Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước - Yoo Ryeo Han

Chương 16: Ta Đau (2)


Bạn đang đọc Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước – Yoo Ryeo Han – Chương 16: Ta Đau (2)

“… Làm những gì tôi muốn?”

Cale gật đầu trước giọng nói đã bình tĩnh lại như bình thường.

“Đúng. Tôi không quan tâm việc cô lấy hết hay chia nó với người khác. Cô cứ làm những gì mà cô muốn là được.”

Mary nhìn đi nhìn lại giữa Cale và những thân cây. Tham ăn đang nói trong đầu Cale khi cậu quan sát Mary.

[Chúng nó cần được thanh tẩy. Mỗi thứ đều có một giới hạn, và những cái cây đó cũng có một giới hạn để giữ những thứ đó trong chúng.]

Cây ăn thịt người ở lãnh địa Henituse.

Mọi người đã tránh khỏi khu vực xung quanh cái cây đó, nhưng, khu vực đó không trở thành một khu vực chết vì Tử mana.

Mọi thứ ở đó sẽ khô cạn đi.

[Những sinh vật chết không quay trở lại tự nhiên và thay vào đó vẫn tồn tại trên thế giới bắt đầu gây ra các vấn đề cho những sinh vât sống khác.]

Cũng giống như Cây Ăn Thịt Người.

Nó có thể có ảnh hưởng tiêu cực đến khu vực xung quanh.

“Hm? Mọi người đều ở ngoài này sao?”

Cale ngẩng đầu lên sau giọng nói đột ngột vừa rồi.

Cậu nhìn lên một thân cây đen đã vươn cao. Dark Elf Tasha đang nhìn xuống từ trên ngọn cây.

Những Dark Elf hiện đang hỗ trợ các chiến binh khôi phục lại Đại Ngàn sau trận chiến. Đó là bởi vì các Tinh linh với các nguyên tố khác nhau khá hữu ích cho các dự án sửa chữa lại nơi này.

“Tôi, mm, vội đến đây, mm, tôi rất vui vì có thể gặp được cô lúc này.”

Tasha khó xử nhìn xuống và nhảy khỏi thân cây.

Cale nhìn về phía Tasha thay vì Mary.

Không, cụ thể hơn, cậu đang nhìn người đằng sau Tasha đang cực kỳ kinh ngạc.

Tại sao người này lại ở đây?

Cale nhìn người đó đầy thắc mắc, còn Tasha chỉ có thể mỉm cười xin lỗi cậu.

“Chà, khi tôi đi báo cáo tình huống-“

“Ồ! Trời ơi! Ô ô ô!”

Người đàn ông đứng sau Tasha cắt lời cô và ngưỡng mộ rên rỉ.

“Aigoo.”

Cale bắt đầu thấy đau đầu. Mặc khác, cơ thể cậu nhanh chóng di chuyển. Cậu không còn lựa chọn nào khác.

“Kẻ ngu ngốc vô dụng này không dám đứng thẳng và nhìn thẳng vào khuôn mặt của một sinh vật đáng được tôn kính bằng hai chân được!”

“Trưởng làng!”

“Ông nội! Làm ơn!”

Cale và Tasha nhanh chóng tóm lấy Obante, trưởng làng Thành phố ngầm của Dark Elf, khi ông ta cố quỳ xuống. (Xác nhận rằng tác giả đã sai lầm khi nói đây là bố của Tasha trước đó.)

Ông của Tasha vẫn vậy.

– Dark Elf này lại hành động như thế này!

Cale không có thời gian để lắng nghe giọng nói hào hứng của Raon.

“Ôi Chúa ơi!”

“Ông ơi, thôi mà!”

Tasha cố gắng ngăn ông ta lại, nhưng trưởng làng Dark Elf đã hoàn toàn kinh ngạc sau khi nhìn thấy người đứng ngay bên ngoài lều của Cale.

Đó là một người đàn ông có mái tóc vàng trắng.

Đó là Eruhaben.

Người cuối cùng bước ra khỏi lều của Cale cầm trên tay một thiết bị liên lạc kết nối với Thế tử Alberu.

Ông ta là người duy nhất nhớ đến Alberu khi mọi người khác đã quên mất sự hiện diện của cậu ta và lao ra ngoài, cũng như người đã lặng lẽ quan sát mọi thứ từ một góc của căn lều.

Trưởng làng hiện tại của Dark Elf, đã sống hơn 500 năm không thể nghĩ được gì sau khi cảm nhận được một sự hiện diện lạnh lẽo.

Mức độ hiện diện này ……!

Những Dark Elf khác trước đây chưa từng gặp Rồng, do đó không thể xác nhận chính xác được hiện diện của Eruhaben và Raon.


Tuy nhiên, trưởng làng Obante, người đã từng nhìn thấy một con Rồng trong quá khứ đã lập tức xác định được thân phận thực sự của Eruhaben.

Ông cũng lạnh người sau khi nhận ra ông không thể cảm nhận được sự hiện diện của Raon.

… Raon-nim đã mạnh hơn rất nhiều!

Obante có thể nói Raon đã mạnh hơn cả ông rất nhiều, vì, không giống như lần trước, bây giờ ông không thể nào xác nhận được Raon đang ở đâu vì nó đang tàng hình.

“Trưởng làng.”

Obante quay đầu lại sau khi nghe thấy một giọng nói nhỏ gọi mình.

Ông thấy Cale Henituse đang nhìn mình.

… Ngài ấy cũng mạnh hơn.

Ông có thể cảm thấy sự hiện diện của thiên nhiên từ Cale. Tinh linh của ông đang bay xung quanh Cale mà không biết phải làm gì.

… Đã một năm rồi sao?

Đã khoảng một năm kể từ lần đầu tiên họ gặp nhau.

Vậy trong khoảng thời gian đó, điều gì đã xảy ra với nhóm của Cale?

Chiến tranh đã khiến họ trở nên mạnh hơn nhiều?

Đó là điều vô nghĩa. Ông tin có một lý do khác khiến họ trở nên mạnh hơn rất nhiều.

Mặc dù lý do đó rất quan trọng, nhưng nó không quan trọng lắm đối với trưởng làng Obante.

Sau đó, ánh mắt ông lướt qua Mary.

Đối với ông, đứa trẻ này giống như một đứa cháu gái của mình.

Đồng thời, ông cũng nghĩ đến Vùng đất chết, cũng như Thành phố ngầm bên dưới nơi ông đang làm thị trưởng.

Ông nghĩ đến Vòng tròn Định mệnh đã được lưu truyền qua nhiều thế hệ.

Định mệnh đó cuối cùng đã bắt đầu xuất hiện trong thế hệ này.

Ông lén nhìn về phía Rồng có mái tóc vàng trắng.

Hai người họ chạm mắt.

– Đừng quan tâm đến ta.

Ông nghe thấy giọng nói của Rồng trong đầu.

Obante dồn lực vào cả hai chân và đứng thẳng.

Cale ngập ngừng sau khi thấy cái cách mà Obante đang nhìn cậu.

Không giống như đam mê, nó trông hơi… cuồng nhiệt.

Ông già này bị làm sao vậy?

Cale cảm thấy lạnh sống lưng sau khi nhìn thấy ông già cuồng Rồng này đang nhìn mình với ánh mắt dữ tợn như vậy.

Bộp.

Obante đặt tay lên vai Cale và thì thầm vào tai cậu.


“Tôi cũng sẽ mạo hiểm thử.”

Ông ấy đang nói gì vậy?

Vừa mới xuất hiện mà ông ta đang nói quái gì thế này?

Cale không nhìn vào ánh mắt rực lửa của trưởng làng và nhìn về phía Tasha.

“Ah, nghiêm túc đấy! Trưởng trưởng à, sao ông lại diễn đạt theo cách đó chứ?”

Tasha khó xử nhìn Cale và bắt đầu nói.

“Tôi đã thông báo cho trưởng làng về trận chiến của Dark Elf đêm qua. Trưởng trưởng sau đó nói ông có điều muốn nói có liên quan đến Mary và vội vã chạy đến. Ông còn nói có thứ muốn tặng ngài, thiếu gia Cale.”

“… Mary?”

Cale nhìn trưởng làng.

Trưởng trưởng nói.


“Mary.”

Ông nhẹ nhàng gọi tên Mary.

“Vâng, ông nội.”

Obante nhìn Mary, người đang trả lời bình tĩnh như mọi lần và nhớ lại cảnh khi cô ấy mười tuổi.

Tôi thích trở thành Necromancer chịu đau đớn hơn.

Cô ấy đã chọn trở thành một Necromancer khi được lựa chọn trở thành một hắc pháp sư hoặc một Necromancer.

“Vậy con muốn trở thành Necromancer như thế nào?”

Obante đã hỏi một câu mà khi đó ông chưa từng hỏi. Mary mím môi khi nghe câu hỏi đó.

Ánh mắt của Obante quá nghiêm túc, cô không thể đưa ra câu trả lời mà không cần suy nghĩ cả.

Mặc dù ông có thể ngốc nghếch, nhưng đây là Dark Elf khôn ngoan nhất trên thế giới. Ông cũng là người ông tốt bụng đã mở ra con đường cho cô trở thành một Necromancer.

Mary nhìn Cale.

Cô có thể nghe thấy giọng nói của Raon.

– Mary bé bỏng ngoan ngoãn! Hãy cứ trả lời theo cách ngươi muốn! Ta thậm chí sẽ cho phép ngươi sử dụng từ vĩ đại và dũng mãnh để mô tả về bản thân mình!

Mary bắt đầu mỉm cười bên dưới chiếc áo choàng đen.

Cô đã quyết định một điều trong trận chiến cuối cùng khi chiến đấu với Tháp chủ đang điều khiển Honte.

Tương tự như tác giả của cuốn sách mà cô ấy đã nghiên cứu.

<Chỉ cần có sức mạnh gần như vô song.>

<Như ta. Hiền nhân của Thần chết.>

Mary bày tỏ suy nghĩ của mình với Obante.

“Vô song.”

Cô đói.

Cô cảm thấy đói sau khi nhìn thấy những cái cây chứa đầy Tử mana.

Đói là cách duy nhất Mary biết để diễn tả cảm giác này.

Đó là bởi vì cô chưa bao giờ cảm nhận được loại tham lam hay ham muốn này cả. Cảm giác đó khác với khi tất cả những gì cô ấy muốn làm là nhìn ra thế giới bên ngoài.

Đó là lòng tham đã đào sâu như đầm lầy.

Cô muốn trở nên mạnh mẽ hơn.

Đó là tham lam và ham muốn của cô.

Cô đói vì cô chưa đạt đến mức mà cô muốn.

“Tôi muốn trở nên đủ mạnh để trở thành vô song.”

Trưởng làng Obante tiếp tục nhẹ nhàng hỏi.

“Giống ai?”

Mary không ngần ngại trả lời.

“Giống như Hiền nhân của Thần chết.”

Đó chính là tác giả đã dạy cô về con đường trở thành một Necromancer.

<Ta hy vọng ngươi trở nên mạnh hơn ta. Đệ tử của ta, người sẽ đọc cuốn sách này.>

Cô muốn được như người đó.

Tasha giật mình sau khi nghe câu trả lời của Mary.

Có một điều mà ông nội Obante đã nói trước khi cô đến Jungle khi yêu cầu cô hãy bảo vệ Mary.

Đúng, tất cả điều này có thể chỉ là tự nhiên theo đường lối của nó. Cuối cùng đã đến lúc có người nhận được ý chí của Thần Chết.

Cô đã đặt câu hỏi vào thời điểm đó, Thần chết là ai? Ánh mắt của Tasha tự động hướng về Obante.


Tuy nhiên, thay vào đó, Obante đang nhìn Cale. Ông mở miệng nói.

“Hiền nhân của Thần chết.”

Obante lấy một cuốn sách ra khỏi quần áo của mình.

Đó là một câu chuyện được trưởng làng Thành phố Ngầm truyền lại từ đời này sang đời khác.

Hiền nhân của Thần chết.

“Chính cô ấy là cái chết.”

Cô đã ôm lấy cái chết.

Hơn nữa.

“Cô ấy là Nữ hoàng duy nhất của sinh vật bóng tối.”

Cả ánh sáng và bóng tối đều là một phần của tự nhiên.

Cô là người tập hợp những sinh vật chỉ có thể sống trong bóng tối lại với nhau.

“Nữ hoàng Cái chết.”

Cale nhớ lại những gì mà Tháp chủ đã nói trong trận chiến khi thị trưởng Dark Elf nói danh hiệu đó.

Nữ hoàng Cái chết chắc hẳn rất buồn. Bà ấy sẽ rất vui khi một lần nữa được nhìn thấy một người đi theo con đường của một Necromancer.

Hiền nhân của Thần Chết chính là Nữ hoàng Cái chết.

Tuy nhiên, Obante vẫn chưa nói xong.

“Cô ấy là người đã biến sa mạc của Vương quốc Caro thành Vùng đất chết trong năm Dị điểm.”

Vùng đất Chết là một trong Năm Dị điểm, truyền thuyết đó xoay quanh một người.

Đó là một sa mạc có cát đỏ vào ban ngày và cát đen vào ban đêm.

Cô ấy đã tạo ra sa mạc đó.

“Cô ấy là Necromancer cuối cùng.”

Nhà hiền triết, nữ hoàng, và sinh vật cuối cùng.

“Cô ấy được gọi là Nữ hoàng cái chết vì cô ấy là Necromancer duy nhất chế ngự được các hắc pháp sư.”

Cô ấy là người đã đạt đến đỉnh cao của bóng tối với sức mạnh vô song và áp đảo.

“Cô ấy cũng là người đã tạo ra một nơi cho các Dark Elf sinh sống.”

Một nơi cho các Dark Elf sinh sống.

Cô ấy đã tạo ra thành phố ngầm rộng lớn đó được gọi là Thành phố của cái chết hay Thành phố của sự sống.

Cale nhớ lại chuyện khác mà Tháp chủ nói.

Tôi hầu như không thể thoát khỏi những Necromancer và Dark Elf mà ngươi quen biết. Tôi nghĩ tôi đã tiêu diệt tất cả từ trước đó rồi.

Tháp chủ Tháp chuông đã nghĩ Dark Elf cũng đã biến mất.

Tuy nhiên, họ đang sống bên dưới Vùng đất chết.

Obante mỉm cười.

“Đó là một câu chuyện dài để giải thích, nhưng các hắc pháp sư cũng cố gắng giết cả Dark Elf.”

“…Ông nội! Có đúng như vậy không? “

Tasha ngạc nhiên hỏi, Obante chỉ lắc đầu và nói đó là lịch sử cổ đại.

“Những Dark Elf chịu trách nhiệm làm cho Thành phố Ngầm trở nên đẹp hơn, nhưng Hiền nhân của Thần Chết là người ban đầu cung cấp nơi đó cho chúng ta.”

Obante nhắm mắt lại như đang nghĩ về câu chuyện chỉ được truyền từ trưởng làng mỗi thế hệ.

Dark Elf không ghét những con người khinh thường họ thế hệ này sang thế hệ khác.

Tại sao?

Đó là bởi vì mỗi Dark Elf phụ trách Thành phố Ngầm đã nói một điều với họ từ rất lâu rồi.

Con người cũng giống như chúng ta.

Đừng ghét tất cả họ.

Có những người cũng đang đau khổ như chúng ta.

Họ không thể ghét tất cả con người vì đó là con người, người đã cung cấp cho Dark Elf một nơi để sống.

Obante nhìn về phía Cale và tiếp tục nói.

“Tôi sẽ dốc toàn lực để giúp đỡ tất cả mọi người, và-“

Bàn tay nhăn nheo của ông già đưa lên vai Mary.

“Chúng tôi sẽ giúp Mary.”

Hiền nhân Thần Chết đã nói một câu trước khi qua đời.


<Vị Vua Thần Chết tiếp theo chỉ có thể là một Necromancer .>

Dark Elf Obante không thể không đồng ý với điều đó.

Tại sao?

Đó là bởi vì cả Dark Elf, hắc pháp sư và những sinh vật khác của bóng tối đều không biết được nỗi đau mà bóng tối có thể mang lại.

Họ đặc biệt không biết gì về cái chết.

Tuy nhiên, những Necromancer luôn canh cánh nỗi đau và cái chết.

<Vị trí Vua là thứ mà chỉ có người từng trải qua nơi dưới đáy và còn là vị trí xuất phát thấp nhất mới có thể đạt được.>

Obante nghĩ đến số phận.

10 tuổi.

Một đứa trẻ đã trốn thoát khỏi một thành phố của con người và chạy băng qua sa mạc để tồn tại. Đứa trẻ đó cuối cùng đã quyết định trở thành một Necromancer với ngoại hình ghê tởm.

Và sau đó, hắc ma pháp lại xuất hiện trên thế giới khi đứa trẻ đó trở lại thế giới muộn mười bảy năm.

Nhiều điều mà Obante thậm chí chưa bao giờ tưởng tượng sẽ xảy ra đã xảy ra.

Vị trí của Trưởng làng Thành phố Chết.

Dark Elf không bao giờ có vua mặc dù tộc Cá voi, với số lượng ít hơn, có một vị vua.

Phần lớn những Dark Elf không biết lý do đằng sau việc này vì đã quá lâu, tuy nhiên, trưởng làng biết lý do.

Vị trí của nhà vua đã xuất hiện.

Obante vỗ vai Mary đang ngây người nhìn chằm chằm rồi đưa cuốn sách trên tay cho Cale.

“Đây là cuốn sách mà Hiền nhân của Thần chết đã để lại nói về hắc ma pháp.”

Ông đã tặng cuốn sách này cho Mary cùng với cuốn sách về Necromancer.

“Hiền nhân đã nói sẽ có những người sở hữu khác nhau cho cuốn sách này và cuốn sách Necromancer.”

Cale nhận được cuốn sách hoàn toàn là màu đen.

Không có tiêu đề trên cuốn sách đen.

“Hiền nhân nói chủ nhân hợp pháp của cuốn sách này sẽ biết nó thuộc về mình khi người đó đọc trang đầu tiên.”

Obante ý tứ nói Cale hãy đọc cuốn sách này tương tự như cách Mary đã chọn cuốn sách Necromancer khi đọc qua nó.

Cale làm mặt kỳ quái và mở cuốn sổ đen ra.

Soạt.

Cậu có thể thấy những gì được viết trên trang đầu tiên.

Ồ, có thể xem được quyển này không?

Cale bắt đầu mỉm cười.

Có một câu được viết trên sổ đen.

<Tìm gương.>

Gương.

Cậu nghĩ đến Kết tội của Mặt trời. Đó là một món Thần vật.

Cale đột nhiên ớn lạnh.

Cậu bắt đầu tự hỏi có bao nhiêu câu chuyện không có trong năm tập đầu tiên của Sự ra đời của một anh hùng.

Làm thế nào mọi thứ được liên kết với nhau?

Có lẽ mọi thứ đã thay đổi do nhân quả và giờ đây là thế giới thực.

Cale có một hình ảnh xuất hiện trong đầu sau khi đọc câu tiếp theo.

<Rút kiếm ra.>

Mọi chuyện sẽ bắt đầu ở trung tâm của Đế quốc. Bắt đầu từ dưới cùng của Tháp Chuông Nhà giả kim, cậu sẽ liên tưởng đến một hình ảnh trong đầu.

<Và giao nó cho chiến binh của ngươi. >

Ánh mắt của Cale hướng về Thánh tử Jack.

<Chiến binh, tiến về phía trước mà không do dự.>

Sau đó cậu quay sang Mary.

<Nữ hoàng Cái chết sẽ tạo ra một con đường cho ngươi.>

Cặp song sinh Thần Mặt trời và Nữ hoàng Cái chết.

Cale ớn lạnh khi nghĩ đến hình ảnh mà họ sẽ tạo ra trong Đế quốc.

Lần này, cảm giác ớn lạnh thuộc loại khá.

Cậu có thể nhìn thấy sự sụp đổ của Tháp chuông Nhà giả kim, tòa tháp cao nhất ở Tây lục địa.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.