Sở Thích Của Sùng Ninh [h+]

Chương 39: Đêm Đầu🍰


Bạn đang đọc Sở Thích Của Sùng Ninh [h+] – Chương 39: Đêm Đầu🍰

Edit: Đậu Xanh

“Không sạch sẽ.” Thẩm Hòe An nhẹ nhàng kéo cổ tay cô ra, nhỏ giọng từ chối.

“Không có bao.” Thẩm Hòe An lại giải thích, sau đó anh hôn lên môi cô: “Anh chỉ cọ cọ ở bên ngoài thôi.”

Anh cúi đầu nhìn nơi hai người giao nhau, có loại cảm giác hài hòa đến kỳ lạ.

Nhưng Đường Sùng Ninh lại không có tâm trạng để ngắm nhìn, cô thở gấp, thầm cảm thán sức kiềm chế của Bồ Tát, lại hận anh không hiểu phong tình.

Thật ra cô không hề để bụng nếu anh trực tiếp tiến vào.

Nhưng dựa theo tính cách suy nghĩ chu toàn kia của anh, anh sẽ không thể nào bị tình dục dắt mũi rồi trực tiếp tiến vào.

Trong lúc buồn rầu, bỗng nhiên trong đầu cô xẹt qua một tia sáng.

Cô nhảy xuống bồn rửa tay.

Thẩm Hòe An nhìn cô trần truồng đi ra ngoài, mông uốn tới vặn lui, bước chân vội vàng.

Anh đứng nguyên tại chỗ, cổ họng bỏng rát.

Qua hai phút sau, cô lại đi vào, tự than thở với chính mình: “Chưa thấy ai như em, vội vàng như vậy chỉ để làm tình.”

Trong ngón tay cô kẹp hai bao cao su, cô đưa cho anh, hơi ngưỡng cằm: “Giờ được rồi chứ?”

Thẩm Hòe An hỏi cô lấy ở đâu ra.


Đường Sùng Ninh vươn tay chạm vào gậy thịt, ngón tay vuốt ve qua quy đầu, cô nghe thấy anh hít mạnh một hơi, mới giải thích: “Người trong chung cư đồng ý chia cho em, nhưng mà chỉ có hai cái.”

“Anh có muốn hay không hả?” Đường Sùng Ninh ngước ánh mắt mềm mại lên nhìn anh.

Thẩm Hòe An sâu kín nhìn cô, anh vuốt ve da thịt trơn bóng nhẵn mịn của cô, tìm đến trước ngực, nhéo nhéo đầu vú của cô, khàn khàn nói: “Muốn.”

Đường Sùng Ninh cười, xé một bao cao su ra, thứ đó rất trơn, thiếu chút nữa trượt ra khỏi tay cô.

Cô cũng là lần đầu tiên chạm vào thứ này, trong lúc tay chân vụng về, thật không dễ gì cô mới giúp anh đeo xong.

Gậy thịt màu hồng nhạt hung mãnh ở trong tay cô càng trở nên kích động hơn, hưng phấn ngóc đầu lên, cô ngước mắt nhìn Thẩm Hòe An, anh xấu hổ đến mức hai vành tai đỏ ửng, dường như cũng đang trách nó không biết cố gắng, khiến anh lúng túng như thế này.

Mười giây sau, cô bị anh ôm lên đặt lên trên giường lớn.

Trong phòng không mở đèn, chỉ có ánh đèn trong nhà vệ sinh xuyên qua khe cửa, đổ bóng lên trên sàn gỗ bên cạnh giường, hình thành một khu vực sáng rực. Chân của Thẩm Hòe An dừng lại dưới vùng sáng, trên mắt cá chân cũng được chiếu rọi.

Toàn thân cô trần trụi trông như một con cá đang nằm trên tấm thớt chờ đợi bị giết mổ, vừa giãy giụa vài cái đã bị Thẩm Hòe An ngăn cản lại, anh nắm lấy mắt cá chân của cô, tách bắp đùi cô ra, sau đó cúi người áp xuống.

Vuốt ve thân thể cô ở một nơi tối tăm, trong tầm nhìn ngập tràn bóng tối chỉ có đôi mắt rực sáng của cô.

Anh nhìn chăm chú vào đôi mắt đó, chậm rãi thở dốc, hít lấy hơi thở ẩm ướt lại yếu ớt của cô, sau đó môi răng giao nhau.

Trong từng trận va chạm kịch liệt, phía dưới của cô gần như nước tràn thành lụt, cô không nhịn được mà thúc giục anh: “Nhanh…”

Thẩm Hoè An cúi đầu, an ủi hoa cốc lầy lội của cô, nắm gậy thịt đã sớm chuẩn bị sẵn sàng, đầu thịt căng trướng cọ lên cọ xuống giữa khe thịt, tách mở cánh hoa óng ánh lầy lội, cọ cọ vào hoa đế sung huyết kia.

Anh vô cùng nhẫn nại, lên xuống cọ xát hồi lâu.


Lần nào cũng chạm đến lối vào rồi lại rời đi, trái tim của cô cũng sắp nhảy lên đến cổ họng, nhưng lại không có sức lực để mắng anh, bị anh nắm giữ, toàn thân cô tê dại, khoái cảm từ bụng nhỏ ập đến khiến cô run lẩy bẩy, cơ thể bắt đầu co rút.

Cuối cùng, trong tiếng rên rỉ vừa nhẫn nại vừa sảng khoái của cô, anh cúi đầu đặt nụ hôn thật sâu lên môi cô: “Anh có tra qua, em sẽ đau.”

“Không sao.” Hai chữ này gần như bật ra khỏi kẽ răng của Đường Sùng Ninh, cô nắm chặt ga giường, toàn thân đổ mồ hôi óng ánh. Cô dùng ánh mắt mong đợi lại căng thẳng nhìn anh, là cổ vũ cũng là thúc giục.

Thẩm Hòe An gật đầu, nhẹ giọng an ủi cô: “Thế anh sẽ nhẹ một chút, chậm rãi tiến vào.”

Đường Sùng Ninh chỉ biết thở dốc, lồng ngực nhấp nhô phập phồng, giây tiếp theo, cô nhíu chặt chân mày, chỉ cảm thấy thân thể của mình giống như bị tách ra.

Anh đi vào rồi.

Tuy rằng đã đủ ẩm ướt, nhưng kích thước của anh không hề nhỏ, cô lại là lần đầu tiên, không có cách nào thích ứng ngay được.

Cô khó khăn ngước mắt nhìn Thẩm Hòe An, trong bóng tối những vẻ mặt anh rất rõ, dường như anh cũng đang nhẫn nhịn.

Cô nắm chặt cánh tay của anh, khàn giọng rên rỉ.

Anh cúi đầu xuống hôn cô, hỏi cô có đau không.

Cô lắc đầu, thúc giục anh nhanh một chút, sau đó lại ngẩng đầu, môi đỏ hé mở, đường nét vùng cổ vừa xinh đẹp lại vừa yếu ớt.

Thẩm Hòe An nặng nề thở dốc, anh xoa vuốt nơi hai người giao hợp, rồi lại từng chút từng chút tiến vào.

Cuối cùng anh cũng khảm nhập gậy thịt của mình vào trong cơ thể nóng rực của cô, vách thịt khít chặt lại ấm nóng gắt gao bao bọc lấy gậy thịt của anh giống như không nỡ đẩy anh đi ra.


Trong đầu dường như đang bắn pháo hoa.

Vào giây phút này, anh đột nhiên nhớ đến bản thân mình của vài tháng trước, có thế nào anh cũng chưa từng nghĩ đến bản thân có thể làm tình với Đường Sùng Ninh.

Anh luôn cẩn thận dè dặt dõi theo bóng lưng tự nhiên lại cởi mở của cô, len lén nhìn cô vài lần vì luôn phải lo lắng bản thân quấy rầy đến cô chọc cô không vui, anh tìm cho mình vô số lý do để nói chuyện cùng cô, nhưng cô chỉ dùng thái độ chán ghét để đáp lại anh.

Hình như anh đã đi qua một đoạn đường thật dài, trên đoạn đường đó anh rất cực khổ cũng rất cô độc, mục tiêu rất xa xôi, gần như không nhìn thấy điểm dừng.

Nhưng trong một ngày nào đó, anh đột nhiên ngẩng đầu, phát hiện bản thân dường như đã đến điểm đích.

Còn cô, ở ngay chính điểm đích ấy chờ đợi anh.

Anh giống như một động vật nằm sấp trên thân thể của cô, thân thể nóng bỏng trần trụi dán chặt vào nhau, phía dưới gắn kết lại với nhau, anh chậm rãi nâng mông lại chậm rãi tiến vào, mỗi một nhịp luôn rất dịu dàng, nhưng tuyệt đối không mơ hồ.

Tiếng rên rỉ vụn vỡ của cô rơi vào trong tai anh, nụ hôn chi chít vụn vặt của anh rơi lên sườn mặt cổ và đầu ngực của cô, anh nếm được vị mặn của mồ hôi, nhưng lại cảm thấy ngọt ngào.

Gậy thịt cứng rắn không ngừng đâm chọc, mang theo tiếng kêu la cầu xin và tiếng thở dốc của cô, cô nói: “Thẩm Hòe An chậm một chút.”

Anh thả chậm lại, cô lại khóc lóc nói: “Nhanh một chút.”

Anh nhất thời không biết bản thân mình có nên nghe theo lời cô hay không, sau khi tìm thấy bí quyết trong lần cao trào đầu tiên, anh bèn tự mình nắm bắt tiết tấu, nhanh chóng lại mạnh mẽ mà đâm chọc cô.

“Trướng…a…nhanh quá…thật lớn.”

Anh hôn cô, tiếng thở dốc của cô đều bị anh nuốt vào trong bụng, cô khóc lóc nói: “Sao anh còn chưa xong…”

“Sắp rồi…” Anh nhịn một hơi, động tác như máy móc, khoái cảm nơi xương cụt dần dần chất chồng.

Tiếng nước “bạch bạch” là khúc đệm nhạc làm tình của hai người, giường cũng vang lên tiếng kẽo kẹt, như đã bị đẩy đến tận góc tường, cùng chủ nhân khóc lóc.


Đường Sùng Ninh nắm chặt ga giường, khóc đến nước mắt lưng tròng, “Anh xong chưa…”

“Xong rồi…xong rồi…” Thẩm Hòe An an ủi cô, nhưng anh cũng không dừng lại, giống như muốn đóng cô vào giường, hai tay nắm chặt eo cô, đâm chọc cô từng nhịp.

Đường Sùng Ninh cũng không biết anh làm đã bao lâu, cô chỉ cảm thấy lúc cô chóng mặt hoa mắt sắp vỡ vụn, thân thể anh căng thẳng, trầm thấp gầm lên một tiếng.

Tiếp đến anh giống như bị mất hết sức lực, từ trong cơ thể cô lui ra, trở mình một cái, cùng cô sánh vai nằm trên giường, cùng nhau thở dốc.

“Thoải mái không?” Đường Sùng Ninh hỏi anh, hơi thở yếu ớt.

“Ừm.” Anh sáp lại gần, chóp mũi lướt qua sườn mặt cô, anh giống như một chú chó nhỏ liếm lên da thịt của cô, ướt đẫm lại nóng hổi.

“Không mệt sao?” Cô lại hỏi.

“Không mệt.” Thẩm Hòe An trở mình đè lên trên người cô, sờ gương mặt của cô rồi mạnh mẽ hôn xuống.

Hai người quấn quýt hôn nhau, bầu không khí rất nhanh lại nóng trở lại, Đường Sùng Ninh cảm thấy bản thân mình sắp tan rã, cô đẩy đẩy anh, anh mới thở dốc rời khỏi môi cô, nhìn cô chằm chằm.

“Anh làm gì thế?” Cô hỏi.

Dường như anh lại nổi lên phản ứng, cứng như sắt chọc vào người cô.

Thẩm Hòe An không nói chuyện, anh chỉ sờ lên đôi môi ẩm ướt của cô, khi cô thở gấp, anh bèn nhân cơ hội nhét ngón tay vào trong miệng cô, cô ngoan ngoãn dùng đầu lưỡi liếm ngón tay của anh.

Chơi đùa nửa ngày, Đường Sùng Ninh mới nhả ngón tay anh ra, mượn ánh trăng nhìn thấy hai ngón tay ấy, vô cùng sắc tình.

Hai ngón tay bị cô liếm ướt đẫm chạy dọc theo thân thể của cô rồi hướng xuống phía dưới, nước bọt đã bôi đầy trên cơ thể của cô, cuối cùng bôi đến nơi riêng tư lầy lội kia, ngón tay anh nhẹ nhàng tìm thấy lối vào, cắm vào nửa ngón.

Cô định hít một hơi thật sâu, thì bị anh chặn lại.

Anh hôn môi cô tựa như đang lấy lòng: “Chúng ta làm thêm lần nữa nhé.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.