Bạn đang đọc Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước – Yoo Ryeo Han – Chương 19: Này, Ngươi Đang Trốn Ở Đâu Đấy? (2)
“Không thấy Hoàng Thái tử ở thủ đô?”
Cale chống cằm ra hiệu cho Billos.
“Giải thích.”
Cậu không có thời gian để xem qua thông tin về Đế quốc. Bây giờ là lúc để cẩn thận lắng nghe.
* * *
“… Vậy, những gì ngươi đang nói với ta là…”
Cale, người đang ngồi trên ghế dài trong căn phòng mà Billos đã dẫn cậu đến, bắt đầu hình dung về tình hình hiện tại của Đế quốc sau khi nghe tất cả những gì Billos vừa nói. Sau đó tóm gọn nội dung bằng một câu.
“Hiện tại thông tin ở thủ đô đã được kiểm soát.”
Cậu vuốt lại mái tóc nâu đã nhuộm của mình.
“Vâng, thiếu gia. Đó là lý do tại sao có những binh sĩ Đế quốc bí mật và giám sát tôi, cũng như những thương nhân khác của Đế quốc.”
Billos nghĩ về tòa nhà của Hiệp hội Thương nhân Flynn cũng như nơi ở khác, trên danh nghĩa là nơi ở chính thức của cậu ta.
Những người mà cậu ta nghĩ là binh sĩ và kỵ sĩ của Đế quốc, hiện đang đóng quân bí mật để theo dõi mọi hành tung của cậu ta.
Cale nghĩ về những gì Billos vừa giải thích cho mình.
Hơn nữa, số lượng binh sĩ ở mọi cổng vào thủ đô đã được tăng lên.
Lý do thực sự của việc tăng số lượng binh sĩ là để kiểm soát thông tin tuồn ra ngoài, tuy nhiên, những người dân bình thường sẽ chỉ nghĩ họ làm việc này để chuẩn bị cho chiến tranh.
“Có vẻ như đã có nhiều thương nhân từ những quốc gia khác bị họ bắt.”
Billos nuốt nước bọt trước vẻ mặt nghiêm túc của Cale và tiếp tục nói.
“Tất cả các thiết bị liên lạc không thuộc về hoàng gia hay quý tộc đều đã bị tịch thu. Thiết bị liên lạc chính thức của Hiệp hội Thương nhân Flynn cũng đã bị tịch thu.”
“… Nhưng chắc hẳn sẽ có những người khác giống như ngươi đều có một thiết bị liên lạc bí mật, phải không?”
“Vâng, thưa ngài, tôi chắc chắn có. Tôi tin một vài người bao gồm cả tôi biết về tình hình bên ngoài thủ đô lúc này.”
Cale đã lấy ra điều quan trọng nhất trong những gì Billos vừa nói.
Kiểm soát các cổng.
Kiểm soát thương nhân.
Tịch thu các thiết bị liên lạc.
Kết quả của việc làm tất cả những điều đó.
“Người dân thủ đô không được phép biết về tình hình hiện tại của chiến tranh.”
Billos nghiêm túc gật đầu.
“Đúng vậy.”
Cậu ta nhanh chóng nói thêm.
“Và những người biết không dễ dàng mở miệng.”
“Bởi vì họ có thể bị bắt?”
“Đúng thế.”
Cale nghĩ về Hoàng Thái tử Adin và nhận xét.
“Rác rưởi đúng là rác rưởi mà.”
Billos ngập ngừng trước giọng nói cực kỳ khó chịu của Cale. Tasha, người bên cạnh họ, xen vào.
“Vậy thì bây giờ người dân thủ đô hoàn toàn không biết gì cả.”
Billos nhìn về phía Tasha và gật đầu.
“Đúng vậy, điều duy nhất mà hoàng gia nói là cuộc chiến sẽ kéo dài hơn dự kiến.”
Billos nghĩ về tình hình hiện tại ở thủ đô.
Chiến tranh kéo dài.
Điều đó khiến người dân tập trung tại các điểm khác nhau trong thủ đô, hy vọng Đế quốc chiến thắng và Hoàng Thái tử cứu Đế quốc.
“… Phần lớn mọi người không biết về thất bại của Đế quốc, về cách Hoàng Thái tử và những quý tộc bỏ chạy, cũng như về sự xuất hiện trở lại của hắc ma pháp.”
Billos lén nhìn Cale rồi tiếp tục nói.
“Đó là lý do tại sao Ngài Rex, cô Freesia, và tôi tập trung vào việc tìm hiểu tình trạng hiện tại của mọi thứ hơn là tuyên truyền sự thật.”
Sẽ thật tệ nếu bất kỳ ai trong số họ cuối cùng bị bắt khi đang nói về sự thật.
Đặc biệt là khi Cale không có ở đó.
“Vậy thì ý của cậu là gì khi nói Hoàng Thái tử không ở đây?”
Billos quay đầu về phía phát ra giọng nói.
Choi Han, người đang đứng đó với mái tóc nâu, đang nhìn cậu ta.
Ehem.
Billos ho giả tạo trước khi tiếp tục giải thích.
“Mọi người chắc cũng biết tôi có mối liên hệ với việc mua hàng hóa cho binh sĩ.”
Cả nhóm gật đầu.
Đó là cách họ có thể biết khi nào Hoàng Thái tử sẽ đến Vương quốc Whipper và lực lượng sẽ lớn như thế nào.
“Tôi đã có thể tìm ra một vài điều bằng cách sử dụng những mối liên hệ đó.”
Billos nhấc một ngón tay lên.
“Đầu tiên, lượng hàng hóa vào cung điện đã tăng lên đáng kể kể từ khi nhóm của Hoàng Thái tử bỏ chạy khỏi trận chiến Vương quốc Whipper.”
Choi Han đã bình luận về điều này.
“Điều đó có nghĩa số lượng miệng ăn trong cung điện đột nhiên tăng lên.”
“Đúng vậy.”
Billos có thể thấy Choi Han diễn đạt những gì sau khi nghe thông tin đó.
“Điều đó có nghĩa là những quý tộc, pháp sư, kỵ sĩ và những người khác đã bỏ chạy cùng Hoàng Thái tử rất có thể bây giờ đang ở lại cung điện.”
… Người này thật sự rất thông minh.
Billos thể hiện sự đồng ý của mình với suy diễn của Choi Han và nói tiếp.
“Thứ hai, lượng hàng hóa đến cung điện của Hoàng Thái tử và hoàng tộc vẫn giữ nguyên kể từ khi Hoàng Thái tử ra trận.”
Lượng hàng hóa đi vào cung điện đã tăng lên trong khi hàng hóa cá nhân cho Hoàng Thái tử và hoàng tộc vẫn giữ nguyên.
Choi Han bắt đầu cau mày.
“Chỉ điều đó không đủ để xác nhận rằng Hoàng Thái tử không ở thủ đô.”
Sau đó Choi Han nói tiếp.
“Mặt khác, có nhiều khả năng là Hoàng Thái tử đang lẩn trốn cùng những người khác trong cung điện.”
Billos gật đầu và đáp lại.
“Đó cũng là điều tôi nghĩ đến lúc đầu. Nhưng, Choi Han-nim.”
“…Sao?”
“Không phải ngài ấy nói anh đã làm bị thương Hoàng Thái tử sao?”
“… Đúng vậy, thì sao?”
Thông tin cuối cùng thoát ra khỏi miệng Billos.
“Thứ ba, y sĩ Hoàng tộc đã biến mất kể từ khi rời khỏi cung điện.”
Y sĩ Hoàng tộc.
Những từ đó khiến Choi Han thay đổi sắc mặt.
Billos nhanh chóng bổ sung.
“Ngài Rex, cô Freesia, và tôi đã cố gắng tìm xem vị y sĩ đó đã đi đâu sau khi nghe nói y sĩ Hoàng tộc và các học trò của ông ấy đã rời khỏi cung điện từ mạng lưới thông tin của chúng tôi.”
Đó là đêm sau khi Thánh tử Jack tiến đến chiến trường của Vương quốc Whipper.
Billos đã lén theo sau vị y sĩ đang rời khỏi cung điện.
“Tất nhiên, chúng tôi cũng không có quá nhiều người nên chúng tôi phải giữ khoảng cách cần thiết với những người khác khi chúng tôi di chuyển. Đó là lý do tại sao chúng tôi không thể nhìn thấy mọi thứ, nhưng… “
Billos nhớ lại những gì cậu ta đã thấy bên ngoài cung điện của thủ đô.
“Điều cuối cùng chúng tôi nhìn thấy là dấu chân và dấu vết xe ngựa của những người mà chúng tôi nghi ngờ là của y sĩ và những học trò của ông ấy bên ngoài cổng phía Bắc.”
Choi Han và Tasha bắt đầu cau mày.
Hoàng Thái tử đã bị thương nặng.
Và người chữa bệnh giỏi nhất của Đế quốc đã đi về phía Bắc ra khỏi thủ đô.
“Đó là lý do tại sao hai thuộc hạ của Freesia hiện đang đi theo dấu xe ngựa và hướng về phía Bắc. Và một trong những pháp sư của tôi cũng ở bên họ để họ có thể kiểm tra thường xuyên.”
Tasha bắt đầu nói.
“… Cậu đã làm rất tốt mặc dù tôi chắc chắn ở thủ đô lúc này có rất nhiều hạn chế để có thể hành động.”
Billos đã làm hết sức mình với những hạn chế đã đặt ra xung quanh mình.
Tasha khen Billos rồi mím môi.
“Cậu có nghĩ Hoàng Thái tử sẽ đi về phía Bắc không?”
Khả năng xảy ra trường hợp đó sẽ xảy ra cao dựa trên thông tin.
Tuy nhiên, cô ấy do dự trước khi tiếp tục.
“… Tôi không nghĩ là như vậy.”
Trực giác của cô đã được tiến bộ dần theo hàng trăm năm đang nói điều đó không hẳn là chính xác.
Cô ấy chạm mắt với Choi Han khi ngẩng đầu lên và suy nghĩ về những gì trực giác của cô ấy đang nói. Cô ấy có thể nói Choi Han cũng cảm thấy vậy và bắt đầu nói.
“Tôi tin Hoàng Thái tử vẫn còn ở đây.”
Thủ đô.
Hoàng Thái tử ở thủ đô.
Trực giác của cô đang nói với cô điều đó.
Người đã im lặng suốt thời gian qua cuối cùng cũng bắt đầu lên tiếng.
“Billos.”
“Vâng, thiếu gia.”
Cale bắt đầu mỉm cười.
“Ngươi có biết điều này không?”
“Sao cơ ạ?”
Bầu không khí nặng nề thay đổi với hành động của Cale, khiến Billos ngập ngừng nhìn Cale. Cale không quan tâm và chỉ nói những gì cần nói.
“Có điều mà ta đã tò mò trong một thời gian. Ngươi có biết nó là gì không?”
“… Tôi không biết lắm?”
Cale thực sự tò mò một điều.
Cậu thậm chí còn trở nên tò mò hơn sau khi nhìn thấy những con golem và những quả bom Tử mana trong Đại Ngàn.
Có bao nhiêu người đã chết do Tháp Chuông của Nhà giả kim thuật gây ra để những tên đó có nhiều Tử mana đến vậy?
Cậu chỉ có một câu hỏi như một cảm xúc vượt quá mức tức giận tràn ngập tâm trí.
“Tháp Chuông đã đưa người dân từ khu ổ chuột đến và buộc người dân của các vương quốc khác trở thành nô lệ và đưa họ đến đây, đúng không?”
“Vâng, thiếu gia?”
Ngay cả những người dân lãnh địa Gyerre của Vương quốc Roan cũng bị biến thành nô lệ và gần như bị hội thương nhân bí mật chuyển đến Đế quốc để dùng làm vật thí nghiệm cho những thí nghiệm khốn kiếp.
Rồi những người bị bắt làm nô lệ…
“Làm thế nào những người đó đến được thủ đô?”
Những tên đó đã công khai đưa họ vào qua cổng và đưa đến Tháp Chuông của Nhà giả kim?
Có phải họ đã sử dụng ma pháp dịch chuyển đến không?
Với một số lượng lớn?
Nhất là khi đã kéo dài hơn mười năm?
Thêm vào đó,
Mình không thực sự muốn nói điều này, nhưng…
“Làm thế nào những tên đó có thể âm thầm làm mà không ai biết đến?”
Choi Han và Tasha bật dậy. Thánh tử Jack đang siết chặt hai bàn tay đang run rẩy của mình vào nhau.
“… Thiếu gia, ngài đang nghĩ-“
Billos không thể nói gì khác.
Suy nghĩ đó của họ chạy quanh trong đầu nhưng không dám nói ra đang phát ra từ miệng Cale.
“Ngươi không nghĩ có một lối đi bí mật để ra bên ngoài thủ đô sao?”
Cậu nghĩ về cuộc gọi với Adin.
Cậu chỉ nhìn thấy những bức tường đen và khuôn mặt của Adin, nhưng làn da lại rất tốt.
Cứ như hắn chưa từng bị thương dù thanh kiếm của Choi Han đã cắt ngay tim hắn.
“Có lẽ Hoàng Thái tử đang được chữa trị ở nơi mà hắn coi là nơi an toàn nhất cho hắn. Vậy thì nơi đó sẽ ở đâu?”
Người nãy giờ vẫn chưa nói gì cuối cùng cũng nói.
“Tháp Chuông của Nhà giả kim.”
Đó là Mary.
Cale gật đầu và nói tiếp.
“Đó là nơi mà Tháp chủ sẽ ở đó.”
Cale đứng dậy khỏi chỗ ngồi và ra lệnh cho Billos.
“Cổng phía Bắc. Dẫn ta đến nơi mà dấu chân kết thúc.”
Billos nhìn ánh mắt lạnh lùng của Cale và cũng đứng dậy. Cậu ta nghe thấy giọng nói của Cale khi đứng lên.
“Bảo Freesia yêu cầu thuộc hạ cô ta thận trọng tiếp tục theo dõi cỗ xe.”
Cale nghĩ đến Adin, tên đó hoàn toàn trân trọng cuộc sống của mình nhất.
Liệu một kẻ ngu ngốc như vậy có từ bỏ vị trí mà bản thân đã nắm giữ nhiều quyền lực nhất không?
Một người muốn kiểm soát mọi thứ sẽ để phòng ngủ của mình trống?
Điều gì sẽ xảy ra nếu người khác tiếp quản nó?
Hắn cũng sẽ bỏ lại Tháp Chuông?
“Khả năng cỗ xe đó bỏ trống là rất cao.”
Nhiều khả năng cỗ xe là một trò lừa.
Đó là một miếng mồi mà hắn đã đặt ra và hy vọng những người như Billos, gián điệp nước khác đang ở thủ đô, sẽ bị tóm.
Tất nhiên, Cale có thể sai.
“Yêu cầu họ quan sát nó từ càng xa càng tốt.”
“T, tôi sẽ làm điều đó ngay bây giờ?”
Thời điểm Billos đang do dự.
Beeeeeeep- Beeeeeeeep-
Thiết bị liên lạc của Billos bắt đầu reo lên.
Cậu ta nhanh chóng cố gắng gọi pháp sư đang đợi bên ngoài phòng.
Tuy nhiên, trước khi cậu ta rời khỏi phòng…
Tách!
Mana vàng trắng bao quanh thiết bị liên lạc và cuộc gọi lập tức được kết nối.
Khuôn mặt của Freesia xuất hiện trên màn hình.
– Thiếu gia! Ngài đang ở đây!
Freesia.
Sát thủ đã tạc hình con thỏ giống con chó bảo vệ của quỷ và hiện là thủ lĩnh của hội thông tin Cale dưới quyền Ron.
Cô ấy khẩn trương báo cáo.
– Tôi không rõ là ngài đã nghe tin chưa, nhưng thuộc hạ của tôi đã tìm thấy cỗ xe.
“Và?”
– … Chỉ có những binh sĩ bình thường mặc trang phục hỗ trợ y sĩ bên trong, còn y sĩ Hoàng gia không có ở đó.
Cô ấy nhanh chóng bổ sung.
– Hơn nữa, thuộc hạ của tôi đã bị những binh sĩ và kỵ sĩ phát hiện và hiện đang chạy trốn.
Billos bắt đầu lầm bầm.
“… Thật sự là một mồi nhử, một cái bẫy?”
Cale bắt đầu nói chuyện với Freesia.
“Thuộc hạ của ngươi có thể chạy thoát an toàn không? Nếu không, ta có thể cử người qua hỗ trợ.”
– Có vẻ như họ sẽ không bị bắt. Họ có cả pháp sư của cậu Billos nữa. Chúng tôi cũng có kế hoạch gửi quân tiếp viện nếu họ gặp nguy hiểm.
Cộc. Cộc. Cộc.
Cale bắt đầu gõ vào bàn mà thiết bị liên lạc đặt đó. Sau đó nói.
“Ngươi hiện đang ở trong khu ổ chuột?”
– Vâng thưa ngài.
“Ta sẽ cử đội phó Hilsman và Thánh tử Jack đến đó, hãy ở lại đó với Hannah. Và-“
Cale nhìn Choi Han, Tasha và Mary, những người đang đứng đó và tiếp tục.
“Bảo Rex đến đây hỗ trợ bọn ta. Yêu cầu cậu mang theo càng nhiều quả cầu ghi hình càng tốt.”
– Vâng thưa ngài!
Cuộc gọi kết thúc.
Một người lên tiếng phá vỡ bầu không khí im lặng bao trùm căn phòng.
Đó là Choi Han.
Cậu ta nhìn về phía Cale và hỏi.
“Tháp chuông của nhà giả kim-“
Kỵ sĩ Mèo, Rex.
Những quả cầu ghi hình.
Rex có thể sẽ nhớ một chút cách bố trí bên trong của Tháp Chuông sau khi trốn thoát khỏi nó khi còn nhỏ.
Và những quả cầu ghi hình có thể lưu trữ bất cứ thứ gì mà người sử dụng muốn.
Không chỉ một, mà là một số lượng lớn.
Choi Han có thể nhìn thấy hình ảnh trong tâm trí Cale và hỏi Cale về điều đó.
“Chúng ta sẽ xâm nhập vào Tháp chuông của Nhà giả kim à?”
Cale gật đầu.
Choi Han hỏi một câu khác.
“Cậu định làm gì với các quả cầu ghi hình?”
Cale bắt đầu nói.
“Còn gì nữa? Chúng ta phải lén lút rải chúng xung quanh thủ đô.”
Cale nhớ lại những con golem và Honte từ trận chiến của Vương quốc Whipper.
Vụ nổ rất mạnh ngay cả khi xảy ra trên một bãi đất rộng.
Hơn nữa, nó cũng có đủ sức mạnh để làm nổ tung toàn bộ Khu vực 7 của Đại Ngàn.
Thủ đô của Đế quốc.
Điều gì sẽ xảy ra nếu một cuộc giao tranh nổ ra ở thủ đô, nơi mà hiện nay việc ra vào đang bị kiểm soát và bị hạn chế?
Điều gì sẽ xảy ra nếu một trận chiến bắt đầu ở nơi mà những con golem và những quả bom Tử mana được tập trung lại cùng nhau?
Liệu trận chiến sẽ chỉ xảy ra xung quanh Tháp Chuông của Nhà giả kim?
Cale bắt đầu nói với nhóm người đang nhìn mình.
“Họ cần phải chạy trốn.”
Cậu cần thông báo cho người dân thủ đô của Đế quốc về mối nguy hiểm và yêu cầu họ chạy.
“… Đó có thể là trận chiến khủng khiếp nhất từ trước đến nay.”
Một thứ thậm chí còn tệ hơn cả một con golem thậm chí có thể sẽ xuất hiện.
Luôn phải chuẩn bị cho điều tồi tệ nhất.
“Đó là lý do tại sao chúng ta có một số việc cần làm khi đến Tháp Chuông Nhà giả kim.”
Cậu không thể cho phép Hoàng Thái tử, một kẻ không quan tâm đến mạng sống của người khác, lại bắt mọi người làm tù nhân.
“Phá hủy các bức tường và cổng bao quanh thủ đô. Sau đó, hỗ trợ trong việc sơ tán.”
Làm như vậy để mọi người có thể chạy.
Làm như vậy để họ có thể nhìn thấy trận chiến giữa phe của Cale và Hoàng Thái tử qua các bức tường và cánh cổng bị phá hủy.
Họ cần phải biến điều đó thành hiện thực.
“Nhưng cũng có rất nhiều thứ phải chuẩn bị trước đó.”
Cale bắt đầu suy nghĩ về mọi thứ mà cậu cần chuẩn bị.
Đó là một cách để áp đảo kẻ thù của mình và có ít thương vong nhất. Cale không ngừng suy nghĩ nhiều biện pháp.
Choi Han nhìn Cale một lúc rồi mới chớp mắt một cái và gật đầu.
Nghĩ về cuộc sống của người dân của Đế quốc là một việc mà Cale luôn nghĩ đến, như việc luôn nghĩ cho người khác.
“Tôi hiểu rồi.”
Billos thận trọng nói.
“Thiếu gia, ngài chúng ta nên làm thế nào để có thể tìm thấy lối đi bí mật đó?”
Cale từ từ hướng ánh mắt về một hướng. Người nhận được ánh mắt của anh cậu dài rồi chán nản lắc đầu.
“Haaa, đó là một vấn đề khi bản thân ngươi quá vĩ đại và dũng mãnh mà.”
Eruhaben từ từ đứng dậy khỏi chỗ ngồi của mình.
– Nhân loại! Ta cũng ở đây!
Raon phấn khích hét lên trong đầu Cale.
Cậu thờ ơ ra lệnh cho Billos, người đang nhìn mình.
“Đầu tiên, hãy dẫn ta đến chỗ những tên đó đã biến mất.”
Hoàng Thái tử Adin.
Hắn có thể trốn ở đâu?
Hắn sẽ dần mất đi mọi thứ một khi Cale phát hiện ra.
Cale, người đã trở thành thứ đó trong trò chơi trốn tìm này bắt đầu mỉm cười.
– Nhân loại! Đã lâu rồi ngươi không cười như vậy đấy!
“Haizz, tên khốn xui xẻo nhà ngươi.”
Cậu không để tâm đến những lời nhận xét từ những con Rồng xung quanh.