Đọc truyện Tớ Không Nói … Cậu Tự Hiểu Đi ! – Chương 1: Cấm. Không Được Ve Vãn Bạn Trai Của Tôi
Ánh sáng len lỏi vào khung cửa sổ phòng ngủ của một căn nhà bé bé xinh xinh , hiện giờ có một bé heo àh không là một bé người đang có một tư thế rất ư là đẹp , nửa mình đã an tọa trên giường nửa còn lại thì ở dưới đất , vậy mà vẫn ngủ được hay thật , bó tay nó luôn .
Ở một căn nhà khác cũng sát ngay bên cạnh , hắn đã bước ra khỏi cửa nhà và tiến về nhà bên cạnh để thực hiện một nhiệm vụ cao cả .
– Tíng toong !!! _Tiếng chuông cửa vang lên.
Một người phụ nữ với một khuôn mặt hiền hậu chào đón hắn một cách niềm nở . Hai chữ mừng rỡ đã hiện rõ lên khuôn mặt bà
– Thịnh đó hả con _ Bà nhẹ nhàng hỏi.
– Vâng ạ !! Hy đã dậy chưa bác _ Hắn đáp lại lễ phép.
– Chưa con ạ , bác làm đủ cách mà chẳng hề lay chuyện được nó _ Bà tiếp tục đáp.
– Dạ vậy con xin phép lên trên để gọi Hy dậy _ Hắn nói rồi bước thẳng lên bậc thang .
Tiến thẳng vào phòng nó hắn nhìn xung quanh căn phòng vẫn như mọi ngày bừa bộn , giống y hệt chủ nhân của nó đang nằm chễm chệ đằng kia .
– Nè nhỏ ngốc dậy điiiiiiiiii _ Hắn hét vào tai nó một cách tàn nhẫn không thương tiếc.
– Thịnh đấy à , chờ tớ tí nhé _ Nghe tiếng hắn không cần dùng vũ lực nó bất dậy ngay , nhìn hắn cười xòa . Rồi vụt chạy vào tolet .
Khoảng 15 phút sau hắn với nó tiến bước đến trường , nói tiến chứ thật ra đang chạy thụt mạng vì sắp trễ giờ mà . Khuôn mặt hắn bây giờ như muốn ăn tươi nuốt sống nó vậy , còn nó thì vẫn ngây thơ hồn nhiên mà chạy.
Cuối cùng ngôi trường mang tên Daley ( Su : Bịa đại ík mờ ) cũng hiện ra trước mắt nó và hắn . Hai đứa vừa vào cũng là lúc cánh cổng khép lại , tiếng chuông báo giờ lên lớp vang lên . Nó và hắn vào lớp thì Lan sát thủ ( Su : Biệt danh nó đặt cho bà cô dạy môn toán ) đã ngồi chễm trệ trên ghế .
– Sao giờ cô mới tới , suốt ngày ăn ngủ không lo chuyện học hành , hại bạn Thịnh tới trễ theo là sao _ Bà cô cất tiếng hót líu lo mà léo nhéo vào tai nó bản tình ca ngày nào cũng như ngày nào .
– Thưa cô em muốn về chỗ _ Nó chưa kịp trả lời thì vị cứu tinh đứng bên cạnh nảy giờ cất tiếng giải vậy.
– Ừ em vào chỗ ngồi đi , còn cô chiều nay ở lại trực ba cái tolet nghe chưa _ Lan sát thủ nhìn nó với ánh mắt trìu mến .
– Ê Ngân chiều dọn tolet với tao nha _ Nó bước về chỗ ngồi nhìn con bạn thân với ánh mắt long lanh như cún con
– Ừ lúc nào mà tao chả giúp mày_ Nó nhìn con bạn thở dài .
Rồi tiết học cũng bắt đầu sau bao gian nan , ai ai cũng chăm chỉ lắng nghe bả giảng bài , chỉ có nó và Thịnh đang làm nhưng công chuyện khác nhau , nó thì hồn phách đang trên mây nghĩ lại lúc nãy hắn đã cứu nó một bàn thua trông thấy , trông hắn thật cool , tim nó đập thình thịch như muốn vỡ cả ra . Còn Nhu ngày nào cũng nhìn nó rồi cười một mình thầm nghĩ Sao cô ấy lại dễ thương như vậy nhỉ ! mà không biết rằng cũng đang có một người nhìn hắn với ánh mắt buồn bã xen lẫn sự chua xót .
Reng reng _ Tiếng chuông báo giờ ra chơi reo lên làm cắt dòng suy tưởng của nó . Nó nhanh chân chạy lại chỗ hắn , kéo một mạch xuống cantin dù đã quen với cảnh này suốt 17 năm nay nhưng hắn vẫn bực bội .
– Thịnh ơi , hôm nay ăn gì nào??_ Nó hỏi
– Cơm chiên _ Hắn lạnh lùng đáp
Nghe xong nó vụt chạy , thân hình nhỏ bé len lỏi vào đám đông trong căn tin . Hắn nhìn theo mà khuôn mặt không bộc lộ một tí xíu cảm xúc nào . Sau khi nó rời khỏi hắn rất vinh hạnh được bao bọc bởi một đám đông .
– Thịnh ơi hôm nay anh đẹp trai quá _ NS 1 lên tiếng mà con mắt đã biến thành hình trái tim .
– Thịnh ơi làm bạn trai em nha _ NS 2 tiếp tục lên tiếng.
– Mày xấu như quỷ sao xứng với anh Thịnh được xích ra coi _ NS 3 tiếp tục cất tiếng.
Rồi cuộc tranh cãi diễn ra ác liệt bla…bla…bla . Có thể sẽ không dừng được , nếu không có một tiếng nói trong trẻo vang lên :
-MẤY NGƯỜI DỪNG LẠI NGAYYYYYYYYYY_ Nó hét lên làm bầu không khí im lặng ngay lập tức.
– Mày là gì mà bắt tụi tao phải im đừng tưởng mình là hotgirl thì muốn làm gì làm nhá _ NS 1 nhìn nó bằng ánh mắt tóe lửa.
– Ừ tao không là gì , nhưng tụi bây đang phá bạn trai tao đó _ Nó nói rồi nhìn hắn nảy giờ vẫn đang khó chịu vì ồn ào .
– Bạn trai mày ư , đừng có mà tự tin quá thá _ Nhỏ đó nhìn nó khinh bỉ.
– Mấy người làm ơn để tôi ăn có được không _ Nó chưa kịp trả lời thì hắn nảy giờ đang bực bội vì chưa có miếng gì vào bụng mà còn phải nghe cãi nhau .
Mấy con nhỏ đó nghe xong thì hậm hực bỏ đi còn nó thì nụ cười đắc thắng nở trên môi , ngồi xuống bên cạnh hắn luyên huyên đủ điều.
– Có ngon hông dạ _ Nó nhìn Thịnh đôi mắt chớp chớp
– Tạm được _ Hắn lạnh lùng đáp mà không thèm nhìn nó một cái.
– Tối Thịnh ngủ có ngon hông , ăn có đủ hông , có bị ai quánh hông , ngủ có mơ thấy tớ không …. bla…bla. Nó luyên huyên đủ điều còn hắn thì vẫn tiếp tục ăn.
– Reng reng!!!_ Tiếng chuông vào tiết vang lên , hắn lạnh lùng quay lưng bước vào lớp , còn nó thì chạy theo rồi sực nhớ nảy giờ mình vẫn chưa ăn gì , mặt nó buồn thiu bước vào lớp mà tay xoa xoa cái bụng.