến.
Một Tinh linh gió khác đột nhiên xuất hiện vào lúc đó.
Đúng rồi.

Cả hai bọn tôi đều nghe thấy.

Tên đó nói các manh mối đã được xác định nơi tộc Cá voi sinh sống.
Đúng?
Đúng.

Đó là lý do tại sao những hắc pháp sư mạnh nhất trong bốn Tháp nhà giả kim đang lên kế hoạch tấn công tộc Cá voi trong vòng một tháng.
Đúng rồi! Các hắc pháp sư nói dấu vết này sẽ là manh mối cuối cùng cho White Star!
…!Hmm?
Thứ mà White Star đang tìm kiếm phải là sức mạnh cổ đại thuộc tính đất có thể khiến hắn trở nên toàn vẹn.
Nhưng biểu hiện của Cale trở nên tồi tệ hơn với mọi lời nhận xét từ những Tinh linh gió.
Tại sao?
Tên khốn White Star đó.
Tên đó đã tìm ra manh mối ngu ngốc nào?
Không có cái gì ở đó.
Vùng đất của tộc Cá voi không phải là một địa điểm được nhắc đến trong nhật ký viết bằng tiếng Hàn của Choi Jung Gun.
“A.”
Một ý nghĩ lướt qua tâm trí Cale ngay lúc đó.
Đó là lý do tại sao cậu bắt đầu cười.
“Nhân loại, sao thế?”
Cale vui vẻ trả lời câu hỏi của Raon.
“Ta đã có một ý tưởng tuyệt vời rồi.”
“Một ý tưởng tuyệt vời?”
Đúng.

Một ý tưởng tuyệt vời.
Bây giờ nhóm của Cale vô cùng cần thời gian.
Họ cần thời gian để tìm ra sức mạnh cổ đại thuộc tính đất còn sót lại.
Họ cũng cần thời gian để xây dựng sức mạnh của mình để phá hủy căn cứ của Arm, cũng như chiến đấu chống lại Arm, tộc Sư tử, tộc Gấu và tộc Mèo.
Choi Han cũng cần thời gian để trở thành Sát Long Nhân.
“Ta đoán đã đến lúc thực hiện một số trò lừa đảo?”
Sự im lặng bao trùm căn phòng trong giây lát cho đến khi Raon bắt đầu nói.
“Nhân loại! Ta biết ngươi đang cười vì ngươu sắp lừa đảo một ai đó!”
Cale không quan tâm đến việc Raon có hiểu ra ý định của mình hay không và nói.
“Clopeh Sekka.”
“Hm? Nhân loại, tại sao ngươi lại tìm tên khốn Kỵ sĩ Hộ vệ có một chút vấn đề về đầu óc thế?”
“Liên lạc với tên đó.”
Sau đó cậu gọi Choi Han qua.
“Choi Han.”
“Vâng, Cale-nim.”
“Có điều gì được viết bằng tiếng Hàn đó liên quan đến tộc Cá voi không?”
5 giây.
Choi Han im lặng đúng năm giây và nói.
“Đúng rồi, Cale-nim, hình như là có.”
Cale nhớ lại những ghi chép trong đầu mình.
Những ghi chép cuối cùng của Choi Jung Gun.
Vùng đất của tộc Cá voi.
Cale hỏi Choi Han.
“Nơi đó là nơi thế nào?”
“Một nơi không có gì.”
Cậu đã đúng.
Nó chỉ là một tảng băng không có gì khác.
Cale bắt đầu cười nói.
“Đã đến lúc đặt bẫy.”
Họ sắp đặt một cái bẫy để White Star lãng phí thời gian.
Di chuyển lâu đài của Sheritt.
Phá hủy những Tháp giả kim của Đế quốc Mogoru.
White Star hướng đến vùng đất của Cá voi.
Chiến đấu chống lại tộc Mèo và phá hủy căn cứ của Arm.
Cậu bắt đầu lên kế hoạch cho tất cả những thứ này.
Cậu bắt đầu nói chuyện với cả nhóm.
“Đã đến lúc lừa đảo White Star rồi.”
Cale đã quyết tâm thực hiện một vụ lừa đảo lớn.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.