Thực Ra Tôi Cũng Dùng Hack

Chương 31: Sự Uy Hiếp Của Thánh Thú


Bạn đang đọc Thực Ra Tôi Cũng Dùng Hack – Chương 31: Sự Uy Hiếp Của Thánh Thú


Người của Alice là có chuẩn bị mà đến, bên Hắc Lang Marvin vừa vặn bị đoàn trưởng Locke phái đi mua đồ, người còn dư lại bởi vì đã đi mấy ngày nay, sức mạnh lại không bằng Alice, đối mặt một cái liền rơi xuống thế hạ phong.
Cách Ngôn sợ bị lộ, vội vàng theo Rex rời khỏi phạm vi chiến trường.

Kết quả có hai gã lính đánh thuê Hắc Lang cho rằng cậu thấy phạm vi quá nhỏ không thể thi triển tốt, vì thế một bên ngăn trở công kích đến từ Alice, một bên đi theo bọn họ thối lui đến một góc, không cẩn thận liền biến thành bọn họ được hai gã lính đánh thuê bảo hộ, thật là một hiểu lầm đẹp đẽ.
Chưa được bao lâu, Đoàn dong binh Hắc Lang đã bắt đầu xuất hiện người chết.

Thủ đoạn tàn nhẫn và sát ý của đối phương rốt cuộc khiến đoàn trưởng Locke tức giận, gã vạn lần không ngờ Đoàn dong binh Alice vậy mà thật sự hạ sát thủ với người của hắn.

Cùng Daniel đánh một chưởng, hai bên liền lui về phía sau vài bước.
“Daniel, dám gϊếŧ thủ hạ của ta, vậy hôm nay các ngươi một người cũng đừng hòng đi.” Đoàn trưởng Locke phẫn nộ mà quát, khí thế Kiếm Sư ngay lập tức bộc phát.
Làm đoàn trưởng đoàn dong binh cấp A, Kiếm Sư cũng không phải cường giả có thể tùy ý thấy được ở đại lục Azeroth, tuy đoàn trưởng Locke đã đình trệ nhiều năm tại cảnh giới này nhiều năm nhưng tu vi của gã không thể nào không tăng tiến dù chỉ một chút trong nhiều năm như vậy.
Daniel – người chính diện tiếp nhận cỗ khí thế này khẽ nhướng mày, mỉm cười nói: “Khó trách đoàn trưởng Locke nắm chắc như vậy, thì ra đã là một Kiếm Sư cửu giai.”
Mỗi cái cấp bậc lại được chia thành các giai từ một đến chín, Kiếm Sư cửu giai có nghĩa cách ngày đột phá đến Đại Kiếm Sư đã không xa.
“Vậy thì sao? Ta rất bội phục dũng khí của ngươi, chỉ là người trẻ tuổi không biết trời cao đất dày ta thấy rất nhiều.


Hôm nay ngươi dám động đến người của Đoàn dong binh Hắc Lang, ta liền thay cha ngươi giáo huấn ngươi một trận.” Đoàn trưởng Locke khinh miệt nhìn hắn, chỉ là một Kiếm Sư tứ giai, dù cho hắn lập tức đột phá cũng không có khả năng thắng gã, không biết hắn lấy đâu ra tự tin mà dám đối mặt với Kiếm Sư cao giai như gã.
Daniel ngửa đầu cười to, “Đoàn trưởng Locke, ngươi tốt nhất không nên nhắc đến cha ta, nếu lão nhân gia ở chỗ này, chỉ sợ ngươi sẽ lập tức kẹp đuôi mà chạy trốn.”
“Nhưng thật đáng tiếc, cha ngươi cũng không ở chỗ này, hiện tại người muốn kẹp đuôi trốn là ngươi.” Đoàn trưởng Locke lạnh lùng cười, đột nhiên động thủ.
Kiếm của gã dài 1m5, rộng hơn những thanh kiếm bình thường, trọng lượng cũng nặng hơn mấy chục lần, lúc vung lên có thể nghe được tiếng gió to.

Chỉ với một cú vung gã đã đập nát sàn nhà nơi Daniel đang đứng, trận gió cuốn đá vụn bắn ra tứ phía, xuyên qua cột gỗ, uy lực không nhỏ, đáng sợ tới mức những người ở gần đó không dám vây xem.
Daniel lùi về phía sau, trên mặt lại không có chút sợ hãi nào, khóe miệng ôn hòa mỉm cười bởi vì bị khiêu khích mà sinh ra vài phần tà khí, đôi mắt xanh lục toát ra vẻ lạnh lùng như băng.
“Xuất hiện đi, đồng bạn của ta.”
Một bóng đen từ trong ngực Daniel bắn ra hóa thành một ánh sáng đen, đứng trước mặt hắn gầm một tiếng hóa thành một con sư tử mắt xanh cao lớn uy mãnh, còn lớn hơn cả tòa nhà bên cạnh, giống một ngọn núi nhỏ di động.
Nhìn thấy con ma thú này sắc mặt đoàn trưởng Locke nháy mắt khó coi như ăn phải phân, trong ánh mắt còn để lộ ra khiếp sợ thật sâu, thất thanh hô: “Ngươi vậy mà có ma thú khế ước?”
Trách không được Daniel chỉ có thực lực Kiếm Sư tứ giai lại dám cùng gã đối đầu, thì ra hắn có một con ma thú thành niên.

Nhưng khiến gã khiếp sợ không phải cái này, chân chính kinh hãi chính là khí thế phá ra trên người con ma thú này, vậy mà lại là một con Thánh Thú thành niên.

Thánh Thú trong kỳ sinh trưởng thì ngay cả Kiếm Sư cửu giai như gã cũng phải tạm lánh mũi nhọn, càng đừng nói là Thánh Thú thành niên.

“Ha hả, đoàn trưởng Locke cũng có thể đi khế ước một con ma thú thánh cấp mà.” Daniel vuốt lông sư tử mắt xanh, tuy mỉm cười nhưng trong ánh mắt lại là ác ý thật sâu.
Đoàn trưởng Locke nghe được lời này rất muốn hộc máu, ma thú là như vậy muốn là có thể khế ước sao? Chưa nói đến Thánh Thú, ngay cả ma thú cao cấp đã có chút khó.

Ma thú thực lực càng mạnh càng không có khả năng uốn gối ở dưới chân nhân loại, mà ép buộc khế ước sẽ bị phản phệ, vô cùng có khả năng mất nhiều hơn được.

Ngoại trừ con non vừa sinh ra hoặc còn chưa phá xác, loại trạng thái này dễ dàng khế ước nhất bởi vì tinh thần lực chúng nó còn chưa có ổn định hoặc rất nhỏ yếu, nhưng ma thú càng cường đại càng nghiêm khắc mà trông coi con non của mình, nhân loại rất khó đục nước béo cò.
Đây chính là nguyên nhân vì sao lúc ở trấn nhỏ Tris nhiều người vừa nghe nói rừng rậm Tasha xuất hiện một con Thánh Thú non liền như tre già măng mọc mà chạy tới.

Có được một con Thánh Thú non, không những có thể bồi dưỡng cảm tình từ nhỏ, về sau lớn lên còn có thể trở thành một đại trợ lực cho chính mình.
Thực lực Daniel thấp hơn đoàn trưởng Locke không chỉ một bậc, theo lý thuyết hắn không có khả năng đánh thắng được đoàn trưởng Locke, nhưng hắn lại có được một con ma thú thánh cấp, Thánh Thú thành niên là mũi nhọn sắc bén đến mức đoàn trưởng Locke cũng muốn tránh đi.
“Ngươi rốt cuộc muốn như thế nào?” Mặt đoàn trưởng Locke âm trầm.

Thánh Thú vừa ra, gã liền biết mình đã không còn phần thắng.
“Ta đã nói rồi, Alva chết, Đoàn dong binh Hắc Lang cần phải gánh vác một nửa trách nhiệm.” Daniel cười ha hả mà nói.

Một nửa kia tự nhiên là của Đoàn dong binh Quạ Đen, nhưng đoàn trưởng Locke cũng không cảm thấy cao hứng, phải biết rằng cho dù là một phần mười thì kết quả cũng không tốt hơn bao nhiêu.
“Đoàn trưởng.” Marvin mang theo mấy tên thủ hạ rốt cuộc cũng chạy tới.
Nhìn thấy hắn, đoàn trưởng Locke lập tức có thêm chút tự tin.

Tuy gã đánh không lại Thánh Thú thành niên, nhưng vẫn có thể cầm cự, vậy thì có thể để Marvin đối phó Daniel.
Không thể không nói, Marvin là một tâm phúc rất đủ tư cách.

Chỉ với một ánh mắt hắn đã lập tức hiểu được đoàn trưởng Locke muốn làm gì.

Tuy rằng hắn vừa rồi không có ở đây, nhưng cũng không ngăn được việc hắn đoán trúng ý tưởng của đoàn trưởng Locke.
Daniel đứng phía đối diện tựa hồ nhìn thấu ý tưởng của hai người, trên mặt tươi cười không giảm mà còn tăng vài phần.
“Nam nhân tên Daniel này là ai, nhìn hắn điện thật đấy.” Cách Ngôn trốn ở một góc nhỏ giọng hỏi Rex.
“Hắn hẳn là cha của Alva.” Rex như thế nói.
“Gạt người hả, nhìn qua cũng thấy hắn trẻ, người tên Alva không thể chỉ mới vài tuổi chứ.” Cách Ngôn vẻ mặt không tin, cậu vẫn luôn cảm thấy cái người tên Alva xui xẻo kia ít nhất cũng phải mười mấy tuổi, nếu không người nhà của hắn sao có thể yên tâm để hắn đi rừng rậm Ma Thú.
“Ngươi suy nghĩ nhiều.”
“Được rồi, chỉ là Thánh Thú thành niên thật sự lợi hại như vậy? Ám Ảnh Dực Hổ tôi khế ước cũng lợi hại như vậy sao?” Cách Ngôn hứng thú bừng bừng hỏi.
“Ngươi suy nghĩ nhiều.”
“……!Anh có ý gì, là nói nó không lợi hại? Nhưng không phải đều là Thánh Thú à, tôi thừa nhận kích thước của nó khá nhỏ, nhưng thực lực cường đại hay không hẳn là không phải chỉ xem mỗi kích thước chứ?” Cách Ngôn có chút không phục, cậu theo bản năng mặc kệ hình ảnh Thánh Thú của mình bị truy phải chạy trốn khắp nơi ở rừng rậm Tasha lúc trước, Thánh Thú của vận mệnh chi tử hẳn là rất cường đại.

Rex liếc mắt nhìn hắn, “Ma thú khế ước của ngươi là con non.”
Cách Ngôn: “…….”
Trong nháy mắt, cậu đột nhiên có chút thống hận chính mình, lần đầu tiên đọc hiểu ánh mắt của Rex —— ngu ngốc đến mức lão tử không nỡ nhìn thẳng, đại khái chính là ý tứ này, mẹ nó quá đả thương người.
Một tiếng tiếng nổ mạnh khiến cậu hoàn hồn.
Nguyên lai Daniel cùng đoàn trưởng Locke lại đánh nhau rồi, lúc này hai bên đều không tính toán nương tay.

Đường phố rộng lớn bị ảnh hưởng cơ hồ không có chỗ để đặt chân.
Binh lính thủ thành Manan đã sớm nghe được tiếng vang mà chạy tới, nhưng khi người dẫn đầu phát hiện hai bên đang đánh nhau là hai đoàn dong binh cấp A Hắc Lang cùng Alice, bọn họ cũng không biết phải làm như thế nào.

Thực lực bọn họ không cao, tùy tiện tiến lên chỉ biết chịu liên lụy, nhưng bảo bọn họ chỉ nhìn lại không được.

Cường giả quyết đấu lúc xuống tay sẽ không phân nặng nhẹ, mắt thấy đường phố bị hủy đến hoàn toàn thay đổi, phòng ốc cửa hàng hai bên cũng sập một ít, cả hai vẫn như cũ không có tính toán dừng tay, nhóm thủ vệ cũng bắt đầu bối rối.
“Mau đi thông báo với thành chủ.” Đội trưởng đội thủ vệ lập tức nói với một binh lính phía sau.
Binh lính lĩnh mệnh liền cất bước chạy.
Đúng lúc này, ở một chỗ nào đó đột nhiên truyền đến một trận tiếng kêu sợ hãi, mọi người quay đầu chỉ thấy trong trận doanh Đoàn dong binh Hắc Lang có một người trẻ tuổi bị một con ma thú túm lấy bả vai cắp lên không trung.
………..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.