Bạn đang đọc Sự ân sủng của hoàng đế – Chương 6 phần 2
Quan Sơn Nguyệt nhìn cô lại càng phát hỏa hơn. Không còn nghi ngờ gì nữa, cô gái này chính là muốn giày vò anh, mục tiêu của cô là muốn phản kháng anh, đơn thuần là muốn phản kháng và phản kháng, chỉ có thế mà thôi!
“Nghĩ không ra sao? Tốt thôi, vậy là không có lý do gì đúng không? Một khi đã như vậy, tôi sẽ hy sinh một chút, chúng ta thử lại lần nữa.” Lần này anh nhất định sẽ sử dụng tất cả các “bí quyết tuyệt đỉnh” của mình, anh nhất định sẽ hôn cô cho đến khi cô đảo điên mất hồn mới thôi. Tốt nhất là khiến cho cô từ nay về sau không bao giờ có thể rời xa anh được.
“Không cần đâu!” Cô kêu lên, thật là không giữ cho anh chút thể diện nào khiến anh tức giận đến đỏ mặt.
Nhìn thấy bộ dạng phùng mang trợn mắt vì tức giận của anh, giống như đứa trẻ không được ăn kẹo, cô thật sự không nhịn được mà phì cười.
“Có gì mà cười?”, anh nhất định muốn cô phải nói ra lí do, nếu không anh tuyệt đối sẽ không tha cho thái độ của cô.
“Anh thật sự coi mình là thần ái tình sao?” Trừng mắt lên ư? Ai sợ anh chứ? Cô cũng trợn mắt lên nhìn anh, mắt của cô rất to, từ trước đến nay chưa từng thua kém ai nha. (BB: hai anh chị đấu xem mắt ai to hơn kìa…*cười sặc sụa*)
“Tôi bị anh cướp đi mấy nụ hôn rồi, trong đó có cả nụ hôn đầu, anh lại còn ngang ngược không cho tôi phản kháng, như thế được xem là đạo lí gì?” Cô đối mặt với anh, hất hàm, rất tự tin hỏi anh.
“Nụ hôn đầu?” Thì ra là vì thế nên cô ấy mới có phản ứng như vậy, tâm trạng anh lập tức trở nên vui vẻ, thoải mái, đúng là sau cơn mưa trời lại nắng.
Anh phẩy phẩy tay. “Thì ra là vì chưa có kinh nghiệm, không sao, luyện tập nhiều lần sẽ biết thôi. Sau này tôi sẽ đặc biệt huấn luyện cho em…” (BB: chết chị nhá… xong đời rồi… *chắp tay cầu nguyện*)
Tôn Phật Nhi định phản bác lại thì ngoài cửa có tiếng gõ cửa.
Quan Sơn Nguyệt nói to: “Vào đi!” Anh biết đó là nhân viên phục vụ, họ muốn vào để xem hai người bọn họ có muốn gọi đồ ăn gì không.
Quả nhiên, cửa mở ra, một người phục vụ đi vào, cung kính đợi họ chọn món. Sau khi họ chọn xong lập tức đi ra.
“Cái gì mà luyện tập nhiều lần chứ?” Cô trừng mắt nhìn bộ dạng dương dương tự đắc của anh, tức tối nói: “Anh dám tùy tiện hôn tôi một lần nữa, tôi nhất định sẽ cắn chết anh, khiến cho anh không dám gặp người khác nữa.”
“Woa, em thật nhẫn tâm nha, đáng sợ quá!” Miệng anh nói sợ, nhưng vẻ mặt lại thể hiện sự thích thú, rõ ràng là có ý khác. (BB: chị chọc đúng ổ sói rồi >”””