Bạn đang đọc Thiên Long Lệnh Bài – Chương 78: Con chó nhỏ chết tiệt, bố sẽ cho mày biết thế nào gọi là cầy tơ 7 món
Lâm Quân lao thẳng xuống vực, trước mắt chỉ là 1 màu trắng xóa của mây . Từng tiếng gió gào thét vun vút qua bên tai hắn . Tuy hơi choáng váng nhưng Lâm Quân vẫn cố gắng móc ra 1 cái thuyền bơm hơi . Cái này lúc trước hắn đã đổi ở chỗ Tiểu Thần Đèn, hắn định bụng nếu có dịp đi chơi hồ hay sông gì đó sẽ lôi ra xài . Không ngờ là lại có tác dụng ngay lúc này .
Hắn chỉ kịp nằm lên chiếc thuyền đó thì mất đi tri giác, hắn đã quá mệt mỏi rồi . Trong lòng hắn chỉ thầm khẩn cầu là sẽ không chết .
Chiếc thuyền bơm hơi lao thẳng xuống dưới vực, tuy nhờ sức cản của không khí đã giảm bớt 1 ít tốc độ nhưng chiếc thuyền vẫn lao rất nhanh chóng . Chẳng mấy chốc đã rơi xuống tới đáy vực .
……………………
Dưới đáy Vạn Cẩu Vực,
Tiểu Cẩu là 1 con chó con mới sinh ra được mấy ngày . Nó sinh ra nhưng mẹ nó vì kiệt sức đã quy tiên . Nó chưa được uống 1 ngụm sữa nào của mẹ nó thì đã phải chạy ra ngoài tìm cách mưu sinh .
Mấy ngày nay nó chỉ kiếm được 1 ít cỏ và nước suối nên rất vật vã, đói rã rời cả 4 chân . Bây giờ nó chỉ mong muốn tìm được 1 ít thịt để ăn cho đã cái miệng . Khi đang lê lết cái thân xác mệt mỏi của nó thì nó chợt nhìn thấy 1 thân xác người đầy máu nằm trên mặt đất .
Con người .
Nó reo lên vui mừng rồi chạy tới, hiếu kỳ quan sát . Chỉ thấy đây xác thực là 1 con người, nhưng giờ phút này thì người toàn máu là máu, trên người vết thương chằng chịt .
Hẳn đây là 1 xác chết .
Tiểu Cẩu vui mừng reo lên, nó tuy sinh ra chưa bao lâu nhưng cực kỳ thông minh . Nó tuy không ăn xác chết nhưng con người thì sẽ thường mang theo 1 ít đồ ăn nên nó vội vàng lao tới kiểm tra .
Tuy nó còn nhỏ nhưng xét cho cùng chó cũng là 1 loài ma thú cấp bậc khá cao, con mẹ có thể truyền những tri thức đã biết cho con con . Trước khi mẹ nó mất cũng đã truyền 1 ít thông tin cho nó nên nó mới biết được những điều này .
Tiểu Cẩu lao vào kiểm tra khắp người Lâm Quân, nhưng nó chả thấy cái quái gì gọi là đồ ăn, trên người tên đang nằm đây chả có cái quái gì cả . Chỉ có 1 cái hộp nhìn lạ lạ để trong túi, trong đó thì có vài cái ống tròn tròn dài dài, hình như là không ăn được . Tiểu Cẩu tức giận nên vứt cái thứ đó qua 1 bên . Sau đó nó còn phát hiện tay Lâm Quân đeo 1 cái nhẫn, hình như đây là nhẫn trữ vật mà trong thông tin mẹ nó truyền cho nó thì phải .
Nó biết cái nhẫn này có thể chứa được đồ . Nhưng rất tiếc là chỉ có chủ nhân của cái nhẫn mới có thể lấy đồ ra ngoài được .
Nghĩ thế nó muốn đánh thức cái con người này dậy, sau khi nó leo lên người Lâm Quân kiểm tra thì cảm giác tên này vẫn còn sống, mặc dù hơi thở đã rất yếu . Nó biết là tên này chắc hẳn phải rất mạnh, bởi vì té từ trên đó xuống chưa có chết . Nếu đánh thức được tên này chắc hẳn tên này sẽ cho nó đồ ăn .
_ Gâu gâu gấu .
_ Gấu gấu gầu gầu .
_ Gâu gâu ẳng ẳng ẳng .
……………………………..
Nó sủa càng lúc càng to nhưng phảng phất tên trước mặt như 1 xác chết, kêu thế quái nào cũng không dậy được . Chán nản, nó ngồi im tại chỗ thầm nghĩ cách .
Sau cùng nó mới nghĩ ra 1 cách táo bạo là cắn . Nó chả có cái cách nào khả thi ngoài cách này hết, nó biết khi con người đau chắc hẳn sẽ tỉnh lại .
Nghĩ thế nó bắt đầu leo lên người Lâm Quân cắn phặp 1 phát vào chân . Nhưng khi cắn xong nó có cảm giác ê ẩm cả hàm răng .
Dù sao Lâm Quân cũng là 1 thằng trâu bò chăm chỉ tập luyện võ công của Thiếu Lâm phái, mà võ công của phái này nổi danh là mình đồng da sắt nên thân thể của Lâm Quân cực kỳ rắn chắc . Chưa nói đến độ có thể kim cương bất hoại được hay không nhưng 1 con chó nhỏ chưa phát dục chắc chắn không thể nào cắn rách được da hắn .
Tiểu Cẩu càng cắn càng buồn bực, nó cắn bao nhiêu cái rồi nhưng đổi lại chỉ là 1 hàm răng đau ê ẩm chứ trên người tên nhóc này chả có vết thương nào cả, cùng làm chỉ là 1 dấu răng chó mờ mờ .
Khi đã cắn được vài chục phát thì nó bắt đầu thông minh hơn hẳn, chỉ kiếm chỗ nào có vẻ mềm mềm mà cắn . Không thèm cắn vào chỗ nào nhìn có vẻ cứng nữa . Nhưng cho dù là vậy nó cũng không đánh thức được Lâm Quân .
Sau cùng, khi đã cắn hết toàn thân mà tên trước mặt vẫn không tỉnh . Nó cảm giác điên tiết lắm rồi, nhưng không có cách nào nữa . Nó chán nản ngồi xuống, tập trung quan sát xem có chỗ nào chưa cắn không .
Khi xem tới giữa 2 chân của Lâm Quân thì mắt nó chợt sáng lên . “ Hình như chỗ đó chưa cắn thì phải “ . Nó vui mừng chạy tới xem xét . Chỉ thấy đây là 1 cây trụ hình tròn kỳ quái, có vẻ là 1 khúc thịt thừa mọc ra từ giữa 2 chân . Cây hình trụ ỡ giữa 2 quả tròn tròn nhìn giống như trứng của 1 loài chim nào đó . Xung quanh còn có 1 đống những sợi màu đen .
_ Thật kỳ lạ, ta nhớ mẹ ta nói con người có 2 chân thôi mà, lúc nào có thêm cái chân thứ 3 xấu xí thế này .
Tiểu Cẩu không cắn ngay mà lâm vào trầm tư suy nghĩ, nó nhớ lại những lời mẹ nó dạy trước lúc đi xa thì thầm nghi hoặc .
Chợt 1 tia sáng sáng lên trong óc nó, nó nhớ mẹ nó đã từng nói 1 câu :
_ Trên đời có những người không giống người bình thường, họ bị 1 căn bệnh hiểm nghèo gì đó nên con phải thành tâm đối đãi, không được kỳ thị họ, nhớ lấy lời mẹ nhé con trai .
_ “ Chắc hẳn tên này bị bệnh rồi, thật tội nghiệp “
Nghĩ tới đây Tiểu Cẩu cảm thấy đáng thương cho nhân loại nằm trước mặt này . Chắc hẳn tên này bị kỳ thị nên mới bị đuồi giết, chắc là không ai thương hắn . “ Haiz thật tội nghiệp quá đi mà, 2 chân là đủ rồi, làm gì cần cái chân xấu xí này nhỉ, thôi ta giúp ngươi nhổ đi nhé, nhân loại đáng thương, ai biểu ta đây là 1 con chó tốt chứ “ .
Tiểu Cẩu dương dương tự đắc thầm nghĩ, nó không biết là nếu bây giờ Lâm Quân mà biết nó nghĩ cái gì thì chắc chắn sẽ không nói 2 lời . Trực tiếp 1 tát đập chết nó, sau đó sẽ làm cầy tơ 7 món .
Đùa à, cái này là cái dụng cụ gây giống đấy .
Nhưng tiếc là bây giờ Lâm Quân đang bất tỉnh nhân sự, chỉ còn cách chịu đựng sự tàn nhẫn của con chó con độc ác này .
Tiểu Cẩu vận 12 thành công lực vào răng, lao thẳng tới phía trước, hàm răng trắng bóc mở ra, phặp thẳng vào cái thứ xấu xí giữa 2 chân Lâm Quân . Nó cảm giác là cái này tuy không cứng như những chỗ khác nhưng cũng có thể gọi là hơi cứng, hàm răng nó chỉ tiến được vào khoảng 1mm chứ không cắn sâu hơn được nữa .
_ Ngaoooooooooooooooo .
1 tiếng gào vang trời rung lên, chấn động cả màn nhĩ của Tiểu Cẩu . “ Con người tỉnh rồi, thật may mắn “ .
Thật ra hắn đã tỉnh lại từ rất lâu rồi, nhưng vì quá mệt mỏi nên hắn muốn nằm ngủ 1 giấc, không thèm dậy làm gì hết . Tuy hắn biết là có 1 con chó con đang cắn hắn, nhưng vì cái con này cắn như muỗi đốt nên cũng không thèm để ý, quyết tâm nằm ngủ cho bằng được .
Nhưng ông trời dường như đang trêu chọc hắn thì phải, không biết lão già chết tiệt đó làm cái quái gì mà con chó con này lại tấn công vào tiểu huynh đệ đáng thương của hắn .
Giờ phút này tiểu huynh đệ tuy không bị rớt ra tại chỗ, nhưng đang bị sưng lên thành 1 cục to tướng, xung quanh tiểu huynh đệ toàn máu là máu .
Lâm Quân bất chấp tất cả, vận dụng chiêu thức chữa trị của phái Nga My đánh vào tiểu huynh đệ . Chỉ thấy từng tia sinh mệnh lực được truyền vào tiểu huynh đệ . Chẳng mấy chốc mà tiểu huynh đệ đã lành lại . Hắn cảm giác từ tiểu huynh đệ truyền tới cảm giác thoải mái thì biết là đã không có việc gì .
Lợi dụng thời cơ này, Lâm Quân cũng chữa thương cho chính mình . Sau khi tốt rồi thì ngồi xuống tại chỗ hồi phục nguyên khí .
Tiểu Cẩu thấy Lâm Quân tỉnh dậy thì cực kỳ vui mừng, nó ngồi im bên cạnh hắn đợi hắn chữa thương . “ Ta đã làm 1 việc tốt nên chắc chắn thằng cha này sẽ tạ ơn ta, hắc, cứ đưa anh 1 đống đồ ăn là được rồi “ Tiểu Cẩu ngồi tưởng tượng tự sướng chờ Lâm Quân chữa xong mà nó không hề biết được rằng chắc chắn việc đầu tiên sau khi Lâm Quân chữa thương xong là làm thịt nó .
…………………………..
1 tiếng sau, Lâm Quân cảm giác được cơ thể đã hồi phục phần nào thì vội vàng mở mắt ra . Sở dĩ hắn phí công như thế bởi vì hắn rất muốn lột da con chó nhỏ này, dám cắn cái đó của hắn . Tuy Lâm Quân thấy nó vẫn chưa đi thì hơi chút nghi hoặc nhưng hắn vẫn nở 1 nụ cười lạnh lùng nói :
_ Con chó nhỏ, ngươi tốt, tốt lắm .
2 chữ tốt vang lên làm cho Tiểu Cẩu tưởng mình được khen nên lắc lư cái đuôi tỏ vẻ đáng yêu . Nhưng khi nó thấy được nụ cười của Lâm Quân thì cảm giác có nguy hiểm . Cái cảm giác này đã cứu thoát nó biết bao nhiêu lần nên chắc chắn nó không thể nào nhầm được . Tiểu Cẩu vội vàng quên luôn cả thức ăn thức uống chi đó, ra sức cong đít bỏ chạy .
Y như rằng, từ phía sau nó vang lên tiếng gào thét của Lâm Quân :
_ Con chó nhỏ chết tiệt, bố sẽ ày biết thế nào gọi là cầy tơ 7 món .