Bạn đang đọc Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước – Yoo Ryeo Han – Chương 18: Này, Ngươi Đang Trốn Ở Đâu Đấy? (1)
“… Thậm chí không thể liên lạc được với anh ta nữa.”
Bây giờ cậu không thể liên lạc với Thế tử Alberu.
Không phải là anh ta cố tình tránh những cuộc gọi của Cale. Chỉ là liên tục có thông báo nói đường dây bên đó đang bận.
“Anh ta đang làm quái gì mà thiết bị liên lạc lại liên tục bận?”
Cale đẩy vấn đề này ra sau bằng cách gửi tin nhắn.
Cậu sẽ dễ dàng di chuyển hơn nếu mọi người đều nghĩ cậu đã chết.
“Raon, giả vờ là ta và gửi tin nhắn lại cho những người đã để lại tin nhắn.”
“Được thôi, nhân loại!”
Raon cười khúc khích và gật đầu một cách dễ thương, Cale đứng dậy nhìn nhóm người trong lều.
Eruhaben, Mary, Choi Han, Thánh tử Jack, đội phó Hilsman và Dark Elf Tasha.
Rosalyn và Litana không có ở đây. Hai người họ sẽ ở lại Đại Ngàn để khôi phục nó và giúp tin đồn trở nên đáng tin hơn.
Tất nhiên, trưởng làng Dark Elf, Obante sẽ ở lại và giúp đỡ họ cùng với các chiến binh Dark Elf.
“Thiếu gia Cale, có vẻ như điện hạ là người đã gây ra cảnh tượng này đúng không?”
Tasha nhếch mép cười khi đi cạnh Cale. Mary đi theo sau cô.
Cale lắc đầu sau khi thấy Tasha cười nhiều hơn mỗi khi cậu nói điều gì đó tiêu cực về Thế tử.
Cô ấy đang giễu cợt chúng tôi.
Tasha chắc chắn rất thích đùa cợt Cale và cháu trai của cô, Alberu.
Cale quyết định gạt đi vấn đề này và nhìn Eruhaben.
“Có chuyện gì?”
Eruhaben thẳng thừng hỏi khi nhìn thấy ánh mắt của Cale, khiến Cale tử tế trả lời.
“Hãy ngụy trang cho tôi.”
“Haaaaaaaaa.”
Eruhaben thở dài rồi lấy tay day trán. Sau đó ông ấy lầm bầm Thật là một năm cuối cùng xui xẻo của mình mà rồi phát ra ánh sáng vàng trắng của mình.
“Ta nên thay đổi cái gì và chuyển thành màu nào? Cho ta biết.”
Ồ?
Cale cảm thấy như mình đang đối mặt với bản chất hùng vĩ thực sự của một con Rồng và quyết định sử dụng tốt con Rồng cổ đại này.
Cậu chỉ vào Hilsman, Choi Han, và chính mình.
“Hãy cho chúng tôi đôi mắt nâu và mái tóc nâu.”
“… Cho cả ba?”
Cale gật đầu mà không cần suy nghĩ nhiều khi Eruhaben hỏi lại. Tốt nhất là không nên nổi bật hết mức vì họ sẽ cần phải di chuyển qua các khu ổ chuột cũng như những địa điểm khác nhau trong thủ đô của Đế quốc.
Đế quốc có rất nhiều người tóc nâu.
“Vâng. Màu đó sẽ ít gây chú ý nhất, ngài cũng nghĩ vậy đúng chứ?”
“Đúng vậy.”
Tách. Tách. Tách.
Rồng cổ đại búng tay ba lần. Mắt và tóc của Cale đổi màu ngay lập tức. Tốc độ nhuộm nhanh hơn nhiều so với Raon.
Cậu nghe Raon nói khi còn đang hài lòng với những gì Eruhaben vừa làm.
“Nhìn các ngươi giống như anh em với nhau ý?”
Hả?
Cale quay đầu lại. Một Hilsman phấn khích kỳ lạ bắt đầu hét lên.
“Thiếu gia, để tóc cùng màu nâu như thế này khiến chúng ta giống như anh em ruột vậy! Hahahaha! Tôi là Tấm khiên vĩ đại và hùng mạnh- “
“Đủ rồi. “
Cale muốn bịt miệng Hilsman lại.
Cậu không biết tên này đã làm gì, nhưng những người Đại Ngàn từng ở cùng Hilsman bây giờ đều đang dùng ánh mắt kì quặc nhìn hắn.
Cale không nhìn Hilsman nữa và nhìn Choi Han. Cậu ta đang lặng lẽ soi gương và sờ tóc mình.
Mình đoán có lẽ cậu ta chưa bao giờ thực sự nhuộm tóc kể từ khi đến đây, hẳn là vào khoảng những năm trung học của cậu ta.
Cale đứng dậy.
“Eruhaben-nim.”
“Gì nữa?”
“Nhờ ngài hãy dịch chuyển chúng tôi.”
“Haaaa.”
Eruhaben lại tiếp tục thở dài rồi cũng đứng dậy khỏi chỗ ngồi. Sau đó ông ta bắt đầu tạo ra một vòng tròn dịch chuyển.
“Thiếu gia.”
Cale, đang quan sát Eruhaben làm việc, quay về phía người vừa gọi mình.
Đó là Thánh tử Jack.
“Tôi đi như thế này có ổn không?”
“Không sao. Ổn mà.”
“Tôi hiểu rồi.”
Jack từ từ lùi lại sau khi nghe câu trả lời của Cale. Kể từ khi trận chiến ở Đại Ngàn diễn ra, cậu ta đã ít nói hơn hẳn.
Hình như cậu ta đang suy nghĩ nhiều điều trong đầu. Và sau khi Cale kể cho cậu ta nghe về trang đầu tiên của cuốn sách về hắc ma pháp, cậu ta càng im lặng hơn.
Cale quan sát Jack một lúc rồi chạm vào túi trong.
Bây giờ mình phải làm gì với cuốn sách này?
Cuốn sách về hắc ma pháp.
Trưởng làng Obante đã nói chủ sở hữu sẽ biết cuốn sách này là dành cho họ sau khi đọc trang đầu tiên.
Đó không phải việc của mình.
Cale đã cầm cuốn sách mặc dù cậu không nghĩ mình sẽ là chủ sở hữu của nó. Có một lý do đơn giản.
Nó có thông tin mình cần lúc này và mình có thể chuyển nó cho người khác.
Ngoài trang đầu tiên, phần còn lại chứa những hướng dẫn nhàm chán về cách trở thành một người mới bắt đầu trở thành hắc pháp sư.
“Thiếu gia.”
Cale quay đầu sau khi có người gọi mình.
Lần này là Mary.
Cale nhìn áo choàng đen đang vặn vẹo như đang do dự, cũng như Hilsman và Choi Han, bắt đầu nói.
“Cô cũng không cần phải ngụy trang. Chúng ta hãy thay đổi màu áo choàng của mình là được rồi.”
Không thể sử dụng ma pháp hóa trang hoặc ma pháp nhuộm cho những Necromancer.
Đó là lý do tại sao họ không thể che giấu các mạch máu như mạng nhện của mình.
“Không phải vậy-“
Mary lắc đầu.
Cale sau đó nghiêng đầu sang một bên và quan sát kỹ lưỡng áo choàng đen.
Không phải vậy? Thế nó là gì?
Cậu do dự một lúc trước khi hỏi.
Những ngày này, Mary đã ít nói chuyện một cách máy móc hơn.
“Cô có nghĩ lần này mình sẽ quan trọng trong Đế quốc không, Nữ hoàng cái chết?”
Là vậy?
Cale nhẹ gật đầu. Mary hơi siết chặt tay sau khi thấy Cale gật đầu.
Hiền nhân của Thần chết. Nữ hoàng cái chết. Thành phố ngầm.
Cô đã nghe quá nhiều thông tin từ trưởng làng Obante. Hôm qua cô không thể nghĩ đến những điều đó vì bận hấp thụ Tử mana, tuy nhiên, lúc này trong đầu cô đang nghĩ về việc đi đến Đế quốc và đánh bại hắc ma pháp.
Mary chú ý đến những gì Cale đang nói khi cậu gật đầu.
“Có khi nào mà cô không quan trọng chứ?”
Mary siết tay.
Cho đến bây giờ, Cale không hề nghĩ đến việc không có ai không quan trọng trong mọi cuộc chiến cả.
Tại sao cô ấy lại hỏi một điều rõ ràng như vậy? Không phải tất cả chúng ta ở đây bởi vì mọi người đều có mỗi vai trò riêng của mình à?
Cậu không thể tin được một người thậm chí có thể đánh bại Choi Han lại đang nói điều gì đó như vậy.
“Và Đế quốc có liên quan gì đến Nữ hoàng cái chết?”
Một số thông tin trong cuốn sách hắc ma pháp về Nữ hoàng Cái chết đã giúp cậu chuẩn bị cho kế hoạch mới, tuy nhiên, đó chỉ là giúp thôi.
Cale nghĩ về ngày hôm qua khi nhìn vào áo choàng đen vẫn im lặng. Những câu chuyện mà trưởng làng Obante đã kể lướt trong đầu cậu.
Sau đó cậu tiếp tục một cách thờ ơ.
“Cô có muốn trở thành Nữ hoàng cái chết không?”
Mary bắt đầu nghĩ về sự tồn tại của người là giáo viên của mình.
Người mà cô biết đến với cái tên Hiền nhân của Thần chết cũng chính là Nữ hoàng cái chết.
Đó là người hiểu mọi thứ về thuộc tính bóng tối, trấn áp hắc ma pháp và vươn lên đỉnh cao của những người có thuộc tính bóng tối. Một người như vậy chính là tác giả của cuốn sách mà cô đã học được.
Mary hoàn toàn không biết về điều đó.
Mình có muốn trở thành loại người như vậy không?
“…Không.”
Mình muốn có sức mạnh vô song.
Mary lắc đầu.
“Được chứ.”
Mary có thể thấy Cale chỉ gật đầu.
“… Được không?”
“Tất nhiên là được.”
Cale trả lời không chút do dự.
Đúng là Mary đã có thể trở thành một Necromancer nhờ Hiền nhân của Thần Chết, tuy nhiên, cô ấy vẫn chưa làm đủ để làm hài lòng giáo viên của mình sao?
Hơn nữa, còn cần gì hơn nữa trong cuộc sống để có thể sống trong khi cứu người khác?
Cale thản nhiên vẫy tay.
“Chỉ cần lấy những câu chuyện của trưởng làng ra và nghĩ, Ồ, một điều như vậy đã xảy ra trong quá khứ. là được rồi.”
Nó đến từ một Dark Elf, người thậm chí còn phóng đại hơn những Elf thông thường khi nói đến Rồng và truyền thuyết. Thật thông minh khi chỉ cần lắng nghe nó và tóm gọn những thứ cần thiết lại.
Những ngón tay của Mary bên dưới áo choàng đang giật giật.
Tasha, người đang đứng cạnh cô ấy, vỗ vai Mary và tiếp lời.
“Cậu ấy nói đúng. Đây cũng là lần đầu tiên tôi nghe những câu chuyện đó từ ông nội. Đó là một câu chuyện cũ, một câu chuyện rất cũ. Đó cũng là một câu chuyện mà chỉ những Dark Elf trở thành trưởng làng mới có thể biết được.”
Tasha nhớ lại truyền thuyết về một Necromancer đã chết trong trận chiến cuối cùng ở Vùng đất Chết.
Sau đó, cô nghĩ về cách mà ông cô nói Mary đã mang trong mình sức mạnh của người đó.
Chỉ có một điều trong đầu cô lúc này.
Mình rất biết ơn những điều mà Nữ hoàng cái chết đã làm cho cả nhóm, nhưng mình không thể để Mary trở nên như vậy chỉ để chết trong những đòn tấn công của những người có ác cảm với họ.
Đó là điều duy nhất trong đầu cô.Có thể được coi là ích kỷ và khiến cô ấy trở thành một người tồi tệ khi chọn Mary để cứu thế giới, nhưng cô ấy không thể làm được điều đó.
Tại sao cô ấy lại phá hủy phòng làm việc của trưởng làng để bắt ông nội mình giúp cháu trai là Alberu, người bị bỏ lại một mình trong cung điện, và tại sao bây giờ cô ấy lại giúp Mary?
Cô không biết những người khác có thể đang nghĩ gì, nhưng cô chỉ muốn sống hạnh phúc với họ.
Cô ấy cười rạng rỡ và vẫy tay tương tự như những gì Cale đã làm.
“Ai quan tâm đến tất cả những điều đó bây giờ. Cứ để những lời đó từ tai này qua tai kia thôi là được rồi.”
Không có lý do gì để tạo gánh nặng cho một đứa trẻ đã rất chăm chỉ bằng cách nói về Nữ hoàng hay điều gì khác.
Đó là niềm tin của Tasha.
Mary im lặng một lúc rồi gật đầu. Giọng nói khàn khàn ấy lên tiếng.
“Tôi chỉ thích thành phố của chúng tôi. Tôi cũng thích những người hàng xóm của mình.”
Cale gật đầu và thể hiện sự đồng tình của mình.
Cậu nghĩ Thành phố Ngầm cũng là một nơi tốt đẹp. Một nơi rất tốt ở đó.
Một người khác đã xen vào cuộc trò chuyện của họ ngay lúc đó.
“Đúng rồi! Thành phố Ngầm thật tuyệt vời!”
Đó là một con Rồng.
Raon bay tới và vung vẩy bên cạnh Mary.
“Ngôi nhà của chúng tôi cũng rất tuyệt! Mary, ngươi không thể trở thành Nữ hoàng!”
Raon nghiêm túc nói.
“Nhìn Thế tử đi! Làm vua rất bận! Mary tốt bụng vẫn còn nhiều điều để xem với ta nữa! Ngươi đã hứa sẽ gặp họ với ta mà!”
“Ngài nói đúng, Raon-nim. Mặc dù Nữ hoàng này và Vua kia khác nhau nhưng tôi vẫn còn nhiều điều để xem và nhiều việc phải làm với mọi người.”
Áo choàng đen di chuyển lên xuống mạnh mẽ hơn bao giờ hết khi Mary gật đầu.
Mary có những điều cô ấy muốn làm, cũng như tương lai của chính cô ấy để hướng tới.
“Tôi muốn ngăn họ sử dụng hắc ma pháp để tạo ra tuyệt vọng.”
“Đúng rồi! Tôi đồng ý với ngươi, Mary!”
Raon có vẻ thích thú và lấy một miếng bánh táo ra đưa cho Mary.
“Chúng ta sẽ phá hủy Tháp chuông của Nhà giả kim.”
“Đúng rồi! Mary, ngươi thật thông minh!”
“Aigoo.”
Cale lắc đầu khi thấy Raon đầy phấn khích và thở dài. Sau đó cậu chạm phải mắt với Eruhaben.
Ngươi thực sự bắt ta phải đợi?
Ánh mắt của Rồng cổ đại đã hoàn thành việc thiết lập ma pháp của mình có một cái nhìn kinh ngạc sau khi cảm thấy không được tôn trọng.
Cale nhanh chóng bắt đầu nói.
“Ahem, chúng ta hãy đi đến Đế quốc thôi.”
Cale chậm rãi đi phía trên vòng tròn dịch chuyển và thì thầm với Mary, người đang ở bên cạnh.
“Cô có muốn cuốn sách hắc ma pháp không?”
“Tôi không cần nó, Cale-nim. Tôi đã vĩ đại và dũng mãnh rồi.”
Cale có thể thấy Mary đang đứng thẳng người khi mọi thứ trở nên mờ ảo sau dịch chuyển.
“Đúng rồi! Ta, Raon Miru, cũng vĩ đại và dũng mãnh!”
Cale cười khúc khích khi họ dịch chuyển đến Đế quốc.
* * *
Và khi cậu đến…
“C, Cale-nim-“
Tên này bị sao vậy?
Cale có một biểu hiện kinh ngạc khi nhìn vào đôi tay đang run rẩy khi nắm lấy cánh tay của mình.
“C, Cale-nim.”
Tuy nhiên, cậu hiểu tại sao tên này lại hành động như vậy.
“Billos, lâu rồi không gặp.”
Đó là đứa con hoang của Hiệp hội Thương nhân Flynn, Billos, trông giống như một con heo đất.
Nhóm của Cale đã không dịch chuyển đến khu ổ chuột của Đế quốc cũng như nơi ở của Valentino, mà đến nơi ở bí mật của Billos.
Cale nhớ lại việc Billos đã để lại cho cậu một tin nhắn hỏi cậu đã thực sự chết chưa và giúp tên này bình tĩnh lại.
“Tốt rồi. Ngươi không nhìn thấy tin nhắn của ta à?”
Tất nhiên, Raon là người thực sự gửi nó.
“Ta không bị gì cả. Đó là tất cả một lời đ- “
“Không phải vậy!”
Hm?
Cale nhìn Billos, người vừa bối rối cắt ngang lời cậu.
Billos có một biểu hiện cực kỳ lo lắng trên khuôn mặt của mình khi giải thích về bản thân mình.
“… Đó là, trong tin nhắn cuối cùng, tôi nghe nói ngài đang đến để bắt Hoàng Thái tử. Ngài đã nói là sẽ p, mm, phá hủy Tháp Chuông.”
“À, Raon Miru.”
Bây giờ đã hiển nhiên rõ ràng những gì Raon đã nói với Billos.
Như thể Cale sắp cau mày.
“Nhưng có gì đó kỳ lạ!”
…Kỳ lạ?
Cale nhìn Billos để thúc giục tên này giải thích.
Hắn là người đứng về phía Cale với nhiều thông tin nhất về Đế quốc.
Billos nhanh chóng bổ sung.
“Người đó không ở thủ đô!”
Gì?
“Thiếu gia, Hoàng Thái tử, không, chỉ có Hoàng Thái tử là không thấy ở thủ đô?”
Cái quái gì vậy?
Cale cảm thấy đầu óc mình trở nên trống rỗng trong chốc lát.