Tiên Tuyệt

Chương 1005: Tu luyện Lôi Đình (Hạ)


Đọc truyện Tiên Tuyệt – Chương 1005: Tu luyện Lôi Đình (Hạ)

Từ Tê Lan Tinh đi Đằng Long tinh vực, sau đó trải qua một lần truyền tống không gian tới một tinh cầu thương nghiệp cấp thấp. Sau đó tiếp tục dùng tiểu thuyền phi hành, sau ba ngày, rốt cục bọn Vũ La đã tới được địa điểm mà lão chưởng quỹ cung cấp: Một mảnh tinh không bên ngoài Kiệt Long tinh thuộc Đằng Long Tinh Vực.

Kiệt Long tinh nghe rất hung ác, trên thực tế chỉ là một tinh cầu hoang vu cằn cỗi, không có tác dụng gì.

Trên cả Đằng Long Tinh Vực, tất cả tính cầu đều lấy tên là Long. Nghe nói trong cơ thể Mặc Long Tiên Tôn Cừu Thắng Nhất của Đằng Long Tinh Vực có huyết mạch Long tộc dù rất mỏng manh. Mà sở dĩ lão có thể thủ vững Đằng Long Tinh Vực, chống cự Ma Vực xâm lấn, cũng là vì sau lưng có Long tộc ủng hộ.

Địa điểm mà lão chưởng quỹ cung cấp rất là xác thực, nhưng muốn tìm được nó trong tinh không mênh mông vô tận vẫn không dễ dàng chút nào. Bọn Vũ La chia nhau ra, ai nấy dùng nhục thân phi hành trong tinh không, cũng phải mất thời gian hai ngày mới tìm được Lôi Đình Nhãn.

Mọi người lập tức hội họp ở bên ngoài Lôi Đình Nhãn, cùng nhau tiến vào Lôi Đình Nhãn.

Thậm chí Vũ La không kịp quan sát cẩn thận tình huống bên trong Lôi Đình Nhãn thế nào, đã lập tức phóng ra bộ Tiên Khí kia, phong ấn Lôi Đình Nhãn lại.

Sau khi bọn hắn đi vào không lâu, một đám người khác chạy như bay đến, thế nhưng đối mặt Lôi Đình Nhãn đã bị phong ấn, va vào khiến cho đầu rơi máu chảy, chỉ có thể thóa mạ ầm ĩ.

Lôi Đình Nhãn là một nơi kỳ diệu, ở đây nhìn như rộng lớn khôn cùng, thế nhưng lại có cảm giác như chỉ cần giơ tay là có thể chạm đến cuối.

Trong không gian này tràn ngập sương mù màu tím, sương mù dày đặc khiến cho người ta có cảm giác không nhìn thấu.

Mọi người lơ lửng trong đó, dường như chỉ cần giơ tay ra có thể chạm tới người bên cạnh, lại dường như cách xa nhau vô số thế giới.

Vũ La hít thật sâu một hơi, sương mù màu tím kia theo mũi tiến vào thân thể hắn, sảng khoái vô cùng.


– Đừng ngây ra đó nữa, có trời mà biết Lôi Đình Nhãn này có thể tồn tại trong bao lâu, mau mau tu luyện đi thôi!

Lương Mạt Vũ nhắc nhở mọi người một tiếng, tự mình khoanh chân ngồi xuống trước.

Mọi người cũng tỉnh ngộ lại, lập tức mạnh ai nấy vận chuyển Tiên quyết.

Sau khi Vũ La khoanh chân ngồi xuống, bỗng nhiên tâm thần khẽ động, cùng lúc vận chuyển Cửu Long Thôn Nhật, hắn cũng xây dựng hai thông đạo năng lượng.

Một cái dẫn vào trong Phong Thần Bảng, mang sương mù màu tím kia tới cho Phù Cổ vẫn còn chưa phá kén mà ra.

Thông đạo còn lại dẫn vào trong Đại Thiên Thế Giới. Trong phiến hư không này chỉ thấy một cơn bão cuồn cuộn có màu tím, sau thời gian dần dần ngưng tụ đã trở thành một đường sáng màu tím cực nhỏ, rót vào thế giới của Thiên Phù Chi Quốc trước kia.

Động Động vẫn còn ngủ say, theo hô hấp của nó, có kim quang phập phồng trên thân thể.

Đường màu tím kia chia làm hai, chui vào trong mũi nó.

Động Động trở mình, tiếp tục ngủ thật say.

Hai con rùa cũng bị kinh động, ngẩng đầu lên ngơ ngác nhìn lên trời, cũng không phát hiện gì cả. Chúng phải dùng mũi hít vào vài cái mới xem như hiểu rõ chuyện gì xảy ra. Dường như hai tiểu gia hỏa này có vẻ bất mãn, dụi dụi đầu vào trong bộ lông rậm rạp của Động Động, sau đó lại bình thản ngủ tiếp.


Mà bản thân Vũ La cũng tranh thủ thời gian bắt đầu tu luyện.

Lôi Đình Nhãn quả nhiên danh bất hư truyền, sương mù màu tím kia chính là khí tiên linh tinh thuần nhất, cơ hồ không cần tinh lọc, chỉ cần hấp thu vào cơ thể là có thể ngưng tụ lại thành tiên nguyên.

Cửu Long Thôn Nhật chậm rãi vận chuyển, sương mù màu tím dung nhập từng tia từng tia vào trong Động Phòng cung, Linh Long thứ hai tỏ ra vô cùng vui sướng.

Trong Lôi Đình Nhãn, thời gian trôi qua không biết không hay.

Vũ La cũng không biết mình tu luyện trong thời gian bao lâu. Hắn gia tăng cảnh giới của mình từ Long Hồ trung cấp lên tới Long Cung sơ cấp, sau đó nghỉ ngơi một chút, dành thời gian rèn luyện Thiên Mệnh Thần Phù của mình.

Sau đó lại tiếp tục tu luyện, từ Long Cung sơ cấp tăng lên tới trung cấp, sau đó là đỉnh phong. Sau đó tiếp tục đột phá, thuận lợi gia tăng tới Long Giới sơ cấp…

Vũ La biết tiến độ tu luyện của mình đã rất nhanh rồi, cho nên không hề hết sức quý trọng thời gian bên trong Lôi Đình Nhãn giống như những nguời khác.

Mỗi lần tăng lên một đẳng cấp nhỏ, hắn đều trấn tĩnh tâm thần, cẩn thận cảm nhận một phen. Hơn nữa trong thời gian cách khoảng, hắn lại rèn luyện Thiên Mệnh Thần Phù, lại nghiên cứu Đại Thiên Thế Giới, chuyển hóa một ít cấu tứ của mình thành Phù Hạch Tiên Binh hoặc là Phù Vận Tiên Văn.

Cứ như vậy, trong trạng thái hoàn toàn không có khái niệm về thời gian, hắn thuận lợi tấn thăng đến Long Nguyên sơ cấp.


Năm đó lúc ở Ngũ Phương Giới, tại cảnh giới này, một thần linh nguyên Vũ La chuyển hóa thành Long Nguyên. Mà ở Tiên Giới, ngay từ đầu hắn đã tu luyện ra được Long Nguyên, sau khi đạt tới cảnh giới này, Long Nguyên trong cơ thể Linh Long thứ hai thình lình tạo thành một cơn trốt xoáy, xoáy tròn rất nhanh. Sau đó Long Nguyên càng ngày càng cô đọng, cuối cùng thậm chí có chín thành Long Nguyên đã bị nén lại.

Kỳ diệu nhất chính là, sau khi cảnh giới này nén Long Nguyên của Linh Long thứ hai, lại tiếp tục nén sang Long Nguyên của Linh Long thứ nhất.

Đã đạt đến Long Nguyên sơ cấp, hắn đã tương đương với Tiên Nhân tứ phẩm hạ. Quét mắt nhìn khắp cả Tiên giới, tốc độ tu luyện nhanh như vậy tuy không dám nói điên cuồng, nhưng cũng là phi thường hiếm thấy rồi.

Vũ La tranh thủ thời gian bên trong Lôi Đình Nhãn, bổ túc Long Nguyên cho Linh Long thứ nhất, trong lòng không khỏi nhớ tới lúc mình vừa gia nhập Tiên giới nghe được lý luận “thiên tài đã là cái thá gì Tiên Giới có rất nhiều thiên tài, điểm tiềm lực trên chín mươi nhiều không đếm xuể, nếu không có tài nguyên ủng hộ, thiên tài ngay cả cái rắm cũng không bằng.

Mình hai lần gia tăng cảnh giới nhảy vọt như vậy, cũng nhờ có tài nguyên hùng hậu hậu thuẫn.

Bởi vì Long Nguyên nén lại chín thành, tu luyện nữa cũng là nén lại. Cho nên cả quá trình tu luyện dài đằng đẳng, tốc độ tu luyện cũng nhanh hơn dĩ vãng chín lần.

Nếu không phải đây chính là Lôi Đình Nhãn, e rằng Vũ La phải hao phí thời gian vài thập niên mới có thể bổ sung đầy đủ Long Nguyên cho Linh Long thứ nhất.

Sau khi bổ sung đầy đủ Long Nguyên cho Linh Long thứ nhất, ngay sau đó lại bắt đầu bổ sung Long Nguyên cho Linh Long thứ hai. Đến khi hắn khôi phục Long Nguyên của Linh Long thứ hai đạt tới mức độ trước kia, cũng xem như đã củng cố vững chắc cảnh giới Long Nguyên sơ cấp.

Hắn mở mắt ra thở dốc một hơi, chuẩn bị tạm thời nghỉ ngơi một chút.

Hắn kiểm tra Động Động cùng Phù Cổ, tốc độ hấp thu khí tiên linh của hai tiểu gia hỏa này không hề chậm hơn Vũ La, khiến cho hắn phải vô cùng hâm mộ.

Nhưng hắn là nhờ tu luyện Tiên quyết biến thái như Cửu Long Thôn Nhật mới có được tốc độ như vậy, còn hai tiểu gia hỏa này chỉ tu luyện nhờ vào bản năng.

Trong lúc Vũ La đang định khắc một đạo Phù Vận Tiên Văn giải sầu một chút, thình lình cảm thấy một cỗ lực lượng mênh mông cuồn cuộn bên trong Lôi Đình Nhãn. Rất nhanh bọn Lương Mạt Vũ cũng đã tỉnh lại, Lương Mạt Vũ tiếc nuối nói:


– Đi thôi, thọ mệnh của Lôi Đình Nhãn này đã sắp hết rồi, nếu chúng ta tiếp tục ở lại đây, ắt sẽ phải chết chung với nó.

Mọi người thập phần tiếc nuối, nhưng cũng chỉ có thể ly khai.

Vũ La mở ra phong ấn, mọi người lại theo đường cũ đi ra.

Vũ La lại thả ra tiểu thuyền, chờ mọi người lên.

Nhìn xung quanh một vòng, quả nhiên mỗi người đều có tăng lên, duy chỉ có Lương Mạt Vũ cảnh giới giậm chân tại chỗ bất động. Vũ La thầm thở dài một tiếng trong lòng, đây cũng là nằm trong dự liệu của hắn.

– Triệu Hiểu Hiểu, hiện tại nàng đạt tới cảnh giới nào?

Vũ La hỏi.

Triệu Hiểu Hiểu thành thật bẩm báo:

– Tứ phẩm thượng.

Trước kia nàng chỉ là ngũ phẩm thượng, hôm nay thăng liền ba cấp, tuyệt đối là thu hoạch cực lớn. Chỉ có điều cảnh giới này đã sắp tiếp cận cực hạn của nàng, sau này mỗi một lần tăng cấp đều hết sức gian nan.

Vũ La lấy trong bảo tàng của Hỏa Thụ Tiên Khôi một chiếc áo giáp nhẹ đưa cho nàng:

– Mặc vào đi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.